Old Testament

Sách Habacuc
(Ha)


01, 02, 03

Chương 01

1 Sấm ngôn tiên tri Habacuc đã thấy:

I. Ðối Thoại Giữa Tiên Tri Và Thiên Chúa

Lời than I: Không còn công lý

2 Cho đến bao giờ, lạy Yavê, tôi van xin mà Người không nghe?

Tôi kêu lên Người: "Bạo tàn!" mà Người chẳng cứu?

3 Nhân sao Người để tôi phải thấy ác quái, phải mục kích gian lao?

Cướp giựt, bạo tàn giãi ra trước mắt tôi.

Xảy ra kiện cáo, dựng đứng tụng điều.

4 Bởi thế luật pháp tê liệt, công lý không hề ló hiện!

Vì ác nhân ví hãm người lành, bởi thế công lý thành ra vạy vò.

Sấm trả lời: Người Canđu, đòn của Thiên Chúa

5 Hãy nhìn hỡi phường phản loạn,

hãy trố mắt, mà ngơ ngác kinh ngạc,

vì vào ngày đời các ngươi, Ta làm một việc,

(một việc) mà có tường thuật lại các ngươi cũng không tin.

6 Quả thế, này Ta cho quân Kanđu chỗi dậy, một dân hung tàn, tấn tốc.

Nó tung hoành ngang dọc trên đất,

để chiếm lấy gia cư không phải của mình.

7 (Một dân) đáng ghê, đáng sợ!

Lẽ công, nó tự biện, hãnh diện, nó tự gầy.

8 Ngựa nó lanh hơn hổ báo, lanh lợi hơn sói chiều hôm.

Kị mã của nó phóng tới, kị mã của nó từ phương xa lại,

bay như phụng hoàng vụt bắt mồi.

9 Cả đám chúng kéo đến tha hồ tàn bạo,

đằng đằng sát khí như trận gió hanh;

Nó lùa tù binh nhiều như cát (biển).

10 Dân ấy trào lộng trên đầu vua chúa,

vương hầu làm trò nó diễu cợt.

Nó cười khỉnh thành trì.

Nó gom đất bụi mà chiếm lấy.

11 Bấy giờ như gió, nó đổi chiều, nó đi qua.

Nó đã tôn làm thần linh sức mạnh của mình.

Lời than II: Tàn bạo của kẻ áp chế

12 Há không phải Người, Ðấng có từ thuở trước kia, lạy Yavê,

Thiên Chúa của tôi, Ðấng thánh của tôi, Người không thể chết?

Lạy Yavê, Người đã đặt nó ra để thi hành công lý,

và để sửa phạt, Người đã thiết lập nó, ôi! Ðá tảng!

13 Mắt Người quá trong sạch, để có thể yên nhìn sự dữ.

Cảnh lao đao, làm sao người trông thấy nổi!

Vậy nhân sao, Người yên nhìn phường phản loạn?

(Nhân sao) người lại làm thinh,

khi kẻ dữ nuốt chửng người lành hơn nó?

14 Người xử với loài người như với cá biển,

như sâu họ không ai làm chủ.

15 Bằng lưỡi câu, nó giựt chúng lên cả đám,

nó lùa chúng vào lưới, nó thu lấy bỏ nơm.

Và thế là nó vui mừng phở lở.

16 Bởi thế nó tế cho lưới, nó huân yên cho nơm,

vì nhờ đó, nó có phần màu mỡ, và cao lương mỹ vị.

17 Bởi thế nó không ngừng tuốt gươm.

Luôn (tay) chém giết người ta không chút chạnh thương?

Chương 02

Sấm trả lời: Người lành sẽ sống vì trung tín

1 Tôi muốn đứng yên nơi điếm canh;

tôi sẽ túc trực nơi tường thành của tôi,

tôi muốn rình xem Người sẽ phán gì với tôi,

làm sao Người sẽ trả lời cho điều tôi biện bạch.

2 Yavê đã đáp lại lời tôi, Người phán:

"Viết lại thị kiến!

Hãy ghi rõ trên những tấm bảng

ngõ hầu người ta đọc được xuôi chảy.

3 Vì đó là một thị kiến có hạn có kỳ.

Nó nong nả hướng tới cùng và sẽ không ngoa.

Nó có chậm trễ, hãy cứ đợi chờ.

Vì thế nào nó cũng sẽ đến không sai kỳ hẹn.

4 Này sẽ lụn bại, kẻ hồn không ngay.

Còn người công chính, bởi tín trung sẽ được sống".

II. Nguyền Rủa Bạo Quyền

Nhập đề

5 Phải, tiền bạc tệ bạc là bao!

Người kiêu túng xốn xang, bành cổ họng ra như âm phủ.

Nó như tử thần, chẳng bao giờ no.

Nó vơ lấy cho mình mọi quốc gia.

Nó thu về mình mọi dân tộc.

6 Nhưng các dân này hết thảy há lại không cất lời ví von trào phúng,

hay câu đố mà nhạo nó sao? Và chúng sẽ nói:

Năm lời nguyền rủa

I

Khốn cho kẻ làm giàu với của không phải của mình

(Cho đến bao giờ?)

Cho kẻ quàng lấy gánh nặng của cầm!

7 Há các chủ nợ của ngươi bỗng chốc lại không chỗi dậy,

và những kẻ dằn mặt ngươi sực tỉnh?

Và ngươi sẽ làm mồi cho chúng xâu xé.

8 Bởi ngươi đã bóc lột nhiều quốc gia,

thì các dân khác hết thảy sẽ bóc lột ngươi,

vì tội ngươi đổ máu người,

vì ngươi tàn bạo khắp xứ và đô thị, trên tất cả dân cư trong đó.

II

9 Khốn cho kẻ trục lợi, cái lợi phi nghĩa cho nhà mình,

để đặt tổ trên cao vọi, hầu thoát tay tai họa!

10 Ngươi đã mưu đồ hổ nhục cho nhà ngươi,

khi ngươi hạ được nhiều dân!

Ngươi đã đắc tội vong mạng ngươi.

11 Vì chưng từ vách tường, đá sẽ kêu oan,

và từ rường nhà, cái kèo ứng lại.

III

12 Khốn cho kẻ xây thành trên (xương) máu,

dựng đô thị bằng phi nghĩa!

13 Các điều ấy há không phải từ Yavê các cơ binh mà đến đó sao?

Khiến các dân vất vả (để làm mồi) lửa

và các nước mệt thân cho cái hão không?

14 Quả thế đất sẽ đầy sự biết vinh quang của Ðức Yavê.

Như nước phủ tràn biển cả.

IV

15 Khốn cho kẻ đổ rượu cho đồng loại sống,

cho kẻ pha thêm thuốc độc cho người ta say,

ngõ hầu có thể dòm cái lõa lồ của họ!

16 Ngươi đã ứa nhục chứ không phải vinh.

Uống đi! cả ngươi nữa, mà hở buồi ra.

Chén tay phải Yavê sẽ xoay vần qua ngươi,

và nhục nhằn rợp mắt vinh quang ngươi!

17 Quả thế, tàn bạo trên Liban sẽ phủ trùm lên ngươi,

và thú vật ngươi đã cướp sẽ làm ngươi tán đảm,

vì tội ngươi đã đổ máu người,

và ngươi tàn bạo khắp xứ và đô thị - trên tất cả dân cư trên đó!

V

18 Ích gì hình tượng, để thợ chạm tạc ra nó?

(Ích gì) tượng đúc với sấm điêu ngoa?

Ðể kẻ nắn ra hình lại đặt cậy trông vào nó,

mà làm ra những tà thần câm họng!

19 Khốn cho kẻ nói với súc gỗ: "Xin hãy thức dậy!"

với hòn đá câm: "Xin hãy tỉnh giấc!"

(Nó mà tuyên sấm được sao?)

Nó được dát vàng nạm bạc,

nhưng tuyệt nhiên trong nó không hơi khí nào!

20 Yavê ngự trong Ðền thánh của Người:

Cả hoàn vũ: Im đi trước nhan Người!

Chương 03

Ðề

1 Kinh nguyện của tiên tri Habacuc, theo điệu than vãn.

Van nài

2 Lạy Yavê, tôi đã nghe Danh Người.

Tôi giới sợ việc Người làm, lạy Yavê.

Giữa năm tháng đời chúng tôi, xin tái diễn việc ấy.

Giữa năm tháng đời chúng tôi, xin tỏ cho biết,

Dù trong lôi đình xin nhớ xót thương!

Thần hiện. Yavê đến

3 Êlôa từ Têman đi đến, Ðấng thánh từ núi Pharan.

Uy phong của Người rợp các tầng trời.

Ðất đầy lời ngợi khen Người.

4 Hào quang của Người như ánh sáng.

Tự hai bên Người quang tuyến loé rạng.

Ðó là nơi sức mạnh của Người mai ẩn.

5 Trước nhan Người, ôn thần tiến bước.

Dõi theo chân Người, ma sốt xuất chinh.

6 Rướn lên, Người làm chư quốc rởn mình.

Núi non vạn đại tan tành. Gò nỗng ngàn xưa sụp xuống!

Thuộc về Người những đường lối ngàn xưa.

7 Tôi thấy: lều trại Kushan (sụp) dưới hư vô,

Dinh tướng xứ Mađian run khiếp.

Yavê giao chiến

8 Phải chăng Người bừng nóng với sông ngòi, lạy Yavê?

Cơn giận của Người lan thấu thủy ba.

Lôi đình của Người giáng trên biển cả!

Quả Người sẽ cỡi đoàn chiến mã, những xe vạn thắng của Người!

9 Người đã lột trần cung nỏ của Người.

Lời nguyền với các chi tộc, lời vàng.

Người xẻ đất làm ra sông ngòi.

10 Núi non vừa thấy Người, chúng đã quằn quại.

Mưa rào nước xối ngang qua.

Vực thẳm cất tiếng giơ cao tay lên hàng.

11 Nhật nguyệt đứng sững nơi trấn ngự,

chúng khuất đi dưới ánh lòa cung tiễn của Người,

dưới quang uy giáo mác của Người chớp nhoáng.

12 Phẫn nộ, Người dẫm đi trên đất.

Nóng giận, Người chà chư quốc.

13 Người xuất chinh đi cứu dân người,

đi cứu kẻ Người (tấn phong) xức dầu,

Người đập bể đầu nhà của ác nhân,

lật trần nền móng cho thấu đá nguyên.

14 Người dùng lao của nó đâm lủng đầu binh tướng nó,

khi chúng xung phong vũ bão để dày xác tôi, với tiếng hân hoan,

dường để ăn thịt kẻ khó nơi xó kín.

15 Phóng ngựa, Người chà biẻn cả, làn nước bao la sùi bọt.

Kết luận: Lòng tin nơi Thiên Chúa

16 Tôi nghe, và bụng dạ nao nao.

Tiếng vọng lại làm môi tôi bằm bặp.

Sâu quảng ăn thấu xương.

Chân đi, bước lạng choạng.

Tôi yên đợi ngày khốn đốn,

ngày sắp rạng trên dân xâm lược chúng tôi.

17 Bởi chưng vả hết đơm hoa, vườn nho không sinh trái.

Cảm lăm vào mùa trái trăng cũng dối.

Ðồng áng chẳng đem lại gì ăn.

Chiên dê biến mất khỏi ràn. Trong chuồng bò bê cũng sạch.

18 Phần tôi, tôi muốn nhảy mừng trong Ðức Yavê.

Hoan hỉ trong Thiên Chúa tế độ của tôi.

19 Yavê Ðức Chúa là sức mạnh tôi.

Người cho chân tôi lanh tợ hươu nai;

trên các đỉnh cao, người cho tôi bước.

Phần nhạc trưởng. Có họa đàn.

©2019-
Developed by Augustine Francis