I. Chiến Trận Của Hôlôphernê
Nabukôđônôsor và Arphaxađ
1 Năm mười hai triều Nabukôđônôsor, cai trị trên dân Assur, tại Ninivê, kinh thành vĩ đại, lúc ấy Arphaxađ, cai trị trên dân Mêđi, tại Ecbatana - 2 (Arphaxađ) đã xây quanh Ecbatana những tường thành bằng đá đẽo, (những viên đá) rộng ba xích, dài sáu xích. Ông đã xây tường cao bảy mươi xích và dày năm mươi xích. 3 Trên các cổng, ông dựng những ngôi tháp cao một trăm xích, đặt trên móng rộng sáu mươi xích. 4 Các cổng ông làm đều cao đến bảy mươi xích, rộng đến bốn mươi xích, do đó đạo binh hùng mạnh của ông và bộ binh theo hàng theo ngũ ra vào được.
5 Chính vào những ngày ấy, vua Nabukôđônôsor đã giao chiến với Arphaxađ trong cánh đồng lớn, tức là cánh đồng trong vùng Ragau. 6 Bên cạnh ông, có tất cả dân cư miền núi, các dân cư ở dọc theo sông Phơrat và Tigra, Hyđaspê, và (các dân) trong các đồng bằng thuộc quyền Ariok, vua dân Êlymê. Và nhiều bộ lạc con cái Khêlêuđ đã cùng họ lâm trận.
7 Nabukôđônôsor vua Assur đã sai sứ đến với tất cả dân cư ở Batư và tất cả dân cư ở về Phương Tây, dân cư Kilikia, Ðama, Liban, Antiliban, tất cả dân vùng duyên hải, 8 các dân ở trong các thị tộc vùng Karmel, Galaađ, Galilê thượng và cánh đồng lớn Esđrơlon, 9 đến với các (dân) ở Samari cùng các thành phụ thuộc, và vùng bên kia sông Yorđan, mãi đến Yêrusalem, Batanê, Khêlus, Cađes, sông Aicập, Taphnê, Ramses, và tất cả đất Gosen, 10 đi quá Tanis và Memphis; đến tất cả các dân cư Aicập vào mãi đến bờ cõi Êthiopia. 11 Nhưng các dân cư trên toàn cõi đất hết thảy đều khinh miệt lời hiệu triệu của Nabukôđônôsor vua Assur. Họ đã không xuất binh tham chiến bên ông. Họ không sợ ông, vì họ thấy ông dường như bị cô lập. Họ để sứ giả của ông phải lui về không, hổ mặt hổ mày. 12 Nabukôđônôsor đùng đùng nổi giận với toàn cõi đất. Ông thề trên ngai, trên oai của ông là ông quyết rửa hận trên tất cả các miền Kiliki, Ðama, Syri; ông sẽ tuốt gươm làm cỏ hết các dân cư Moab con cái Ammon, toàn cõi Yuđê, tất cả các dân ở Aicập, mãi cho đến các bờ cõi gồm giữa hai biển.
Chiến trận chống Arphaxađ
13 Năm mười bảy, ông xuất quân đánh vua Arphaxađ. Trong trận chiến này, ông đã thắng, làm cho toàn quân của Arphaxađ phải quay lưng vỡ chạy với tất cả kị binh và xe trận. 14 Ông đã chiếm các thành của vua ấy, và đến tận Acbatana mà đoạt lấy các ngôi tháp, cướp phá phố phường, biến đô thành tráng lệ ấy nên đồ hổ nhục. 15 Ông đã bắt được Arphaxađ trên các núi Ragau. Ông đã lấy giáo của mình đâm giết vua ấy và làm cho tan hoang tận tuyệt cho đến ngày nay. 16 Hoàn tất rồi, ông khải hoàn về với chiến phẩm, ông và tất cả đám ô hợp theo ông cùng đoàn lũ chiến binh đông đảo không kể xiết. Tại kinh đô, ông giải khuây, ông mở yến tiệc, ông và đạo binh của ông, dòng dã một trăm hai mươi ngày.
1 Năm thứ mười tám, ngày hai mươi hai tháng thứ nhất, trong đền Nabukôđônôsor, vua Assur, người ta tính chuyện rửa hận trên toàn đất như ông đã nói. 2 Ông cho triệu tập toàn thể triều thần, tất cả các đại phu. Với họ, ông tỏ bày quyết định bí mật của ông: hoàn tất ác ý, miệng ông đã tuyên ra cho toàn cõi đất. 3 Và họ đã quyết định tru diệt, tất cả những ai đã không tuân theo lời miệng ông. 4 Xảy ra là khi nghị quyết đã ra, Nabukôđônôsor vua Assur đã cho triệu vời Hônôphernê đại tướng cai binh lực của ông và cũng là 5 quan đệ nhị của ông. Ông nói với y: "Ðây là lịnh đại đế, chủ toàn cõi đất phán: Này, ngay khi ra khỏi trước long nhan trẫm, khanh sẽ chọn cho mình những người cường tráng thân tín, chừng một trăm hai mươi ngàn bộ binh và một số đông chiến mã và kị binh, khoảng mười hai ngàn. 6 Khanh sẽ đi ra nghinh chiến với toàn cõi đất phương Tây, vì chúng đã bất tuân lệnh từ miệng ta ban ra. 7 Khanh sẽ truyền dạy chúng chuẩn bị đàng đất nước nôi, vì trong lôi đình, ta sẽ xuất chinh qua nơi chúng. Ta sẽ phủ cả mặt đất dưới bàn chân binh lực của ta. Ta sẽ phó mặc chúng cho quân ta cướp phá. 8 Lũ thương vong của chúng sẽ lấp đầy khe trũng; mọi thác ghềnh và sông ngòi của chúng sẽ tràn ngập thây ma. 9 Tù binh bắt được, ta sẽ lùa đi cho đến mút cùng tất cả cõi đất. 10 Vậy nay khanh hãy đi chiếm lấy cho ta tất cả bờ cõi của chúng. Chúng đầu hàng, khanh hãy giam lại chờ ngày ta hỏi tội. 11 Chúng bất phục, mắt khanh sẽ không nể nang, hãy cho chém giết và cướp của trên toàn cõi đất khanh chiếm được. 12 Vì ta thề trên mạng ta và uy lẫm triều đại ta là ta đã nói và ta sẽ thi hành tự tay ta. 13 Còn khanh, khanh sẽ không mảy may khinh suất về các lời của chúa công khanh. Trái lại, khanh phải chu đáo làm như ta đã truyền. Các điều ấy, khanh sẽ thừa hành không được chậm trễ".
14 Từ trước long nhan chúa công đi ra, Hôlôphernê đã gọi lại tất cả quan quyền, tướng lãnh chỉ huy quân lực Assur. 15 Y duyệt lại quân số, chọn lấy những binh thiện chiến, như chúa công của y đã truyền. Chừng mười hai vạn và một vạn hai ngàn kị binh xạ thủ. 16 Y sắp xếp hàng ngũ chúng như thói thường khi phải thiết quân ra trận. 17 Ðoạn y lấy lạc đà, lừa và la để tải quân trang, đàn đàn lũ lũ nhiều vô kể, rồi lại thêm vô số chiên bò dê để làm quân nhu. 18 Ngoài ra còn lương khô dư dật cho mỗi người cùng với rất nhiều vàng bạc xuất tự đền vua. 19 Với toàn thể quân lực y đã xuất trình làm tiền phong cho vua Nabukôđônôsor, tràn vào che phủ cả mặt đất phương Tây với xe trận và kị mã, với bộ binh tinh nhuệ. 20 Ðến nhập bọn với chúng, còn có một đám ô hợp nhiều như châu chấu, như cát trên đất, đoàn đoàn lũ lũ, không biết cơ man nào mà kể.
Từ Ninivê tới cửa Yuđê
21 Chúng đã khởi hành từ Ninivê, rồi đi ba ngày đàng nhắm tới cánh đồng Bektilet. Chúng đã hạ trại bên cạnh Bektilet, giáp miền núi phía Bắc Kilikia thượng. 22 Rồi từ đó Hôlôphernê lại điều động toàn thể quân lực bộ binh kị mã và xe trận mà đi lên miền núi. 23 Y đã đánh tơi bời quân Phuđ và Luđ đã cướp phá tất cả (vùng) con cái Rassis và con cái Ismael, dân ở giáp sa mạc, phía Nam vùng dân Khêlêa. 24 Ðoạn y đi dọc theo sông Phơrat, ngang qua Lưỡng-hà-địa, tàn phá tất cả những thành trọng yếu bên khe Abrôn, để tiến đến miền biển. 25 Y đã chiếm các vùng thuộc Kilikia, đánh tơi bời tất cả những ai chống cự. Y đã đến tận cùng các vùng thuộc Yaphet, ở về phía Nam, đối diện với xứ Arập. 26 Y đã vây hãm toàn thể con cái Mađian, phóng hỏa lều trại của họ và cướp phá các ràn súc vật. 27 Ðoạn y tràn xuống cánh đồng Ðama vào mùa gặt lúa mì và phóng hỏa tất cả đồng ruộng của họ, phá phách tan hoang các đàn chiên, đàn bò, cướp bóc các thành, càn quét đồng ruộng, tuốt gươm làm cỏ hết các nam nhi. 28 Trước mặt y, kinh sợ run khiếp giáng xuống trên các dân cư miền duyên hải, các dân Siđôn, Tyrô, dân cư ơ Sur, ở Okina và hết thảy dân cư ở Yamnia. Dân cư ở Azot và Ascalon đều khiếp sợ y quá đỗi.
1 Họ sai sứ giả đến với y để cầu hòa, mà rằng: "2 Này, chúng tôi xin làm tôi tớ Nabukôđônôsor đại đế. Chúng tôi xin phục mặt trước mặt ngài. Xin xử với chúng tôi như ngài muốn. 3 Này các trang trại của chúng tôi, đất đai chúng tôi, tất cả các đồng lúa mì, các đàn chiên đàn bò, và mọi ràn súc vật nơi lều trại của chúng tôi, xin đặt trước mặt ngài để ngài tùy nghi sử dụng. 4 Này các thành của chúng tôi cùng với dân cư trong đó, xin làm tôi ngài. Xin ngài đến và xử với dân thành, như ngài thấy thế nào là đẹp mắt". 5 Các người ấy đã đến gặp Hôlôphernê và đã trình với y lời lẽ như thế.
6 Y cùng với quân lực đã xuống vùng duyên hải. Y đã đóng quân trong các thành trọng yếu và đã mộ những người tinh nhuệ làm quân trợ chiến. 7 Họ và tất cả dân cư các vùng lân cận đã ra nghinh đón y với triều thiên, với vũ điệu và trống kèn. 8 Y đã tàn phá tất cả bờ cõi của họ, đốn sạch các rừng thiêng. Y đã được phép tiêu diệt hết các thần trong xứ, bắt mọi dân tộc, mọi tiếng nói phải thờ lạy một mình Nabukôđônôsor; và người mọi tiếng nói và giống nòi, hết thảy, phải kêu khấn với Nabukôđôsor như một vị thần.
9 Sau đó y đến trước cánh đồng Esđrơlon, gần Ðôtaia, đối diện với rặng núi lớn của Yuđê. 10 Y đã hạ trại vào khoảng giữa Ghêba và Skythôpôli. Y đã ở đó một tháng chẵn để thu lại tất cả hành trang đạo binh của y mang tải.
Yuđê báo động
1 Con cái Isael ở tại Yuđê nghe đồn về mọi điều Hôlôphernê, đại tướng của Nabukôđônôsor vua Assur, đã làm cho các dân tộc, làm sao y đã cướp của phá phách tan hoang các đền thờ của chúng. 2 Họ kinh sợ quá đỗi khi y lại gần. Họ xao xuyến lo cho Yêrusalem và Ðền thờ của Chúa, Thiên Chúa của họ. 3 Vì họ vừa chân ướt chân ráo từ lưu đày về; và tất cả dân vừa mới được đoàn tụ, và đồ đạc tế đàn và Nhà (cũng vừa mới) được hiến thánh lại sau khi bị tục hóa.
4 Họ phái người đến mọi hạt thuộc Samari, đến Kona, Bet-Khôrôn, Belmain, Yêrikhô, đến Khôba, Esôra và thung lũng Salem. 5 Họ chiếm đóng tất cả các đỉnh núi cao, xây tường củng cố làng mạc trong các vùng ấy và tích trữ lương khô để chuẩn bị chiến tranh, vì đồng ruộng của họ vừa mới gặt xong. 6 Yoakim, thượng tế thời ấy ở đã gửi thư cho dân cư Bêtylua và Bêtômestaim, thành trước mặt Esđrơlon, đối diện với cánh đồng gần bên Ðotaim, 7 bảo họ phải trấn giữ các đèo núi, vì đường xâm nhập Yuđê ngang qua đó. Vả lại chận đường những kẻ tiến lên cũng dễ, vì qua lối hẹp, chỉ cho phép hai người cùng đi mà thôi. 8 Con cái Israel đã thi hành theo lịnh của Yoakim thượng tế và hội đồng các kỳ mục của toàn thể nhân dân đặt ở Yêrusalem.
Khẩn cầu
9 Mọi người Israel hết sức khẩn thiết kêu lên Thiên Chúa, hết sức khẩn thiết hạ mình khiêm nhượng. 10 Họ và vợ con họ cùng cả thú vật và khách ngụ cư, người làm công và nô lệ mua tậu được, hết thẩy đều thắt lưng bằng bao bị. 11 Còn dân cư Yêrusalem hết thảy, đàn ông đàn bà và trẻ con, đều phục mình trước đền thờ. Họ rắc tro lên đầu và giang tay lên trước nhan Chúa. 12 Họ lấy bao bị phủ quanh tế đàn. Họ khẩn thiết đồng tâm kêu lên Thiên Chúa của Israel xin người đừng thí nộp con cái họ làm mồi cho cướp bóc, nữ nhi làm mồi cho cưỡng bách, các thành trong cơ nghiệp tổ truyền cho tàn phá, đền thờ cho phạm thánh, cho ô nhục, bị các dân tộc nhạo cười. 13 Và Chúa đã nhậm lời họ và ghé mắt đến nỗi quẫn cùng của họ. Toàn dân đã ăn chay nhiều ngày trong tất cả xứ Yuđê và ở Yêrusalem, trước mặt thánh điện của Chúa toàn năng.
14 Thượng tế Yoakim và tất cả hàng tư tế chấp sự trước nhan Chúa và những kẻ lo việc phụng thờ Chúa đều thắt lưng bằng bao bị và dâng lễ thượng tiến hằng ngày, lễ khấn đảo và cúng vật lòng thảo của dân. 15 Tro rắc cả trên tế quan, họ hết sức kêu lên Chúa, xin Người đoái nhìn xuống phúc cho toàn thể nhà Israel.
Trong trại của Hôlôphernê
1 Hôlôphernê đại tướng binh lực Assur được báo tin là con cái Israel đã chuẩn bị nghinh chiến, đóng các cửa ải miền núi, xây tường củng cố mọi chỏm núi cao và đặt chướng ngại nơi các cánh đồng. 2 Y đã đùng đùng nổi giận. Y cho triệu đến các đầu mục Moab, các tướng lãnh Ammon và các trấn thủ vùng duyên hải. 3 Y nói với họ: "Con cái Canaan, hãy nói ta hay: dân sống trên miền núi ấy là dân nào? Những thành chúng ở là những thành nào? Binh lực chúng có bao nhiêu? Thế lực và sức mạnh của chúng dựa vào đâu? Ai đứng đầu làm vua cai chúng, lãnh đạo quân binh của chúng? 4 Tại sao chúng đã khinh thường không ra nghinh đón ta, khác hẳn các dân cư ở phương Tây?"
5 Bấy giờ Akhior, người lãnh đạo tất cả con cái Ammon mới nói với y: "Xin chúa công nghe lời miệng nô lệ của ngài. Tôi bộc này xin tỏ cho ngài sự thật về dân ấy, dân ở trên miền núi này, ở sát cạnh bên ngài đây. Tự miệng nô lệ của ngài, tuyệt nhiên không xuất lời nào dối trá.
"6 Dân ấy là con dòng cháu giống người Kanđê. 7 Thoạt tiên chúng đã lưu trú tại Lưỡng-hà-địa, vì chúng quyết không theo các thần của cha ông chúng, những người ở đất Kanđê. 8 Chúng đã bỏ đường lối tổ tiên chúng. Chúng đã thờ Thiên Chúa trên trời, Thiên Chúa chúng đã nhận biết, nên người ta đã xua đuổi chúng xa mặt các vị thần của họ. Chúng đã chạy qua Lưỡng-hà-địa, và đã lưu trú tại đó nhiều ngày. 9 Ðoạn Thiên Chúa của chúng bảo chúng phải ra khỏi nơi chúng lưu trú mà đi tới đất Canaan. Chúng đã lưu lại ở đây và được đầy dẫy nào vàng nào bạc và rất nhiều súc vật. 10 Rồi chúng đã xuống Aicập, vì nạn đói bao trùm đất Canaan. Chúng đã lưu lại ở đó bao lâu chúng còn được nuôi dưỡng. Ở đó, chúng đã nên đông đúc và giống nòi chúng thật không số nào kể xiết. 11 Nhưng vua Aicập dấy lên chống lại chúng. Ông bịp chúng bằng lao công đúc gạch. Người ta hành hạ chúng, bắt chúng làm nô lệ. 12 Chúng đã kêu lên với Thiên Chúa của chúng. Và Thiên Chúa ấy đã đánh phạt đất Aicập, giáng xuống những tai ương vô phương chạy chữa. Người Aicập đã xua đuổi chúng khỏi mặt họ. 13 Trước mặt chúng, Thiên Chúa đã làm cho Biển Ðỏ khô ráo. 14 Người đã dẫn chúng trên đường đi Sinai và Cađes Barnê. Chúng đánh đuổi tất cả những người ở trong Samạc. 15 Chúng đã lập cư trong đất Amori và lấy sức mạnh tiêu diệt dân Herbon. Qua sông Yorđan rồi, chúng đã chiếm lấy tất cả miền núi làm cơ nghiệp. 16 Chúng đã đánh bạt khỏi trước mặt chúng, các dân Canaan, Phơrizi, Yơbusi, Sikem, và tất cả dân Ghirgasi. Và chúng đã cư ngụ trong xứ nhiều ngày.
"17 Bao lâu chúng không phạm tội thì phúc lành ở với chúng. Vì chúng có với chúng, một vị Thiên Chúa kị điều bất nghĩa. 18 Nhưng một khi chúng xa bỏ đường lối Người đã thiết lập cho chúng, thì chúng bị tiêu diệt thảm khốc quá đỗi, hết giặc này đến giặc khác, và bị đày ải nơi đất khách quê người. Ðền thờ Thiên Chúa của chúng bị phá bình địa, các thành thì bị địch thù bắt lấy. 19 Nay chúng đã trở lại với Thiên Chúa của chúng; chúng đã trở về từ chốn lưu vong nơi chúng bị phân tán. Chúng lập cư trên vùng núi nơi còn bỏ trống.
"20 Vậy nay, thưa chủ tể và chúa công, giả như trong dân ấy có điều sơ suất hay chúng có tội với Thiên Chúa của chúng; hay là chúng ta quan sát thấy giữa chúng có gương mù gương xấu, bấy giờ ta hãy tiến lên và ta sẽ đánh bại chúng. 21 Nhược bằng trong dân tộc ấy không có điều gì phi pháp, thì xin chúa công tôi bỏ qua đi, kẻo Chúa của chúng và là Thần của chúng làm lá chắn phù hộ chúng, và chúng ta sẽ thành đồ ô nhục trước mặt toàn cõi đất". 22 Akhior vừa dứt lời, thì toàn dân ngồi quây tròn dưới trướng đều la ó. Các đại phu quanh Hôlôphernê và tất cả những người ở miền duyên hải và Moab nói là phải đánh cho y nhừ tử. "23 Quả chúng ta sẽ chẳng sợ gì con cái Israel. Vì coi: Ðó là một dân chẳng có quyền, năng lực gì hầu cự lại được một cuộc xung đột mạnh. 24 Cho nên chúng ta sẽ tiến lên! Và chúng sẽ làm mồi cho tất cả đạo binh của ngài, thưa chủ tể Hôlôphernê!"
Akhior bị nộp cho người Israel
1 Khi tiếng om sòm của các người quây quần trong phòng hội đã chấm dứt, Hôlôphernê, đại tướng binh lực Assur nói với Akhior trước mặt tất cả đám người dị chủng và toàn thể con cái Moab: "2 Vả ngươi là ai, hỡi Akhior cùng lính thuê của Ephraim để ngươi làm tiên tri nơi chúng ta hôm nay, để ngươi can gián đừng giao chiến với giống Israel, lấy cớ là Thiên Chúa của chúng sẽ phù hộ chúng? Ai là Thiên Chúa, nếu không phải là Nabukôđônôsor? Chính ngài sẽ sai quân lực của ngài và sẽ tru di chúng khỏi mặt đất. Thiên Chúa của chúng sẽ không giải thoát chúng được. 3 Nhưng chúng ta, bầy tôi của ngài, chúng ta sẽ đánh cả lũ chúng như đánh một người đơn độc. Chúng sẽ không đương đầu nổi trước chiến mã hùng mạnh của chúng ta. 4 Chúng ta sẽ thiêu hủy chúng tại chỗ. Núi non của chúng sẽ say máu me chúng; các cánh đồng của chúng sẽ la liệt thây ma chúng. Bàn chân của chúng sẽ không cự lại được trước mặt chúng ta. Chúng sẽ bị tiêu diệt nòi. Vua Nabokôđônôsor, chúa toàn cõi đất phán như thế. Quả ngài đã phán và các lời ngài tuyên ra sẽ không nên hư luống. 5 Còn ngươi, hỡi Akhior, tên lính thuê thuộc Ammon, kẻ đã nói ra những lời ấy trong ngày vô ân vô phụ của ngươi; từ hôm nay ngươi sẽ không được thấy mặt ta nữa, cho đến khi ta đã rửa hận xong trên giống nòi trốn khỏi Aicập ấy. 6 Bấy giờ sắt của đạo binh ta, lao của những hầu cận ta sẽ đâm vào ngực ngươi; ngươi sẽ lăn nhào giữa bọn thương vong của chúng, vào lúc ta trở về. 7 Các tên hầu của ta sẽ giải ngươi lên núi và bỏ ngươi lại nơi một thành nào trên đèo. 8 Ngươi sẽ vong mạng ngay, hãy chờ để ngươi bị tru diệt làm một với chúng. 9 Nếu trong lòng ngươi trông chắc rằng chúng sẽ không bị bắt cả lũ, thì ngươi đừng có xịu mặt xuống chứ! Ta đã nói, và không lời nào của ta sẽ rơi vô ích".
10 Vậy Hôlôphernê đã truyền cho quân hầu túc trực dưới trướng của y tóm lấy Akhior và giải đến Bêtylua mà nộp vào tay con cái Israel. 11 Quân hầu của y đã tóm lấy Akhior. Chúng đem ông ấy ra khỏi trại mà dẫn ra đồng. Ðoạn từ giữa đồng chúng hướng về phiá núi mà đi tới những suối nước ở bên dưới Bêtylua. 12 Người trong thành trên đỉnh núi trông thấy chúng thì lấy khí giới, và ra khỏi thành, lên đỉnh núi. Và tất cả những xạ thủ bắn nã đá chận không cho chúng lên và nã đá xuống trên chúng. 13 Chúng mới chuồi xuống khỏi núi, trói Akhior mà quăng dưới chân núi, đoạn lui về với Chúa công của chúng.
14 Con cái Israel trên thành xuống dừng lại bên Akhior. Họ cởi trói cho ông và dẫn ông vào Bêtylua và đem ông trình diện các đầu mục của thành, 15 bấy giờ là Ôzya, con của Mika, thuộc chi tộc Simêon, Khabris con của Gôthôniel, và Kharmis con của Melkiel. 16 Họ triệu tập lại tất cả các kỳ mục trong thành. Cả những thanh niên hết thảy và phụ nữ cùng ùa nhau chạy tới đám hội. Họ đặt Akhior đứng giữa toàn dân. Ðoạn Ôzya hỏi y cơ sự xảy ra làm sao. 17 Ðáp lại, y thuật cho họ mọi điều xảy ra trong công nghị của Hôlôphernê, cùng tất cả những lời Hôlôphernê đã nói giữa hàng tướng lãnh con cái Assur và tất cả những lời y đã khoác lác dọa dẫm nhà Israel. 18 Dân đã phục mình xuống thờ lạy Thiên Chúa và kêu cầu rằng: "19 Lạy Chúa là Thiên Chúa trên trời, xin để ý đến những lời kiêu mạn của chúng. Xin dủ thương đến nỗi đê nhục của giống nòi chúng tôi! Hôm nay, xin nhìn đến mặt những kẻ đã được hiến thánh cho Người". 20 Ðoạn họ ủy lạo Akhior và hết lời khen ngợi ông. 21 Tan hội, Ôzya đã đem ông về nhà và thiết tiệc đãi các kỳ mục. Suốt đêm ấy họ đã khẩn cầu xin Thiên Chúa của Israel đáp cứu.
II . Vây Hãm Bêtylua
Chiến trận chống Israel
1 Hôm sau Hôlôphernê truyền lịnh cho tất cả đạo binh của y và đám dân hết thảy đã đến trợ chiến phải rời trại tới gần Bêtylua và chiếm giữ các ải lên núi và khởi chiến với con cái Israel. 2 Ngày hôm ấy, mọi quân lính của chúng đã rỡ trại. Quân lực lâm trận của chúng gồm có một trăm bảy mươi ngàn thuộc bộ binh và mười hai ngàn kị binh, không kể hành trang và đám đông nhiều vô kể nhập bọn với chúng và toàn là những người đi bộ. 3 Chúng hạ trại nơi thung lũng gần Bêtylua, bên bờ suối. Chúng tỏa ra, chiều rộng đi từ Ðôthaim đến Belbaim, và chiều dài từ Bêtylua đến mãi Kyamôn, tức là (thành) đối diện với Esđrơlon. 4 Con cái Israel, khi thấy chúng đông đảo như thế, thì xao xuyến. Họ nói với nhau: "Bây giờ chúng sẽ gặm sạch cả mặt đất. Núi cao, khe ghềnh, gò nỗng nào chịu nổi dưới sức nặng của chúng!" 5 Ai nấy cầm binh khí của mình. Họ đốt lửa trên các ngôi tháp và ở lại suốt đêm ấy mà canh phòng.
6 Ngày thứ hai tiếp đó, Hôlôphernê dàn ra tất cả kị binh của y trước mặt con cái Israel ở tại Bêtylua. 7 Y thị sát các đèo dẫn lên thành của họ, dò qua các suối nước và cho chiếm giữ lấy và đặt đồn lính, đoạn trở về với ba quân của y. 8 Bấy giờ hết thảy các đầu mục con cái Êsau, tất cả những người chỉ huy quân binh Moab và các tướng binh miền duyên hải tới yết kiến y và nói: "9 Xin chủ tể khấng nghe đề nghị này khiến đạo binh của ngài sẽ không bị thương vong người nào. 10 Dân con cái Israel ấy không tin cậy vào giáo mác của chúng, song là nơi những ngọn núi cao trên đó chúng ở. Quả thế không dễ gì mà trèo lên các chóp núi của chúng được.
"11 Vậy nay, thưa chủ tể, xin đừng giao chiến với chúng theo chiến tranh quy củ có hàng ngũ, và đạo binh của ngài sẽ không mất một người nào. 12 Xin ngài cứ ở yên trong trại, hãm binh bất động. Còn các tôi tớ ngài hãy chiếm giữ lấy suối nước bắt nguồn dưới chân núi. 13 Vì chưng tất cả dân cư Bêtylua đều ra kín nước ở đó. Chúng sẽ chết khát và phải nộp thành của chúng. Còn ta và quân của ta sẽ lên các đỉnh núi lân cận. Ta sẽ đặt trạm canh nơi đó, làm sao không để người nào thoát được khỏi thành. 14 Chúng sẽ chết dần chết mòn vì đói, chúng nó và con chúng nó; trước khi gươm đụng tới chúng, thì chúng đã phơi thây nơi các phố phường nơi quê hương của chúng. 15 Ngài sẽ bắt chúng phải trả bằng một giá đắt cái tội phiến loạn của chúng và đã không ra nghênh đón mặt ngài mà cầu hòa."
16 Lời lẽ của chúng đẹp lòng Hôlôphernê và tất cả những hầu cận y. Và y đã ra lệnh thi hành như chúng đã nói. 17 Con cái Moab rỡ trại và cùng với chúng, năm ngàn người con cái Assur. Chúng hạ trại trong lòng thung lũng và chiếm giữ nơi có nước và các suối nước của con cái Israel. 18 Con cái Êsau và con cái Ammon đi lên và hạ trại trên núi trước mặt Ðôthaim. Chúng đã phái một toán của chúng đi qua phía Nam và phía Ðông, trước mặt Êgrêbel, (thành) sát gần với Khus, trên bờ khe Môkhmur. Ðạo binh Assur còn lại thì đóng trại trong cánh đồng và phủ lấp cả mặt đất. Lều trại và đồ hành trang của chúng làm thành một doanh trại với một đám người đông đảo. Chúng là cả một đoàn lũ đông quá đỗi.
19 Con cái Israel kêu lên Chúa, Thiên Chúa của họ. Quả họ đã ra bại hoại tâm thần, vì tất cả địch thù đều bủa vây quanh họ. Và họ không còn phương nào trốn thoát khỏi vòng vây của chúng. 20 Tất cả doanh trại Assur vây quanh họ ba mươi bốn ngày, bộ binh lẫn xe trận và kị mã. Tất cả dân cư Bêtylua đã thấy tất cả các ang chứa nước vơi dần. 21 Các bể nước cạn sạch. Không có ngày nào mà họ được uống cho đã khát, vì họ chỉ được uống theo hạn, theo lường. 22 Các trẻ thơ ra bạc nhược, đàn bà và thiếu niên ngất xỉu vì khát mà lăn ngã trong các phố xá trong thành, nơi các ngã đường đi ra cổng. Trong mình họ không còn chút sức lực nào.
23 Toàn dân, thiếu niên, đàn bà và trẻ con hùa rập chống lại Ôzya và các đầu mục của thành. Họ la ó lớn tiếng và phân phô trước mặt các kỳ mục: "24 Xin Thiên Chúa xét xử giữa các ông và chúng tôi! Các ông đã làm việc phi nhân bất nghĩa lớn đối với chúng tôi là đã không ra cầu hòa với con cái Assur. 25 Và bây giờ không ai đáp cứu chúng tôi. Trái lại, Thiên Chúa đã bán chúng tôi trong tay họ, để mặc chúng tôi phơi thây la liệt trước mặt họ, chết đẫm chết khát, ác liệt. 26 Thôi bây giờ hãy gọi chúng lại mà nộp cả và thành đi cho quân của Hôlôphernê và cả binh lực của hắn tha hồ cướp của. 27 Thà chúng tôi phải làm nô lệ mà mạng còn sống. Chúng tôi sẽ không phải thấy lũ con thơ chết ngay trước mắt và vợ con chúng tôi trút linh hồn. 28 Xin lấy trời đất và Thiên Chúa của chúng tôi và là Chúa của cha ông chúng tôi, Ðấng trị tội chúng tôi vì các lỗi lầm của chúng tôi và những quá phạm của cha ông mà khẩn khoản van xin các ông hãy làm theo các lời này, ngay ngày hôm nay". 29 Và mọi người đồng thanh òa lên khóc giữa đám hội. Và họ kêu lớn tiếng lên với Ðức Chúa Thiên Chúa.
30 Bấy giờ Ôzya nói với họ: "Hãy can đảm, hỡi anh em, chúng ta hãy cố thủ năm ngày nữa. Trong thời gian ấy, Chúa là Thiên Chúa của chúng ta sẽ quay lại với ta lòng lân mẫn của Người. Vì Người sẽ chẳng bỏ chúng ta mãi mãi. 31 Nhược bằng những ngày ấy qua đi mà tiếp viện không đến với ta, thì tôi sẽ làm theo lời anh em". 32 Ðoạn ông giải tán dân chúng, ai về trạm canh nấy. Họ đi tới tường lũy và các tháp canh của thành. Còn vợ con họ, họ đưa về nhà. Cả thành chìm đắm trong sự ngã lòng.
III . Yuđita
Nữ anh hùng
1 Vào những ngày ấy tin này đã thấu tới tai Yuđita con gái ông Mơrari, con của Ox, con của Yuse, con của Ôziel, con của Elkya, con của Ananya, con của Ghêđêon, con của Raphain, con của Akhitub, con của Hêlya, con của Khelkya, con của Eliab, con của Nathanael, con của Salamiel, con của Sarasađai, con của Israel. 2 Chồng bà là Manassê, người cùng một chi tộc, một họ với bà. Ông đã chết vào những ngày mùa gặt lúa mạch. 3 Ông đi theo những người bó lúa, thì bị cảm nắng trúng phải đầu mà liệt giường, và đã chết ở Bêtylua quê của ông. Người ta đã chôn cất ông làm một với tổ tiên ông trong đám ruộng nằm vào khoảng giữa Ðôthaim và Balamôn. 4 Yuđita sống góa bụa ở nhà đã ba năm bốn tháng. 5 Bà đã làm một cái lều trên sân lộ thiên nhà bà. Bà thắt lưng bao bị; và hằng mang y phục góa bụa trên mình. 6 Bà ăn chay mọi ngày đời góa bụa, chỉ trừ những ngày áp Hưu lễ, các ngày áp sóc và và các ngày sóc, cùng các ngày lễ tiết, khánh hạ của nhà Israel. 7 Bà là người có nhan sắc, duyên dáng dễ coi. Manassê chồng bà đã trối lại cho bà nào là vàng bạc, nào là tớ trai tớ gái, cùng súc vật và ruộng đất. Bà đứng làm chủ tất cả. 8 Không ai nói xấu bà được điều gì, vì bà rất mực kính sợ Thiên Chúa.
9 Vậy bà đã nghe biết được những điều chẳng lành, dân chúng đã nói với người đầu mục, vì họ đã ra bại hoại tâm thần bởi vì khan nước. Yuđita cũng đã nghe biết tất cả các lời Ôzya đã nói với họ, làm sao ông đã thề là sau năm ngày sẽ nộp thành cho quân Assur.
Yuđita can thiệp
10 Bà sai người tớ gái quản lý tất cả tài sản của bà, đi mời Khabris và Kharmis, những kỳ mục của thành. 11 Họ đã đến gặp bà. Và bà nói cùng họ: "Xin hãy nghe tôi, các ông là những đầu mục của dân cư Bêtylua. Quả nhiên là không chỉnh rồi, lời các ông đã nói trước mặt dân ngày hôm nay, quyết đem thành nộp cho địch, nếu trong hạn chừng ấy ngày Chúa chẳng quay lại đáp cứu. 12 Phải, các ông là ai mà đã dám thử thách Thiên Chúa vào một ngày như hôm nay, vào thoán chỗ Thiên Chúa trên con cái loài phàm! 13 Phải! các ông đã thử sức Chúa toàn năng! Sẽ không bao giờ các ông hiểu được tí gì! 14 Vì ngay đáy lòng người phàm, các ông còn không tìm ra manh mối, và lời lẽ của trí khôn họ, các ông không tài quán triệt. Vậy thì Thiên Chúa, Ðấng làm nên mọi sự, làm sao các ông có thể truy tầm; trí khôn Người, làm sao các ông thấu hiểu! và làm sao không đạt được mưu định của Người? Ðừng thế, hỡi anh em, đừng khiêu cơn thịnh nộ Chúa, Thiên Chúa của chúng ta! 15 Vì chưng thảng hoặc trong hạn năm ngày ấy, Người không muốn đáp cứu chúng ta, thì vào những ngày Người muốn, Người vẫn có quyền phù hộ chúng ta hay là Người hủy diệt ta trước mặt quân thù. 16 Còn các ông, các ông đừng đòi cho được bảo đảm về các ý định của Chúa, Thiên Chúa của chúng ta. Vì Thiên Chúa đâu có phải như người phàm để bị người ta hăm dọa, hay như một con người, để người ta có thể hòa dụ được. 17 Cho nên ta hãy kiên tâm chờ đợi việc Người tế độ và kêu xin Người đáp cứu. Và Người sẽ nhậm lời ta nếu phải là điều đẹp ý Người.
"18 Quả nhiên vào những thế hệ của chúng ta, hay ngay lúc này, không có chi tộc nào của chúng ta hay họ nào, nhân dân hay thành nào của chúng ta thờ lạy những thần do tay phàm làm ra, như đã từng xảy ra vào những ngày xưa kia, 19 và vì thế mà cha ông chúng ta đã bị nộp cho gươm đâm và giặc cướp; và bao nhiêu người đã phải ngã gục trước mắt quân thù. 20 Phần chúng ta ngoài Người ra, chúng ta chẳng biết một thần nào khác nữa. Bởi đó, chúng ta có thể trông cậy rằng, mắt Người sẽ chẳng dửng dưng với chúng ta hay với người nào thuộc giống nòi chúng ta. 21 Vì nếu thành chúng ta mất, thì toàn cõi Yuđê cũng mất và Thánh điện sẽ bị cướp phá; và Người sẽ hỏi tội trên mạng chúng ta về việc phạm thánh ấy. 22 Nếu anh em chúng ta bị chém giết, quê hương bị lệ thuộc, cơ nghiệp chúng ta bị hoang tàn, Người sẽ trút cả trách nhiệm trên đầu chúng ta giữa các dân tộc, những nơi chúng ta sẽ phải làm tôi mọi; chúng ta sẽ nên dịp cho người ta lộng ngôn, nên đồ ô nhục trước mặt những ông chủ mua tậu chúng ta. 23 Và cảnh nô lệ của chúng ta sẽ chẳng đổi thành vận may đâu. Trái lại, Chúa là Thiên Chúa của chúng ta sẽ nhân đó mà bêu nhuốc chúng ta. 24 Vậy nay, hỡi anh em, chúng ta hãy chứng tỏ cho anh em chúng ta biết là sinh mạng họ, tùy nơi chúng ta, và Thánh điện, nhà cũng như tế đàn đều tựa cả vào ta. 25 Hơn thế nữa, ta phải cảm tạ Chúa, Thiên Chúa của chúng ta, Người đã thử luyện ta cũng một thể như đã thử luyện cha ông chúng ta.
"26 Các ông hãy nhớ lại những điều Người đã làm cho Abraham, làm sao Người đã thử luyện Ysaac và những điều đã xảy đến cho Yacob ở Lưỡng-hà-địa đất Syri, khi ông chăn cừu cho Laban, anh của mẹ ông. 27 Vì Người đã chẳng bắt chúng ta ngang qua lửa như các vị ấy để thử lòng họ. Người đã chẳng trừng trị chúng ta. Nhưng Chúa chỉ đánh đòn sửa dạy những ai được gần gũi với Người". 28 Bấy giờ Ôzya nói cùng bà: "Mọi điều bà nói, chính bởi thiện ý mà bà đã nói ra. Vì sẽ không ai có thể chống bác lời lẽ của bà được. 29 Vì không phải chờ đến hôm nay mới sáng tỏ sự khôn ngoan của bà. Nhưng từ những ngày đầu đời bà, toàn dân đã nhận biết bà là người sáng suốt. Vì tốt lành thật, điều lòng bà đã nặn nghĩ ra... 30 Nhưng dân quá khát và đã bức bách chúng tôi phải làm như chúng tôi đã nói với họ mà rủa mình tuyên lời thề ấy, điều mà chúng tôi đâu dám bỏ qua. 31 Và nay, xin bà khẩn cầu cho chúng tôi, vì bà là người đạo đức sốt sáng. Và Chúa sẽ gởi mưa xuống cho đầy các bể nước của chúng tôi và chúng tôi sẽ không còn phải kiệt sức nữa".
32 Yuđita nói cùng họ: "Xin các ông nghe tôi. Tôi sắp làm một việc, sẽ đồn đến hết đời này qua đời khác trong hàng con cái giống nòi ta. 33 Tối nay các ông sẽ đứng nơi cổng thành. Tôi sẽ đi ra, tôi với người tớ gái của tôi. Và nội những ngày các ông ra hạn để nộp thành cho địch thì Chúa sẽ dùng tay tôi mà viếng thăm Israel. 34 Phần các ông, xin đừng tìm hỏi tôi muốn làm gì. Vì tôi sẽ chẳng nói cho các ông hay trước khi hoàn thành điều tôi định làm". 35 Ôzya và các đầu mục mới nói cùng bà: "Bà đi bằng yên! Xin Ðức Chúa Thiên Chúa đi trước bà mà trị tội địch thù chúng ta!" 36 Rồi ra khỏi lều, họ đã đi về căn cứ của họ.
Lời nguyện của Yuđita
1 Yuđita sấp mặt (xuống đất), rắc tro lên đầu, lột bỏ bao bị mang trên mình - và lúc ấy, chính là lúc thượng hương trong Nhà của Thiên Chúa ở Yêrusalem, - Yuđita lớn tiếng kêu lên cùng Chúa. Bà nói:
"2 Lạy Chúa, Thiên Chúa của cha tôi là Simêon; trong tay ngài, Người đã trao gươm để trị quân dị chủng, những kẻ xâm phạm tiết hạnh làm nhơ uế nữ trinh, đã phanh đùi làm nhục nó, đã làm nhơ nhuốc nó, biến nó nên trò ô nhục. Quả Người đã phán: Không được làm thế! Thế mà chúng đã làm! 3 Vì thế Người đã thí đầu mục chúng cho cuộc tàn sát; giường chiếu của chúng thẹn trơ mặt hợm, chính ở đó chúng đã mắc hợm phải đổ máu ra. Người đã sát phạt tôi tớ với quan quyền, và quan quyền với ngai báu của chúng. 4 Vợ chúng, Người đã thí cho giặc cướp; con cái chúng bị bắt đi tù; của cải chúng làm chiến phẩm phân chia cho con cái Người yêu dấu. Họ là những kẻ nhiệt thành sốt sáng với Người, và nhờm tởm máu nhơ nhuốc của chúng và đã kêu cầu Người đáp cứu. - Lạy Thiên Chúa, Thần của tôi, xin nhậm lời tôi, một thân góa bụa. 5 Vì mọi điều xảy ra trước này, hiện nay và sau này, nhất nhất chính Người làm ra. Hiện tại và tương lai, Người đã mưu tính; và Người mưu tính gì thì điều ấy đã xảy đến. 6 Ðiều Người đã dự định, đã xuất đầu trình diện, chúng thưa: Này chúng tôi đây! Quả thế mọi đường lối của Người đã sẵn sàng; và phải phán quyết sao, Người đã biết trước.
"7 Coi kìa quân Assur dẫy đầy binh lực, dương dương tự đại vì lắm chiến mã kị binh; làm phách nơi sức cánh tay binh bộ; cậy vào khiên mộc thiết lĩnh, vào mũi tên ná bắn, mà không biết rằng chính Người là Chúa, Ðấng chà đạp chiến tranh. 8 Danh Người là Chúa! Xin ra quyền năng bẻ gãy sức mạnh chúng và đập tan thế lực chúng trong oai nộ của Người. Vì chúng đã quyết định phạm đến Thánh điện của Người, làm uế nhơ lều trướng nơi Danh vinh hiển của Người an nghỉ, và dùng mũi sắt triệt hạ sừng tế đàn của Người.
"9 Xin nhìn xem chúng kiêu mạn dường nào! Xin giáng xuống đầu chúng thịnh nộ của Người. Xin ban cho tay tôi, một thân góa bụa, được đủ thần lực thi hành điều tôi đã tính. 10 Xin dùng mưu kế môi miệng tôi mà sát phạt nô lệ với tướng công, tướng công với quân hầu. Xin dùng tay phận gái đánh gục thói kiêu của chúng. 11 Vì thần lực của Người không dựa vào số đông; và uy quyền của Người không có nơi kẻ mạnh. Song Người là Thiên Chúa của những kẻ khiêm nhu, là nghĩa hiệp giúp người phận nhỏ, Ðấng bàu chữa cho người sức yếu, Ðấng phù hộ những người không ai đếm xỉa, Ðấng tế độ những người thất vọng. 12 Vâng, vâng, lạy Thiên Chúa của cha tôi, Thiên Chúa trên cơ nghiệp của Israel, Chúa tể trời đất, Ðấng tạo thành ra nước, Vua trên tất cả tạo thành của Người, xin chính Người nhậm lời tôi cầu nguyện. 13 Xin cho lời lẽ quyến rũ tôi nên đòn đả thương vỡ mặt chúng, những kẻ đã bày ra trò khắc nghiệt hại Giao ước của Người và Nhà đã được hiến thánh cho Người, đỉnh Sion và ngôi nhà con cái Người làm chủ. 14 Xin làm cho tất cả dân tộc của Người cùng mọi chi tộc biết rằng chính Người là Thiên Chúa, Thiên Chúa mọi quyền, mọi thế lực và ngoài Người ra không ai làm lá chắn phù hộ dòng giống Israel".
IV. Yuđita Và Hôlôphernê
Yuđita tới trại Hôlôphernê
1 Xảy ra là khi bà đã kêu lên Thiên Chúa của Israel rồi và (nói) xong xuôi các lời ấy, 2 thì bà thôi phục mình và chỗi dậy. Bà gọi người tớ gái và xuống gian nhà nơi bà thường vui hưởng các ngày hưu lễ và các khánh tiết. 3 Bà cất bao bị mang trên mình, cởi y phục góa bụa. Ðoạn bà lấy nước tắm rửa mình mẩy, xức dầu thơm đặc, chải đầu rẽ tóc, chít khăn và mặc bộ y phục lộng lẫy bà đã mang xưa kia, hồi Manassê chồng bà còn sống. 4 Bà xỏ hài vào chân, đeo kiềng, xuyến, nhẫn, hoa tai, và tất cả những đồ nữ trang của bà. Bà trang điểm cực kỳ xinh đẹp, quyến rũ được mắt tất cả hạng tu mi trông thấy bà. 5 Rồi bà trao cho người tớ gái một bì rượu, một ché dầu. Trong đãy, bà nhét đầy bột lúa mạch, vả khô, bánh tráng. Bà gói tất cả, bao bọc lại và đặt lên vai người tớ gái. 6 Ðoạn chủ tớ đi ra về phía cổng thành Bêtylua. Họ đã thấy Ôzya và các kỳ mục của thành, Khabris và Kharmis, đứng đó rồi. 7 Vừa trông thấy bà thay hình đổi dạng và y phục biến khác như thế, thì họ sửng sốt quá đỗi trước sắc đẹp của bà. Và họ nói với bà: "8 Xin Thiên Chúa của cha ông chúng ta cho bà gặp được may mắn và thành công mọi điều dự định, con cái Israel được hiên ngang và Yêrusalem được hiển hách". 9 Bà thờ lạy Thiên Chúa, đoạn nói với họ: "Xin các ông ra lệnh mở cổng thành cho tôi. Tôi sẽ ra để làm trọn lời cầu chúc các ông vừa nói với tôi". Và họ đã truyền cho đinh tráng mở (cổng) cho bà như bà đã nói. 10 Chúng đã làm thế. Và Yuđita đã ra, bà và người tớ gái đi với bà. Còn các người trong thành thì cứ ngó theo, mãi cho đến khi bà xuống khỏi núi mà băng qua thung lũng, khiến họ không còn trông thấy bà nữa.
11 Hai người cứ đi thẳng trong thung lũng. Một đội canh tiền đồn của người Assur đón chận bà lại. 12 Chúng cầm giữ bà và tra hỏi: "Dân nào? Ðâu đến? Và đi đâu?" Bà nói: "Tôi, một nữ nhi thuộc người Hipri. Tôi bỏ họ trốn đi, vì họ sắp bị nộp làm mồi cho các ông làm cỏ. 13 Tôi muốn vào yết kiến Hôlôphernê, đại tướng cai binh lực của các ông, để báo những tin chính xác. Trước mặt ngài, tôi sẽ chỉ cho thấy phải theo đường nào, khiến ngài có thể làm chủ được tất cả miền sơn cước, mà không tốn một sĩ tốt hay sinh mạng nào". 14 Lính tráng vừa nghe bà nói các lời ấy và chú ý đến dung nhan bà - bà đứng trước mặt chúng thực như một kỳ quan tuyệt sắc - và chúng nói cùng bà: "15 May cho cô đã thoát nạn, (biết) hối hả gặp chúa công của chúng tôi. Bây giờ cô cứ tiến lại trướng của ngài. Sẽ có ít người của chúng tôi đưa cô đi cho đến khi trao cô tận tay ngài. 16 Ðứng trước mặt ngài, cô đừng nóng lòng lo sợ! Trái lại hãy thưa lại cho ngài biết các điều cô đã nói. Và ngài sẽ đối xử tử tế với cô". 17 Chúng đã lựa một trăm người của chúng. Các người này đã tháp tùng bà, cả chủ lẫn tớ, và dẫn họ tới trướng của Hôlôphernê.
18 Trong cả doanh trại, người ta xô nhau chạy tới, vì tin bà đến đã được loan đi trong các lều. Và chúng tới, chúng vây quanh bà, khi bà dừng lại bên ngoài trướng của Hôlôphernê, chờ người ta cho y hay về bà. 19 Chúng ngây ngất trước sắc đẹp của bà và vì bà chúng cũng thán phục con cái Israel. Chúng nói với nhau: "Ai mà khinh dân ấy được, một dân có những gái đẹp như vầy! Quả là không hay, nếu còn để sót lại một mống đàn ông nào của chúng; kẻ sót lại có thể dở trò ma giáo bịp cả thiên hạ".
20 Bấy giờ các cận vệ và tất cả những người hầu cận của Hôlôphernê đi ra và dẫn bà vào trướng. 21 Hôlôphernê nằm nghỉ trên chiếc giường, trong màn len cánh kiến dệt nệm chỉ vàng cùng với bích ngọc đá quí. 22 Người ta trình báo cho y về bà và y thân hành ra cửa trướng; dẫn đầu là những chiếc đèn bằng bạc. 23 Yuđita vừa đến trước mặt y và các hầu cận, thì hết thảy chúng đều sửng sốt trước nhan sắc của bà. Bà sấp mặt xuống đất bái lạy y. Và các tên nô lệ nâng đỡ bà trỗi dậy.
Cuộc yết kiến thứ nhất
1 Hôlôphernê nói cùng bà: "Phu nhân hỡi, hãy vững dạ. Ðừng nao lòng sợ hãi! Không bao giờ ta xử ác với một người nào đã chọn đường làm tôi Nabukôđônôsor vua toàn cõi đất. 2 Vì cả bây giờ, giả như dân của phu nhân trên miền sơn cước đã chẳng khinh rẻ ta, ta sẽ chẳng hề cầm giáo đánh họ. Ấy chính họ đã tự chuốc cho mình cái nông nỗi này. 3 Và bây giờ hãy nói ta hay vì sao phu nhân đã bỏ họ trốn đi mà đến với chúng ta! Quả đến đây là phu nhân đã thoát mạng. Hãy vững dạ. Phu nhân sẽ được an toàn tính mạng đêm nay và sau này. 4 Vì không có ai làm hại phu nhân đâu! Trái lại phu nhân sẽ được đối đãi tử tế. Ðó là sự thường đối với những bầy tôi của vua Kabukôđônôsor, chúa công ta".
5 Yuđita nói cùng y: "Xin ngài đón nhận lời của nữ tỳ của ngài, mà cho phép nữ tỳ ngài nói trước mặt ngài. Ðêm nay, tiện nữ này sẽ không thông báo cho chúa công một điều gì thất thiệt. 6 Và nếu ngài vui lòng làm theo lời nữ tỳ ngài, Thiên Chúa tất sẽ làm tròn việc liên can đến ngài, và Chúa tôi sẽ không để buông xuôi mọi điều Người mưu định. 7 Quả nhiên, tiện nữ này xin thề trên sinh mạng Nabukôđônôsor vua toàn cõi đất, xin thề trên uy lực của đấng đã phái ngài đi sửa dạy mọi sinh linh, nhờ ngài mà chẳng những người ta sẽ phải làm tôi đức vua, mà cả mãnh thú, súc vật, chim trời đều ví sức mạnh của ngài mà sống dưới quyền Nabukôđônôsor và tất cả hoàng gia.
"8 Quả chúng tôi đã được nghe nói ngài thật túc trí đa mưu. Khắp cõi đất người ta loan truyền ngài là người tài ba lỗi lạc nhất trong toàn đế quốc, và quyền thế bởi học rộng biết nhiều và là một kỳ nhân về vũ nghệ. 9 Phải! Ngôn từ Akhior đã nói trong công nghị của ngài, chúng tôi đã nghe, vì các người Bêtylua đã cứu y, và y đã thuật lại cho họ mọi điều y đã nói khi ở bên ngài. 10 Cho nên thưa chủ tể và là chúa công, xin ngài đừng bỏ qua lời của y. Trái lại xin ngài cất để trong lòng vì có thật vậy. Quả giống nòi chúng tôi không bị trừng phạt, gươm giáo không thể thắng nổi họ, nếu họ không mắc tội với Thiên Chúa của họ. 11 Phải, để chúa công khỏi phải rút lui luống công, thì án chết đã giáng xuống mặt họ, tội lỗi đã chụp lấy họ. Do đó họ đã khiêu giận Thiên Chúa của họ, mỗi lần họ làm điều thất đức. 12 Vì khi của ăn ra khan, nước ra hiếm, họ đã tính chuyện hạ tay trên các súc vật của họ và quyết ý dùng đến tất cả những gì Thiên Chúa đã ra luật cấm ăn. 13 Của tiên thường lúa mì và thập phân rượu dầu, họ đã hiến thánh và dành cho hàng tư tế túc trực ở Yêrusalem trước nhan Thiên Chúa của chúng tôi, họ đã quyết tận dụng những điều mà dân, thường ngày rờ tay đến cũng không được phép. 14 Chúng đã phái người đi Yêrusalem - vả lại dân cư ở đó cũng làm như thế - để lãnh đem về cho họ phép chuẩn do hội nghị các đầu mục. 15 Vậy ngày nào phép ấy được ban ban bố và họ thi hành thì chính ngày ấy, họ sẽ bị thí cho sự tiêu diệt.
"16 Do đó, khi nữ tỳ của ngài biết tự sự như thế thì đã bỏ họ trốn đi. Thiên Chúa đã sai thiếp đến để cùng với ngài làm những việc mà toàn cõi đất, hễ ai nghe nói đều phải rởn người. 17 Quả nữ tỳ của ngài là kẻ mộ đạo, đêm ngày thờ Thiên Chúa trên trời. Vậy nay xin mạn phép tá túc bệ ngài, thưa chúa công và đêm đêm nữ tỳ của ngài xin được ra bên bờ khe cầu nguyện cùng Thiên Chúa. Và Người sẽ phán bảo thiếp khi nào họ làm những việc tội lỗi của họ. 18 Thiếp sẽ đến mang tin cho ngài. Ngài sẽ xuất toàn binh lực của ngài. Và sẽ không có ai trong họ cự lại ngài được. 19 Thiếp xin dẫn ngài ngang dọc Yuđê cho đến khi vào tới Yêrusalem. Thiếp sẽ đặt xa giá của ngài chính giữa thành. Ngài sẽ lôi dẫn họ đi như lũ cừu không kẻ chăn. Trước mặt ngài, sẽ không một con chó nào cất mõm lên sủa. Vì các điều ấy đã được phán dạy và báo cho linh cảm thiếp biết được. Và thiếp đã được sai đến báo tin cho ngài".
20 Lời lẽ của Yuđita đã làm hài lòng Hôlôphernê và những kẻ hầu cận. Và chúng thán phục tài khôn ngoan của bà. Chúng nói: "21 Từ mút cùng bên này đến mút cùng bên kia cõi đất, không đâu có được một người đàn bà nhan sắc và lời lẽ thông minh như thế". 22 Hôlôphernê nói với bà: "Ðội ơn Thiên Chúa đã kéo phu nhân ra khỏi dân của phu nhân mà sai tới đây, mang đến uy lực nơi tay chúng tôi, và họa diệt vong cho những ai khinh rẻ chúa công ta. 23 Phải! phu nhân vừa là tuyệt sắc giai nhân lại vừa ăn nói bặt thiệp. Nếu phu nhân thực hiện như phu nhân đã nói, thì Thần của phu nhân sẽ là Thần của ta. Phu nhân sẽ có địa vị trong đền vua Nabukôđônôsor và nổi danh trên toàn cõi đất".
Yuđita trong trại của Hôlôphernê
1 Hôlôphernê truyền dẫn bà vào nơi cất chén đĩa bằng bạc của y và ra lịnh thết những món thịnh soạn của y để đãi bà và mời bà uống rượu riêng của y. 2 Nhưng Yuđita nói: "Thiếp không được phép dùng các thức ấy, kẻo sẩy chân mắc tội. Các vật thiếp đã đem theo đây cũng dư đủ cho mọi nhu cầu của thiếp". 3 Hôlôphernê nói cùng bà: "Nhưng lỡ hết đi những điều phu nhân đem theo, thì chúng tôi biết lấy đâu ra như thế mà cấp cho phu nhân? Vì nơi chúng tôi không có ai thuộc chủng tộc của phu nhân cả". 4 Yuđita nói cùng y: "Thưa chúa công, thiếp xin thề trên sinh mạng ngài là nữ tỳ của ngài chưa xài hết các vật đem theo thì Ðức Chúa đã dùng tay thiếp thực hiện điều Người đã quyết". 5 Quân hầu của Hôlôphernê đưa bà vào một trướng. Bà đã ngủ cho đến nửa đêm. Vào lối canh sáng, bà chỗi dậy, 6 và sai người đi nói cùng Hôlôphernê: "Dám xin chúa công truyền lịnh cho người ta để nữ tỳ của ngài đi cầu nguyện". 7 Và Hôlôphernê đã truyền quân thị vệ không được ngăn cản bà. Và bà đã ở trong doanh trại ba ngày. Ðêm đêm bà ra khe Bêtylua và rửa mình bên suối nước trong vòng doanh trại. 8 Bà lên, rồi bà cầu xin Chúa, Thiên Chúa của Israel cho đường đi nước bước của bà xuôi thuận, cho con cái dân người được hưng thịnh. 9 Ðoạn bà đi vào, mình đã tẩy sạch, và ở miết trong trướng cho đến khi bà dùng bữa vào lối ban chiều.
Bữa tiệc của Hôlôphernê
10 Xảy ra là ngày thứ tư sau đó, Holôphernê thết tiệc đãi riêng các thuộc hạ của y, không mời ai trong đám quan quân phục dịch. 11 Y bảo Bagôa, họan quan cai tư gia của y: "Ði thuyết phục cô gái Hipri đang ở nơi ngươi, sao cho y thị lại đây với chúng ta mà ăn uống với chúng ta. 12 Coi, có phải là xấu mặt không, nếu ta phải để nàng phải ra về mà đã chẳng ve vãn được nàng. Ta mà chẳng dụ được nàng, thì nàng sẽ cười cho!" 13 Yết kiến Hôlôphernê xong, Bagôa lui ra và vào gặp Yuđita. Y nói: "Hoa nô kiều diễm đừng ngại vào gặp chúa công ta, để được trọng đãi trước mặt ngài và được cùng chúng ta liên hoan nhắm rượu và ngay ngày hôm nay trở nên một nữ tử dòng giống Assur, trong hàng thị nữ trong đền Nabukôđônôsor". 14 Yuđita nói với y: "Thiếp là ai mà dám trái ý chúa công. Cố nhiên là bất cứ điều gì đẹp mắt ngài, thiếp sẽ vội vã thi hành. Và đó sẽ là nỗi vui sướng của thiếp cho đến lúc chết". 15 Bà chỗi dậy trang điểm với xiêm y và tất cả các đồ nữ trang. Ðoạn con hầu của bà đi trước và trải dưới đất đối diện với Hôlôphernê những chiếc nệm bà đã lãnh lấy nơi Bagôa làm đồ sử dụng hàng ngày, để bà ngả mình trên đó mà dùng bữa. 16 Yuđita đi vào phục mình xuống lạy. Lòng Hôlôphernê ra ngây ngất, hồn chơi vơi đắm đuối, cuống cuồng những ước cùng mong sao được chung chạ với bà. Từ ngày thoáng trông thấy bà, y đã rình sao có dịp để quyến dụ được bà. 17 Hôlôphernê nói với bà: "Uống đi nào! Hãy nhập cuộc liên hoan với chúng ta!" 18 Yuđita nói: "Phải, thiếp xin uống, thưa chúa công. Quả thế, đối với thiếp, xuất mọi ngày từ lúc sinh ra không bao giờ bằng ngày hôm nay, thiếp cảm thấy cuộc sống lại cao quí như thế". 19 Và bà lấy những gì con hầu của bà đã dọn mà ăn uống trước mặt y. 20 Hôlôphernê vui say mê mết vì bà. Y đã nốc rượu quá chén, từ lúc sinh ra chưa hề có ngày nào y đã uống như vậy.
Hạ sát Hôlôphernê
1 Vào lúc chập tối, các thuộc hạ của y vội vã giải tán. Từ bên ngoài Bagôa đóng cửa trướng lại. Hắn cho mọi người có mặt bên chúa công hắn lui ra và họ rút về giường ngủ. Vì ai nấy đều mệt lử bởi đã quá chén. 2 Chỉ có Yuđita được để lại một mình trong trướng với Hôlôphernê nằm khểnh trên giường, đắm chìm trong rượu. 3 Yuđita đã bảo con hầu của bà đứng ngoài buồng ngủ của bà, và canh chừng lúc bà đi ra như mọi ngày, vì bà nói: Bà sẽ đi ra cầu nguyện. Bà cũng đã nói những lời như vậy với Bagôa. 4 Mọi người đều đã rời xa. Từ nhỏ đến lớn, không còn ai ở trong buồng. Ðứng bên cạnh giường y, Yuđita nói trong lòng: "Lạy Chúa, Thiên Chúa mọi quyền năng, giờ này xin trông nhìn đến việc của tay tôi, ngõ hầu Yêrusalem được dương cao hiển hách. 5 Vì chính bây giờ là lúc Người độ trì lấy cơ nghiệp của Người và thi hành điều tôi dự định cho địch thù bại họai, những kẻ đã dấy lên hại chúng tôi". 6 Ðoạn bà lại nơi thành giường phía đầu Hôlôphernê mà gỡ lấy chiếc đoản đao của y, và 7 xích lại gần giường, bà nắm lấy tóc y và nói: "Hôm nay xin xuống thần lực cho tôi, lạy Chúa, Thiên Chúa của Israel!" 8 Rồi bà hết bình sinh chém cổ y hai nhát, tách đầu y với thân mình. 9 Ðoạn bà lăn xác y ra khỏi chăn mền, gỡ lấy mùng nơi cột giường. Một lát sau bà đi ra và trao đầu của Hôlôphernê cho người tớ gái. 10 Người tớ gái bỏ đầu vào đãy đựng thức ăn của bà. Ðoạn cả hai cùng đi ra như thói quen thường làm để đi cầu nguyện. Họ ngang qua doanh trại, rồi vòng quanh khe mà lên núi Bêtylua và đến nơi cổng thành.
Yuđita trở về Bêtylua
11 Yuđita nói với những người canh cổng từ xa: "Mở đi, mở cổng đi nào! Thiên Chúa, Thiên Chúa của chúng ta ở với chúng ta: Người vẫn còn thi thố sức mạnh của Người trong Israel và uy lực của Người chống lại địch thù! Người đã làm thế ngay ngày hôm nay! "12 Xảy là thoạt vừa nghe tiếng bà, các người trong thành liền vội vã xuống nơi cổng thành và cho đi gọi lại các viên kỳ mục của thành. 13 Mọi người ùa nhau chạy tới, từ bé đến lớn, không ngờ được là Yuđita đã về. Họ mở cổng ra đón cả chủ lẫn tớ đi vào. Họ đốt lửa cho sáng lên và vây quanh hai người. 14 Yuđita lớn tiếng nói với mọi người: "Hãy ngợi khen Thiên Chúa, hãy ngợi khen! Hãy ngợi khen Thiên Chúa, Ðấng đã không rút lại lòng thương xót của Người đối với nhà Israel. Trái lại chính đêm nay, Người đã dùng tay tôi đập tan địch thù chúng ta". 15 Ðoạn bà kéo cái đầu trong đãy ra, giơ lên và nói với họ: "Này đây cái đầu của Hôlôphernê, đại tướng binh lực Assur! Này đây cái màn trong đó nó nằm khi chè chén say sưa. Chúa đã dùng tay gái đập tan xương nó. 16 Tôi xin thề trên sự sống Ðức Chúa, Ðấng đã gìn giữ tôi trên đường tôi đi: là nhan sắc tôi đã quyến rũ nó khiến nó vong mạng, chẳng kịp phạm tội với tôi làm tôi mang lấy nhơ nhuốc xấu hổ".
17 Toàn dân sửng sốt quá đỗi. Họ cúi mình thờ lạy Thiên Chúa đoạn đồng thanh nói: "Xin chúc tụng Người, Thiên Chúa của chúng tôi, Ðấng đã huỷ ra không trong ngày hôm nay địch thù của dân Người". 18 Và Ôzya nói với bà: "Hỡi con, phúc cho con nơi Thiên Chúa tối cao, hơn mọi người nữ trên trần! Chúc tụng Ðức Chúa, Thiên Chúa, Ðấng tạo thành trời đất, Ðấng đã cho con xuôi thuận, chém đầu tướng của địch thù chúng ta. 19 Vì lòng trông cậy của con đời đời sẽ không rời khỏi lòng những ai nhớ đến sức mạnh Thiên Chúa. 20 Nguyện xin Thiên Chúa làm như vậy cho con, bởi chưng con đã chẳng tiếc mạng sống con trước cảnh đê nhục của nòi giống chúng ta. Song con đã đương đầu cản họa điêu linh của chúng ta. Trước mặt Thiên Chúa của chúng ta, con đã bước đi thẳng thắn". Và toàn dân thưa lại: "Mong thay! Mong thay!"
V. Sự Toàn Thắng
Yuđita khuyên bảo người trong thành
1 Bấy giờ Yuđita nói cùng họ: "Nào anh em, xin hãy nghe tôi. Hãy đem cái đầu này treo lên dàn châu mai tường luỹ các ông. 2 Rồi khi bình minh ló rạng và ánh mặt trời xuất hiện trên đất, mỗi người các ông sẽ cầm binh khí của mình và mọi đinh tráng sẽ ra ngoài thành. Các ông sẽ đặt một người thống lĩnh trên họ, dường thể sẽ bổ xuống cánh đồng đánh vào tiền đồn con cái Assur. Nhưng các ông sẽ không xuống. 3 Ðịch cũng sẽ lấy khí giới mà đi ra luỹ trại. Chúng ta sẽ lay dậy các tướng lãnh binh lực Assur. Chũng sẽ ùa nhau chạy tới trướng của Hôlôphernê. Không tìm ra y thì kinh sợ xâm nhập cả người, chúng sẽ vỡ chạy trốn trước mặt các ông. 4 Bấy giờ các ông sẽ bén gót theo sau cùng với tất cả dân cư khắp bờ cõi Israel mà phơi thây chúng trên các đường lối của chúng.
Akhior chịu cắt bì
"5 Nhưng trước khi làm thế, hãy gọi lại cho tôi Akhior người Ammon, để ông ấy nhìn nhận ra mặt đứa đã dám khinh rẻ nhà Israel và đã sai ông ấy đến với chúng ta như đến chỗ chết". 6 Người ta đã gọi Akhior nơi nhà Ôzya đến. Tới nơi và thấy đầu Hôlôphernê nơi tay một người trong đám hội dân chúng, ông ấy đã sấp mặt xuống đất mà ra như mất vía. 7 Người ta đỡ ông ấy dậy. Ông vật mình dưới chân Yuđita mà lạy trước mặt bà và nói: "Bà đáng chúc tụng nơi mọi lều trại của Yuđa và trong mọi dân tộc. Ai ai nghe đến danh bà sẽ phải chấn động. 8 Và bây giờ xin bà thuật lại cho tôi nghe mọi điều bà đã làm trong những ngày này". Vậy ở giữa toàn dân, Yuđita đã thuật cho ông ấy nghe mọi sự bà đã làm từ ngày bà ra đi cho đến lúc bà đang nói với họ. 9 Bà vừa nói xong, thì dân chúng hoan hô lớn tiếng và bật lên niềm hớn hở cho cả thành. 10 Akhior thấy mọi sự Thiên Chúa của Israel đã làm thì tin mạnh vào Thiên Chúa. Ông đã chịu cắt bì và được thâu nhận vào nhà Israel cho đến ngày nay.
Quân Assur đại bại
11 Bình minh vừa lên, người ta treo đầu Hôlôphernê nơi tường thành. Và ai nấy cầm khí giới mình mà đi ra, hàng ngũ chỉnh tề nơi các đèo núi. 12 Con cái Assur vừa thấy họ, liền phái người đến với các cấp chỉ huy của chúng. Bọn này đi gặp các tướng lãnh, các trưởng cơ, mọi người cai chúng. 13 Rồi chúng kéo đến trướng của Hôlôphernê và nói với tên quản lý tất cả gia tư của y: "Ðánh thức chúa công chúng ta dậy! Vì lũ tôi mọi cả dám xuống giao chiến với chúng ta, để mà chuốc lấy tiêu diệt cho đến đứa cuối cùng". 14 Bagôa vào và khẽ đập bức rèm trong trướng, vì hắn cho là y đang ngủ với Yuđita. 15 Bởi không nghe động tĩnh gì cả, thì hắn vén rèm đi vào buồng ngủ. Hắn thấy mình y chỉ còn là thây ma quăng nơi bực chân giường, mà đầu đã bị chặt mất khỏi thân. 16 Hắn la lối thất thanh, khóc lóc tru trếu, kêu vang ầm ĩ và xé áo mình. 17 Hắn vào trướng, nơi Yuđita trọ, nhưng không thấy bà. Hắn lao mình ra nơi dân chúng mà kêu lên: "18 Lũ tôi mọi đã dở trò bịp bợm. Con mẹ người Hipri đã gieo ô nhục cho nhà hoàng đế Nabukôđônôsor. Vì này Hôlôphernê nằm sóng sượt trên đất, mình không đầu!" 19 Vừa nghe các lời ấy, các tướng binh lực Assur xé nát nhung y, và bị chấn động tâm thần kịch liệt, chúng phát lên tiếng kêu ầm ĩ, vang ầm bên trong doanh trại.
1 Tin vừa thấu tai những người còn trong lều trại, thì chúng đều thất kinh về sự xảy ra. 2 Run sợ và kinh khiếp xâm nhập cả mình, không ai còn giáp mặt sát cánh với người khác. Chúng đều đổ xô bỏ chạy cả lũ theo mọi ngả đường đồng bằng cũng như nơi miền núi. 3 Những kẻ đồn trú trên núi xung quanh Bêtylua cũng quay lưng tẩu thoát. Bấy giờ con cái Israel, mọi đinh tráng cầm khí giới được, đều đổ xô ra đuổi chúng. 4 Ôzya phái người đến Bêtômesthaim, Bêbai, Khôbai, Kôla và khắp bờ cõi Israel loan tin về sự xảy ra để mọi người bổ nhào vào quân giặc mà tiêu diệt chúng. 5 Con cái Israel vừa nghe tin ấy thì mọi người như một, nhào vào địch và đánh giết chúng đến mãi Khôba. Những người Yêrusalem và tất cả miền sơn cước cũng đến, vì người ta báo tin cho họ về các diễn biến xảy ra trong doanh trại của địch. Các người vùng Galaađ và Galilê đánh thốc bên sườn quân địch, gây cho chúng một đòn ác liệt, đuổi riết quá khỏi Ðama và các vùng kế cận. 6 Những người khác còn ở lại Bêtylua xông vào doanh trại Assur cướp của và họ đã giàu to. 7 Con cái Israel đánh giết xong trở về thì họ đoạt lấy những gì còn lại; người các làng mạc các thôn trang trên vùng sơn cước hay dưới đồng bằng cũng chộp được nhiều chiến phẩm. Và quả số chiến phẩm bắt được rất lớn.
Lễ tạ ơn
8 Thượng tế Yoakim và hàng kỳ mục con cái Israel ở tại Yêrusalem đã đến tận nơi để được nhìn thấy các sự lành Chúa đã làm cho Israel, cùng để thấy mặt Yuđita và chào mừng bà. 9 Vừa vào gặp bà, mọi người đều đồng thanh chúc tụng bà và nói cùng bà: "Bà là mối hiển dương cho Yêrusalem! bà là mối vinh quang lớn của nòi giống chúng tôi! 10 Chính tay bà đã làm mọi sự hết thảy. Bà đã làm sự lành cho Israel. Và Thiên Chúa đã được thoả lòng về các sự ấy. Phúc cho bà nơi Chúa toàn năng, cho đến muôn đời vạn kiếp!" Và toàn dân đáp lại: "Mong thay!".
11 Toàn dân đã cướp của nơi doanh trại trong suốt ba mươi ngày. Họ tặng cho Yuđita, cái trướng của Hôlôphernê và tất cả những chén dĩa bằng bạc, giường, màn, thau, chậu và mọi đồ đoàn của y. Yuđita lãnh lấy đặt lên con la của bà. Bà thắng cổ xe và chất cả lên. 12 Hàng phụ nữ của Israel hết thảy ùa chạy đến để được nhìn thấy bà. Họ chúc tụng bà. Một số phụ nữ dàn ra múa nhảy mừng bà. Còn bà, tay cầm nhánh lá, bà phân phát cho các phụ nữ đi theo. 13 Bà và các phụ nữ cạnh bà, đầu đội triều thiên nhành ôliu, tiến lên đi trước toàn dân, dẫn đầu tất cả đám ca đoàn múa nhảy. Theo sau là đàn ông của Israel hết thảy, giáp binh chỉnh tề cùng với triều thiên, miệng tấu lời ca chúc tụng. 14 Bấy giờ giữa toàn thể Israel, Yuđita xướng lên lời ca cảm tạ sau đây, còn toàn dân hòa giọng đáp lại bằng lời ca ngợi.
1 Yuđita nói:
"Khua trống lên! xướng hát Thiên Chúa của tôi,
với chũm choẹ rền vang, hãy ca ngợi Chúa,
Hợp tấu dâng lên ca vãn ngợi khen!
Hãy tán dương, khẩn cầu danh Ðức Chúa.
2 Vì Chúa là Thiên Chúa chà đạp chiến tranh;
Người đã giựt thoát tôi khỏi tay quân bách hại
mà đem tôi vào doanh trại giữa dân Người.
3 Assur từ núi phương Bắc lại,
nó đến với vạn binh hùng,
đông đảo lấp cả khe ghềnh,
và binh mã phủ khắp đồi non.
4 Bờ cõi tôi, nó đe phóng hoả,
lũ tráng niên, cho chết gươm đâm,
măng sữa, quăng chà dưới đất,
trẻ thơ làm mồi giặc cướp,
các trinh nữ của tôi, bắt làm chiến phẩm.
5 Chúa toàn năng trên chúng, tra tay phá bĩnh
bằng tay của một nữ nhi.
6 Thượng tướng của chúng không quị dưới tay liệt sĩ,
cũng không phải con cái nòi hùng đánh bại,
không phải những khổng lồ cao dọi dìm đầu,
song là Yuđita, con cái Mơrari
đã dùng nhan sắc làm nó tan xương.
7 Nàng đã cởi xiêm y goá bụa
để hưng khởi hạng người khổ cực trong Israel.
Nàng đã thoa mặt mày hương thơm bát ngát,
8 Tóc nàng, nàng chít kim quan;
để quyến dụ nó, nàng vận chiếc áo mịn màng.
9 Ðôi hài của nàng thôi miên mắt nó,
hồn phách nó vì sắc đẹp đã bị giam tù,
và lưỡi đoản đao đã xuyên họng nó.
10 Quân Batư rùng mình vì nàng táo bạo
và gan dạ nàng làm chấn động dân Mêđi.
11 Bấy giờ lũ nghèo hèn của tôi reo lên, và chúng tán đảm,
bọn người bạc nhược của tôi la lớn, và chúng kinh hồn,
họ gióng tiếng lên và chúng quay lưng tẩu thoát.
12 Con cái gái tơ đã đâm giết chúng,
đánh giết chúng như những tôi mọi bỏ nhà.
Chúng đã diệt vong dưới đòn Ðức Chúa của tôi!
13 Tôi hát mừng Thiên Chúa của tôi một bài ca mới.
Lạy Chúa, Người thật lớn lao vinh hiển,
sức mạnh lạ lùng, thật là vô địch!
14 Tạo thành Người đã dựng nên, hết thảy hãy làm tôi Người,
vì Người phán và đã thành sự,
Người sai hơi thở của Người và chúng được gầy nên,
Nào ai cưỡng lại tiếng Người!
15 Vì núi cao biển thẳm bị lay bật móng,
và đá tảng trước nhan Người sẽ tan như sáp!
Song những ai kính sợ Người, Người vẫn dủ thương.
16 Quả có là bao lễ tế tỏa hương thơm ngát,
và hèn hạ nhường nào toàn thiêu mỡ béo!
Song lớn lao thật mọi thời, kẻ kính sợ Chúa.
17 Khốn cho dân tộc dấy lên hại giống nòi tôi!
Chúa toàn năng sẽ phạt chúng vào ngày luận tội.
Người sẽ quăng thây chúng cho lửa thiêu, ròi tỉa,
và chúng sẽ ngậm tủi mà khóc cho đến muôn đời".
18 Ðến Yêrusalem, họ đã thờ lạy Thiên Chúa. Và sau khi dân đã thanh tẩy, thì họ dâng thượng hiến, lễ cúng, của dâng. 19 Yuđita dâng tất cả đồ đoàn của Hôlôphernê mà dân đã tặng bà, với cả cái màn bà đã lấy trong buồng ngủ của y; bà đã dâng làm của thần tru cho Thiên Chúa. 20 Và dân đã liên hoan trước thánh điện ba tháng ở Yêrusalem. Và Yuđita cũng đã ở lại với họ.
Tuổi già và cái chết của Yuđita
21 Mãn những ngày ấy, mọi người lui về cơ nghiệp của mình. Yuđita trở về Bêtylua và sống với gia sản của bà. Sinh thời bà được hiển danh toàn xứ. 22 Cũng có lắm người muốn được cùng bà xe duyên. Nhưng bà một mực thủ tiết suốt đời, kể từ ngày Manassê chồng bà chết đi và đã qui hồi tiên tổ. 23 Thế giá của bà càng lâu càng lớn. Bà sống đến già trong nhà chồng bà và thọ được một trăm lẻ năm tuổi. Bà đã phóng thích những người tớ gái của bà. Bà đã chết ở Bêtylua. Và người ta đã chôn cất bà trong hang mộ của Manassê chồng bà. 24 Nhà Israel đã để tang bà bảy ngày. Trước khi chết bà đã phân chia của cải cho mọi người bà con gần gũi của Manassê chồng bà và những người bà con gần gũi trong họ hàng bà. 25 Sinh thời Yuđita và lâu ngày sau khi bà chết, không còn có ai là mối sợ cho con cái Israel.