Old Testament

Sách Diệu Ca
(Dc)


01, 02, 03, 04, 05, 06, 07, 08

Chương 01

Ca Khúc Một

1 Ca khúc trên mọi khúc ca - của Salômon.

Nàng

2 Ước gì miệng kề sát, chàng hôn ta, hôn lấy hôn để!

Vì tình yêu của chàng tốt hơn là rượu.

3 Vâng, tốt thay hương dầu thơm đã xức nơi chàng.

Tên của chàng, tươi mát mùi dầu,

bởi thế, các nương tử mê mết vì chàng,

4 Chàng hãy dắt em theo chàng. Ta cùng chạy!

Vua đã đưa tôi vào trong phòng ngài:

"Nhờ chàng, ta hãy hân hoan, hãy vui mừng".

Còn hơn là tiệc rượu, ta sẽ gọi lại tình yêu của chàng.

Ai cũng yêu chàng, thật là phải lẽ.

Nàng

5 Tôi đen, phải, hỡi nữ tử Yêrusalem, nhưng cũng xinh xắn,

như lều trại Kêđar, như trướng gấm của Salômon.

6 Ðừng để ý da tôi ngăm ngăm!

ấy mặt trời làm tôi sạm nắng.

Lũ con trai của mẹ tôi đã hục hặc với tôi.

Chúng đặt tôi canh giữ vườn nho.

Nhưng vườn nho của tôi, tôi đã không canh giữ.

7 Chàng hãy nhắn cho em biết, anh yêu dấu của lòng em,

chàng chăn ở đâu? Trưa đến, chàng cho chiên nghỉ nơi nao?

Nỡ nào để em như kẻ lạc loài,

bên những bầy thú, bạn chăn của chàng.

Mục đồng

8 Nếu cô không biết, hỡi người đẹp nhất trong nữ giới,

cô hãy đi theo vết chiên cừu.

hãy đem chăn dắt bầy dê con

bên cạnh lều của những mục đồng.

Chàng

9 Anh ví em, hỡi bạn của anh,

với ngựa giống, thắng ở xa giá Pharaô.

10 Xinh thay đôi má em với những chiếc khuyên,

và cổ em, kiềng đeo.

11 Khuyên vàng, ta sẽ làm và đeo cho em

nhận thêm hột bạc.

Ðối đáp

12 Trong khi vua ở cung cấm,

cam tùng của tôi tỏa mùi thơm nức.

13 Người yêu của tôi, với tôi, là túi mộc dược,

nghỉ ngơi giữa nhũ hoa tôi.

14 Người yêu của tôi là chùm hoa móng

trong vườn nho En-gađi.

15 Em đẹp dường bao, bạn ơi, em đẹp dường bao!

Mắt em là những bồ câu!

16 Anh đẹp dường bao, người yêu của em! Ðẹp trai biết mấy!

Xanh um biết mấy, giường của chúng mình.

17 Xà nhà chúng mình là những hương nam,

trần là trắc diệp.

Chương 02

1 Tôi là thủy tiên (cánh đồng) Saron,

là huệ trong những thung sâu.

2 Như huệ giữa gai góc,

cũng vậy bạn của tôi giữa các thiếu nữ.

3 Như táo giữa cây rừng,

cũng vậy, người yêu của tôi giữa lũ con trai.

Dưới bóng cây ấy, tôi những ước mong ngồi núp,

và trái ngọt lịm nơi miệng tôi.

4 Chàng đã đưa tôi vào nhà rượu,

trên tôi bảng hiệu là: Yêu.

5 Hãy lấy táo mà tẩm bổ tôi!

Bởi tôi ốm liệt vì yêu.

6 Tôi gối đầu trên cánh tay trái chàng

và tay phải chàng xiết ủ tôi.

7 "Tôi van xin các cô, nữ tử Yêrusalem hỡi,

nhân danh đàn linh dương cái và nai trong thảo nguyên!

Xin đừng lay thức, xin đừng thức tỉnh tình yêu

cho đến khi tình yêu muốn".

Ca khúc hai

Nàng

8 Nghe kìa: Người yêu tôi!

Chàng đó! Chàng đang đến,

nhảy qua núi, băng qua đồi.

9 Người yêu của tôi như linh dương,

sánh dường nai tơ.

Kìa chàng dừng lại sau vách nhà ta.

Chàng nhìn qua cửa sổ.

Chàng rình bên kia hàng dậu.

10 Người yêu của tôi đằng hắng nói với tôi:

"Bạn ơi! Dậy đi! Ðẹp của anh, hãy ra nào!

11 Vì kìa: Ðông đã qua.

Mưa đã tạnh đi mất đâu rồi.

12 Ngàn hoa nở rực rỡ trong vùng,

mùa ca hát đã trở lại.

Tiếng chim cu nghe dậy khắp vùng ta.

13 Và đã tô màu trái dương.

Nho trổ nụ tỏa mùi thơm ngát.

Dậy thôi, bạn ơi. Ðẹp của anh, hãy đi ra nào!

14 Bồ câu của anh nơi kẽ đá, nơi kẹt nham kia,

hé cho anh thấy mặt,

cho anh nghe chút tiếng em!

Vì tiếng em êm ái,

và mặt em xinh xinh.

15 Bắt lấy lũ chồn, những chồn bé nhỏ,

(những chồn) phá phách vườn nho,

khi mà nho vườn trổ nụ".

16 Người yêu tôi thuộc về tôi, và tôi thuộc về chàng,

kẻ đang chăn giữa những hoa huệ.

17 Chờ khi chiều hôm gió hiu hiu

và bóng xế chạy dài!

Quay lại, hãy nên giống người yêu của em ơi,

như linh dương, tựa nai tơ,

trên những núi đồi xẻ đôi.

Chương 03

1 Trên giường suốt cả đêm dài,

tôi kiếm người, hồn tôi yêu dấu.

Tôi kiếm chàng nhưng không gặp.

2 Thôi! Chỗi dậy nào! Ta phải rảo quanh thành,

ngõ hẽm với các quảng trường.

Tôi phải kiếm cho ra người yêu dấu của lòng tôi.

Tôi đã kiếm chàng nhưng không gặp.

3 Quân canh gặp tôi, họ đi tuần thành.

"Các ông có thấy: Người tôi yêu dấu?"

4 Vừa đi qua họ một quãng,

tôi đi gặp người tôi yêu dấu.

Tôi đã níu lấy chàng và tôi sẽ không buông.

Tôi sẽ đưa cho kỳ được chàng đến nhà mẹ tôi,

vào phòng người đã thai nghén tôi.

Chàng

5 Tôi van xin các cô, nữ tử Yêrusalem hỡi,

nhân danh đàn linh dương cái và nai trong thảo nguyên!

Xin đừng lay thức, xin đừng thức tỉnh tình yêu

cho đến khi tình yêu muốn.

Ca Khúc Ba

Dư luận

6 "Kìa bà nào từ sa mạc đi lên,

như thể trong những cột mây,

khói ngát mộc dược trầm hương,

cùng mọi thứ hương từ phương xa chở đến?"

7 Này: Cáng võng của Salômon.

Quanh cán, sáu chục dũng sĩ

tuyển lựa trong những dũng sĩ của Israel.

8 Hết thảy đều cầm gươm, những tay thiện chiến,

mỗi người gươm đeo bên mình, để xua cái sợ đêm dài.

9 Vua Salômon đã làm cỗ kiệu bằng gỗ Liban.

10 Ông làm cột kiệu --

tựa là bạc, sàng là vàng, bên trong gấm tía.

Trang điểm bằng tình yêu mến của những nữ tử Yêrusalem.

11 Hãy ra mà ngắm vua Salômon, nữ tử Sion hỡi,

ngài với triều thiên mẹ ngài đội cho ngài,

trong ngày duyên thắm lòng ngài,

trong ngày vui nhất lòng ngài.

Chương 04

Chàng

1 Em đẹp dường bao, bạn ơi, em đẹp dường bao!

mắt em là những bồ câu (lộ) sau khăn choàng.

Tóc em y hệt đàn dê

bon bon trên triền núi Galaađ.

2 Răng em như đàn cừu lông sắp xén,

vừa tắm từ ao đi lên. Cừu nào cũng có cặp

chẳng cừu nào không có con sinh đôi.

3 Môi em như sợi chỉ hồng,

miệng nói xinh xinh,

gò má như lát lựu, lộ sau khăn choàng.

4 Cổ em như lầu Ðavit

xây có lớp lang.

Có treo hàng hàng khiên mộc

đủ thứ thuẫn của các anh hùng.

5 Ðôi nhũ hoa như cặp nai tơ,

con sinh đôi của linh dương mẹ,

đang chăn giữa những hoa huệ.

6 Chờ khi chiều hôm gió hiu hiu

và bóng xế chạy dài.

Tôi sẽ đến núi xạ đồi hương.

7 Toàn thân em mỹ miều, bạn ơi!

Nơi em không gợn tì vết.

8 Với anh từ đây Liban, hôn thê hỡi,

em sẽ đến với anh từ dãy Liban,

xuống từ đỉnh Amana,

từ đỉnh Samir và dãy Liban,

từ ổ sư tử, từ những núi beo.

9 Em làm tim anh ngất lịm, em của anh, hôn thê hỡi!

Em làm tim anh ngất lịm bằng một cái liếc của em,

bằng một chiếc trong bộ kiềng em đeo.

10 Ðẹp xiết bao, tình yêu của em, em của anh, hôn thê hỡi!

Tốt là bao, hơn cả rượu nồng, tình yêu của em.

Và dầu thơm của em nức hương hơn xạ lan.

11 Môi em rịn những cốt mật, hôn thê hỡi!

Lưỡi em ứa sữa cùng mật ong.

Hương xiêm y của em át cả Liban ngào ngạt.

12 Em là vườn khóa chặt, em của anh, hôn thê hỡi,

là [vườn] khóa chặt, là suối niêm phong.

13 Các chồi của em, vườn bạch lựu,

với quả thời trân, hoa móng và cam tùng.

14 Cam tùng, huỳnh khương, quế đan, quế nhục,

với các loài cây trầm hương,

mộc dược, lô hội, cùng mọi thứ xạ lan tốt nhất.

15 (Như) suối trong vườn, giếng nước chảy liên lỉ,

tuôn rơi từ dãy Liban!

Nàng

16 Dậy nào, hỡi gió Bắc! Hãy đến, hỡi gió Nam!

Hãy thổi vào vườn ta, cho xạ lan lan tỏa.

Ước gì người yêu của tôi vào vườn của chàng

mà ăn hoa quả thời trân của chàng.

Chương 05

Chàng

1 Anh vào vườn anh, em của anh, hôn thê hỡi!

Anh gặt lấy mộc dược cùng với xạ lan.

Anh ăn cả tảng mật ong.

Anh uống rượu của anh cùng với sữa.

Ăn đi hỡi các bạn, uống đi!

Say đi, hỡi các bạn yêu dấu!

Ca Khúc Bốn

Nàng

2 Tôi đang ngủ, nhưng hồn sực tỉnh.

Tôi nghe người yêu của tôi khẻ gọi:

"Mở cho anh, em của anh,

bạn ơi, bồ câu của anh, toàn mỹ của anh!

Vì đầu anh đẫm những sương trời,

lọn tóc lai láng giọt đêm".

3 "Áo lót em đã cởi rồi, mặc lại hay sao?

Chân em đã rửa, há lại để lấm?"

4 Người yêu tôi luồn tay qua lỗ khóa

và lòng dạ tôi rạo rực vì chàng.

5 Tôi, tôi dậy mở cho người yêu tôi.

Tay tôi rịn mộc dược,

và ngón tay thánh thót mộc dược trơn lỏng,

trây cả chốt then.

6 Tôi, tôi đã mở cho người yêu tôi.

Nhưng người yêu của tôi đã lảng xa rồi!

Bàng hoàng tôi ruổi theo chàng.

Tôi kiếm chàng nhưng không gặp.

Tôi gọi chàng, nhưng chàng đã không đáp.

7 Quân canh đi tuần thành gặp tôi.

Họ đã đánh tôi họ đả thương tôi.

Họ đã giật lấy khăn quàng trên tôi,

lũ quân canh tường thành.

8 Tôi van xin các cô, nữ tử Yêrusalem hỡi,

Các cô có gặp người yêu của tôi,

các cô hãy nhắn dùm với chàng.

Rằng: Tôi những ốm liệt vì yêu.

Dân chúng

9 Người yêu của cô có gì hơn người,

hỡi người đẹp nhất trong nữ giới?

Người yêu của cô có gì hơn người,

để cô phải van xin chúng em như thế?

Nàng

10 Người yêu của tôi tươi sáng hồng hào,

trổi trang hơn cả vạn.

11 Ðầu chàng: Vàng thập, vàng ròng.

Những lọn tóc chàng, những cụm chà là,

đen nhánh như lông quạ.

12 Mắt chàng như những bồ câu trên duành nước,

tắm trong sữa, đậu trên bể đầy.

13 Ðôi má chàng như luống xạ lan, những tháp hương trầm.

Môi chàng, những bông huệ rịn mộc dược lỏng trơn.

14 Tay chàng là những vòng vàng, cẩm nạm kim châu.

Bụng chàng, cả một phiến ngà, dát đầy lam ngọc.

15 Chân chàng, những cột bạch ngọc,

dựng trên những đế vàng ròng.

Dung mạo chàng như dãy Liban,

vươn lên như những ngọn hương nam.

16 Miệng chàng ngọt lịm.

Toàn thân chàng, khối vật mơ ước.

Người yêu tôi đó! Bạn tôi đó! Hỡi các nữ tử Yêrusalem!

Chương 06

Dân chúng

1 Chàng đi đâu rồi, người yêu của cô,

hỡi người đẹp nhất trong nữ giới?

Chàng về hướng nào, người yêu của cô,

để chúng em cùng đi kiếm với?

Nàng

2 Người yêu của tôi đã xuống cánh vườn,

đến với những luống xạ lan,

để chăn trong các thửa vườn,

để hái những chùm hoa huệ.

3 Tôi thuộc về người yêu của tôi,

và người yêu của tôi thuộc về tôi,

kẻ đang chăn giữa những hoa huệ.

Ca Khúc Năm

Chàng

4 Bạn của anh, em đẹp như thể Tirxa,

xinh tợ Yêrusalem,

lẫm lẫm như đoàn quân.

5 Quay mắt đi đừng nhìn anh nữa,

chúng làm anh bàng hoàng.

Tóc em như thể đàn dê,

bon bon xuống khỏi Galaađ.

6 Răng em ví thể đàn chiên mẹ,

đang từ ao tắm đi lên,

cừu nào cũng có cặp

chẳng cừu nào không có con sinh đôi.

7 Gò má như lát lựu, lộ sau khăn choàng.

8 Họ, các hoàng hậu, có 60 người

và cung phi có đến 80, (còn thể nữ thì vô số).

9 Nhưng có một không hai, bồ câu của tôi, toàn mỹ của tôi!

Nàng là độc nhất vô nhị đối với mẹ nàng.

Mẹ nàng cho nàng là nhất.

Cả đám nương tử thấy nàng phải kêu lên: Diễm phúc.

Hoàng hậu với các cung phi, nhất tề khen ngợi.

10 "Kìa bà nào mắt nhìn xuống như rạng đông,

đẹp như mặt trăng, rực rỡ như mặt trời,

lẫm lẫm như đoàn quân?"

11 Tôi đã xuống hoa viên hồ đào,

để ngắm những chồi bên khe,

để xem nho có đâm chồi, và lựu có đơm hoa!

12 Tôi đã chẳng biết mình ra sao,

dật dờ bị đặt lên xe Ammi-Nađib!

Chương 07

Dân chúng

1 Trở lại! Trở lại! Hỡi cô Sulamit!

Trở lại! Trở lại! Cho chúng tôi ngắm!

Tại sao các người ngắm nghía cô Sulamit,

như hai tốp múa lướt giao nhau?

Chàng

2 Chân em tuyệt đẹp trong những chiếc hài! Hỡi công nương!

Ðường cong cặp đùi những chiếc vòng,

công trình do tay khéo léo.

3 Rốn em tròn xoay như chung.

Sao cho đừng thiếu rượu nồng!

Bụng em, một đống miến mì, có huệ rào quanh.

4 Ðôi nhũ hoa như cặp nai tơ,

con sinh đôi của linh dương mẹ.

5 Cổ em như tháp ngà.

Mắt em là những hồ nước Khesbôn,

bên cổng Bat-Rabbim.

Mũi em như Tháp Liban, dõi về phía Ðama.

6 Ðầu em cai cả vóc người như núi Karmel.

Bím tóc trên đầu như nhung gấm.

Một hoàng đế bị xích lại bởi suối tóc huyền.

7 Em đẹp biết bao và kiều diễm dường nào,

yêu yêu ơi, quí nương ơi!

8 Này dáng của em giống tợ chà là.

Nhũ hoa như chùm quả.

9 Anh nói: Ta phải leo lên chà là, mà chụp lấy chùm trái.

Ước gì nhũ hoa của em như những chùm nho,

và hương vị mũi em như mùi táo.

10 Miệng em như rượu hảo hạng.

Nàng

Rót thẳng cho người yêu của tôi,

êm chảy đến miệng những người thiếp ngủ.

11 Tôi thuộc về người yêu của tôi,

với tôi, chàng những hăm hở!

12 Nào, người yêu của em, ta hãy ra đồng,

qua đêm giữa những chùm hoa móng!

13 Sáng sớm, ta hãy dạo các vườn nho,

xem nho có đâm chồi, nụ có nở, lựu có đơm hoa?

Ở đó em sẽ hiến chàng, ân ái của em.

14 Ngãi yêu đã xông mùi thơm phức.

Nơi ngõ ra vào của ta, có mọi thứ thời trân,

cả cũ và mới, mà em đã giữ lại cho chàng,

người yêu của em hỡi!

Chương 08

1 Phải chi chàng với em như anh em ruột,

đã cùng chung bú vú mẹ em!

Như thế, ngoài đường gặp chàng, em sẽ hôn chàng

mà mọi người sẽ chẳng ai khinh.

2 Em sẽ dẫn chàng, đem chàng về nhà mẹ em.

Và cho em, chàng sẽ khai tâm.

Em sẽ chuốc chàng, rượu nồng nàn,

cùng với nước lựu tinh nguyên.

3 Tôi gối đầu lên cánh tay trái chàng,

và tay phải chàng ủ trên tôi.

Chàng

4 Tôi van xin các cô, nữ tử Yêrusalem hỡi,

xin đừng lay thức, xin đừng thức tỉnh tình yêu

cho đến khi tình yêu muốn!

Kết Luận

5 Kìa bà nào từ sa mạc đi lên,

tựa mình vào người yêu của nàng?

Dưới cây táo, anh đã thức tỉnh được em,

nơi mà mẹ em đã thụ thai em,

nơi mà mẹ em đã sinh ra em.

Nàng

6 Chàng hãy đặt em như chiếc ấn trên lòng,

như con dấu trên cánh tay chàng.

Vì chưng: Tình yêu cường mạnh như tử thần,

lòng ghen ác liệt như âm phủ.

Những ngọn lửa của nó, ngọn lửa hỏa hào,

thật là sét đánh.

7 Nước lũ không thể dập tắt tình yêu,

sóng dữ cũng không thể nhận chìm,

dù cho ai có thí cả sản nghiệp đổi lấy tình yêu,

người ta chỉ khinh nó mà thôi.

Phụ Chương

8 Chúng ta có đứa em gái.

Em còn nhỏ bé, nhũ hoa chưa lú.

ta sẽ phải xử làm sao về em gái chúng ta,

ngày người ta dạm hỏi?

9 Nếu nó là bức tường thành,

ta sẽ xây trên nó một lan can bạc,

nếu nó là cánh cửa,

ta sẽ chận thêm bằng tấm hương nam.

10 Tôi là bức tường thành,

nhũ hoa tôi như những tháp lầu.

Dù có thế nào, ở trước mắt chàng

tôi đã như người gặp được bình an.

11 Salomon có một vườn nho ở Baal-Hamôn.

Ông trao vườn nho cho bọn người canh giữ.

Mỗi người thu cho ông nghìn lạng bạc hoa lợi.

12 Vườn nho của tôi thuộc phần riêng tôi.

Nghìn kia thuộc về ông, hỡi Salômon,

nhưng hai trăm cho những người canh giữ hoa màu.

13 Hỡi nàng ngồi trong vườn tược,

bạn bè lắng tai nghe tiếng em.

Em hãy cho anh được nghe:

14 "Trốn đi! hãy nên giống, người yêu của em ơi,

gióng như linh dương, tựa nai tơ

trên những núi đồi xạ lan".

©2019-
Developed by Augustine Francis