Old Testament

Sách Các Thẩm Phán
(Thp)


01, 02, 03, 04, 05, 06, 07, 08, 09, 10, 11, 12, 13, 14, 15, 16, 17, 18, 19, 20, 21

Chương 01

Dẫn Nhập Thứ Nhất

Trình Thuật Sơ Lược Về Việc Ðịnh Cư ở Canaan

Việc định cư của các nhóm

Yuđa, Simêon, Caleb và Qêni

1 Xẫy ra là khi Yôsua chết rồi, thì con cái Israel thỉnh vấn Yavê, rằng: "Ai trong chúng tôi sẽ tiến lên đánh chiếm quân Canaan trước hết phải giao chiến với chúng?" 2 Và Yavê phán: "Chính Yuđa sẽ lên; này Ta đã phó nộp xứ trong tay nó". 3 Yuđa nói với Simêon, anh ông: "Ði với tôi lên lãnh địa của tôi và chúng ta hãy giao chiến với quân Canaan! Ðoạn cả tôi nữa, tôi sẽ đi với anh vào lãnh địa của anh!" Và Simêon đã đi với (Yuđa). 4 Vậy Yuđa đã tiến lên và Yavê đã phó nộp quân Canaan và Phơrizi vào tay họ: họ đã đánh giết chúng ở Bêzek một vạn người. 5 Họ đã gặp ở Bêzek, Ađôni-Bêzek và đã giao chiến với y và đánh giết quân Canaan và Phơrizi. 6 Ađoni - Bêzek chạy trốn và họ đã đuổi theo y, bắt được y và đã chặt các ngón tay, ngón chân cái của y. 7 Và Ađôni - Bêzek nói: "Bảy mươi vua, cụt ngón tay, ngón chân cái, nhặt ăn dưới bàn của tôi. Tôi đã xử sao, Thiên Chúa báo lại vậy". Người ta đã đem y vào Yêrusalem và y đã chết ở đó. 8 Con cái Yuđa đã giao chiến với Yêrusalem và đã chiếm được thành và tuốt gươm làm cỏ và phóng hỏa thành.

9 Sau đó con cái Yuđa xuống giao chiến với quân Canaan ở Miền Núi, vùng Mamsa và vùng Hạ bạn. 10 Yuđa tiến đánh quân Canaan ở Hêbrôn - tên của Hêbrôn trước kia là Qiriat-Arba - Họ đã đánh bại Shêshai, và Talmai. 11 Và từ đó người ta tiến đánh dân cư Ðơbir - tên của Ðơbir trước kia là Qiriat-Sêpher. 12 Và Caleb nói: "Ai đánh Qiriat-Sêpher và chiếm được ta sẽ gả cho nó, Aksah con gái của ta". 13 Otniel, con của Qơnaz, em của Caleb đã chiếm được thành; và Caleb đã gả con gái của ông cho (Otniel). 14 Nàng vừa đến thì (Otniel) xúi nàng xin cha một thửa đồng nọ. Nàng tuột xuống lừa, và Caleb nói với nàng: "con muốn gì?" 15 Nàng thưa: "Xin ban cho con một ơn! Bởi cha đặt con ở mãi vùng Namsa, cha sẽ cho con các suối nước nữa". Và ông đã cho nàng các suối bên trên và các suối bên dưới. 16 Con cái Khôbab người Qêni, anh vợ của Môsê, đã cùng con cái Yuđa từ thành Chà là tiến lên sa mạc Yuđa phía Namsa Arađ. Vậy họ đã đến ở với dân.

17 Yuđa đi với anh là Simêon, và đã đánh quân Canaan ở Xơphat và đã thi hành án thần tru trên thành. và người ta đã gọi tên thành là Khorma. 18 Và Yuđa đã bắt được Gaza và bờ cõi, Asqalônvà bờ cõi, Eqrôn. 19 Yavê ở với Yuđa. Và Yuđa đã chiếm được miền Núi, nhưng (không thể) xua đuổi được dân cư Ðồng bằng, vì chúng có xe sắt.

20 Họ đã cấp Hêbrôn cho Caleb như Môsê đã dạy. Và Caleb đã xua đuổi được ba người con của Anap. 21 Còn người Yơbusi ở Yêrusalem, con cái Benyamin đã không đuổi được; nên người Yơbusi ở với con cái Benyamin tại Yêrusalem cho đến ngày nay.

Hạ thành Bêthel

22 Nhà Yuse, cả họ nữa, cũng đã tiến lên Bêthel và Yavê đã ở với họ. 23 Nhà Yuse cho người đi thám thính Bêthel - tên thành nước kia là Luz. 24 Quân canh thấy một người đi ra khỏi thành thì bảo hắn: "Chỉ cho chúng ta chỗ nào dễ lọt vào thành và chúng ta sẽ xử nhân nghĩa với ngươi". 25 Hắn đã chỉ cho họ một chỗ dễ lọt vào thành. Và họ đã tuốt gươm làm cỏ cả thành, nhưng đã để cho người kia cùng họ hàng ra đi. 26 Người ấy đi đến xứ dân Hit-tít, và đã xây một thành gọi là Luz: tên ấy vẫn còn lưu mãi đến ngay nay.

Các chi tộc phía Bắc

27 Manassê đã không chiếm được Bét-Shơan và các thành phụ thuộc, Taanakh và các thành phụ thuộc, dân cư Ðor và các thành phụ thuộc, dân cư Yiblơam và các thành phụ thuộc, dân cư Mơgiđđô và các thành phụ thuộc và người Canaan đã cố ý ở lại trong xứ ấy. 28 Nhưng khi Israel đã nên mạnh thì họ buộc người Canaan là khổ dịch, chứ không xua đuổi được chúng. 29 Ephraim đã không xua đuổi được người Canaan lập cư ở Gêzer, và người Canaan đã ở giữa họ tại Gêzer. 30 Zabulôn đã không xua đuổi được dân cư Qitrôn và dân cư Nahalol; và người Canaan ở lại giữa họ và đã phải làm khổ dịch. 31 Asher đã không xua đuổi được dân cư Akhô, dân cư Siđôn và Akhlab, Akzib, Khelbah, Aphik và Rơkhob. 32 Và người Asher đã ở giữa người Canaan dân cư trong xứ, vì họ đã không đuổi được chúng. 33 Neptali đã không xua đuổi được dân cư Bet-Shêmesh, dân Bet-Anat. Và họ đã ở giữa người Canaan dân cư trong xứ. Nhưng dân cư Bet-Shêmesh, và Bet-Anat đã phải làm khổ dịch cho họ. 34 Người Amori đã dồn ép con cái Ðan vào miền núi, không cho họ xuống đồng bằng. 35 Người Amori đã có quyết lưu lại ở Har-Khêres, Ayyalôn, Shaalbim. Nhưng khi nhà Yuse đã nặng tay áp đảo được chúng, thì chúng đã phải làm khổ dịch (cho họ).

36 Và ranh giới của dân Amori thì từ bên này đèo Aqrabim và bên này Ha-Sêla mà lên.

Chương 02

Thần sứ Yavê bào trước tai họa cho Israel

1 Thần sứ Yavê bỏ Gilgal lên Bôkim. Ngài nói: "... Ta đã đem các người ra khỏi Aicập và đã đem các người vào đất Ta đã thề hứa với cha ông các ngươi, Ta đã nói: Ta sẽ không bao giờ đoạn tuyệt giao ước của Ta với các ngươi. 2 Còn các ngươi, các ngươi sẽ không kết ước với dân cư xứ này; các ngươi sẽ triệt các tế đàn của chúng. Nhưng các ngươi đã không nghe tiếng Ta! Các ngươi đã làm gì vậy? 3 Nên Ta đã nói: Ta sẽ không đuổi chúng khỏi trước mặt các ngươi, chúng sẽ ở bên sườn các ngươi và các thần của chúng sẽ là bẫy hại các ngươi" 4 Thần sứ Yavê vừa nói các lời ấy với toàn thể con cái Israel, thì dân cất tiếng kêu và khóc, 5 Họ gọi tên nơi ấy là Bôkim và họ đã tế lễ kính Yavê.

Dẫn Nhập Thứ Hai

Nhìn Chung Về Thời Các Thẩm Phán

Cuối thời Yôsua

6 Ðoạn Yôsua giải tán dân và con cái Israel ai nấy đi về cơ nghiệp của mình để chiếm lấy xứ. 7 Dân đã phụng thờ Yavê mọi ngày đời Yavê và mọi ngày đời các kỳ mục đã sống sau Yôsua, những người đã được thấy tất cả công trình lớn lao Yavê đã làm cho Israel. 8 Ðoạn Yôsua con cái của Nun, tôi tớ Yavê, đã chết, thọ được một trăm mười tuổi.

9 Người ta đã tống táng ông nơi thửa đất cơ nghiệp của ông ở Timma-Khêres, trong miền núi Êphraim, phía Bắc núi Gaash, 10 Tất cả thế hệ ấy cũng đã qui về tiên tổ. Sau họ một thế hệ khác chỗi dậy, những kẻ đã không biết Yavê, và cả công trình Người làm cho Israel.

Cái nhìn tôn giáo về thời các thẩm phán

11 Con cái Israel đã làm sự dữ trước mắt Yavê và họ đã phụng sự các Baal. 12 Họ đã bỏ Yavê, Thiên Chúa của cha ông họ, Ðấng đã đưa họ ra khỏi đất Aicập. Họ đã đi theo các thần khác, thuộc các hạng thần của các dân tộc xung quanh họ; họ đã thờ lạy chúng mà chọc tức Yavê. 13 Họ đã bỏ Yavê mà phụng thờ Baal và các Astartê. 14 Và khí nộ Yavê cháy trên Israel, và người phó nộp họ trong tay quân cướp và chúng đã cướp bóc họ; Người đã bán họ trong tay địch thù xung quanh và họ đã không thể cự lại được trước mặt địch thù. 15 Hễ họ xuất trận lần nào, là tay Yavê chống lại họ (giáng xuống) tai với họa, như Yavê đã phán, như Yavê đã thề với họ; nên họ lâm phải ngặt nghèo quá đỗi.

16 Bấy giờ Yavê đã cho chỗi dậy những vì Thẩm phán cứu họ khỏi tay quân cướp. 17 Nhưng họ cũng chẳng nghe theo các vị Thẩm phán của họ, vì họ đã dâm bôn theo các thần khác và thờ lạy chúng; họ đã kíp xiêu lạc khỏi đường cha ông họ đã noi theo mà vâng theo các lệnh truyền Yavê: họ đã không làm như vậy. 18 Nhưng khi, vì họ, Yavê cho những Thẩm phán chỗi dậy, Yavê đã ở với vị Thẩm phán và ngài đã cứu họ khỏi tay địch thù, mọi ngày đời vị Thẩm phán, vì Yavê đã chạnh lòng thương (thấy) họ kêu than trước những kẻ bức hiếp và đàn áp họ. 19 Thẩm phán chết đi, họ lại ra hư dốt hơn cha ông họ mà đi theo những thần khác, mà phụng sự thờ lạy chúng; họ đã không buông đi được một hành vi nào của họ, không bỏ được con đường ngoan cố họ theo.

Lý do các dân tộc còn lại giữa Israel

20 Khí nộ Yavê bốc cháy trên Israel và Người phán: "Bởi vì dân nước này đã vi phạm Giao ước của Ta đã truyền cho cha ông chúng, cùng đã không vâng nghe tiếng Ta, 21 thì cả Ta nữa, Ta sẽ không còn xua đuổi khỏi trước mặt chúng một dân nào trong các dân tộc Yôsua khi chết còn để lại, 22 để dùng chúng mà thử thách Israel, xem chúng có tuân giữ hay không đường lối của Yavê mà noi theo như cha ông chúng đã tuân giữ". 23 Ấy vậy Yavê đã để các dân tộc ấy còn lại, không vội đánh đuổi chúng đi, và Người đã không nộp chúng trong tay Yôsua.

Chương 03

1 Ðây là các dân tộc Yavê đã để lại, để dùng chúng mà thử thách Israel, tất cả những ai đã không biết đến các trận giặc ở Canaan. 2 (Duy để đào tạo con cái Israel qua các thế đại, dạy họ biết chiến đấu, ít là những kẻ trước kia chưa biết): 3 Năm sứ quân Philitin, người Canaan hết thảy, người Siđôn, người Khiu-vi ở núi Liban, từ Baal-Hermôn cho đến đường vào Khamat. 4 Chúng có đó để thử thách Israel, hầu biết được họ có vâng nghe (hay không) các lịnh Yavê đã truyền dạy cha ông họ nhờ tay Môsê. 5 Thế là con cái Israel đã ở giữa ngừời Canaan, Hit-tit, Amori, Phơrizi, Khiu-vi, và Yơbusi. 6 Họ đã cưới con gái của chúng làm vợ và đã gả con gái của họ cho các con trai của chúng; họ đã phụng sự các thần của chúng.

Các Thẩm Phán

1 - Otniel

7 Con cái Israel đã làm sự dữ trước mặt Yavê: họ đã quên Yavê Thiên Chúa của họ, họ đã phụng sự các Baal và Ashêrah. 8 Khí nộ Yavê bốc cháy trên Israel, và Người đã bán họ trong tay Kushan-Rishơataim tám năm.

9 Con cái Israel đã kêu lên Yavê và Yavê đã cho chỗi dậy cho con cái Israel một vị cứu tinh, người đã cứu họ: Otniel, con của Qơnaz, em của Caleb. 10 Thần khí Yavê đến trên ông và ông đã làm Thẩm phán trên Israel. Ông đã xuất chinh và Yavê đã phó nộp Kushan-Rishêataim vua Aram trong tay ông; tay ông đã mạnh thế trên Kushan-Rishơataim. 11 và xứ đã được yên hàn bốn mươi năm.

Ðoạn Otniel, con của Qơnaz đã chết.

2 - Êhuđ

12 Con cái Israel lại làm sự dữ trước mắt Yavê; và Yavê đã cho Êglôn vua Moab nên mạnh thế trên Israel, và họ đã làm sự dữ trước mặt Yavê. 13 Y thâu nạp với mình con cái Ammôn và Amalek; đoạn y tiến đánh Israel và chiến được thành Chà Là. 14 Con cái Israel đã làm tôi Êglôn vua Moab mười tám năm.

15 Con cái Israel kêu lên Yavê và Yâvê đã chỗi dậy cho họ một vị cứu tinh, Êhuđ, concái của Ghêra, người Benyamin, một người thuận tay trái. Con cái Israel nhờ ông gửi triều cống cho Êglôn vua Moab. 16 Êhuđ làm cho vua một đoản kiếm có hai lưỡi, dài một Gomed; ông giắt nó, cởi áo ngang hông bên phải. 17 Vậy ông tiến dâng triều cống cho Êglôn vua Moab. Và Êglôn là người béo phì. 18 Khi đã tiến dâng triều cống xong, ông cho dân chúng mang triều cống lui về, 19 còn ông (khi đến) các Tượng hình bên cạnh Gilgal, ông đã quay trở lại và nói: "Thần có điều bí mật phải tâu ngài, thưa bệ Hạ!" Vua mới nói: "Im đi" và mọi kẻ chầu hầu đều để nhà vua lại mà lui ra. 20 Và Êhuđ vào với nhà vua. Nhà vua ngồi ở trên nơi phòng hóng mát dành riêng cho một mình ông. Êhud nói: "Tôi có Sấm Thần đem đến cho ngài". Nhà vua liền đứng dậy khỏi ngai.

21 Êhuđ giương tay trái, rút đoản kiếm từ ngang hông bên phải và đâm phập vào bụng nhà vua. 22 Cả chuôi cũng lọt vào sau lưỡi kiếm và mỡ líp lại sau lưỡi kiếm, vì (Êhuđ) đã không giựt kiếm ra khỏi bụng nhà vua, trong khi đồ trong bụng trào ra. 23 Ðoạn Êhuđ ra khỏi hành lang. Ông đã đóng cửa lầu trên sau ông và cài then lại.

24 Khi ông ra rồi, quân hầu đến thấy cánh cửa lầu trên đã cài then. Họ nói: "Có lẽ Ngài đang phủ chân trong phòng hóng mát". 25 Họ đã chờ mãi đến sượng (cả người), mà kìa nhà vua vẫn không mở cánh cửa lầu trên. Họ mới lấy chìa khóa mở cửa. Và này, tôn chủ của họ nằm sóng sượt dưới đất, chết rồi.

26 Con Êhuđ, ông đã trốn thoát rồi, trong khi họ cứ chần chừ. Ông ngang qua các Tượng hình và đã trốn thoát về phía Ha-Sơira. 27 Vừa đến nơi, ông liền thổi tù và trong miền Núi Ephraim; con cái Israel xuống núi và ông đi trước họ. 28 Ông bảo họ: "Ði theo tôi, vì Yavê đã phó nộp địch thù các người, dân Moab, trong tay các người! "Họ xuống theo sau ông và chận các chỗ lội qua sông Yorđan sang Moab và không để ai ngang qua. 29 Họ đã đánh giết dân Moab dịp ấy chừng một vạn người, mọi kẻ lực lưỡng, mọi người anh dũng không ai trốn thoát đuợc. 30 Ngày ấy, Moab đã bị hạ xuống dưới bàn tay Israel. Và xứ đã được yên hàn tám mươi năm.

3 - Shamgar

31 Sau ông là Shamgar, con của Anat. Ông này đã đánh giết quân Philêtin, sáu trăm người với một cây đòn xóc thúc bò. Cả ông nữa cũng đã cứu Israel.

Chương 04

4 - Ðêbôrah Và Bataq

Irael bị người Canaan ức hiếp

1 Khi Êhuđ chết rồi, thì con cái Israel lại làm sự dữ trước mắt Yavê. 2 Yavê đã bán họ trong tay Yabin, vua Canaan, trị vì ở Khaxor; và tướng đạo binh của Sisơra. Yavê ở Kharoset-ha-Gaim.

3 Con cái Israel kêu lên với Yavê, vì y có đến chín trăm cổ xe sắt, và y đô hộ khắc nghiệt trên con cái Israel hai mươi năm.

4 Thuở ấy Ðêbôrah, nữ tiên tri, vợ của Lappiđôt, phân xử trên Israel. 5 Bà ngồi ở cây Chà là của Ðêbôrah giữa Ramah và Bêthel, trong miền núi Ephaim, và con cái Israel lên với bà để được phân xử. 6 Bà sai đi triệu vời Barap, con của Abinoam, ở Qađesh thuộc Neptali. Và bà nói với ông: "Há Yavê Thiên Chúa của Israel lại không truyền dạy: Ði mộ binh trên núi Tabor! Người sẽ lên lấy với người một quân thuộc con cái Neptali và con cái Zabulôn. 7 Ta sẽ nhử đến với ngươi ở khe Qishôn, Sisơra, tướng đạo binh của Yabin, cùng xe trận và quân binh của nó, và Ta sẽ nộp nó trong tay ngươi". 8 Barap nói với bà: "Nếu bà đi với tôi, tôi sẽ đi: nhược bằng bà không đi với tôi, tôi sẽ không đi!" 9 Bà mới nói; "Dĩ nhiên tôi sẽ đi với ông; nhưng có điều là trên đường ông đi, vinh giá sẽ không thuộc về ông, vì trong tay đàn bà, Yavê sẽ bán Sisơra!" Và Ðêbôrah đã chỗi dậy cùng Baraq lên đường đến Qađesh. 10 Baraq chiêu tập Zabulôn và Neptali tại Qađesh. Một vạn người đã tiến lên theo gót ông và Ðêbôrah cũng tiến lên.

Khêber người Qêni

11 Vả Khêber, người Qêni, đã tách rời với nhóm Qayin, thuộc con cái Khôbab, anh vợ của Môsê, và đã căng trại mãi tận cây sồi ở Xaanaim, sát bên Qađesh.

Sisơra thất trận

12 Có tin báo cho Sisơra, con của Abinoam đã lên núi Tabor. 13 Sisơra chiêu tập tất cả các xe của y, chín trăm xe sắt, cùng tất cả dân của y, (mà đi) từ Kharôset-ha-Gaim đến khe Qishôn. 14 Ðêbôrah nói với Baraq: "Ðứng lên! vì nay là ngày Yavê đã phó nộp Sirơra trong tay ông! Há Yavê lại không xuất trận trước mặt ông đó sao?" Baraq đã nhào xuống khỏi núi Tabor cùng với vạn quân sau ông. 15 Bây giờ Yavê gieo tán loạn trên Sisơra và tất cả xe trận và tất cả đạo binh của trước mặt Baraq. Sisơra đã phải xuống khỏi xe trận và toàn thể đạo binh của y trước mặt Baraq. Sisơra đã phải xuống khỏi xe mà vác chân chạy trốn. 16 Baraq đuổi theo đoàn xe và tất cả đạo binh của Sisơra đến tận Kharôset-ha-Gaim. tát cả đạo binh của Sisơra ngã gục bị gươm làm cỏ, không còn ai sống sót, một mống cũng không.

Sisơra chết

17 Sisơra mau chân chạy trốn vào lều của Yael, vợ của Khêber người Qêni, vì có giao hảo giữa Yabin, vua Khaxor và nhà Khêber, người Qêni. 18 Yael đi ra gặp Sisơra và nói với y: "Xin tạt vào đây, thưa ông. Xin tạt vào đây với tôi, đừng sợ!" Vậy y tạt về phía nàng, vào lều và nàng đã lấy nệm mà phủ lên mình y. 19 Y nói với nàng: "Cho tôi uống ngụm nước, tôi khát quá!" Nàng mở bì đựng sữa ra và cho y uống; đoạn nàng lại phủ y đi. 20 Yavê (lại) nói với nàng: "Bà đứng nơi cửa lều; giả như có ai đến và hỏi bà: Có ai đây không? Bà cứ nói là: Không có!" 21 Yael, vợ của Khêber lấy chiếc cọc lều và cầm vồ nơi tay; đoạn nàng rón rén đi về bên y và đóng cọc vào màng tang y, cho nó cắm xuống đất. Còn y đang ngủ li bì và kiệt sức, và y đã chết. 22 Mà, này Baraq đuổi theo Sisơra! Yael ra đón ông và nói: "Lại đây, tôi chỉ cho ông người ông đang tìm!" Ông vào với nàng và này Sisơra nằm sóng sượt chết rồi, cái cọc nơi màng tang.

Israel được giải thoát

23 Ngày ấy Thiên Chúa đã hạ Yabin vua Canaan xuống trước mặt con cái Israel. 24 Và bàn tay con cái Israel ngày càng tàn nhẫn hơn trên Yabin vua Canaan, cho đến khi tiểu trừ được Yabin vua Canaan.

Chương 05

Bài Ca Của Ðêbôrah Và Baraq

1 Ngày ấy Ðêbôrah và Baraq, con của Abinoam đã hát rằng:

"2 Thuở trong Israel tóc xòa phất phới

Thuở cả dân sẵn sàng tình nguyện,

hãy chúc tụng Yavê!

3 Hãy nghe đây, hởi hàng vua chúa.

Hãy lắng tai, hởi các vị bá vương!

Chính tôi, tôi sẽ hát mừng Yavê,

Tôi sẽ đàn ca Yavê, Thiên Chúa Israel.

4 Lạy Yavê, thuở Người đăng trình ra khỏi Sêir,

Thuở Người thả bước đi tự cánh đồng Eđom,

đất đã rung rinh, trời cao lả tả,

mây mù tan chảy nước rơi,

5 núi non như nước vèo vèo trước nhan Yavê,

- (tức là núi Sinai) -

trước nhan Yavê, Thiên Chúa Israel thờ.

6 Vào những ngày của Shamgar, của con Anat.

vào những ngày của Yael,

hành trình hết ngõ,

Lữ hành trên đường đi quanh đi quắt.

7 Không còn làng mạc ở Israel, thật đã không còn,

Cho đến khi người chỗi dậy, hỡi Ðêbôrah

cho đến khi người chỗi dậy, quốc mẫu của Israel.

8 Họ chọn lấy những thần mới lạ...

bấy giờ giặc đến bên cổng.

Mà nào có thấy được một chiếc thuẫn, một cái xà mâu,

cho bốn vạn người trong Israel?

9 Lòng tôi hướng đến hàng minh chủ của Israel,

đến những kẻ sẵn sàng tình nguyện trong dân,

Hãy chúc tụng Yavê!

10 những người cởi lừa trắng phau,

những người ngồi thảm,

những kẻ quốc bộ trên đường : (chư vị) hãy nói lên.

11 Do tiếng những kẻ chia của,

những người máng nước,

nơi họ tuyên dương những việc nghĩa hiệp của đức Yavê.

những việc nghĩa hiệp do lònh tự hậu của Người với Israel,

khi mà dân của Yavê kéo xuống cổng thành.

12 Dậy đi! dậy đi! Hởi Ðêbôrah!

dậy đi! dậy đi! xướng lên bài ca!

Baraq hãy đứng lên!

dẫn đây lũ tù ngươi bắt, qúi tử của Abinoam!

13 Bấy giờ dân sống sót chà hàng vị vọng

Vì tôi, Yavê chà trên những vị anh hùng!

14 Từ Ephraim, rễ chúng lần vào Amalek,

sau ngươi, Benyamin có trong hàng ngũ;

từ Makirt, hàng minh chủ kéo xuống,

từ Zabulôn, những người cầm phủ việc đồng.

15 Tướng lĩnh trong Issakhar hợp với Ðêbôrah,

và Issakhar kiên trung cùng Baraq;

họ phóng xuống đồng bằng đổi gót theo sau.

Bên bờ suối Ruben,

rùm beng thiện chí,

16 Tại sao ngươi ngồi yên nơi ngõ trại

mà nghe tiếng sáo giữa đàn cừu?

Bên bờ suối Ruben

rùm beng tâm sự

17 Galaađ ở lì bên kia Yorđan.

Và Ðan, tại sao nó cứ đậu trên thuyền bè?

Asher ngồi yên nơi duyên hải

Nó đã lập cư trên hòn rạn!

18 Zabulôn, dân đã khinh thường tính mạng chết thôi.

Cùng Neptali, trên những mỏn cao chiến trường.

19 Vua chúa kéo đến, giao tranh,

bấy giờ vua chúa Canaan xung trận,

Ở Taanakh, bên bờ nước Mơgiđđô

chúng đã không thu lợi bạc tiền.

20 Từ trời tinh sao xung trận,

từ trên quĩ đạo, với Sisơra, chúng đã giao tranh.

21 Thác Qishôn đã quét sạch chúng đi,

Thác ngàn xưa, thác Qishôn!

Bạo lên, tiến bước, hỡi hồn ta.

22 Bấy giờ móng ngựa nện rền.

lừng vang tập tễnh, tập tễnh vó câu.

23 Hãy nguyền rủa Meroz, Thần sứ Yavê phán,

hãy nguyền rủa chúc dữ dân cư của nó,

vì chúng đã không đến tiếp viện Yavê,

tiếp viện Yavê với các anh hùng.

24 Trội hàng phụ nữ, Tael hãy được chúc phúc.

- (vợ của Khêber, người Qêni) -

trội hàng phụ nữ ở lều, nàng hãy được chúc phúc.

25 Nó xin nước, nàng trao cho sữa,

trong chiếc bửu bôi sang quí, nàng tiến nhũ men.

26 Nàng giơ tay chụp lấy cái nọc,

và tay phải lấy dùi cui những người lao công,

Nàng nện xuống Sisơra, nàng xán vào đầu,

nàng giã xuống đập bể màng tang.

27 Dưới chân nàng, nó quị xuống, lăn ra, sóng sượt.

dưới chân nàng nó quị xuống, lăn ra

Nó quị xuống đầu, nó nằm ngoẻo đó!

28 Ðằng sau cửa sổ, bà dòm xuống,

và bà đã kêu lên, mẹ của Sisơra ngang qua bức rèm,

"Tại sao xe ngài đằng đẵng không về?

Tại sao xa giá lại cứ dùng dằng bước đi ? "

29 Những cung nữ khôn tuyệt đáp lời,

chính bà cũng tự lặp các lời bà nói:

"30 Ðã rồi, chiến phẩm gặp đuợc tay chia,

một nàng hầu, hai nàng hầu cho mỗi đầu trai tráng.

Nhiễu điều, chiến quả tặng Sisơra,

nhiễu điều là phần chiến quả,

một bức thêu, hai bức thêu quấn cổ ngài".

31 Thế đó, mọi kẻ thù người sẽ bị diệt vong, lạy Yavê,

còn những ai yêu mến Người ví thể mặt trời chính ngọ".

Và xứ đã được yên hàn bốn mươi năm.

Chương 06

5 - Ghêđêôn Và Abimêlek

a) Ơn gọi của Ghêđêôn

Israel bị người Mađian ức hiếp

1 Con cái Israel đã làm sự dữ trước mắt Yavê. Và Yavê đã phó nộp họ trong tay Mađian bảy năm. 2 Tay Mađian đã thắng thế trên Israel. Ðể đối phó Mađian, con cái Israel đã làm cho mình những địa đạo trên núi non, những hang hốc với sào huyệt. 3 Hễ Israel gieo vãi rồi quân Mađian tiến lên, với Amalek và con cái phương Ðông: chúng tiến lên đánh (Israel). 4 Chúng cắm trại bên họ và tàn phá hoa màu trong xứ, mãi tận Gaza; chúng không để chừa lại một kế sinh nhai nào ở Israel, (bắt cả) chiên dê, bò lừa. 5 Vì chúng tiến lên, chúng và các súc vật, lều trại của chúng, chúng đến đông như chấu chấu, không biết cơ man nào mà kể, chúng và lạc đà của chúng. Chúng nhập vào xứ để tàn phá. 6 Vì thế Israel ra nghèo xơ xác vì Mađian: và con cái Israel kêu lên Yavê.

Một tiên tri can thiệp

7 Và xảy ra là, bởi con cái Israel đã kêu lên với Yavê nhân vì quân Mađian, 8 thì Yavê sai một tiên tri đến với con cái Israel. Ngài nói với họ: "Yavê Thiên Chúa của Israel nói thế này: Chính Ta đã đem các ngươi lên từ Aicập và đã đem các ngươi ra khỏi nhà tôi mọi. 9 Ta đã dật các ngươi khỏi tay Aicập và tay mọi kẻ áp bức các ngươi. Ta đã xua chúng khỏi trước mặt các ngươi, và đã ban cho các ngươi đất đai của chúng. 10 Và Ta đã phán với các ngươi: Ta là Yavê Thiên Chúa của các ngươi; các ngươi không được kính vì các thần của dân Amori, nơi xứ chúng các ngươi đang ở. Nhưng các ngươi đã không nghe tiếng Ta!"

Thần sứ Yaavê hiện ra cho Ghêđêôn

11 Thần sứ Yavê đến ngồi nơi gốc cây Sến ở Ophrah, thuộc Yoash họ Abiêzer. Ghêđêôn, con ông, đang đập lúa trong bồn đạp nho, để lánh mặt quân Mađian. 12 Thần sứ Yavê đã hiện ra với ông và nói: "Yavê ở với ông, hỡi chiến sĩ anh dũng!" 13 Ghêđêon nói với ngài: "Xin lỗi đức ông, nếu thực Yavê ở với chúng tôi, thì tại sao lại xẩy đến cho chúng tất cả cơ sự này? Vậy đâu nào tất cả những sự lạ cha ông chúng tôi đã thuật lại cho chúng tôi, mà rằng: Há không phải Yavê đã đem chúng ta lên từ Aicập đó sao? Và bây giờ Yavê đã thí bỏ chúng tôi, đã phó nộp chúng tôi trong bàn tay của Mađian!"

14 Bấy giờ Yavê quay lại phía ông và nói: "Với sức lực ngươi có đó, hãy đi mà cứu Israel khỏi bàn tay Mađian. Há không phải Ta đã sai ngươi đó sao?" 15 Nhưng ông đáp lại Ngài: "Xin lỗi đức ông, tôi sẽ lấy gì mà cứu Israel? Này họ hàng tôi yếu thế nhất trong Manassê, và tôi, tôi là út trong nhà cha tôi!" 16 Yavê phán với ông: "Ấy là vì Ta sẽ ở với ngươi, và ngươi sẽ đánh quân Mađian như thể (chỉ có) một người!" 17 Ông thưa: "Nếu thực tôi được nghĩa với Người, xin Người làm một dấu cho tôi (biết) là chính Người đã phán với tôi. 18 Xin người đừng rời đây trước khi tôi trở lại với Người và xuất lễ vật thết trước mặt Người!" Và Người phán: "Ta sẽ lưu lại cho đến khi trở về!".

19 Ghêđêôn đi vào, dọn một dê con và một giạ bột làm bánh không men. Ông đặt thịt trong một cái giỏ, còn nước thịt ông để trong niêu; rồi ông đem (cả) ra cho Ngài ở gốc cây Sến và đệ lên. 20 Thần sứ của Thiên Chúa bảo ông: "Lấy thịt và bánh không men đặt trên tảng đá kia và tưới nước thịt lên trên!" Và ông đã làm như thế. 21 Thần sứ Yavê giơ đầu gậy nơi ấy Ngài và đụng vào thịt và bánh không men. Tức thì lửa bốc lên từ đá, mà thiêu thịt và bánh không men; đoạn thần khí Yavê biến khỏi mắt ông. 22 Ghêđêôn mới thấy đó là Thần sứ Yavê, và Ghêđêôn thốt lên: "Khốn nỗi! Lạy Ðức Chúa Yavê, vì tôi đã thấy Thần sứ Yavê, diện đối diện". 23 Nhưng Yavê phán với ông: "bằng yên cho ngươi! Ðừng sợ: ngươi sẽ không chết!" 24 Ghêđêôn đã xây ở đó một tế đàn và ông gọi là: "Yavê-Bằng yên". Tế đàn vẫn còn cho tới ngày nay ở Ophrah, họ Abiêzer.

Ghêđêôn chống lại Baal

25 Ðêm ấy, Yavê phán với ông: "Lấy con bò tơ của cha ngươi, cùng một con bò thứ hai bảy tuổi. Ngươi sẽ phá đổ tế đàn Baal của cha ngươi; và chặt cây nêu thờ bên tế đàn, 26 đoạn ngươi xây tế đàn cho Yavê Thiên Chúa của ngươi, trên đỉnh ải đồn, như lệ thường, và lấy con bò thứ hai thượng tiến làm thượng tiến làm thượng hiến trên gỗ cây nêu thờ ngươi đã chặt". 27 Ghêđêôn mang theo mười người trong hàng gia nhân và đã thi hành như Yavê phán dạy ông. Nhưng ông sợ gia đình của cha và người trong thành nên không giám làm ban ngày; vậy ông đã làm ban đêm. 28 Sáng ngày người trong thành dậy sớm, và này tế đàn Baal đã bị sụp đổ và nêu thờ bên cạnh đã bị chặt, con bò thứ hai đã được thượng tiến trên tế đàn mới xây. 29 Họ nói với nhau: "Ai đã làm điều này?" Họ tìm, họ kiếm. Và người ta nói: "Chính Ghêđêôn con của Yôash đã làm điều ấy!" 30 Người trong thành nói Yôash: "Lôi thằng con của ông ra đây, nó phải chết! Vì nó đã lật đổ tế đàn của Baal và chặt nêu thờ bên cạnh". 31 Yôash mới nói với tất cả những người đứng bên cạnh ông: "Thế ra các ngươi phải chiến đấu cho Baal? Các ngươi phải tế độ cho ngài? (Ai tự phụ chiến đấu cho ngài, nó sẽ phải chết trước sáng ngày). Nếu ngài là thần linh, tất ngài sẽ chiến đấu cho mình, vì người ta đã lật đổ tế đàn của ngài!" 32 Ngày ấy, người ta đã gọi Gheđêôn là Yơrubbaal, mà rằng: "Xin Baal chiến đấu với nó, vì nó đã lật đổ tế đàn của ngài!"

Mộ binh

33 Toàn thể Mađian, Amalek và con cái Phương Ðông đã tập họp với nhau ; chúng đã tràn qua mà đóng trại trong cánh đồng Yzrơel. 34 Thần khí Yavê xuống phủ trùm người Ghêđêôn, và ông thổi tù và, họ Abiêer tập hợp theo ông. 35 Ông sai sứ đi khắp Manassê; và cả họ nữa, họ cũng tập hợp theo ông. Ông sai sứ đi đến Asher, Zabulôn, Neptali, và họ đã lên nghinh đón sứ giả.

Dấu lạ

36 Ghêđêôn thưa với Thiên Chúa: "Nếu quả thực Người định dùng tay tôi cứu Israel như Người đã phán, 37 thì này tôi xin trải một mảnh lông chiên ngoài sân: nếu có sương trên lông chiên mà thôi, còn mặt đất vẫn khô, tôi sẽ nhận biết là Người muốn dùng tay tôi để cứu Israel như Người đã phán". 38 Và đã xẩy ra như vậy. Hôm sau ông dậy sớm và vắt lông chiên; ông đã vắt sương tự lông chiên ra được đầy một tô nước. 39 Ðoạn Ghêđêôn thưa với Thiên Chúa: "Xin khí nộ Người đừng bốc cháy trên tôi và cho phép tôi thưa một lần nữa. Xin cho tôi thử chỉ một lần nữa thôi về lông chiên: Xin cho khô nơi lông chiên mà thôi, còn sương ở trên cả mặt đất!" 40 Thiên Chúa đã làm như thế đêm ấy: Chỉ có lông chiên khô mà thôi, còn cả mặt đất đều có sương.

Chương 07

b) Ghêđêôn giao chiến bên tây Yorđan

Yavê giảm binh lính

1 Yơrubbaal, tức là Ghêđêôn, và tất cả dân chúng đi với ông, dậy sớm và đi đóng trại ở phía trên En-Kharôđ, còn trải của Mađian thì ở phía Bắcđối với ông, từ đồi Môreh cho tới đồng bằng. 2 Yavê phán với Ghêđêôn: "Dân chúng đi với ngươi quá đông, Ta phó nộp Mađian vào tay chúng sao được, kẻo Israel lại vinh vang với Ta, những rằng: Chính tay tôi đã cứu lấy tôi! 3 Vậy bây giờ, ngươi hãy hét vào tai dân chúng rằng; Ai sợ sệt bồn chồn thì cứ lui về và lo chuồn khỏi núi Galaađ!" Hai mươi hai ngàn người trong dân chúng đã lui về và chỉ còn lại một vạn.

4 Yavê phán với Ghêđêôn: "Dân chúng vẫn còn đông: ngươi hãy dẫn chúng xuống bờ nước và ở đó Ta sẽ luyện lọc cho ngươi. sẽ thế này: Về ai Ta bảo ngươi: "Kẻ này sẽ đi với ngươi", thì nó sẽ đi với ngươi. Còn về tất cả những ai Ta bảo ngươi: "Kẻ này sẽ không đi với ngươi". nó sẽ không đi!" 5 Vậy ông đã dẫn dân chúng xuống bờ nước. Và Yavê phán với Ghêđêôn: "Mọi kẻ giơ lưỡi tớp lấy nước như chó tớp, ngươi sẽ để riêng ra; và mọi kẻ quì gối xuống uống, (ngươi cũng để riêng ra)". 6 Mà số những kẻ tớp uống, tay đưa lên miệng, là ba trăm người; ngoài ra tất cả dân chúng còn lại quì gối xuống uống nước. 7 Yavê phán với Ghêđêôn: "Với ba trăm người tớp uống ấy, Ta sẽ cứu các ngươi, Ta sẽ phó nộp Mađian trong tay ngươi, còn toàn dân cứ lui, ai về chốn nấy!" 8 Các người kia, tay mang lấy lương thực của dân chúng và cầm tù và của họ. Rồi Ghêđêôn cho mọi người Israel lui, ai về lều nấy, và chỉ giữ lại ba trăm người. Còn trại của Mađian thì ở bên dưới ông, trong đồng bằng.

Triệu báo thắng trận

9 Ðêm ấy, Yavê phán với ông: "Chỗi dậy, xông xuống trại, vì Ta đã phó nộp nó trong tay ngươi. 10 Mà nếu ngươi sợ phải xuống (một mình) ngươi hãy xuống trại với Purah người nô bọc của ngươi. 11 Hãy nghe chúng nói gì. Sau đó tay ngươi sẽ trở nên vững mạnh và ngươi sẽ xông xuống trại". Vậy ông đã xuống với Purah người nô bôc của ông, đến mút tiền đồn trong trại.

12 Mađian, Amalek và con cái Phương Ðông hết thảy tràn xuống cánh đồng đông như châu chấu, và lạc đà của chúng không biết cơ man nào mà kể, đông như cát ngoài bãi biển. 13 Ghêđêôn vừa đến thì có người thuật cho một người bạn nghe chiêm bao. Hắn nói: "Này chiêm bao tôi đã mơ: Có một ổ bánh lúa mạch quay tít trong trại Mađian, nó đến một lều, và vào lều (và làm xụp xuống); nó lật nhào cái lều từ trên xuống dưới, và cái lều đổ xuống". 14 Người bạn đáp lại: "Sự không thể là gì khác ngoài thanh kiếm của Ghêđêôn, con của Yôash, người Israel. Thiên Chúa đã phó nộp Mađian và tất cả trại trong tay ông ấy". 15 Ghêđêôn vừa nghe thuật chiêm bao và lời giải thích, thì thờ lạy, đoạn về trại Israel và nói: "Dậy, vì Yavê đã phó nộp trại Mađian trong tay các người".

Ðánh mưu

16 Rồi ông chia ba trăm người làm ba cánh (quân) và trao tay mọi người, tù và, vò rỗng và bó đuốc bên trong vò. 17 Ông bảo họ: "Các ông ngó phía tôi và cứ làm như thế! Này tôi đến một mút trại, hễ tôi làm gì, các ngươi cũng sẽ làm thế! 18 Tôi thổi tù và, tôi và những người bên tôi, thì cả các ngươi nữa cũng thổi tù và từ phía xung quanh trại, đoạn các ngươi nói: Vì Yavê và vì Ghêđêôn!"

19 Ghêđêôn cùng với một trăm người đi với ông, đến nơi mút trại vào đầu canh khuya, ngay khi người ta vừa đặt quân canh. Họ thổi tù và vừa đập bỏ vò nơi tay họ. 20 Và cả ba cánh (quân) đều thổi tù và và đập bể vò, tay trái họ cầm đuốc, và tay phải cầm tù và mà rút thổi và hô: "Ðánh giặc cho Yavê và vì Ghêđêôn!" 21 Họ đứng yên, ai ở chỗ nấy xung quanh trại. Còn tất cả trại đua nhau mà chạy, mà gào, mà tẩu thoát. 22 Trong khi ba trăm tù và rúc thổi, rúc thổi, avê quay gươm chúng lại trên nhau và cả trại chạy trốn đến Bet-ha-Shittah phía Xarêrah và đến rìa thành Abel-Mơkhôlah bên cạnh Tabbat.

Rượt theo

23 Bấy giờ người Israel tập hợp lại từ Neptali, Asher, và tất cả Manassê, và họ đuổi theo sau Mađian. 24 Ghêđêôn sai sứ lên tất cả miền Núi Ephraim, mà bảo: "Xuống đón đường Mađian và chận trước chúng nơi các bờ nước cho đến Bet-Barah và dọc (sông) Yorđan". Vậy người Ephraim tập hợp lại và đón chận nơi các bờ nước cho đến Bet-Barah và dọc (sông) Yorđan. 25 Họ đã bắt được hai tướng Mađian là Oreb và Zơeb. Và họ đã giết Oreb ở Tảng đá Oreb, và giết Zơeb ở sở đạp nho Zơeb, đoạn họ đuổi theo Mađian và đem từ bên kia Yorđan về cho Ghêđêôn thủ cấp của Oreb và Zơeb.

Chương 08

Người Ephraim trách móc

1 Người Ephraim nói với ông: "Tại sao ông lại cư xử như thế đối với chúng tôi, không hiệu triệu chúng tôi, khi ông thân hành giao chiến với Mađian". Và họ đã cãi vã kịch liệt với ông. 2 Ông mới nói với họ: "Hiện tôi có làm gì được sánh tẩy các người? Ephraim chỉ hát mót không mà còn hơn biết mấy vụ mùa của Abiêzer đó sao? 3 Thiên Chúa đã phó nộp tay các ngươi các tướng Mađian: Oreb và Zơeb! Nào tôi có thể làm gì sánh được với các người?" Bấy giờ khí nộ của họ đối với ông đã dịu, khi ông đã nói những lời ấy.

c) Ghêđêôn giao chiến tại bên kia Yorđan

Ghêđêôn đuổi theo kẻ thù

4 Ghêđêôn đến (sông) Yorđan. Ông qua sông với ba trăm người đi với ông, kiệt sức vì đuổi giặc. 5 Ông nói với các người thành Sukkot: "Xin các ông cho quân binh theo tôi ít nhiều ổ bánh, vì họ đã kiệt quệ rồi. Và tôi, tôi đang đuổi theo Zêrakh và Xalmunna, các cua Mađian". 6 Hàng đầu mục Sukkot mới nói: "Bàn tay Zêrakh và Xalmunna bây giờ đã ở trong tay ông sao, để chúng tôi phải đãi bánh cho quân binh của ông?" 7 Nhưng Ghêđêôn nói: "Ðã vậy, thì khi nào Yavê phó nộp tay tôi, Zêrakh và Xalmunna, tôi sẽ chà thây các ngươi giữa gai sa mạc, giữa cây cà cuốc!" 8 Bỏ đó, ông lên Pơnuel và cũng nói với họ như thế. Và các người thành Sukkot trả lời sao, những người thành Pơnuel cũng đáp lại như vậy. 9 Và ông cũng nói với các người ở Pơnuel: "Tôi về được bình an, tôi sẽ lật đổ cái tháp này".

Ðánh bại Zêrakh và Xalmunna

10 Zêrakh và Xalmunna ở Qarqor và quân binh ở với họ chừng mười lăm ngàn, tất cả số sót của tất cả hàng ngũ con cái Phương Ðông, còn những người đã ngã gục là một trăm hai mươi ngàn, những kẻ tuốt gươm được. 11 Ghêđêôn lên theo đường của những người ở lều, ở phía Ðông Nôbakh và Yôgbêhah, và ông đánh vào trại (trong khi) cả trại (tưởng đã) an toàn 12 Zêrakh và Xalmunna chạy trốn; ông đã đuổi theo họ và đã bắt được cả hai vua Mađian, Zerakh và Xalmunna, cùng làm cho tất cả các trại tán loạn.

Ghêđêôn trả thù

13 Ghêđêôn, con của Yôash tự chiến trường trở về qua đèo Khares, 14 ông bắt được một tráng niên thuộc người Sukkot và tra hỏi nó, và nó đã viết cho ông (tên) các đầu mục và kỳ mục Sukkot bảy mươi bảy người. 15 Ông đến với những người ở Sukkot mà nói: "Này đây Zêrakh và Xalmunna; nhân vì họ, các người đã nhục mạ tôi, những rằng: Bàn tay Zêrakh và Xalmunna bây giờ đã ở trong tay ông sao, để chúng tôi phải đãi bánh cho người kiệt quệ các ông? 16 Ông bắt các kỳ mục trong thành, rồi lấy gai sa mạc và cây cà cuốc, và ông đã rữa dạy người Sukkot cách ấy. 17 Và ông đã lật đổ tháp của Pơruel và giết dân thành ấy. 18 Bấy giờ ông nói với Zêrakh và Xalmunna: "Những người các ông đã giết ở Tabor họ như thế nào?" Họ nói: "Ông sao thì họ cũng vậy: họ mỗi người đều có hoàng tử". 19 Ông nói: "Anh em tôi đó, con cùng một mẹ! Yavê hằng sống! Phải chi các ông đã để họ sống, thì tôi cũng chẳng giết các ông". 20 Ðoạn ông bảo Yêter, trưởng nam của ông: "Ðứng dậy! Giết chúng đi!" Những thằng bé đã không tuốt gươm, vì nó sợ, bởi nó còn bé. 21 Zerakh và Xalmunna mới nói: "Chính ông đứng lên đi, mà chém chúng tôi vì người thế nào, dũng lực vậy!" Và Ghêđêôn đã đứng dậy giết Zerakh và Xalmunna, rồi ông lấy những khách đeo cổ các lạc đà của họ.

Ghêđêôn chết

22 Người Israel nói với Ghêđêôn: "Ông hãy cầm quyền trên chúng tôi, chính ông rồi con ông, cháu ông, ông đã cứu chúng tôi khỏi tay Mađian" 23 Ghêđêôn bảo họ: "Tôi sẽ không cầm quyền trên các ông, mà con tôi cũng không cầm quyền trên các ông: Chính Yavê sẽ cầm quyền trên các ông!"

24 Rồi Ghêđêôn nói với họ: "Tôi muốn xin các ông một điều: các ông cho tôi một người một chiếc vòng trong phần chiến phẩm của mình!" - Là vì quân bại trận có mang vòng vàng, vì chúng là người Ismael - 25 Họ nói: "Chúng tôi sẵn lòng dâng ông!" Họ trải một cái áo choàng xuống và họ ném vào đó, mỗi người chiếc vòng thuộc phần chiến lợi phẩm của mình. 26 Các vòng vàng ông đã xin cân được một ngàn bảy trăm seqel vàng, không kể các kim khánh, hoa tai, áo gấm điều trên mình các vua Mađian, cũng không kể những kiểng nơi cổ lạc đà của chúng. 27 Ghêđêôn lấy vàng làm một ephođ mà trưng nơi thành của ông, tại Ophrah; và toàn thể Israel đã dâm bôn theo ephođ ấy; nó đã thành bẫy cho Ghêđêôn và gia đình ông.

28 Và như thế là Mađian đã bị hạ xuống trước mặt con cái Israel làm chúng không còn ngẩng đầu lên được nữa, và xứ đã được yên hàn bốn mươi năm, những ngày đời Ghêđêôn. 29 Yơrubbaal con của Yôash đã trẩy đi và về lại nhà. 30 Ghêđêôn có được bảy mươi người con, xuất tự vế ông, vì ông đã có nhiều vợ. 31 Và người thiếp của ông ở Sikem cũngg đã sinh cho ông một trai và ông đặt tên nó là Abimêlek. 32 Rồi Ghêđêôn con của Yôash đã chết lúc tuổi già phúc hậu và đã được tống táng trong mộ của Yôash cha ông ở Ophrah, họ Abiêzer.

Israel sa ngã lại

33 Ghêđêôn vừa chết, con cái Israel đã lại dâm bôn theo các Baal và tôn Baal-Bêrit làm thần linh của họ. 34 Con cái Israel đã không nhớ đến Yavê Thiên Chúa của họ, Ðấng đã giải thoát họ khỏi tay mọi kẻ thù xung quanh. 35 Và họ đã chẳng xử nhân nghĩa với nhà Yơrubbaal-Ghêđêôn vì tất cả ơn phúc ông đã làm cho Israel.

Chương 09

d) Vương quyền Abimêlek

1 Abimêlek, con của Yơrubbaal, đi Sikem, đến với thân thích bên mẹ, mà nói với họ tất cả họ hàng thuộc gia đình ông ngoại, mà rằng: "2 Xin bà con nói vào tai các vương công Sikem: Ðàng nào lợi hơn cho các người, hoặc là để bảy mươi người cầm quyền tên các người, hết thảy các con của Yơrubbaal, hoặc là để một người thôi cầm quyền trên các người. Vả lại các người hãy nhớ tôi là xương là thịt của các người!" 3 Thân thích bên mẹ y đã thay y nói tất cả các lời ấy vào tai toàn thể các vương công Sikem và lòng các người này đã xiêu về phía Abimêlek, vì họ nói: "Hắn là anh em của ta!" 4 Vậy họ đã cấp cho y bảy mươi seqel bạc lấy tự trong Ðền Baal-Bêrit. Và y đã dùng số bạc ấy mua chuộc những đứa vô lại lưu manh; và chúng đã theo y. 5 Thế rồi y về nhà cha y, ở Ophrah, và giết các anh em y, các con của Yơrubbaal. bảy mươi người, trên cùng một viên đá. Sót lại chỉ còn Yôtam, con út của Yơrubbaal, vì nó đã đi ẩn mình được. 6 Toàn thể các vương công Sikem và tất cả Bet-Millô đều tề tựu lại và đi tôn Abimêlek làm vua ở bên cây sến (bia đá) dựng ở Sikem.

Yôtam kêu gọi

7 Người ta báo cho Yôtam. Bấy giờ anh tới đứng trên đỉnh núi Garizim, mà cất tiếng hô lên. Anh nói với họ:

"Các vị vương công Sikem, xin nghe tôi,

ngõ hầu Thiên Chúa đoái nghe các ông!

8 Cây cối kéo nhau đi

Xức dầu tôn vua trên chúng.

Chúng nói với cây ô-liu:

"Xin anh làm vui trên chúng tôi!"

9 Cây ô-liêu nói với chúng:

"há tôi lại từ dầu tôi,

dầu nhờ tôi, thiên hạ kính tôn Thiên Chúa và người phàm,

mà đi đu trên cây cối sao?"

10 Cây cối mới nói với cây vả:

"Ði đi, anh! Xin anh làm vui trên chúng tôi!"

11 Và cây vả nói với chúng:

"Há tôi lại từ chất ngọt lịm của tôi, quả ngon lành của tôi,

mà đi đu đưa trên đầu cây cối sao?"

12 Cây cối nói với cây nho:

"Ði đi, anh! Xin anh làm vua trên chúng tôi!"

13 Và cây nho nói với chúng:

"Há tôi lại từ chất nồng của tôi,

điều làm Thiên Chúa, người phàm hoan lạc,

mà đi đu đưa trên đầu cây cối sao?"

14 Toàn thể cây cối nói với bụi gai:

"Ði đi, anh! Xin anh làm vui trên chúng tôi!"

15 Và bụi gai nói với cây cối:

"Nếu thực tình các anh muốn xức dầu tôi làm vui trên các anh,

thì đến đây, ẩn núp dưới bóng tôi!

Bằng không, lửa sẽ bén ra từ bụi gai

mà thiêu cả bóng hương núi Liban!"

16 Vậy bây giờ phải chăng các ông đã xử theo tín trực đơn thành mà tôn Abimêlek làm vua? Phải chăng các ông đã xử hậu với Yơrubbaal! và gia đình người? Phải chăng các ông đã xử với người xứng với công của tay người? 17 Phần của tôi, người đã chiến đấu vì các ông, người đã liều mạng ở tiền tuyến và đã giải thoát các ông khỏi tay Mađian. 18 Còn các ông, hôm nay các ông đã dấy lên chống lại nhà cha tôi, các ông đã giết các con của người, bảy mươi người cũng trên cùng một viên đá, và tôn làm vua trên các vương công Sikem, Abimêlek đứa con của một hầu thiếp của người, vì nó là anh em với các ông. 19 Vậy nếu như các ông đã xử tín trực đơn thành với Yơrubbaal cùng với nhà người hôm nay, thì các ông cứ hoan hỉ nơi Abimêlek, và Abimêlek cũng hãy hoan hỉ nơi các ông. 20 Nhược bằng không, thì lửa sẽ tự Abimêlek bén ra mà thiêu các vương công Sikem làm một với Bet-Millô; và lửa sẽ tự các vương công Sikem và Bet-Millô bén ra mà thiêu Abimêlek!"

21 Ðoạn Yôtam tốn và chạy đi; chàng đến Bơer và lưu lại đó để tránh Abimêlek, anh của chàng.

Sikem nổi lên chống Abimêlek

22 Abimêlek đã cai trị Israel được ba năm. 23 Rồi Thiên Chúa sai thần khí hung ác vào giữa Abimêlek và các vương công Sikem; và vương công Sikem đã bội tín với Abimêlek, 24 bù vào tội bạo ngược trên bảy mươi người con của Yơrubbaal, để cho máu họ đổ xuống trên Abimêlek, anh em của họ, kẻ đã hạ sát họ, và trên các vương công Sikem, Những kẻ đã làm hắn bạo tay hạ sát các anh em nó. 25 Các vương công Sikem đặt người phục kích hại y trên các đỉnh núi; họ cướp bóc mọi kẻ qua đường bên họ. Và tin đã báo cho Aabimêlek. 26 Bấy giờ, Gaal con của Êbeđ, cùng anh em hắn đi đến. họ sang Sikem. và các vương công Sikem đã tin cậy hắn. 27 Các người này ra đồng hái nho, đạp nho và tổ chức liên hoan. Họ đến đền Thần linh của họ mà ăn uống, đoạn họ nguyền rủa Abimelek. 28 Gaal, con của Êbed nói: "Abimêlek là ai? Và Sikem là gì? Ðể chúng ta phải làm tôi hắn? Hắn lại không phải là con của Yơrubbaal sao? Và Zơbul là thừa ủy của nó? Các ngươi hãy làm tôi con dòng Khamor, cha của Sikem! Mà tại sao, chúng ta đây, chúng ta phải làm tôi hắn? 29 Ai trao tay tôi dân này, để tôi tống cổ Abimelek đi! Tôi sẽ bảo Abimele: Tăng thêm binh mà xuất trận!" 30 Zơbul, viên cai thành, nghe lời lẽ của Gaal con của Êbeđ, thì nổi tức lên. 31 Y lừa dịp sai sứ đến với Abimelek mà rằng: "Này Gaal con của Êbeđ và anh em nó đã đến Sikem. Và này chúng đang xách động cả thành chống lại Ngài! 32 Vậy bây giờ xin Ngài chỗi dậy ban đêm, ngài và dân chúng ở với ngài, và đi mai phục ngoài đồng. 33 Vừa tảng sáng, khi mặt trời mọc, ngài sẽ dậy sớm và xông vào thành, trong khi hắn và dân chúng theo hắn sẽ ra giao chiến với ngài. Bấy giờ thuận tay sao ngài sẽ xử với hắn như vậy". 34 Abimelek chỗi dậy ban đêm, cùng với tất cả dân chúng theo hắn, và họ đi mai phục bên cạnh Sikem, làm thành bốn cánh. 35 Gaal, con của Êbeđ, ra và đứng nơi chỗ vào cổng thành. Bấy giờ Abimêlek và dân chúng theo hắn chồm dậy khỏi ổ phục kích. 36 Gaal thấy dân chúng và nói với Zơbul: "Này có dân chúng từ các đỉnh núi đi xuống!" Nhưng Zơbul nói với y: "Bóng rợp trên núi mà ông lại nhìn ra như người ta!" 37 Gaal lại lên tiếng lần nữa và nói: "Này có dân chúng từ rốn đất đi xuống và một cánh từ đường Sến Bóiđi lại!" 38 Zơbul mới nói với y: "Ðâu mất rồi cái mồm anh nói: Abimelek là ai, để chúng tôi phải làm tôi hắn? Ðó không phải là lũ dân anh đã khinh miệt sao? Bây giờ thì ra đi mà giao chiến với hắn!" 39 Gaal ra đi trước các vương công Sikem và đã giao chiến với Abimelek. 40 Nhưng Abimelek đã đuổi y và y đã phải chạy trốn trước mặt hắn. Và nhiều người bị tử thương nằm ngổn ngang cho đến lối vào cổng. 41 Ðoạn Abimelek lưu lại ở Arumah, và Zơbul đã trục xuất Gaal và anh em nó không cho lưu lại Sikem.

Phá thành Sikem và chiếm tháp Sikem

42 Hôm sau dân ra đồng; và người ta tin cho Abimelek hay. 43 Hắn liền dẫn quân đi và chia quân làm ba cánh mà phục kích ngoài đồng. Hắn nhìn lên, và thấy dân ra khỏi thành, hắn liền chồm lên trên họ mà đánh giết. 44 Abimelek và cánh quân đi với hắn xông lên và dừng nơi lối vào cổng thành; còn hai cánh kia thì xông vào những người ở ngoài đồng mà đánh giết. 45 Abimelek giao chiến với thành suốt cả ngày hôm ấy; hắn đã chiếm được thành và chém giết dân trong thành; rồi hắn phá thành bình địa và vãi muối lên trên. 46 Tất cả các vương công ở tháp Sikem nghe biết, thì vào hầm của đền El-Berit. 47 Tin báo cho Abimelek là tất cả vương công Tháp Sikem đã họp lại đông đủ. 48 Abimelek mới lên núi Xalmôn, hắn và tất cả quân thuộc hạ; hắn tay cầm rìu và chặt một nhánh cây, cầm lên và vác trên vai. Ðoạn hắn bảo quân thuộc hạ: "Chúng bay thấy tao làm gì thì mau mau hãy làm như tao!" 49 Toàn quân đều cũng chặt lấy mỗi người một nhánh mà đi theo Abimelek; chúng chất cả bên trên hầm và đã phóng hỏa hầm, trên đầu các người kia. Nên tất cả những người ở Tháp Sikem đều chết hết, chừng một ngàn người, đàn ông và đàn bà.

Vây Tơbes và Abimelek chết

50 Rồi Abimelek trẩy đi Tơbes, hắn đóng trại đánh Tơbes và đã chiếm được thành. 51 Nhưng ở giữa thành có một tháp kiên cố và tất cả mọi người đàn ông, đàn bà và các vương công của thành đều trốn vào đó. Họ đóng kín lại sau họ và leo lên mái tháp. 52 Abimelek đến tận bên tháp mà giao chiến, rồi hắn tiến đến lối vào tháp để phóng hỏa tháp ấy.

53 Nhưng một người đàn bà đã xán xuống trên đầu Abimelek một thớt cối làm nó vỡ sọ. 54 Hắn vội vàng gọi tên hầu mang khí giới của hắn mà bảo: "Tuốt gươm mà giết chết tao đi, kẻo thiên hạ nói về tao : Một đứa đàn bà đã giết nó!" Vậy tên hầu đã đâm hắn và hắn đã chết. 55 Người Israel thấy Abimelek chết rồi, thì họ đi, ai về chốn nấy.

56 Thế đó, Thiên Chúa đã báo lại cái ác Abimelek đã làm cho cha hắn, là giết hại bảy mươi anh em hắn. 57 Và bao sự dữ người Sikem đã làm, Thiên Chúa đã cho giáng lại xuống trên đầu họ. Thật đã ứng nghiệm trên họ lời nguyền rủa của Yôtam, con của Yơrubbaal.

Chương 10

Yeptê Và Các "Thẩm Phán Nhỏ"

6 - Tôla

1 Sau Abimelek, thì đã chỗi dậy để cứu Israel, Tôla, con của Puah, con của Ðôđô, người Yssakhar. Ông ở Shamir trong miền núi Ephraim. 2 Ông làm thẩm phán trên Israel hai mươi ba năm; đoạn ông chết và được chôn cất ở Shamir.

7 - Yair

3 Sau ông, Yair người Galaađ đã chỗi dậy. Ông đã làm Thẩm phán trên Israel hai mươi hai năm. 4 Ông có ba mươi con trai: chúng cỡi ba mươi con lừa và có ba mươi thành. Các thành ấy, người ta gọi là các "trang trại Yair" cho đến ngày nay, và ở trong xứ Galaađ.

5 Ðoạn Yair chết và được chôn cất ở Qamôn.

8 - Yeptê

Israel dưới ách người Ammôn

6 Con cái Israel lại làm sự dữ trước mặt Yavê, họ phụng thờ các Baal, và Astartê, các thần của Aram, các thần của Siđôn, các thần của Moab, các thần của con cái Ammôn, các thần của dân Philitin; họ đã bỏ Yavê và không phụng thờ Người. 7 Nộ khí Yavê bốc cháy trên Israel và Người đã bán họ trong tay người Philitin và trong tay con cái Ammôn. 8 Chúng đã áp bức hành hung con cái Israel trong năm ấy, rồi trong vòng mười tám năm, trên toàn thể con cái Israel ở Bên Kia (sông) Yorđan, trong xứ người Amori ở Gallađ. 9 Con cái Ammôn đã tràn qua (sông) Yorđan để giao chiến với cả Yuđa, Benyamin và nhà Ephraim và Israel đã lâm phải ngặt nghèo quá đỗi. 10 Con cái Israel kêu lên với Yavê mà rằng: "Chúng tôi có tội với Người, vì chúng tôi đã bỏ Thiên Chúa của chúng tôi mà phụng thờ các Baal". 11 Và Yavê đã phán với con cái Israel: "Khi quân Aicập, quân Amori, con cái Ammôn, quân Philitin, 12 người Siđôn, và Amalek cùng Mađian đã áp bức các ngươi, và các ngươi đã kêu lên với Ta! Há ta đã chẳng cứu các ngươi khỏi tay chúng sao? 13 Còn các ngươi, các ngươi đã bỏ Ta. Và đã phụng sự các thần khác: Vì thế Ta sẽ không lại cứu các ngươi lần nữa. 14 Ði đi mà kêu lên với các thần các ngươi đã chọn, để chúng sẽ cứu các ngươi trong nỗi ngặt nghèo!" 15 Con cái Israel thưa với Yavê: "Chúng tôi có tội; trong mọi sự, xin xử chúng tôi như mắt Người thấy sao là phải; nhưng chỉ xin giải thoát chúng tôi ngày hôm nay!" 16 Rồi họ đã loại đi các thần của ngoại dân khỏi giữa họ và đã phụng sự Yavê; và Yavê đã nóng lòng sốt ruột trước cảnh đọa đày của Israel.

17 Con cái Ammôn tập họp và đóng trại ở Galaađ. Con cái Israel đã họp lại và đóng trại ở Mispa. 18 Quân và tướng của Galaađ nói với nhau: "Ai sẽ khởi công giao chiến với con cái Ammôn? Người ấy sẽ cầm đầu tất cả dân cư Galaađ!".

Chương 11

Yeptê đặt điều kiện

1 Yeptê người Galaađ là một chiến sĩ. Ông là con của một gái điếm, và Galaađ đã sinh ra Yeptê. 2 Nhưng chính thất của Galaađ cũng đã sinh con cho ông. Các con của chính thất lớn lên thì đã đuổi Yeptê đi; họ mới nói với ông: "Mày không được chia gia tài của nhà cha chúng ta, vì mày là đứa con hoang mẹ đĩ". 3 Yeptê phải bỏ anh em mà bôn tẩu, và đã lập cư ở đất Tob. Những kẻ vô lại đã kết đảng với Yeptê và cùng đi cướp bóc.

4 Ngày tháng (qua đi), xảy có giặc, con cái Ammôn đánh Israel. 5 Vậy khi con cái Ammôn giao chiến với Israel, thì hàng kỳ mục Galaađ đi tìm Yeptê ở đất Tob. 6 Họ nói với Yeptê: "Ði đi! Ông sẽ là tướng của chúng tôi. Và chúng ta sẽ giao chiến với con cái Ammôn". 7 Nhưng Yeptê nói với hàng kỳ mục Galaađ: "Không phải các ông đã ghét tôi và đã đuổi tôi khỏi nhà cha tôi sao? Tại sao lại đến với tôi, bây giờ lúc các ông lâm phải ngặt nghèo?" 8 Hàng kỳ mục Galaađ nói với Yeptê: "Sự đã rồi! Nên bây giờ chúng tôi đến với ông, ngõ hầu ông đi với chúng tôi; và giao chiến với con cái Ammôn; và ông sẽ cầm đầu tất cả dân cư Galaađ!" 9 Yeptê mới nói với hàng kỳ mục Galaađ: "Nếu các ông muốn đem tôi về để giao chiến với con cái Ammôn, và nếu như Yavê nộp chúnng trước mặt tôi, thì tôi phải làm đầu các ông mới được!" 10 Hàng kỳ mục Galaađ mới nói với Yeptê: "Yavê sẽ chứng giám giữa chúng ta, nếu chúng tôi không làm theo lời ông!" 11 Và Yeptê đã đi với hàng kỳ mục Galaađ và dân đã đặt ông làm đầu và làm tướng trên họ. Ðoạn Yeptê đã nói lại tất cả các lời ấy trước mặt Yavê ở Mispa.

Ðàm phán giữa Yeptê và người Ammôn

12 Yeptê sai sứ đến với vua con cái Ammôn, mà nói: "Giữa tôi và ngài nào có chuyện gì mà ngài lại đến gieo giặc vào xứ tôi?" 13 Vua con cái Ammôn nói với sứ Yeptê rằng: "Ấy là vì khi từ Aicập lên, Israel đã chiếm xứ tôi, từ Arnon, cho đến Yabboq, và đến (sông) Yorđan. Vậy bây giờ hãy yên thắm trao trả lại đi". 14 Yeptê lại sai sứ đến với con cái Ammôn lần nữa, 15 mà nói với ông: "Yeptê nói thế này: Israel đã không chiếm đất của Moab, - hay của con cái Ammôn, 16 vì khi từ Aicập đi lên, Israel đã đi trong sa mạc cho đến Biển Sậy và tới Cađès. 17 Israel đã sai sứ đến với vua Eđôm, mà nói: "Xin cho phép chúng tôi đi qua đất của ngài". Nhưng vua Eđôm đã không nghe. Họ cũng sai sứ đến với vua Moab và ông ấy cũng không ưng thuận. Và Israel đã quay lại Cađès. 18 Ðoạn họ đã đi trong sa mạc mà vòng quanh xứ Eđôm và xứ Moab, và đến tại phía Ðông của xứ Moab. Họ cắm trại ở bên kia Arnon, chứ họ không vào trong xứ Moab, vì Arnon là ranh giới Moab. 19 Rồi Israel sai sứ đến với Sikhôn vua Amori, vua Khesbôn, và nói với ông: "Xin cho phép chúng tôi đi qua đất của ngài để tới chỗ tôi đi đến". 20 Và Sikhôn đã không chịu để Israel ngang qua bờ cõi của ông. Và Sikhôn đã thâu họp tất cả quân của ông và cho cắm trại ở Yahaxah; rồi ông đã giao chiến với Israel. 21 Nhưng Yavê Thiên Chúa của Israel, đã nộp Sikhôn và toàn quân ông ấy trong tay Israel. Israel đã đánh bại họ và chiếm lấy cả xứ của dân Amori đang lập cư trong vùng ấy. 22 Và Israel đã chiếm lấy tất cả bờ cõi của dân Amori từ Arnon cho đến Yabboq, và từ sa mạc cho đến (sông) Yorđan. 23 Và bây giờ Yavê Thiên Chúa của Israel đã xua đuổi dân Amori khỏi trước mặt dân của Người là Israel, còn ngài, ngài lại muốn xua đuổi họ đi! 24 Sự gì Kamosh thần linh ngài thờ đã cho ngài chiếm lấy, ngài lại không chiếm giữ hay sao? Thế thì sự gì Yavê Thiên Chúa chúng tôi thờ đã cho chúng tôi chiếm lấy, chúng tôi lại không chiếm giữ hay sao? 25 Và bây giờ, phải chăng ngài lại trổi xa hơn Balaq, con của Xip-por, vua Moab? Ông ấy có tranh giành với Israel không? Có giao chiến với họ không? 26 Israel đã lập cư ở Khesbôn và các thành phụ cận, ở Yazer và các thành phụ cận và hết thảy trong các thành tả hữu ngạn Arnon (từ ba trăm năm) rồi, tại sao ngài không giải phóng các thành ấy suốt thời gian đó? 27 Vậy không phải tôi mắc tội với ngài, nhưng chính ngài đã giá họa cho tôi là gây chiến với tôi! Xin Yavê, vị Thẩm phán, phân xử hôm nay giữa con cái Israel và con cái Ammôn!" 28 Nhưng vua con cái Ammôn đã không nghe lời lẽ Yeptê đã sai sứ nói với ông.

Lời khấn của Yeptê và cuộc toàn thắng

29 Thần khí Yavê đến trên Yeptê và ông đã qua Galaađ và Ma-nassê, rồi ông qua Mispeh của Galaađ, và từ Mispeh của Galaađ ông sang vùng con cái Ammôn. 30 Yeptê đã khấn một lời khấn với Yavê, ông nói: "Nếu quả thực Người nộp con cái Ammôn trong tay tôi, 31 thì người thứ nhất ra khỏi cửa nhà tôi để đón tôi, khi tôi được bình an vô sự từ vùng con cái Ammôn trở về, người ấy thuộc về Yavê và tôi xin thượng tiến nó làm lễ thượng hiến". 32 Ðoạn Yeptê qua vùng con cái Ammôn. và giao chiến với họ, và Yavê đã nộp họ trong tay ông. 33 Ông đã đánh bại họ từ Aroer, cho đến đường vào Minnit - tức là hai mươi thành - và cho đến Abel-Korumin: một cuộc bại trận rất đỗi lớn lao. Như vậy con cái Ammôn đã bị hạ xuống trước mặt con cái Israel.

34 Yeptê trở về nhà ở Mispa, thì này cô con gái ông ra đón ông giữa trống kèn và múa nhảy, và cô lại là con một, ngoài cô ra ông không có con trai, con gái nào nữa. 35 Ông vừa thấy con thì xé áo ra và nói: "Ôi! Con tôi ơi! Thật con làm khổ cha! Chính con, con ở như người giá họa cho cha! Và cha, cha đã lỡ lời mở miệng nói với Yavê và thành vô phương hối lại!" 36 Nhưng cô nói với ông: "Thưa cha, cha đã lỡ lời mở miệng nói với Yavê đã báo phục cho cha trên quân thù trên con cái Ammôn!" 37 Ðoạn cô nói với cha: "Chỉ xin cho phép con một điều: Xin hoãn cho con hai tháng để con quanh quẩn trên núi non và khóc đời con gái còn trinh, con cùng mấy bạn gái của con!" 38 Ông nói: "Con cứ đi!" và ông để con đi hai tháng. Cô đi cùng các bạn gái, mà khóc đời con gái còn trinh, trên các núi non. 39 Cuối hai tháng, cô về với cha và ông đã thi hành trên con lời khấn của ông đã khấn. Cô đã chằng hề biết đến nam nhân. 40 Có tục lệ trong Israel là năm này qua năm khác con gái Israel đã than khóc con gái Yeptê người Galaađ, mỗi năm bốn ngày.

Chương 12

Chiến tranh giữa Ephraim và Galaađ

Yeptê chết

1 Người Ephraim tập hợp lại và qua Xaphôn. Họ nói với Yeptê: "Tại sao ông qua giao chiến với con cái Ammôn, mà lại không gọi chúng tôi đi với ông? Chúng tôi sẽ phóng hỏa thiêu nhà ông làm một với ông!" 2 Yeptê mới nói với họ: "Tôi và dân tôi, có cuộc giao tranh ác liệt với con cái Ammôn; tôi đã kêu cứu các anh, mà các anh đã chẳng cứu tôi khỏi tay chúng. 3 Một khi tôi thấy anh không thể cứu được tôi, thì tôi đã liều mạng mà qua vùng con cái Ammôn, và Yavê đã nộp chúng trong tay tôi. Tại sao các anh lại tiến lên đánh tôi hôm nay để gây hấn với tôi?" 4 Yeptê thâu họp tất cả các người Galaađ và giao chiến với Ephraim; người Galaađ đã đánh bại Ephraim, trong khi Ephraim nói: "Chúng mày, đồ bội phản Ephraim, bọn Galaađ kia bỏ Ephraim để dạt vào Manassê!" 5 Rồi Galaađ chiếm giữ các chỗ lội qua (sông) Yorđan đi về Ephraim. Mỗi khi có người Ephraim nào trốn thoát nói : " Cho tôi qua đi ! ", thì những người Galaađ hỏi: "Anh là người Ephraim phải không?", nếu người ấy đáp: "Không!" 6 thì họ bảo: "Hãy nói: Shibbolet!" và người kia nói: Sibbolet, vì người ấy không thể nói rành được. Và họ liền túm lấy mà hạ sát nơi chỗ lội qua sông Yorđan. Vào thời ấy, đã ngã gục bốn mươi hai ngàn người Ephraim.

7 Yeptê làm thẩm phán trên Israel sáu năm, đoạn Yeptê, người Galaađ đã chết và được chôn cất trong thành của ông ở Galaađ.

9 - Ibxan

8 Sau ông, Ibxan thuộc Bêlem đã làm thẩm phán trên Israel. 9 Ông có ba mươi con trai, và ba mươi con gái; gái thì ông gả cho người ngoài; và đem gái ngoài về (làm vợ) cho các con trai của ông. Ông đã làm thẩm phán trên Israel bảy năm. 10 Ibxan đã chết và được chôn cất ở Bêlem.

10 - Eylôn

11 Sau ông, Eylôn người Zabulon đã làm thẩm phán trên Israel. Ông đã làm thẩm phán trên Israel mười năm. 12 Eylôn người Zabulôn đã chết và được chôn cất ở Ayyalôn trong đất Zabulôn.

11 - Abđôn

13 Sau ông, Abđôn con của Hillel, người Pirơatôn đã làm thẩm phán trên Israel. 14 Ông có bốn mươi con trai và ba mươi người cháu, chúng cỡi bảy mươi con lừa. Ông đã làm thẩm phán trên Israel tám năm.

15 Abdôn con của Hillel, người Piroatôn đã chết và được chôn cất ở Pirơatôn trong đất Ephraim, trên núi của người Amalek.

Chương 13

12 - Samson

Báo Samson sinh ra

1 Con cái Israel lại làm sự dữ trước mắt Yavê và Yavê đã phó nộp họ trong tay người Philitin bốn mươi năm.

2 Có một người ở Xorơah, thuộc một thị tộc của Ðan, tên là Manôakh. Vợ người ấy lại son sẻ, không có con. 3 Thần sứ Yavê đã hiện ra cho người vợ, và nói với bà: "Ðã rõ bà son sẻ và không có con! Nhưng bà sẽ có thai và sinh con trai. 4 Vậy bây giờ bà phải coi chừng, đừng uống rượu nho hay chất say nào đừng ăn gì nhơ uế, 5 vì này bà sẽ có thai và sinh con trai. Dao cạo sẽ không được lướt qua đầu nó, vì trẻ sẽ là người hiến thánh cho Thiên Chúa từ dạ mẹ. Và chính trẻ ấy sẽ khởi công cứu thoát Israel khỏi tay Philitin". 6 Người vợ về nói với chồng rằng: "Một người của Thiên Chúa đã đến với tôi. Dáng vẻ người ấy như dáng vẻ một Thần sứ của Thiên Chúa rất đỗi oai nghi. Tôi đã không hỏi người ở đâu đến; và người ấy cũng không nói cho tôi biết tên. 7 Người ấy nói với tôi: "Này bà sẽ có thai và sinh con trai! Vậy bây giờ bà đừng uống rượu nho hay chất say, đừng ăn gì nhơ uế cả; vì trẻ sẽ là người hiến thánh cho Thiên Chúa từ dạ mẹ cho đến ngày nó chết".

Thần sứ hiện ra lần thứ hai

8 Manôakh cầu xin với Yavê và nói: "Xin lỗi Người, lạy Chúa, ước gì người của Thiên Chúa Người đã sai, đến với chúng tôi lần nữa để ngài chỉ giáo cho chúng tôi phải làm gì cho trẻ sẽ sinh ra!" 9 Thiên Chúa nhậm lời Manôakh và Thần sứ của Thiên Chúa đã đến lần nữa với người vợ, trong khi bà ngồi ngoài đồng, và Manôakh chồng bà không có bên bà. 10 Người vợ vội vàng chạy đi báo cho chồng và nói vói ông: "Này người bữa trước đã đến với tôi đã lại hiện ra với tôi!" 11 Manôakh đứng dậy đi theo vợ đến nơi người kia và nói: "Có phải chính ông là người đã nói vói người đàn bà này không?" Người ấy nói: "Chính tôi đó!" 12 Manôakh nói: "Khi đã ứng nghiệm các lời của ông, thì phải giữ phép tắc và xử thế làm sao về trẻ ấy?" 13 Thần sứ Yavê nói với Manôakh: "Về mọi điều tôi đã bảo người đàn bà, thì bà ấy phải giữ mình! 14 Bất cứ điều gì xuất tự cây nho là rượu, bà sẽ không ăn, rượu nho và chất say, bà sẽ không uống, điều gì nhơ uế, bà sẽ không ăn, và mọi điều tôi truyền dạy bà ấy, bà sẽ giữ kỹ". 15 Manôakh nói với Thần sứ Yavê: "Xin cho phép chúng tôi lưu giữ ông lại để chúng tôi dọn con dê thết đãi ông!" 16 Thần sứ Yavê nói với Manôakh: "Dẫu ông lưu giữ tôi lại, tôi cũng sẽ không ăn bánh của ông; nhưng nếu ông dân thượng hiến, ông hãy thượng hiến lên Yavê!" Là vì Manôakh không biết ngài là Thần sứ của Yavê, 17 Manôakh mới thưa với Thần sứ Yavê: "Quí danh của ông là gì? Ðể khi các lời ông ứng nghiệm, chúng tôi có thể hậu tạ ông!" 18 Thần sứ Yavê nói với ông: "Tại sao lại hỏi tên tôi? một điều thần diệu!" 19 Manôakh lấy con dê con và của cúng đệ lên Tảng đá dân Yavê, và dâng Ðấng thần thông tác tạo. Rồi Manôakh và vợ cứ nhìn. 20 Và xảy ra là, khi ngọn lửa từ tế đàn vừa bốc lên trời thì Thần sứ Yavê lên trong ngọn lửa tế đàn. Thấy thế Manôakh và vợ sấp mặt xuống đất. 21 Và Thần sứ Yavê không còn biểu hiện cho Manôakh và vợ của ông nửa. Bấy giờ Manôakh biết ngài là thần sứ Yavê. 22 Manôakh mới nói với vợ: "Tất nhiên là ta phải chết, vì ta đã thấy một thần linh". 23 Nhưng bà vợ bảo: "Nếu Yavê muốn chúng ta phải chết, Người đã không nhận lễ thượng hiến và đồ cúng tay ta dâng. Người đã không cho ta thấy tất cả các sự ấy, và lúc này, Người đã không cho ta nghe biết những điều như thế". 24 Người vợ đã sinh con trai, và bà gọi tên con là Samson. Con trẻ lớn lên và Yavê chúc lành cho nó. 25 Và thần khí Yavê đã bắt đầu khuấy khuất ông ở Makhanek -Ðan, vào khoảng giữa Xorơah và Estaol.

Chương 14

Samson cưới vợ

1 Samson xuống Timna và trông thấy ở Timna một người đàn bà trong lũ con gái Philitin. 2 Ông lên lại và tin cho cha mẹ hay, ông nói: "Con trông thấy ở Timna một người đàn bà trong lũ con gái Philitin, xin hỏi nàng làm vợ cho con!" 3 Cha mẹ mới nói với ông: "Giữa hàng con gái của anh em con và trong tất cả dân ta không có đàn bà sao con lại đi cưới vợ giữa hàng Philitin, quân không cắt bì ấy?" Nhưng Samson thưa cha: "Xin cưới nàng cho con, vì nàng vừa mắt con!".

4 Cha mẹ ông không hay là việc do bởi Yavê mà đến và Người tìm dịp gây hấn với quân Philitin: vào thời ấy, quân Philitin đô hộ Isarel.

5 Vậy Samson xuống Timna cùng với cha mẹ. Khi ông vừa đến các vườn nho Timna, thì này có một con sư tử gấm đã rống lên khi gặp ông. 6 Thần khí Yavê giáng xuống trên ông và ông đã xé mảnh con sư tử như thể người ta xé mảnh dê con, mặc dù ông chẳng có gì nơi tay. Ông đã không thuật lại cho cha mẹ hay việc ông đã làm. 7 Rồi ông xuống và nói với người đàn bà. Và nàng thật vừa mắt Samson. 8 Ít lâu sau ông trở về để cưới nàng và rẽ sang để xem con sư tử chết, thì này trong thây sư tử có một bầy ong và có mật. 9 Ông gỡ lấy mật cầm tay rồi vừa đi vừa ăn. Về với cha mẹ, ông đã biếu họ và họ cũng đã ăn. Nhưng ông không tỏ cho họ hay là mật ấy ông đã gỡ từ thây sư tử. 10 Ðoạn cha ông xuống nơi người đàn bà và ở đó Samson đã làm tiệc, vì các tráng niên thường làm thế. 11 Các người này (vừa thấy ông), thì lấy ba mươi người bạn và họ đã ở lại với ông.

12 Samson nói với họ: "Tôi muốn ra cho các anh một câu đố. Nếu các anh giải được sau khi đã tìm thấy, trong vòng bảy ngày tiệc tôi sẽ tặng các anh ba mươi xiêm y và ba mươi bộ trang phục. 13 Nhược bằng các anh không giải được, thì chính các anh phải tặng cho tôi ba mươi xiêm y và ba mươi bộ trang phục". Họ mới nói với ông: "Anh cứ ra câu đố nghe thử!" 14 Ông nói với họ:

"Tự đứa ăn, của ăn xuất,

Từ đứa mạnh, ngọt ngào ra".

Và đã ba ngày họ đã không giải được câu đố.

15 Ngày thứ bảy họ mới nói với vợ Samson: "Dỗ chồng cô sao để hắn giải câu đố cho chúng tôi; bằng không; chúng tôi sẽ phóng hỏa đốt cô đi với nhà cha cô đó! Hay là mời chúng tôi để tước đoạt chúng tôi à, có phải thế không?" 16 Vợ của Samson khóc lóc bên ông và nói: "Anh chỉ ghét em thôi chứ có yêu em đâu; anh ra câu đố cho đồng bào em mà anh lại không giải cho em biết". Ông mới nói: "Này cha mẹ anh, anh cũng không giải, anh lại đi giải cho em sao!" 17 Nàng khóc sướt mướt bên ông suốt bảy ngày tiệc kéo dài, nên ngày thứ bảy ông giải nghĩa cho nàng vì bị nàng thúc bách quá; nàng liền giải câu đố cho đồng bào nàng.

18 Ngày thứ bảy, trước khi ông nhập loan phòng dân thành nói với ông:

"Ngọt ngào nào bằng được mật,

Ðứa nào mạnh tầy sư tử?"

Ông đáp lại họ:

"Với bò cái ta, nếu các anh không cày,

thì thách các anh giải bày ra câu đố".

19 Bấy giờ thần khí Yavê giáng xuống trên ông, và ông đã xuống Asqalon và giết ba mươi người; tước lấy áo xống họ mà tặng làm trang phục cho những người đã giải câu đố và nộ khí ông bốc cháy. Và ông đã lên lại nhà cha ông. 20 Còn vợ của Samson, nàng đã thuộc về một chàng bạn đã làm phù rể cho ông.

Chương 15

Samson đốt cháy mùa màng của người Philitin

1 Ít lâu sau, vào những ngày mùa gặt lúa miến, Samson đi thăm vợ với một dê con (làm quà). Ông nói: "Ta sẽ vào với vợ ta, đến tận loan phòng". Nhưng cha nàng không cho phép ông vào. 2 Cha nàng nói với ông: "Tôi tự nhủ mình: chắc hẳn anh đã đổi lòng ghét nó, nên tôi đã gả nó cho người bạn của anh rồi. Nhưng há em nó không xinh hơn nó sao? con bé ấy hãy là phần anh thay cho đứa kia!" 3 Samson nói với họ: "Lần này người Philitin đừng có đổ lỗi cho tôi nếu tôi làm dữ với họ!" 4 Samson đi bắt ba trăm con chồn, lấy đuốc, và châu (chúng) lại đuôi với đuôi và để một bó đuốc giữa hai đuôi, ngay chính giữa. 5 Ðoạn ông châm lửa vào đuốc và thả (chồn) vào lúa gié của người Philitin mà thiêu hủy từ đụn rơm cho đến lúa gié, đến cả nho và ôliu.

6 Người Philitin hỏi: "Ai đã làm thế?" Người ta nói: "Sam-son, con rể của người làng Timna, vì người ta đã bắt vợ hắn mà gả cho thằng bạn của hắn". Người Philitin mới kéo lên phóng hoả đốt nàng làm một với cha nàng. 7 Samson mới nói với họ: "Bởi các người đã xử như thế, thì tôi phải trả thù trên các người cho kỳ được mới thôi!". 8 Ðoạn ông đánh cho họ một trận tơi bời, một trận phải thể. Rồi ông xuống ở trong bộng đá Êtam.

Hàm lừa

9 Người Philitin lên và đóng trại ở Yuđa, họ rải quân về phía Lêkhi.

10 Người Yuđa hỏi họ: "Tại sao các ông lại tiến lên đánh chúng tôi? "Họ đáp: "Chính để trói Samson mà chúng tôi đã lên, để xử với hắn như hắn đã xử chúng tôi!" 11 Ba ngàn người Yuđa xuống bộng đá Êtam. Họ nói với Samson: "Anh không biết là người Philitin đô hộ chúng tôi sao? Tại sao anh lại làm thế với chúng tôi?" Ông nói với họ: "Chúng đã xử với tôi sao, tôi cũng đã xử với chúng như vậy!" 12 Họ nói với ông: "Chúng tôi xuống để trói anh mà nộp anh trong tay người Philitin". Samson nói với họ: "Các ông hãy thề với tôi là chính các ông sẽ không đả thương tôi!" 13 Họ nói với ông: "Không đâu! Chúng tôi chỉ muốn trói anh lại mà nộp tay chúng nó: chúng tôi không hề muốn giết anh". Và họ đã trói ông lại bằng hai cái chão mới tinh, và đem ông lên khỏi tảng đá.

14 Khi ông đến gần Lêkhi, người Philitin reo hò ra đón ông: nhưng thần khí Yavê giáng xuống trên ông: cái chão trên tay ông đã ra ngay như sợi gai chảy xèo trong lửa; và dây trói ông tuột ra rơi xuống khỏi tay ông. 15 Rồi ông thấy một cái hàm lừa tươi hớn, ông chìa tay vớ lấy mà đánh giết một ngàn người. 16 Và Samson nói:

"Với một hàm lừa, một con lừa bằng hai lừa cái,

Với một hàm lừa, tôi đã đánh gục ngàn quân".

17 Nói xong ông quăng hàm lừa khỏi tay và gọi chỗ ấy là Ramat-Lêkhi. 18 Khát quá đỗi, ông kêu với Yavê và nói: "Chính Người đã cho tay tôi tớ Người được đại thắng thế này, mà bây giờ tôi lại chết khát mà rơi vào tay quân không cắt bì sao?" 19 Bấy giờ Thiên Chúa đã chẻ kẽ đá ở Lêkhi và nước đã phun ra; ông đã uống, khí lực hoàn hồi và ông lại sống. Vì thế người ta đã gọi tên suối là En-ha-Qơrê: suối vẫn còn ở Lêkhi cho đến ngày nay. 20 Ông đã làm thẩm phán trên Israel, vào thời Philitin, hai mươi năm.

Chương 16

Câu truyện cả thành Gaza

1 Samson đi Gaza, và ở đó ông thấy một gái điếm và ông đã vào nhà nó. 2 Tin báo cho người thành Gaza rằng: "Samson đã đến đây!" Họ đi tuần tiễu và rình ông suốt cả đêm ở cổng thành. Nhưng suốt đêm họ không động tĩnh, tự nhủ rằng: "Ðến tảng sáng, chúng ta sẽ giết nó". 3 Samson nằm mãi cho đến nữa đêm. Rồi nữa đêm ông dậy, nắm lấy cánh cửa cổng thành và cả hai thành cửa mà giựt tung ra làm một với then ngang; rồi ông đặt cả lên vai mà vác lên đỉnh núi đối diện với Hêbrôn.

Samson bị Ðalila phản

4 Sau đó, ông lại yêu một người đàn bà trong khe Soreq; tên nàng là Ðalila. 5 Các vương công Philitin lên nhà nàng mà nói: "Dỗ Hắn xem nhờ cái gì mà sức hắn lớn thế, và làm sao chúng ta thắng được hắn và trói hắn lại để chế ngự được hắn; rồi chúng tôi mỗi người sẽ cho cô một ngàn một trăm seqel bạc",

6 Ðalila nói với Samson: "Nhờ cái gì mà sức anh lớn thế; lấy gì mà trói anh được để chế ngự được anh?" 7 Samson nói với nàng: "Nếu người ta trói anh bằng bảy dây gân mới luyện, không bị phơi khô, thì anh sẽ bi liệt nhược và ra như bất cứ người nào khác". 8 Các sứ quân Philitin đem lên cho nàng bảy dây gân mới luyện không bị phơi khô, và nàng lấy các dây gân ấy mà trói ông lại. 9 Nàng đã đặt người mai phục ở buồng trong, đoạn nàng nói với ông: "Samson, người Philitin trên anh đó!" Và ông đã bật tung các dây gân ra, như bấc bùi nhùi bến lửa. Vì vậy người ta không biết sức ông (bởi đâu ra).

10 Ðalila nói với Samson: "Ðó, anh lừa em, và chỉ nói dối với em! Vậy bây giờ hãy nói thật cho em hay lấy gì mà trói được anh?" 11 Và ông bảo nàng: "Nếu người ta trói được anh bằng chão mới tinh, chưa hề dùng làm việc gì, thì anh sẽ liệt nhược, và ra như bất cứ người nào khác". 12 Ðalila lấy chão mới tinh mà trói ông lại, đoạn nói với ông; "Samson, người Philitin trên anh đó!" - đã có đặt người mai phục ở buồng trong - Ông đã bật tung cái chão ấy đi như sợi chỉ khỏi cánh tay.

13 Ðalila nói với Samson: "Cho đến bây giờ, anh vẫn lừa em và chí nói dối với em! Vậy bây giờ hãy nói thật cho em hay lấy gì mà trói được anh". Và ông nói với nàng: "Nếu em dệt bảy bím tóc đầu anh vào chỉ dọc khung cửi (rồi lấy đòn nện mà bện cho chặt, thì anh sẽ liệt nhược, và ra bất cứ như người nào khác". 14 Nàng mới ru cho ông ngủ, rồi dệt bảy bím tóc đầu ông vào chỉ dọc khung cửi) và lấy đòn nện mà bện cho chặt, đoạn nói với ông: "Samson, người Philitin trên anh đó!" ông bừng tỉnh khỏi giấc ngủ và bức cả đòn nện thoi và khung cửi.

15 Và nàng nói với ông: "Làm sao anh nói được là anh thương em, khi mà anh chẳng có lòng gì đối với em: quá tam ba bận anh đã lừa em, chẳng nói cho em hay nhờ cái gì mà sức anh lớn thế!" 16 Mà bởi vì nàng thúc bách ông quá, tất cả mọi ngày và nhằng nhẵng đòi ông, thì ông đã nóng lòng sốt ruột, muốn chết được. 17 Và ông đã tỏ cho nàng tất cả nỗi lòng. Ông nói với nàng: "Dao cạo đã không hề sớt qua đầu anh, vì anh là đặc hiến cho Thiên Chúa từ dạ mẹ. Nếu anh cạo đầu đi, thì sức liệt liền biến khỏi đầu anh và anh sẽ liệt nhược và ra như mọi người".18 Ðalila thấy được là ông đã tỏ tất cả nỗi lòng của ông. Nàng sai người đi mời các vương công Philitin mà rằng: "Lần này, xin lên đi vì hắn đã rỏ tất cả nổi lòng của hắn!" Các vương công Philitin đã lên và đã đem bạc lên nữa. 19 Rồi nàng dỗ ông ngủ trên đầu gối nàng, và gọi người đến cạo bảy bím tóc trên đầu ông; và nàng chế ngự được ông; sức của ông đã biến khỏi ông. 20 Ðoạn nàng nói: "Samson, người Philitin trên anh đó!" Ông liền bừng tĩnh khỏi giấc ngủ. Ông tự nhủ: "Ta sẽ ra được như lần nọ lần kia, ta sẽ gở mình được". Nhưng ông không biết là Yavê đã rời xa ông. 21 Quân Philitin đã túm lấy ông, khoét mắt ông, rồi họ đem ông xuống Gaza và xiềng ông lại bằng hai xích đồng. Rồi ông quay cối xay trong nhà tù.

Samson trả thù trước khi chết

22 Song tóc đầu ông vừa bị cạo đã bắt đầu mọc lại. 23 Các vương công Philitin hội lại để tế tự một đại lễ cho Ðagôn, thần linh của họ, và để liên hoan. Họ nói:

"Thần ta thờ đã nộp tay ta

lão Samson, kẻ thù của ta".

24 Dân chúng trông thấy ông, thì ca ngợi thần linh của họ, vì họ nói:

"Thần ta thờ đã nộp tay ta,

kẻ thù của ta.

Ðứa đã tàn phá đất đai ta,

và đã làm bao người giữa ta vong mạng".

25 Và khi lòng họ hào hứng, họ nói: "Gọi Samson lại, để hắn mua vui cho chúng ta!" Họ mới triệu Samson ra khỏi nhà tù và ông đã làm trò tiêu khiển trước mặt họ; rồi họ đặt ông đứng giữa hàng cột. 26 Samson bảo đứa hầu dắt tay ông: "Dẫn qua đi, cho qua rờ được những cái cột chống đỡ cả ngôi đền, để qua tựa mình bên cái cột ấy". 27 Trong đền thì đầy đàn ông, đàn bà; ở đó có hết thảy vương công Philitin, và trên hàng hiên có chừng ba ngàn người; đàn ông và đàn bà, coi Samson làm trò. 28 Bấy giờ Samson kêu cầu Yavê: "Lạy Chúa Yavê, xin nhớ đến tôi, xin ban sức mạnh cho tôi, chỉ một lần này nữa thôi, lạy Thiên Chúa, để tôi trả thù trên quan Philitin, một oán thù bù đôi con mắt!" 29 Ðoạn Samson mân mo hai cột giữa chống đỡ cả đền và ấn mình vào cột, một bằng tay phải, một bằng tay trái. 30 Samson nói: "thì ta vong mạng đi làm một với Philitin", rồi ông vận sức lực căng tay ra và ngôi đền sụp xuống trên các vương công và tất cả dân chúng trong đền. Những người ông giết bằng cái chết của ông, lại nhiều hơn là số những người ông giết lúc sinh thời. 31 Anh em ông và tất cả gia đình cha ông xuống và đem (xác) ông lên; và họ đã chôn cất ông giữa Xorơah và Esraol, trong mộ của Manôakh, cha ông. ông đã làm thẩm phán trên Israel hai mươi năm.

Chương 17

Phụ Lục

1- Ðền Thờ Mika Và Ðền Thờ Ðan

Ðền thờ tư của Mika

1 Có một người thuộc miền núi Ephraim tên là Mikayơhu. 2 Người ấy nói với mẹ: "Một ngàn một trăm seqel bạc người ta đã lấy của mẹ và vì thế mẹ đã nguyền rủa và đã nói vào tai con: "...", thì này bạc ấy ở nơi con, chính con đã lấy!" Và bà mẹ nói: "Phúc cho con tôi do bởi Yavê!" 3 Và người ấy đã trả một ngàn một trăm seqel bạc cho mẹ; nhưng người mẹ nói: "Ta đã quyết dâng bạc ấy làm của thánh cho Yavê tự tay và vì phần ích con ta để làm một ảnh tượng và một ảnh đúc, nên bây giờ ta trả lại cho con".

4 Song người ấy đã trả bạc lại cho mẹ và người mẹ đã trích ra hai trăm seqel mà trao cho thợ đúc. Thợ đã dùng bạc làm một tượng và một ảnh đúc, đặt trong nhà của Mika. 5 Người ấy, (tức là Mika) có một Ðền thờ Thiên Chúa; ông làm một Ephođ và Têraphim. Ðoạn ông tấn phong người con của ông làm tư tế. 6 Thuở ấy, trong Israel không có vua: mỗi người hễ thấy sao vừa mắt thì làm.

7 Có một tráng niên người Bêlem của Yuđa, thuộc một thị tộc của Yuđa, người ấy lại là Lêvit và ngụ cư ở đó. 8 Người ấy bỏ thành Bêlem ra đi để ngụ nhờ đâu tìm ra chỗ. Nhân cuộc hành trình, người ấy đã đến vùng núi Ephraim, ghé nhà Mika. 9 Mika nói với người ấy: "Anh từ đâu đến?" Người ấy đáp: "Tôi là Lêvit thuộc Bêlem của Yuđa và tôi đi để ngụ nhờ đâu tìm ra chỗ". 10 Mika mới nói với người ấy: "Ở lại với tôi đi! mà làm cha, làm tư tế cho tôi. Và tôi sẽ cấp cho anh mười seqel bạc mỗi năm, với áo xống đủ bộ và lương thực". Và người Lêvit ấy đã vào. 11 Ðoạn người Lêvit ấy đã thuận tình lưu lại với người kia; và tráng niên ấy đã nên như một người con đối với người kia. 12 Mika tấn phong người Lêvit và tráng niên ấy đã thành tư tế của ông, và đã ở trong gia đình Mika. 13 Mika nói: "Bây giờ tôi biết là Yavê sẽ giáng phúc cho tôi, vì người Lêvit đã thành tư tế của tôi".

Chương 18

Con cái Ðan đi tim đất

1 Thuở ấy trong Israel không có vua.

Thuở ấy chi tộc dân Ðan tìm phần cơ nghiệp để định cư, vì cho đến ngày ấy chưa có phần cơ nghiệp nào đã rơi vào tay họ, giữa các chi tộc của Israel. 2 Con cái Ðan, từ những hang cùng ngõ hẻm của họ, đã sai đi năm người thuộc chi tộc của họ, những người thiện chiến, từ Xorơah và Estaol để dò thám và thăm dò đất đai; họ bảo các người ấy: "Các anh hãy đi thăm dò đất đai!" Các người ấy đến miền núi Ephraim, gần cạnh nhà của Mika và qua đêm ở đó. 3 Họ ở bên nhà của Mika nên họ đã nhận ra giọng người thanh niên Lêvit; họ mới rẽ qua đó, và nói với chàng: "Ai đã đưa anh tới đây? Anh làm gì ở đây? Anh có công chuyện gì ở đây không?" 4 Chàng đáp lại với họ: "Mika đã tính thế này thế nọ với tôi; ông ấy đã thuê tôi và tôi làm tư tế cho ông". 5 Họ nói với chàng: "Vậy xin anh thỉnh vấn Thiên Chúa cho chúng tôi biết đường chúng tôi đang đi, sẽ thành công chăng?" 6 Chàng nói với họ: "Hãy đi bằng yên! Nhan Yavê trên đường các ông đi!" 7 Năm người ấy trẩy đi và đến Laish. Họ thấy dân trong vùng an cư lạc nghiệp, theo lề lối người Siđôn, một dân yên hàn, chất phác, không ai trong xứ có thói hạch sách người cầm quyền; dân ấy lại ở xa dân Siđôn và không có liên lạc gì với ai cả. 8 Họ đã trở lại với anh em họ ở Xorơah và Estaol; anh em họ nói với họ: "Thế nào các anh?" 9 Họ nói: "Ðứng lên! Ta hãy tiến lên đánh chúng, vì chúng tôi đã xem đất; và này đất tốt lắm. Nhưng các anh, các anh cứ ỳ ra đó! Ðừng chần chừ mà chưa lên đường để đến chiếm lấy đất ấy! 10 Ðến nơi, các anh sẽ gặp một dân chất phác. Xứ rộng rãi tứ phía. Chính Thiên Chúa đã nộp trong tay các anh, một nơi trong đó không thiếu bất cứ sự gì có trên mặt đất!"

Cuộc di dân của con cái Ðan

11 Vậy họ đã bỏ đó trẩy đi, họ thuộc về thị tộc Ðan ở Xorơah và Estaol, sáu trăm người có trang bị binh khí. 12 Họ lên cắm trại ở Qiriat-Yơarim trong Yuđa, vì thế nên người ta gọi chỗ ấy là Doanh trại Ðan cho đến ngày nay: chỗ ấy ở về phía Tây Qiriat-Yơarim. 13 Rồi từ đó họ qua miền núi Ephraim và đến cạnh nhà của Mika.

14 Năm người đã đi dò thám đất đai tận Laish cất tiếng nói với anh em họ: "Các anh có biết không? nơi các nhà này có Ephođ và Têraphim, bức tượng và ảnh đúc! Thế thì bây giờ các anh biết phải làm gì!" 15 Vậy họ đã rẽ qua đó và vào nhà người thanh niên Lêvit - nhà của Mika - cùng vấn an anh, 16 còn sáu trăm người trang bị binh khí - những người thuộc con cái Ðan - đứng chực ở lối vào cổng. 17 Vậy năm người đã đi do thám đất đi lên, vào đó, lấy pho tượng, Ephođ, Têraphim và ảnh đúc, trong khi tư tế đứng nơi chỗ vào cổng với sáu trăm người trang bị binh khí. 18 Khi các người kia đã vào nhà Mika và lấy pho tượng, Ephođ, Têraphim và ảnh đúc, tư tế mới nói với họ: "Tại sao các ông làm thế?" 19 Họ nói với anh: "Im đi! Lấy tay bịt miệng lại và đi với chúng tôi, hãy làm cha, làm tư tế cho chúng tôi. Ðàng nào hơn: làm tư tế cho gia đình một người, hay là làm tư tế cho một chi tộc, một thị tộc trong Israel?" 20 Lòng tư tế như mở cờ; anh lấy Ephođ, Têraphim, pho tượng và ảnh đúc mà nhập vào giữa quân binh.

21 Ðoạn họ quay ra và lên đường; họ đặt đằng trước họ, trẻ con, súc vật và hành lý. 22 Khi họ đã đi xa khỏi nhà Mika, thì những người thuộc các gia đình gần nhà Mika tập hợp nhau lại và đã đuổi kịp con cái Ðan. 23 Chúng la lối đằng sau con cái Ðan; và con cái Ðan quay lại mà nói với Mika: "Cái gì vậy mà kêu cả làng xóm ra như thế?" 24 Ông ấy mới nói: "Thần linh của tôi, tôi đã làm, các anh lại lấy mà đi và đem theo cả tư tế: thì tôi còn gì nữa? Làm sao các anh lại có thể nói được với tôi: Anh làm gì vậy?" 25 Con cái Ðan đáp lại với ông: "Ðừng để nghe thấy giọng anh dức lác chúng tôi, kẻo đây có người gắt lên xông tới anh thì anh và cả nhà anh mất mạng!" 26 Con cái Ðan cứ tiến bước trên đường chúng đi. Còn Mika thấy chúng mạnh hơn mình, thì đành quay trở về nhà.

Chiếm Laish và dựng đền thờ

27 Còn họ, họ đã lấy các đồ vật Mika đã làm và cả tư tế của ông, và họ đã đến đánh Laish, một dân yên hàn chất phác. Họ đã tuốt gươm làm cỏ đoạn phóng hoả đốt thành. 28 Không có ai tiếp cứu vì thành ấy cách xa Siđôn và lại không có liên lạc gì với ai. Thành ở trong cánh đồng lan mãi đến Bét-Rơkhôb. Họ đã xây lại thành và lập cư ở đó. 29 Họ gọi tên thành là Ðan, theo tên ông tổ của họ là Ðan, con của Israel. Nhưng trước kia tên của thành là Laish, 30 Con cái Ðan đã dựng pho tượng mà thờ. Yônatan con của Gersôm, con của Môsê và con cái của ông làm tư tế cho chi tộc Ðan, mãi cho đến ngày xứ bị phát lưu. 31 Họ đã đặt thờ pho tượng Mika đã làm, suốt cả thời gian Ðền của Thiên Chúa lưu lại ở Silô.

Chương 19

2- Tội Ác Của Dân Thành Gibơah

Và Chiến Tranh Chống Benyamin

Người Lêvit và nàng hầu

1 Thuở ấy - thời trong Israel không có vua - có một Lêvit ngụ nơi cùng cốc miền núi Ephraim; ông cưới một hầu thiếp, người Bêlem thuôc Yuđa. 2 Người hầu thiếp đã bất trung với ông và bỏ ông mà về nhà cha nàng ở Bêlem thuộc Yuđa, và ở đó bốn tháng trọn. 3 Người chồng chỗi dậy đi tìm nàng, hầu đánh động lòng nàng để đem nàng về. Ông mang theo mình một tên hầu và một cặp lừa. Nàng đưa ông vào nhà cha. Và cha nàng thấy ông thì vui mừng ra gặp ông. 4 Ông nhạc, cha người thiếu phụ, cầm ông lại và ông đã lưu lại với ông nhạc ba ngày; họ đã ăn, đã uống và đã qua đêm nơi ấy. 5 Sáng ngày thứ tư, họ dậy sớm; và ông sửa soạn lên đường. Cha người thiếu phụ nói với rể: "Dùng miếng bánh cho chắc dạ, và sau đó các người sẽ trẩy đi". 6 Và họ đã ngồi xuống ăn, cả hai với nhau và đã uống. Cha người thiếu phụ mới nói với người kia: "Thôi, xin anh thuận tình lưu lại đêm nay đi, cho lòng vui thỏa!" 7 Và khi người ấy đứng dậy lên đường, thì ông nhạc ép nài quá nên ông trở lại và đã qua đêm nơi ấy. 8 Ngày thứ năm, sáng ngày ông dậy sớm để lên đường. Cha người thiếu phụ nói: "(Dùng bữa) cho chắc dạ và cứ thong thả chờ ngày xế đã!" Và cả hai đã ăn với Nhau. 9 Người ấy chỗi dậy lên đường, cùng với hầu thiếp và tên hầu. Ông nhạc, cha người thiếu phụ nói với ông: "Này, ngày tàn về chiều! Ở lại đêm nay đi! Này ngày đã tàn: anh hãy lưu lại đây đêm nay, cho lòng vui thỏa! Rồi mai các người dậy sớm lên đường mà về lều". 10 Nhưng người ấy không muốn lưu lại đêm nữa; và đã chỗi dậy lên đường. Ông đã đến lưng chừng Yơbus - tức là Yêrusalem - mang theo cặp lừa thồ, và hấu thiếp (cũng đi) với ông.

Tội ác của dân thành Gibơah

11 Khi họ đã đến bên Yơbus và ngày đã xế bóng, hầu mới nói với chủ: "Thôi nào! Ta rẽ vào thành của dân Yơbusi này mà trọ đêm!" 12 Chủ mới nói với hắn: "Ta sẽ không rẽ vào một thành nào của người dân dị chủng, nơi không có người thuộc con cái Israel; nhưng chúng ta sẽ đi đến Gibơah". 13 Rồi ông lại nói với tên hầu: "Nào! Ta lại gần một nơi nào đây mà trọ, Gibơah hay Ramah". 14 Vậy họ đã ngang qua mà đi. Nhưng khi họ đến bên cạnh Gibơah thuộc Benyamin, thì mặt trời đã lặn. 15 Họ mới rẽ vào để trọ ở Gibơah. Ông vào và ngồi ở bùng binh trong thành, nhưng không ai tiếp đón họ vào nhà cho trọ đêm.

16 Và này một cụ già làm việc ngoài đồng về lúc buổi chiều; người ấy quê ở miền núi Epharaim, và ngụ cư ở Gibơah, còn những người tại chỗ là người Benyamin. 17 Ngước mắt lên, cụ thấy người lữ hành nơi bùng binh của thành; và cụ già liền nói: "Ông đi đâu và từ đâu đến?" 18 Ông kia đáp lại: "Chúng tôi từ Bêlem thuộc Yuđa ngang qua để về nơi cùng cốc miền núi Ephraim. Quê tôi ở đó. Tôi đã đi Bêlem thuộc Yuđa. Và hiện tôi đang đi về nhà. Song chẳng có ai đón tiếp tôi vào nhà cả. 19 Rơm cỏ cho lừa của chúng tôi vẫn còn; tôi cũng có bánh rượu cho tôi, và cho tỳ nữ của cụ và tên hầu cùng đi với các tôi tớ của cụ: chúng tôi không thiếu gì sốt", 20 Cụ già mới nói: "Cứ yên tâm! Có thiếu gì thì cứ để một mình lảo già này lo cho. Có điều là đừng lưu lại ban đêm nơi bùng binh!" 21 Cụ đã đưa người ấy vào nhà và đem lúa rơm cho lừa. Ðoạn họ rửa chân và ăn uống.

22 Lòng họ đang được vui thoả, thì này người trong thành, những đứa vô loài vây quanh nhà, xô nhau vào cửa, chúng bảo cụ già, người chủ nhà rằng: "Lão đem người vào nhà lão ra đây cho chúng ta biết chút nào!" 23 Người chủ nhà ra với họ và bảo: "Tôi van xin anh em đừng làm sự dữ! Sau khi người ấy đã vào nhà tôi, xin đừng làm điều càn dở ấy! 24 Này con gái tôi còn trinh, tôi sẽ đưa nó ra; hãm hiếp nó đi, hãy xử với nó tuỳ sở thích các anh. Nhưng với người nọ các anh đừng làm sự điên rồ ấy!" 25 Nhưng các người kia không muốn nghe ông cụ; người nọ mới dẫn hầu thiếp mình mà đem ra ngoài cho chúng; và chúng đã biết nàng, đã cưỡng hiếp nàng suốt cả đêm cho đến sáng. Khi hừng đông ló hiện, chúng đã buông thả nàng ra.

26 Người đàn bà trở lại lúc tảng sáng và ngã gục nơi lối vào nhà người cho chồng nàng ở trọ, (nàng ở đó) cho đến khi trời sáng. 27 Sáng sớm chồng nàng dậy và mở cửa nhà để lên đường, thì này người đàn bà, hầu thiếp của ông, nằm ngã gục nơi lối vào nhà; hai tay trên ngưỡng cửa. 28 Ông nói với nàng: "Dậy! Chúng ta đi nào!" Nhưng không một tiếng trả lời. Ông mới vực nàng lên lừa; rồi người ấy đứng lên mà đi về quê. 29 Về đến nhà, ông lấy dao phay, nắm lấy vợ và phanh ra từng phần làm mười hai mảnh mà gửi đến khắp bờ cõi Israel. 30 Và ông truyền cho những người ông sai đi rằng: "Hãy nói cho mọi người Israel: Có bao giờ thấy sự thế này không, từ ngày con cái Israel lên từ đất Aicập cho đến hôm nay? Xin hãy suy xét, hãy bàn bạc và tuyên bố!" 30a Ai ai thấy vậy liền nói: "Chưa hề xẩy ra, chưa hề thấy như thế bao giờ từ ngày con cái Israel lên từ đất Aicập cho đến hôm nay".

Chương 20

Trả thù tội ác tại Gibơah

1 Toàn thể con cái Israel đã xuất trận và cộng đồng nhất tề như một, từ Ðan đến Bơer-Sêba, kể cả xứ Galaađ, đã hội lại với Yavê tại Mispa. 2 Những vị đầu mục của toàn dân, tất cả các chi tộc Israel, đều tham dự đại hội dân của Thiên Chúa: bốn trăm ngàn bộ binh, tuốt gươm được. 3 Con cái Benyamin nghe con cái Israel đã lên Mispa... Con cái Israel nói: "Hãy thuật lại tội ác ấy đã xẩy ra!" 4 Người Lêvit, chồng người phụ nữ bị sát hại đã đáp lời và nói: "Tôi đã vào Gibơah thuộc Benyamin, tôi cùng hầu thíêp tôi, để trọ đêm. 5 Các hào mục Gibơah đã dấy lên hại tôi. Họ đã vây tôi trong nhà lúc đêm hôm, với dự định giết tôi. Họ đã hãm hiếp hầu gái của tôi và nàng đã chết. 6 Tôi mới đem hầu thiếp của tôi ra mà xẻ thành mảnh và gửi tới mọi đồng ruộng trong cơ nghiệp của Israel, vì chúng đã làm điều ô nhục và càn dở trong Israel. 7 Này các người hết thảy, hởi con cái Israel, xin ra ý, xin bàn việc ngay tại đây!" 8 Toàn dân nhất tề như một, đứng dậy nói: "Không ai trong chúng ta sẻ trở lại lều mình; không ai trong chúng ta sẽ rút về nhà mình. 9 Và này bây giờ điều chúng ta sẽ làm đối với Gibơah: (bắt) thăm mà đánh nó! 10 Chúng ta cứ một trăm thì lấy mười người trong toàn thể các chi tộc Israel, và một ngàn thì lấy một trăm, một vạn thì lấy một ngàn, để tìm lương thực cho quân binh, ngõ hầu binh đến, là họ sẽ trị Gibơah cho xứng với điều điên rồ chúng đã làm trong Israel". 11 (Như thế) mọi người trong Israel chống lại thành ấy, đoàn kết với nhau (mọi người) như một.

Benyamin ngoan cố

12 Các chi tộc Israel sai người đến với toàn thể chi tộc Benyamin mà nói: "Gì vậy, các tội ác đã xảy ra giữa các anh? 13 Vậy bây giờ các anh hãy nộp những đứa vô loài ở Gibơah; chúng tôi sẽ xử tử chúng đi mà khử trừ sự dữ khỏi Israel". Nhưng con cái Benyamin đã không chịu nghe tiếng của anh em họ, con cái Israel.

Các trận đầu

14 Con cái Benyamin từ các thành họp lại ở Gibơah để xuất trận nghinh chiến với con cái Israel. 15 Ngày ấy số con cái Benyamin điểm danh được là hai mươi sáu ngàn người tuốt gươm được: Họ được điểm danh không kể dân cư Gibơah. 16 Trong tất cả các quân binh ấy có bảy trăm quân tinh nhuệ thuận cả hai tay, mỗi người có thể dùng ná bắn đá, một sợi tóc cũng không sai. 17 Người Israel được điểm danh, không kể Benyamin, là bốn trăm ngàn người tuốt gươm được mỗi người đều là chiến sĩ hết thảy. 18 Họ đứng dậy lên Bêthel và thỉnh vấn Thiên Chúa. Con cái Israel nói: "Ai trong chúng tôi sẽ lên giao chiến trước hết với con cái Benyamin?" Và Yavê phán: "Yuđa trước hết!"

19 Sáng ngày con cái Israel chỗi dậy và đóng trại đánh Gibơah. 20 Ðoạn người Israel xuất trận để giao chiến với Benyamin. Và người Israel dàn binh bố trận đánh chúng gần bên Gibơah. 21 Con cái Benyamin xuất trận từ Gibơah và ngày ấy đã hạ tại trận hai mươi hai ngàn người của Israel. 22 Nhưng dân chúng người Israel cứ can cường và lại dàn binh bố trận ngay chỗ họ đã dàn quân hôm trước 23 Con cái Israel lên khóc trước nhan Yavê cho đến chiều, và thỉnh vấn Yavê rằng: "Tôi có phải tiến lại giao chiến với con cái Benyamin, em tôi không?" Và Yavê phán: "Hãy lên đánh nó!" 24 Vậy con cái Israel đã giao tranh với con cái Benyamin ngày thứ hai. 25 Benyamin xuất trận từ Gibơah để nghinh chiến, ngày thứ hai này, và còn hạ tại trận mười tám ngàn người của con cái Israel, hết thảy đều là những người tuốt gươm được. 26 Toàn thể con cái Israel và tất cả dân đi lên và đến Bêthel. Ở đó họ ngồi trước nhan Yavê mà khóc và giữ chay ngày hôm ấy, cho đến chiều. Ðoạn họ đã thượng tiến lễ thượng hiến cùng kỳ an. 27 Con cái Israel thỉnh vấn Yavê - thuở ấy có Khám Giao ước của Thiên Chúa ở đó, 28 và Pinơkhas con của Eliêzer, con của Aharôn chầu hầu trước Khám trong những ngày ấy - rằng: "Tôi có còn phải xuất trận để giao chiến với con cái Benyamin, em tôi không, hay là thôi?" Và Yavê phán: "Hãy lên đánh nó vì mai Ta sẽ nộp nó trong tay ngươi!"

Benyamin đại bại

29 Israel đặt người mai phục xung quanh Gibơah. 30 Rồi con cái Israel tiến lên đánh con cái Benyamin, ngày thứ ba, và họ dàn quân bên cạnh Gibơah như lần nọ lần kia. 31 Con cái Benyamin xuất trận nghinh chiến với đạo binh. Họ bị lôi ra xa thành và bắt đầu, cũng như lần nọ lần kia, đánh giết làm nhiều người trong đạo binh tử trận, chừng ba mươi người của Israel, trên các con đường, một ngả lên Bêthel và một ngả về Gibơah ngang qua đồng. 32 Con cái Benyamin nói: "Chúng lại bại trận trước mặt ta như lần đầu!" Nhưng con cái Israel bảo nhau: "Ta tẩu thoát đi và lôi chúng ra xa thành trên các ngả đường!" 33 Rồi mọi người Israel chỗi dậy khỏi chỗ mình và họ dàn quân ở Baal-Thamar, trong khi quân mai phục của Israel từ chỗ họ, từ (phía Tây) Gơbiah, xông đến. 34 Vậy có một vạn tinh binh của toàn thể Israel đã đến ngay trước Gibơah. Thế là kịch chiến! các kẻ kia không biết rằng tai họa sắp giáng xuống cho họ. 35 Yavê đã đánh phạt Benyamin trước mặt Israel; ngày ấy, con cái Israel đã hạ của Benyamin hai mươi lăm ngàn một trăm người, hết thảy đều tuốt gươm được. 36 Con cái Benyamin thấy mình bị bại...

Người Israel nhượng bộ cho Benyamin lấn đất, và họ trông vào quân mai phục họ đã đặt bên cạnh Gibơah. 37 Còn quân mai phục vội vàng vào Gibơah; bọn họ tung ra và tuốt gươm làm cỏ tất cả thành. 38 Và người Israel đã cùng với quân mai phục ước với nhau là quân mai phục sẽ đốt khói lên trên thành làm hiệu. 39 Ðang giao chiến, người Israel quay trở lại. Người Benyamin bắt đầu đánh giết giữa người Israel làm chừng ba mươi người tử trận, và nói: "Chúng bị bại hẳn trước mặt chúng ta như trong trận đầu". 40 Vào lúc ấy, hiệu tức là cột khói bắt đầu bốc lên trên thành. Benyamin quay lại đàng sau và này, thành bị toàn thiêu bốc lên thấu trời. 41 Người Israel mới quay trở lại, còn người Benyamin thì kinh khiếp vì họ thấy là tai họa đã giáng trên họ.

42 Nên họ đã quay lưng cho con cái Israel mà hướng về đường vào sa mạc; nhưng trận chiến theo sát kề họ và từ các thành người ta tru diệt họ ngay trong sa mạc. 43 Người ta bủa vây Benyamin, người ta đuổi nó ráo riết, không kịp nghỉ, người ta đã chà đạp nó, mãi tận Gibơah, về phía mặt trời mọc. 44 Benyamin bị hạ mười tám ngàn người, hết thảy đều là những người thiện chiến. 45 Có những người quay đầu chạy trốn vào sa mạc đến Tảng đá Rimmôn. Và người ta giết tỉa mất năm ngàn người dọc các ngả đường; người ta siết chặt theo sau cho đến Giđơôm và đã giết mất của họ hai ngàn người. 46 Vậy tổng số người bị hạ trong ngày ấy của Benyamin là hai mươi lăm ngàn người tuốt gươm được, hết thảy đều là những người thiện chiến. 47 Có những người quay đầu chạy trốn vào sa mạc đến Tảng đá Rimmôm; sáu trăm người; và họ ở riết tại tảng đá Rimmôn bốn tháng. 48 Người Israel trở lại đánh con cái Benyamin và tuốt gươm làm cỏ hết mọi nam nhân ở các thành, thú vật và mọi sự họ gặp được. Họ cũng phóng hoả hết các thành họ gặp.

Chương 21

Con cái Israel hối hận

1 Người Israel đã thề ở Mispa rằng: "Không ai trong chúng tôi sẽ gả con gái mình cho Benyamin". 2 Dân đến Bêthel; và ở đó họ ngồi cho đến chiều trước nhan Thiên Chúa và họ cất tiếng mà khóc rống lên. 3 Họ nói: "Lạy Yavê Thiên Chúa của Israel, làm sao lại xảy ra thế này trong Israel, là hôm nay Israel lại mất đi một chi tộc?" 4 Và hôm sau, dân dậy sớm và xây ở đó một tế đàn, rồi thượng tiến lễ tế thượng hiến kỳ an. 5 Ðoạn con cái Israel nói: "Ai trong hết các chi tộc Israel đã không lên dự đại hội trước Yavê?" Quả đã có lời thề long trọng phải trừng trị kẻ nào không lên với Yavê ở Mispa, rằng: "Nó sẽ phải chết!"

6 Con cái Israel chạnh lòng thương xót Benyamin, em của họ, và họ nói: "Hôm nay một chi tộc đã xén mất khỏi Israel! 7 Chúng ta sẽ làm thế nào cho chúng, những người sót lại được có vợ, một khi chúng ta đã lấy Yavê mà thề là sẽ không gả con gái của chúng ta cho chúng nó?"

Gây dựng dòng giống cho Benyamin

8 Họ mới nói: "Ai trong các chi tộc Israel đã không lên với Yavê ở Mispa?" Và này không có một người Yabes nào đã nhập trại vào dịp đại hội. 9 Người ta đã điểm danh dân chúng, và này không có người nào thuộc dân cư Yabes xứ Galaađ cả. 10 Và cộng đồng đã sai qua đó mười hai ngàn người thuộc hàng thiện chiến và ra lịnh cho họ rằng: "Ði đi! Tuốt gươm làm cỏ dân Yabes xứ Galaađ, làm một với đàn bà trẻ con. 11 Ðây là điều các anh phải làm: các anh phải thi hành án thần tru trên mọi trai, mọi đàn bà từng biết việc đồng sàng với trai!" 12 Trong đám dân cư Yabes xứ Galaađ, họ đã kiếm được bốn trăm cô gái còn trinh, chưa từng biết việc đồng sàng với trai, và họ đã đưa chúng về trại ở Silô trong đất Canaan.

13 Toàn thể cộng đồng sai đi thương lượng với con cái Benyamin ở Tảng đá Rimmôn và tuyên bố hòa bình với chúng. 14 Khi ấy, Benyamin được trở về và người ta ban cho chúng những phụ nữ được chừa lại trong hàng phụ nữ Yabes xứ Galaađ, nhưng người ta đã không kiếm được đủ cho chúng.

15 Dân chạnh lòng thương xót Benyamin vì Yavê đã làm hổng chỗ giữa các chi tộc Israel. 16 Các kỳ mục trong cộng đồng nói: "Chúng ta sẽ làm thế nào cho những người còn sót lại có vợ, vì các phụ nữ đã bị tiêu diệt cả rồi ở Benyamin?" 17 Và họ đã nói: "Bọn người thoát nạn có gì thì đó là phần của Benyamin, và như thế một chi tộc sẽ không bị xóa đi khỏi Israel. 18 Nhưng phần chúng ta, chúng ta không thể gả con gái của chúng ta cho chúng, vì con cái Israel đã thề rằng: "Khốn cho ai gả con gái cho Benyamin!".

19 Họ mới nói: "Này hàng năm có lễ Yavê tại Silô - phía Bắc Bêthel, bên Ðông con đường lên Bêthel đến Sikem, phía nam Lơbônah!" 20 Rồi, họ truyền cho con cái Benyamin rằng: "Các anh hãy đi núp rình trong các vườn nho, 21 và khi các anh thấy các thiếu nữ Silô kéo ra nhảy múa, các anh sẽ từ các vườn nho ùa ra mà chụp lấy mỗi người một cô vợ trong hàng thiếu nữ Silô, rồi về đất Benyamin! 22 Giả như cha hay anh em chúng tới kỳ kèo với chúng tôi, chúng tôi sẽ bảo họ: "Xin các ông nể chúng tôi mà ân xá cho họ, vì chúng tôi đã không thể lấy cho mỗi người một cô vợ lúc đang chiến đấu. Và không phải các ông gả chúng cho họ; vì nếu vậy, các ông sẽ mắc tội". 23 Con cái Benyamin đã làm thế: Họ đã đem đi một số đàn bà bằng số người của họ, trong những cô múa nhảy mà họ đã bắt cóc; đoạn họ đi về cơ nghiệp của họ và xây lại các thành mà ở.

24 Và bấy giờ từ nơi đó, con cái Israel phân tán ai về chi tộc hay thị tộc mình; họ bỏ đó ra đi mỗi người về cơ nghiệp mình.

25 Thuở ấy trong Israel không có vua: mỗi người hễ thấy sao vừa mắt thì làm.

©2019-
Developed by Augustine Francis