Mở Ðầu
Marđôkê chiêm bao
1a Năm thứ hai triều Artaxerxes đại đế, mồng một Nisan, Marđôkê, con của Yair, con của Shimơi, con của Qish, thuộc chi tộc Benyamin, đã nằm thấy chiêm bao 1b Ông là một người Dothái, cư trú trong thành Susa, một người thế giá có chân hầu cận trong triều vua. 1c Ông thuộc nhóm người đã bị vua Nabukôđônôsor vua Babilon bắt đi tù và đày khỏi Yêrusalem làm một với Yêkônya, vua Yuđa.
1d Chiêm bao ấy thế này: Có những tiếng la lối om sòm, sấm sét và động đất, rối loạn trên đất. 1e Và này: hai con rồng lớn tiến lên, cả hai sẵn sàng giao tranh. Chúng hét lớn tiếng. 1f Tiếng chúng vang ra, mọi dân tộc chuẩn bị chiến tranh chống lại dân tộc những người đức nghĩa. 1g Và này: một tối tăm u ám, quẫn cùng bĩ cực, tàn ác và rối loạn lớn trên đất. 1h Toàn thể dân tộc những người đức nghĩa rối loạn, kinh sợ trước những tai hoạ dành cho họ. Họ dọn mình đành chịu chết. Họ kêu cứu lên Thiên Chúa. 1i Ðáp lại tiếng kêu cứu của họ, thì dường như từ một suối nhỏ có một sông lớn dẫy ra tràn đầy nước. 1k Ánh sáng và mặt trời mọc lên. Những kẻ thấp hèn được nhắc lên cao. Và họ ăn ngốn những kẻ vinh sang.
1l Giật mình thức dậy, Marđôkê, người đã thấy chiêm bao và triệu báo điều Thiên Chúa định làm, để tất cả tâm trí vào đó; và mãi đến tối, ông tìm mọi cách để hiểu chiêm bao.
Âm mưu chống lại vua
1m Marđôkê lưu nghỉ trong triều làm một với Gabatha và Tharra, hai viên hoạn quan của nhà vua, có nhiệm vụ canh gác hoàng triều. 1n Ông đã phát giác ra những âm mưu của chúng. Và ông đã dò ra và hay được là chúng chuẩn bị hạ thủ vua Artaxerxes. Ông đã tố giác với vua việc của chúng. 1o Vua đã cho điều tra về hai hoạn quan ấy. Chúng đã thú tội và đã bị hành quyết. 1p Vua đã cho ghi chép các điều ấy vào sách Ký sự. Và Marđôkê cũng đã chép lại tự sự. 1q Vua đã truyền ban cho Marđôkê được hầu cận trong triều và đã ban tặng thưởng cho ông nhân vụ ấy. 1r Vả Aman con của Hađatha, người Bughê đã nên vinh sang trước mặt vua. Y tìm cách hại Marđôkê và dân của ông, nhân vụ hai viên hoạn quan của vua.
I. Assuêrus Và Vasthi
Bữa tiệc của Assuêrus
1 xảy ra là vào những ngày đời Assêrus - ông làm vua (trên một nước chạy ) từ Ấnđộ mãi cho đến Kush, (gồm có) một trăm hai mươi bảy tỉnh hạt. 2 Vậy, vào những ngày ấy, một khi vua Assuêrus đã vững trên ngai vua của ông, tại thành đô Susa, 3 năm thứ ba triều ông, ông dọn yến tiệc đãi tất cả các khanh tướng quần thần. Những (tướng lãnh) của đạo binh Batư và Mêđi cùng các vị đại phu trong hàng gia tộc và các viên tổng trấn cai các tỉnh hạt (đều đã tề tựu lại) trước mặt ông. 4 Trong vòng nhiều ngày, một trăm tám mươi ngày, ông đã phô bày cho họ ngắm của cải vinh sang đế quốc ông, và sự xa hoa sáng lạn của uy quyền ông.
5 Mãn những ngày ấy, nhà vua lại dọn yến tiệc bảy ngày trong sân vườn ngự uyển của hoàng cung, đãi tất cả dân chúng từ lớn chí bé ở trong thành Susa. 6 những màn trướng bằng len hay trúc bâu trắng ngời và bằng gấm tía, dắt lại bằng những giải trắng hay len cánh kiến đã được móc vào những khâu bạc mà treo lên trên những trụ bạch ngọc. Những đồ đoàn vàng bạc bày la liệt trên nền đá vân ban, cẩm thạch, khảm xà cừ và lam ngọc. 7 Còn ngự tửu chan hoà với một sự hào phóng xứng tay vương giả trong những chung vàng, chung nào chung ấy mỗi kiểu khác nhau. 8 Nhưng, theo chỉ thị, không ai bị ép uống, vì chính vua đã ra luật cho các quản gia của hoàng triều là phải để cho ai nấy được tuỳ nghi tuỳ thích.
9 Cả hoàng hậu Vasthi cũng dọn yến tiệc đãi các mệnh phụ trong hoàng cung của vua Assêrus.
Vụ Vasthi
10 Ngày thứ bảy, đương lúc rượu vào, làm nhà vua lòng phơi phới, thì vua truyền lệnh cho Mơhuman, Bizzêtha, Kharbona, Bigtha, Abagtha, Zêta, Karka, (tức là) bảy hoạn quan phục dịch trước mặt vua Assuêrus, 11 mời hoàng hậu Vasthi vận đại trào và vương miện vào chầu nhan vua, để cho dân chúng và quần thần chiêm ngưỡng sắc đẹp của bà, vì bà quả là một trang nhan sắc tuyệt vời. 12 Nhưng hoàng hậu Vasthi đã không chịu vào theo lệnh nhà vua đã ban, qua các hoạn quan. Nhà vua đã đùng đùng nổi giận và hoả nộ bốc lên ngùn ngụt.
13 Bấy giờ vua nói với những thức giả về thời thế. Vì thường khi có sự gì thì nhà vua đem trình bày trước mặt tất cả những thức giả về luật lệ và hình pháp. 14 Hội đồng cơ mật cạnh vua gồm có: Karsơna, Sêtar, Ađmata, Tarsis, Mêres, Marsơna, Mơmukan, bảy vị đại phu của dân Batư và Mêđi, những đại cận thần của vua và là những quan đầu triều. 15 (Vậy nhà vua) nói: "Chiếu theo luật phải xử thế nào với hoàng hậu Vasthi? Bởi đã không tuân hành lệnh của nhà vua Assuêrus đã ra qua các hoạn quan?" 16 Mơmukan nói trước mặt vua và đình thần: "Hoàng hậu Vasthi đã đắc tội, không chỉ đối với hoàng thượng mà thôi! Mà còn đối với tất cả các quan quyền và toàn thể dân chúng ở trong các tỉnh hạt hết thảy của hoàng thượng Assuêrus. 17 Bởi vì, vụ hoàng hậu sẽ đồn thấu tất cả nữ giới, xúi giục họ đem mắt khinh lờn các đức lang quân của họ, những rằng: Hoàng đế Asssuêrus đã truyền triệu hoàng hậu vào trước long nhan mà bà đã chẳng vào. 18 Và ngay ngày hôm nay, các mệnh phụ Batư và Mêđi, một khi nghe biết, tất sẽ hớt lẻo với quần thần của hoàng thượng về chuyện hoàng hậu. Thật sẽ có đủ cớ nảy sinh khinh khi bực tức. 19 Vậy nếu là đẹp lòng hoàng thượng, thì từ trước long nhan xin ra ngự chiếu xếp vào hàng luật lệ của dân Batư và Mêđi, để không thể rút lại được rằng: Từ nay hoàng hậu Vasthi không được vào chầu hoàng đế Assuêrus nữa. Và chức hoàng hậu của y thị, xin hoàng thượng ban cho một người khác, xứng đáng hơn y thị. 20 Và ngự chiếu hạ xuống cho toàn đế quốc - cho dù là bao la thật - và một khi đã được báo cáo, thì toàn thể nữ giới sẽ học biết kính tôn các đức lang quân của họ, bất luận là lớn hay bé".
21 lời lẽ ấy vừa ý nhà vua và đình thần. Và nhà vua đã làm theo lời đề nghị của Mơmukan. 22 Vua đã ban dụ đến các tỉnh hạt của hoàng triều, tỉnh hạt nào theo văn tự tỉnh hạt ấy, dân nào theo tiếng nói của dân ấy, ngõ hầu mọi người đàn ông làm chủ trong nhà mình và nói tiếng nói của dân mình.
II. Marđôkê Và Esther
Esther trở thành hoàng hậu
1 Ít lâu sau đó, một khi cơn sóng của ông đặt xuống, vua Assuêrus lại nhớ đến Asthi và ôn lại điều bà đã làm và quyết định đã ra về số phận bà. 2 Những người hầu cận phục dịch bên vua mới nói: "Phải kiếm cho ngài những thiếu nữ trinh thục và nhan sắc! 3 Xin hoàng thượng bổ nhiệm thanh tra trong hết các tỉnh hạt của đế quốc. Họ phải chiêu tập về thành Susa mọi thiếu nữ trinh thục và nhan sẵc, mà đem vào cung phi tần, trao cho Hêgai hoạn quan của vua, viên thái giám. Và người ta hãy cấp son phấn cho các nàng. 4 Và thiếu nữ nào đẹp mắt hoàng thượng, sẽ được tôn làm hoàng hậu thay cho Vasthi". Lời lẽ ấy làm vừa lòng vua. Và vua cho thi hành như vậy.
5 Trong thành đô Susa có một người Dothái tên là Marđôkê, con của Yair, con của Shimơi, con của Qish, người Benyamin. 6 Ông là một người đã bị bắt đi đày khỏi Yêrusalem, trong nhóm người đã bị đày làm một với Yêkônya, vua Yuđa (người) mà vua Nabukôđônôsor đã đày qua Babilon. 7 Ông làm bảo phụ cho Hađassa, tức là Esther, con của người chú của ông. Quả nàng đã mất cả cha mẹ. Thiếu nữ dung mạo xinh đẹp và dễ coi. Cha mẹ nàng chết rồi, thì Marđôkê đã nhận nàng làm con.
8 Xảy ra là khi lệnh và sắc dụ của vua được ban ra và người ta chiêu tập một số đông thiếu nữ về thành Susa mà trao tay Hêgai, thì cả Esther nữa cũng bị bắt về hoàng cung và trao tay Hêgai viên thái giám. 9 Thiếu nữ rất vừa lòng ông. Và nàng đã được ông mộ mến. Ông đã ân cần cấp cho nàng son phấn và lương thực. Hơn nữa ông đã cấp cho nàng bảy thể nữ chọn lọc trong hoàng cung. Ông đã dọn cho nàng và các thể nữ hầu nàng sang ở phòng tốt nhất trong cung phi tần. 10 Esther đã không tiết lộ dân tộc và họ hàng mình, vì Marđôkê đã truyền dạy nàng đừng tiết lộ. 11 Ngày ngày Marđôkê đi đi lại lại trước Tiền đình cung phi tần, để biết Esther có được yên không và công chuyện xảy ra cho nàng làm sao.
12 Khi đến lượt thiếu nữ nào vào hầu vua Assuêrus (nghĩa là) sau khi đã mãn mười hai tháng theo qui lệ về các cung nữ - những ngày trau diện con người của các nàng được xúc tiến thế này: sáu tháng tẩm bóp dầu thơm mộc dược và sáu tháng tẩm hương xạ và son phấn theo thói hồng quần. 13 Vậy khi thiếu nữ nào vào chầu vua, thì người ta sẽ cấp cho nàng mọi sự nàng muốn mang theo, khi rời cung phi tần để vào đền vua. 14 Nàng vào lúc ban chiều; và sáng đến, nàng sẽ trở về cung phi tần khác, dưới sự trông nom của viên trợ giám Saasgaz, người canh phòng các cung phi. Nàng không còn được vào chầu vua lần nữa, trừ phi là được vua đem lòng sủng ái và được triệu vời đích danh.
15 Khi đến lượt Esther, con của Abikhail, chú của Marđôkê, người đã nhận nàng làm con - đi vào chầu vua, nàng đã chẳng xin gì thêm cả, ngoài những điều viên ngự giám, người canh phòng các cung nữ đã dặn. Quả Esther đã có duyên đẹp mắt mọi người trông thấy nàng. 16 Esther được đem vào chầu vua Assuêrus trong hoàng cung, lối tháng mười, tức là tháng Têbat, năm thứ bảy triều vua ấy. 17 Vua đã yêu Esther hơn mọi nàng khác. Nàng đã chiếm được sủng ái và tình nghĩa trước mặt vua hơn mọi trinh nữ. Và vua đã đội vương miện lên đầu nàng và tôn làm hoàng hậu thay thế Vasthi. 18 Vua đã thiết yến tiệc linh đình đãi tất cả các khanh tướng và quần thần - (gọi là) tiệc Esther - vua cũng đã giảm thuế má cho các tỉnh hạt và ban tặng vật hào phóng xứng tay vương giả.
Marđôkê và Aman
19 Khi các trinh nữ được triệu tập lần thứ hai, lúc ấy Marđôkê đang ở trong triều... 20 Esther vẫn không tiết lộ về họ hàng và dân tộc của mình, chiếu theo lời căn dặn của Marđôkê. Lời dạy của Marđôkê, Esther vẫn làm theo, y như thời nàng còn ở dưới quyền giám hộ của ông.
21 Trong những ngày ấy, Marđôkê, một người có chân trong triều đình, - (số là) Bigtan và Têres là hai viên ngự giám, giữ chức vệ môn, đã nổi bất mãn và tìm cách hạ thủ vua Assuêrus. 22 Marđôkê phát giác được chuyện ấy. Ông đã tin cho hoàng hậu Esther biết. Và Esther đã tâu với vua nhân danh Marđôkê. 23 Sau khi đã điều tra và nhận thực, thì hai người kia đã bị treo cổ. Việc đã được chép lại trong sách Ký sự đặt trước mặt vua.
1 Ít lâu sau đó, vua Assuêrus thăng chức cho Aman, con của Hamđatha, thuộc dòng dõi Agag. Vua đã cất nhắc y và đã đặt cho ngôi vị của y lên trên tất cả các khanh tướng cận thần. 2 Quần thần của nhà vua trong triều đình nhất nhất phải cúi chào và bái lạy Aman, vì nhà vua đã truyền như thế. Nhưng Marđôkê đã chẳng cúi chào bái lạy gì cả. 3 Quần thần của nhà vua trong triều đình nói với Marđôkê: "Tại sao ông dám lỗi lịnh hoàng đế?" 4 Cho dù ngày ngày họ nói riết với ông, ông cũng không nghe theo họ. Họ mới trình tự sự cho Aman về Marđôkê, xem có thể dung được không, vì Marđôkê đã nói cho họ hay ông là người Dothái.
5 Aman thấy Marđôkê chẳng cúi chào, chẳng bái lạy mình, thì đầy lòng căm phẫn. 6 Nhưng đối với y, y cho là mất thế giá, nếu chỉ hạ thủ có một mình Marđôkê. Quả nhiên người ta đã báo cho y hay Marđôkê thuộc dân tộc nào. Vậy nên Aman tìm cách tru diệt tất cả những người Dothái, dân tộc của Marđôkê, có trong toàn đế quốc của Assuêrus.
III. Người Dothái Bị Ðe Dọa
Sắc chỉ tru diệt người Dothái
7 Tháng thứ nhất - tức là tháng Nisan - năm mười hai triều vua Assuêrus, người ta gieo "Pur" - tức là thăm trước mặt Aman, về ngày và về tháng [và thăm đã rơi nhằm (ngày mười ba tháng)]] mười hai, tức là tháng Ađar. 8 Aman tâu với vua Assuêrus: "Có một dân tộc (bị) tản mác nhưng sống xé lẻ giữa các dân tộc khác trong toàn thể các tỉnh hạt thuộc đế quốc của hoàng thượng. Luật lệ của chúng khác luật lệ của mọi dân tộc. Chúng không tuân theo luật lệ của hoàng thượng. Theo cương vị của hoàng thượng, thì để chúng yên hàn sao nên? 9 Vậy nếu là đẹp lòng hoàng thượng, xin cho phép thảo công văn ra lịnh thủ tiêu chúng đi. Thần xin cân trong tay các viên lý tài mười ngàn tạ bạc, để họ thâu nhận vào kho báu của hoàng thượng". 10 Nhà vua đã rút bửu ấn nơi tay mình mà trao cho Aman, con của Hamđatha, thuộc dòng dõi Agag, địch thủ của người Dothái. 11 Ðoạn vua nói với Aman: "Ta tặng khanh bạc ấy, và cả dân tộc ấy, để khanh xử với chúng như đẹp mắt khanh".
- 12 Các ký lục của vua được triệu đến - tháng thứ nhất, ngày mười ba tháng ấy. Và công văn đã được soạn, mọi sự như Aman truyền dạy, để gửi đến cho các vị bảo quốc của nhà vua, các tổng trấn cai từng tỉnh hạt, các tù trưởng cai từng dân, tỉnh hạt nào theo văn tự của tỉnh ấy; dân nào theo tiếng nói của dân ấy. Vậy (chỉ dụ) đã được viết nhân danh vua Assuêrus và được niêm bằng bửu ấn của nhà vua. 13 Công văn đã được gửi đi, các phu trạm lại cầm tay đến các tỉnh hạt của nhà vua (ra lịnh) tru diệt, giết chết và thủ tiêu toàn thể người Dothái, từ trẻ đến già, cả trẻ con lẫn phụ nữ, nội một ngày, ngày mười ba tháng mười hai tức là tháng Ađar; cùng được phép cướp của.
13a Ðây là bản sao lục công văn: "Ðại đế Artaxerxes - gửi đến các thống lãnh một trăm hai mươi bảy tỉnh hạt, từ Ấnđộ cho đến Êthiopia, cùng các quan chức thuộc hạ - Ngài ngự hạ bút như thử:
13b Cầm quyền trên vạn dân, bá chủ cả thiên hạ, sở cầu của trẫm là làm sao đừng ỷ thị vào quyền bính mà sinh kiêu túng, nhưng xử thế sao cho khoan hồng với dạ nhân từ, và luôn luôn hưng phát cuộc sống an ninh vô sự trong dân gian, cố sao cho nước được nên văn minh và thịnh trị, mãi đến các biên thuỳ, ngõ hầu phục hồi được cảnh thanh bình mà mọi người đều mong muốn. 13c Trẫm đã tham khảo cùng các vị tư vấn, tìm kế để có thể đạt thấu mục tiêu ấy. Aman đã phò giúp trẫm, một vị trổi trang hơn người về khôn ngoan, đã chứng tỏ lòng thành bất biến, và dạ trung kiên, cùng đã được cất lên địa vị thứ hai sau trẫm trong toàn đế quốc. 13d Aman đã tỏ cho trẫm biết rằng: sống trà trộn giữa trăm họ trong thiên hạ, có một dân, tâm địa gian tà; chúng có những luật lệ trái ngược với mọi dân tộc, luôn luôn chẳng đếm xỉa đến sắc chỉ của các hoàng đế, khiến cho việc hành chánh nhất thống trẫm muốn điều hành sao cho được vô phương trách cứ đã ra vô hiệu. 13e Vậy trẫm đã nghiệm thấy rằng dân tộc ấy lập dị, hằng chống đối với toàn thể nhân loại về mọi điểm, đứng xé lẻ, sống theo những luật lệ xa lạ, ác cảm với nền hành chánh của trẫm, đã làm những điều đại ác khiến cho đế quốc không được ổn định.
13f Bởi vậy trẫm truyền rằng: tất cả những người bị nêu lên trong văn thư của Aman, vị đại công thần cai triều chính và là quốc phụ của trẫm, hết thảy phải bị tru di tận tuyệt với vợ con chúng, bằng gươm đao thù địch, không chút thương tình dung thứ, ngày mười bốn tháng mười hai, tức là tháng Ađar năm nay. 13g Ngõ hầu những kẻ xưa nay hằng đầy tâm địa gian tà sẽ phải nội một ngày chết dữ nhào xuống âm phủ, khiến cho việc triều chính của trẫm từ rày về sau được ổn định và vô sự đến cùng".
14 Một bản sao lục công văn được ban bố làm luật pháp trong mỗi tỉnh hạt và được báo cáo cho toàn thể các dân tộc, ngõ hầu họ được sẵn sàng vào ngày ấy. 15 Các phu trạm lại hoả tốc ra đi theo lịnh vua. Và luật đã được ban hành tại thành Susa. Và trong khi vua cùng Aman ngồi yến ẩm, thì cả thành Susa đều náo động.
Marđôkê quyết định Esther can thiệp
1 Vừa biết được những điều xảy ra, Marđôkê đã xé áo mình, mặc lấy bao bị và tro bụi. Ông ra giữa thành phố mà lớn tiếng kêu oan thảm thiết. 2 Ông đến tận trước hoàng triều. Nhưng người ta không được phép vào triều với y phục bao bị. 3 Trong mỗi thành, mọi nơi, lịnh và đạo dụ của vua chuyển tới, thì chỉ là một đám tang cho người Dothái: Những ăn chay, khóc lóc và than vãn. Nhiều người vật mình trong bao bị, bụi tro.
4 Các thể nữ của Esther và các hoạn quan của nàng vào thuật lại cho nàng hay. Hoàng hậu (lòng ruột) quặn đau vô hồi. Nàng gửi áo xống ra để cho Marđôkê mặc và giựt bỏ bao bị nơi mình ông. Nhưng ông không chịu. 5 Esther mới gọi Hatak, một trong những hoạn quan nhà vua đã cử để hầu nàng. Nàng truyền y gặp Marđôkê để biết cớ sự xảy ra và tại sao lại có cớ sự ấy.
6 Hatak ra gặp Marđôkê ngoài bùng binh thành phố đối diện với hoàng triều. 7 Marđôkê đã thuật lại cho y tất cả những gì đã xảy ra cho mình. (Ông cũng) nói đến số bạc Aman đã quả quyết sẽ cân vào kho báu của hoàng triều, khi y được phép thủ tiêu các người Dothái. 8 Ông đã trao cho y bản sao lục về sắc dụ truyền tru di họ đã công bố ở Susa. Hatak đem cho Esther và thuật lại tự sự cho nàng. (Marđôkê nhắn) dạy nàng phải vào chầu vua mà khẩn xin vua thương tình và thỉnh cầu cho dân trước mặt vua: "a) Hãy nhớ lại những ngày hàn vi của con. Làm sao con đã được ta nuôi nấng. Vì Aman là quan đệ nhị, đã xin được vua cho phép giết chết chúng ta. b) Hãy kêu khấn với Chúa. Ðoạn hãy tâu vua về số phận chúng ta. hãy giựt chúng ta khỏi án chết".
9 Hatak đã vào và chuyển lại cho Esther các lời của Marđôkê. 10 Esther nói với Hatak và truyền cho y ra gặp Marđôkê (mà nói): "11 Tất cả những người hầu cận bên vua cũng như dân các tỉnh hạt của hoàng đế đều biết là phàm ai, đàn ông hay đàn bà, khi không được triệu vời mà dám vào chầu vua trong sân rồng bên trong, thì nhất luật là bị xử tử, trừ phi là hoàng đế chìa phủ việt vàng ra. Tôi đây đã ba mươi ngày rồi không được triệu vào chầu hoàng đế".
12 Người ta tin lại cho Marđôkê các lời của Esther. 13 Marđôkê bảo trả lời lại cho Esther rằng: "Ngươi đừng ảo tưởng là trong hàng Dothái hết thảy, sẽ chỉ có ngươi là thoát nạn, vì thuộc hoàng triều. 14 Vì nếu ngươi câm miệng làm thinh vào lúc này, thì vẫn có cách độ sinh giải thoát cho người Dothái từ một chốn khác. Còn ngươi và cha ngươi sẽ tiệt vong. Biết đâu lại không phải vì một lúc như thế này mà ngươi đã lên đến địa vị hoàng hậu!"
15 Esther bảo trả lời cho Marđôkê: "16 Ði đi mà hội lại tất cả những người Dothái có ở Susa. Các người hãy cử hành lễ chay cầu cho tôi. Ðừng ăn đừng uống ba mươi ngày, cả đêm lẫn ngày. Phần tôi, tôi cũng sẽ ăn chay như vậy làm một với các thể nữ của tôi. Ðoạn tôi sẽ vào chầu vua, tuy là trái luật. Có phải chết cũng đành!" 17 Marđôkê đã đi và làm theo mọi điều Esther đã dặn.
Lời cầu nguyện của Marđôkê
17a Ông cầu xin Chúa, ông đã nhắc lại mọi việc Chúa đã làm. Ông nói: "17b Lạy Chúa, là Chúa và là Vua, Ðấng quản cai mọi sự, vì tất cả mọi sự đều ở dưới quyền Người. Người đã muốn cứu Israel, thì không ai cưỡng lại được với Người. 17c Vì chính Người đã làm ra trời đất và mọi sự lạ dưới gầm trời. Người là Chúa vạn vật. Và không có ai chống lại được Người vì Người là Chúa. 17d Người biết tất cả mọi sự. Lạy Chúa, Người biết là không phải vì táo bạo, kiêu căng, hay vì hư danh mà tôi đã làm thế, là đã không bái lạy tên kiêu ngạo Aman. Quả nhiên, để cứu Israel, thì có phải hôn bàn chân y, tôi cũng đành lòng. 17e Nhưng tôi đã làm thế để khỏi đặt cái vinh người phàm trên vinh quang Thiên Chúa. Tôi sẽ không bái lạy một người nào, trừ phi là Người, lạy Chúa tôi. Và tôi sẽ làm như thế, hẳn không phải là vì kiêu ngạo. 17f Và nay, lạy Thiên Chúa và là Vua, là Thiên Chúa của Abraham. Xin tha cho dân của Người. Vì người ta rình chực huỷ diệt chúng tôi. Chúng đã quyết tâm tiễu trừ cơ nghiệp của Người từ thuở ban đầu. 17g Xin đừng khinh bỏ phần (sở hữu) riêng thuộc về Người, mà Người đã chuộc lấy từ đất Aicập. 17h Xin nghe lời tôi cầu khẩn. Xin dủ thương phần sở hữu của Người. Xin đổi tang tóc của chúng tôi nên cuộc liên hoan. Ngõ hầu chúng tôi được sống mà hát ca danh Người. Lạy Chúa, xin đừng tiêu diệt miệng những kẻ ngợi khen Người".
17i Toàn thể Israel hết sức kêu lên, vì cái chết đã ở trước mắt họ.
Lời nguyện của Esther
17k Hoàng hậu Esther, trong nguy hiểm chết chóc, cũng đã chạy ẩn náu nơi Chúa. Nàng cởi bỏ phẩm phục lộng lẫy mà mặc lấy áo lầm than tang tóc. Thay vì những dầu thơm xa hoa, nàng phủ lấy tro bụi, phân nhơ đầy đầu. Nàng hãm mình phạt xác gắt gao. Những phần mình nàng thường trang sức trau tria, nàng đã để đầu bù tóc rối trùm lên. Nàng cầu xin với Chúa, Thiên Chúa của Israel. Nàng nói:
"17l Lạy Chúa tôi, chỉ có một mình Người là vua chúng tôi. Xin đáp cứu tôi, một kẻ thân cô thế cô, và ngoài Người ra, không ai nâng đỡ. Vì tôi đã hầu nguy cơ tính mạng đến nơi. 17m Từ khi sinh ra, trong họ hàng cha ông tôi, tôi đã nghe biết là chính Người, lạy Chúa, Người đã chọn lấy Israel giữa mọi dân tộc: và cha ông chúng tôi, giữa hàng tiên tổ của họ, làm như cơ nghiệp vĩnh cửu. Người đã làm cho họ mọi điều người đã phán. 17n Và nay chúng tôi đã phạm tội trước nhan Người. Và Người đã phó nộp chúng tôi trong tay kẻ thù, vì chúng tôi đã sùng thượng các thần của họ. Người thật chí công, lạy Chúa. 17o Và nay chúng tôi đã không lấy làm đủ khi bắt chúng tôi ngậm đắng nuốt cay làm tôi mọi. Chúng còn đặt tay chúng lên tay thần tượng của chúng, (thề quyết) phá tan quyết định miệng Người đã tuyên và tiễu trừ cơ nghiệp của Người, khoá miệng những kẻ ngợi khen Người, dập tắt vinh quang nhà của Người, làm một với tế đàn của Người, 17p và mở miệng cho các dân tộc ngợi khen những thần hư không và khâm sùng mãi mãi một vua xác phàm.
17q Xin đừng trao phó vương trượng của Người, lạy Chúa cho những vật không không. Xin đừng để chúng vui cười hớn hở bởi thấy chúng tôi ngã quị. Nhưng xin quật lại trên chúng, mưu đồ của chúng và bêu diễu đứa đã nảy sáng kiến gia hại chúng tôi. 17r Xin khấng nhớ lại, lạy Chúa, xin cho thiên hạ nhận biết Người, trong nỗi quẫn cùng của chúng tôi.
Với tôi, tôi xin Người ban cho thần lực, lạy Vua các thánh linh, Ðấng chưởng trị mọi quyền bính. 17s Trước mặt sư tử, xin đặt nơi miệng tôi lời lẽ du dương. Xin đổi lòng y cho y chán ghét đứa đã tuyên chiến với chúng tôi, khiến nó và những kẻ đồng loã với nó phải tận tuyệt. 17t Xin giơ tay giựt thoát chúng tôi. Xin đãp cứu tôi, một kẻ thân cô thế cô, không có ai khác ngoài Người, lạy Chúa. 17u Người thông hay vạn sự, Người biết tôi ghét cái vinh của quân phi pháp và nhờm tởm việc chăn gối với kẻ không cắt bì và mọi người dị chủng. 17v Người biết tôi phải túng thế dường nào. Người biết tôi nhờm tởm cái huy hiệu kiêu căng tôi đội trên đầu vào những ngày tôi phải ra mắt công khai. Tôi gớm ghiếc nó như tã nhơ những ngày kinh nguyệt. Thường nhật ở yên, tôi không hề đội lấy. 17x Tớ nữ của Người đã không hề đồng bàn với Aman, cũng không hề coi trọng ngự yến, không hề nhắm đến ngày địa vị đổi thay cho đến bây giờ, trừ phi là được vui sướng nơi Người, lạy Chúa, Thiên Chúa của Abraham, 17z lạy Thiên Chúa, Ðấng mạnh thế quyền năng trên mọi sự xin nghe tiếng những kẻ ngã lòng thất vọng. Xin giựt thoát chúng tôi khỏi tay phường lũ ác nhân. Xin giựt tôi thoát cơn sợ hãi".
Esther vào chầu vua
1a Ðến ngày thứ ba, khi nàng đã cầu nguyện xong, nàng cởi y phục theo nghi thức phụng tự, mà mặc lấy phẩm phục sang trọng. Khi vận lấy y bào lộng lẫy xong, nàng kêu khấn Thiên Chúa, Ðấng thấu biết mọi sự và là Cứu Chúa của nàng. Ðoạn nàng chọn lấy hai thể nữ, một người để nàng tựa, đúng vẻ nữ lưu yêu kiều: còn người kia tháp tùng, nâng tà gấu áo. 1b Nàng da dẻ tươi thắm, đến độ cực kỳ xinh đẹp. Vẻ mặt vừa tươi vui vừa khả ái; nhưng lòng nàng se lại vì sợ hãi. 1c Nàng đi vào qua các cửa rồi, thì tới trước mặt vua. Nhà vua ngự trên ngai báu, mình bận toàn bộ long bào triều yết; trên mình toàn những là vàng ngọc châu báu, long nhan rất đáng sợ.
1d Ngẩng mặt lên, lẫm lẫm oai nghi, nhà vua nhìn xuống, cơn lôi đình lên đến cực độ. Và hoàng hậu té xỉu, sắc mặt tái mét, ngất lịm đi. Nàng ngã mình tựa vào đầu thể nữ đi trước. 1e Bấy giờ Thiên Chúa chuyển lòng nhà vua ra dạ nhân từ. Nhà vua bồi hồi tấc dạ, lao mình xuống khỏi ngai mà đỡ nàng trên cánh tay mình, cho đến khi nàng tỉnh lại. Ðoạn nhà vua lấy lời ôn hoà mà nói với nàng: "1f Có gì vậy, Esther ơi! Ta là anh của em mà! Can đảm! Em không phải chết đâu! Nghiêm lịnh của ta là cho thường dân. Lại đây!" 2 Vua đã nhắc phủ việt vàng đặt trên cổ nàng, đoạn hôn nàng và nói: "Hãy nói ta hay!" 2a Nàng nói với vua: "Tâu chúa công, thiếp nhìn thấy ngài tựa hồ như một thiên thần Thiên Chúa. Và lòng thiếp rụng rời kinh khiếp trước oai nghi của ngài. Vì tâu chúa công, ngài thật kỳ diệu, và long nhan ngài đầy diễm lệ". 2b Nói đến đó nàng lại té xỉu. Nhà vua hốt hoảng. Còn quân hầu cận của vua cố làm cho nàng hồi tỉnh.
3 Vua nói với nàng: "Hoàng hậu Esther, khanh có việc gì? Khanh thỉnh xin gì? Dù đến nửa nước thì trẫm cũng sẽ ban cho khanh!" 4 Esther tâu: "Nếu là đẹp lòng hoàng thượng, thì xin hoàng thượng hôm nay giá lâm cùng với Aman dự yến, thiếp đã dọn kính hoàng thượng". 5 Vua liền nói: "Mau mau triệu Aman đến, để thi hành điều Esther đã nói". Vậy vua đã đến cùng với Aman dự yến Esther đã dọn.
6 Giữa tiệc rượu, vua nói với Esther: "Khanh xin gì, tất cả sẽ ban cho khanh! Khanh thỉnh xin gì, dù đến nửa nước, tất cũng được y theo". 7 Esther đáp lại và tâu: "Ðiều thiếp xin và muốn ư? 8 Quả như thiếp được mắt hoàng thượng thương chiếu cố, và nếu là đẹp lòng hoàng thượng là ban cho điều thiếp nài xin và làm theo điều thiếp thỉnh nguyện, thì xin hoàng thượng giá lâm dùng yến thiếp dọn kính các ngài ngày mai nữa. Và ngày mai thiếp xin tuân theo lời hoàng thượng phán dạy".
9 Hôm ấy Aman đi ra vui vẻ, lòng phơi phới. Nhưng Aman lại gặp Marđôkê ở triều đình. Ông ấy không đứng dậy cũng chẳng nhúc nhích trước mặt y. Aman đầy lòng căm tức Marđôkê. 10 Nhưng Aman dằn cơn giận mà đi về nhà. Y sai đi mời bạn hữu và Zêres vợ y đến. 11 Aman kể lại cho họ: nào nhà mình giàu có vinh sang, nào là con cái đông đảo, lại còn tất cả những gì nhà vua đã làm vì trọng dụng y, và cất đặt y lên trên hết các tướng công và đình thần của vua. 12 Aman nói: "Hơn nữa, hoàng hậu Esther, ngoài tôi ra, đã không mời ai khác đến với hoàng thượng để dự yến bà dọn. Và cả ngày mai nữa, tôi lại được bà mời đến với hoàng thượng. 13 Nhưng tất cả các điều ấy không làm tôi vừa lòng, bao lâu tôi còn thấy tên Dothái Marđôkê ngồi nơi triều đình". 14 Zêres vợ y cùng tất cả các bạn hữu y mới nói với y: "Hãy cho lịnh làm một cái trụ cao năm mươi xích! Và ngày mai ngài hãy tâu với hoàng thượng một tiếng cho treo cổ Marđôkê lên đó. Thế rồi ngài hãy vui vẻ theo hoàng thượng đi dự yến". Ðề nghị ấy, Aman lấy làm ưng ý và y đã cho làm cây trụ.
IV. Người Dothái Trả Thù
1 Ðêm ấy, nhà vua mất ngủ. Vua mới dạy đem lại Tập kỷ yếu, tức là Niên giám (của hoàng triều). Sách được đọc lên trước mặt vua. 2 Bắt gặp có chỗ viết rằng: Marđôkê đã tố cáo Gigtana và Teres, tức là hai hoạn quan của nhà vua, giữ chức vệ môn. Chúng đã tìm cách hạ thủ vua Assuêrus. 3 Bấy giờ vua nói: "Ðã làm gì để suy tôn, trọng thưởng Marđôkê vì điều ấy chưa?" Các tên hầu phục dịch nhà vua tâu: "Bẩm không làm gì cho ông ấy cả".
4 Vua nói: "Có ai ngoài Tiền đình?" - Vả bấy giờ Aman vào Tiền đình bên ngoài hoàng cung, để tâu xin vua cho treo cổ Marđôkê lên trụ y đã dọn sẵn cho ông ấy. 5 Các tên hầu mới tâu vua: "Bẩm có Aman đứng ngoài Tiền đình". Vua nói: "Cho phép vào". 6 Aman vào rồi, thì vua hỏi y: "Phải làm gì cho một người mà vua muốn tỏ lòng quý chuộng?" Aman mới bụng bảo dạ "Ngoài ta ra! Nào có ai đáng được vua muốn tỏ lòng quí chuộng?" 7 Nên Aman mới tâu vua: "Nếu có người, hoàng thượng muốn tỏ lòng quí chuộng, thì 8 xin cho đem lại long bào giống như tấm bào hoàng thượng mặc; và con ngựa giống như ngựa hoàng thượng cỡi, vào ngày lễ gia miện của hoàng thượng. 9 Phẩm phục ấy và ngựa ấy, xin trao tay một vị thuộc hàng tướng lãnh quí phái của hoàng thượng. Người ta hãy mặc phẩm phục ấy cho người hoàng thượng muốn tỏ lòng quí chuộng. Người ta hãy đặt người ấy cưỡi ngựa mà đem dạo quanh bùng binh của thành phố. Và người ta hãy hô hoán đàng trước người ấy: "Ðược xử đãi thế này đây, người đức vua muốn tỏ lòng quí chuộng".
10 Vậy vua đã nói với Aman: "Mau mau , khanh hãy lấy phẩm phục và ngựa như khanh vừa nói, và làm y như thế cho Marđôkê, người Dothái ngồi ở triều đình. Ðừng bỏ qua một điều gì trong mọi điều khanh đã nói".
11 Vậy Aman đã lãnh lấy phẩm phục và ngựa. Và y đã mặc cho Marđôkê. Ðoạn y đặt ông cỡi ngựa, và đem ông dạo quanh bùng binh thành phố mà hô đàng trước ông: "Ðược xử đãi thế này đây, người đức vua muốn tỏ lòng quí chuộng". 12 Ðoạn Marđôkê trở về lại chỗ ở triều đình. Còn Aman bổ nhào về nhà y, ủ dột như có tang, và đầu phủ kín. 13 Aman kể lại cho Zêres vợ y và các bạn hữu, tất cả những gì đã xảy đến cho y. Những kẻ khôn ngoan và Zêres vợ y mới nói với y: "Tên Marđôkê mà trước mặt hắn, ngài đã bắt đầu nhào xuống đó, nếu quả hắn thuộc dòng giống Dothái, thì ngài sẽ chẳng làm gì được hắn, nhưng ngài sẽ nhào hẳn trước mặt hắn mất".
Aman dự tiệc Esther
14 Họ còn đang chuyện vãn với y, thì những ngự giám đã đến nơi. Họ hối hả triệu Aman đi dự yến Esther đã thiết dọn.
1 Vậy vua đã cùng Aman đến dự yến tiệc với hoàng hậu Esther. 2 Và cả ngày thứ hai này nữa, giữa tiệc rượu, nhà vua cũng nói với Esther: "Hoàng hậu Esther, khanh nài xin gì, tất sẽ được ban cho khanh. Khanh thỉnh xin gì, dù đến nửa nước, tất cũng được y theo!" 3 Hoàng hậu Esther đáp lại và tâu: "Quả như được mắt hoàng thượng chiếu cố, và nếu là đẹp lòng hoàng thượng, thì xin ban cho thiếp chính mạng thiếp đây theo lời thiếp nài xin, và cho dân của thiếp theo lời thiếp thỉnh nguyện. 4 Vì thiếp cùng dân của thiếp đã bị bán cho người ta tru di, giết chết, thủ tiêu. Quả như chúng thần đây có bị bán làm nô lệ tôi đòi, thiếp sẽ cam lòng câm miệng. Nhưng kẻ thù sẽ không thể đền bù sự tai hại gây ra cho hoàng thượng".
5 Vua Assuêrus lên tiếng nói với hoàng hậu Esther: "Ai đó vậy? và hiện nó ở đâu? đứa lớn mật dám làm như thế" 6 Esther tâu: "Kẻ địch, kẻ thù, chính là Aman ác ôn này đây!" Ðột nhiên Aman khiếp vía trước mặt vua và hoàng hậu. 7 Nhà vua nổi nóng đứng dậy, bỏ tiệc rượu mà ra vườn của hoàng cung. Còn Aman nán lại van xin hoàng hậu Esther cứu mạng cho. Quả y đã thấy: về phía vua, số phận khốn kiếp của y là sự đã quyết định. 8 Khi nhà vua từ ngoài vườn của hoàng cung trở lại phòng tiệc, thì Aman đang vật mình trên giường tiệc, nơi Esther đang ngồi. Nhà vua mới nói: "Sao! Hiếp cả hoàng hậu nữa, đang khi ta có mặt trong ngự điện?" Lời của vua vừa lọt miệng thì mặt mày của Aman tái mét. 9 Khabona, một người trong các hoạn quan, nói trước mặt vua: "Kìa, có cả cây trụ Aman đã dành cho Marđôkê, người đã tiết lộ điều sinh phúc cho hoàng thượng - trụ ấy dựng nơi nhà Aman, cao năm mươi xích". Vua liền phán: "Hãy treo cổ hắn lên đó". 10 Và người ta đã treo Aman lên cây trụ đã dọn cho Marđôkê. Ðoạn cơn lôi đình của vua đã nguôi dịu.
Người Dothái được phục hồi
1 Ngày ấy vua Assuêrus ban cho hoàng hậu Esther gia viên điền sản của Aman, địch thủ của người Dothái. Còn Marđôkê được ra vào trước mặt vua, vì Esther đã trình cho vua hay ông là gì đối với nàng. 2 Vua đã rút bửu ấn trao cho Marđôkê, bửu ấn vua đã lấy lại từ nơi Aman. Và Esther đã đặt Marđôkê cai gia sản của Aman.
3 Esther còn ngỏ lời lần nữa trước mặt vua. Nàng phục mình dưới chân vua mà khóc lóc van xin vua cất đại hoạ đi cho, đại hoạ do Aman con dòng Agag, và thủ đoạn y đã mưu mô hại người Dothái. 4 Nhà vua giơ phủ việt vàng cho Esther. Esther chỗi dậy đứng trước mặt vua. 5 Nàng nói: "Nếu đẹp lòng hoàng thượng, nếu thiếp được mắt hoàng thượng chiếu cố, và sự việc được xét là nên trước mặt hoàng thượng, và thiếp được vừa mắt hoàng thượng, thì xin cho viết công văn thu hồi đạo dụ đã ra - bởi do thủ đoạn của Aman, con của Hamđatha, thuộc dòng Agag - đạo dụ y đã soạn để thủ tiêu những người Dothái trong tất cả các tỉnh hạt của hoàng thượng. 6 Quả làm sao thiếp có thể nhìn thấy họa tai giáng xuống dân của thiếp? Làm sao thiếp có thể nhìn thấy án diệt vong trên họ hàng của thiếp?" 7 Bấy giờ vua Assuêrus nói với hoàng hậu Esther và Marđôkê người Dothái: "Nay gia viên điền sản của Aman trẫm đã tặng cho Esther. Còn y, người ta đã treo y lên trụ, vì y muốn hạ thủ người Dothái. 8 Vậy chư khanh hãy soạn công văn nhân danh hoàng đế về vụ những người Dothái, như mắt chư khanh xét thế nào là phải. Hãy niêm ấn bằng bửu ấn của hoàng đế. Vì chưng một công văn đã ra nhân danh hoàng đế và đã được niêm bằng bửu ấn của hoàng đế thì không thể nào thu hồi lại được".
9 Các ký lục của nhà vua được triệu đến vào dịp ấy, vào tháng ba tức là tháng Sivan, ngày hai mươi ba tháng ấy. Mọi sự theo như Marđôkê truyền dạy, người ta soạn công văn gởi cho người Dothái và các vị bảo quốc, các tổng trấn, các bộ trưởng cai các tỉnh hạt từ Ấnđộ đến Ethiopia (Kush), một trăm hai mươi bảy tỉnh hạt, tỉnh hạt nào theo văn tự tỉnh hạt ấy, dân nào theo tiếng nói dân ấy; cho người Dothái, thì theo văn tự và tiếng nói của họ. 10 Marđôkê soạn công văn nhân danh vua Assuêrus, niêm bằng ngự ấn, đoạn gởi công hàm nhờ tay các phu trạm đi ngựa do nhân viên sở nuôi ngựa nhà vua cung cấp. 11 Nhà vua cho phép người Dothái cư ngụ trong mỗi thành được hội lại để tự vệ. (Họ được phép) tru di, giết chết, thủ tiêu bất cứ ai cầm khí giới bức bách họ, cả trẻ con lẫn phụ nữ, dù chúng thuộc dân hay tỉnh hạt nào; (họ cũng được phép) cướp của, 12 (tất cả) nội một ngày, trong tất cả các tỉnh hạt của vua Assuêrus, ngày mười ba tháng mười hai, tức là tháng Ađar.
Chỉ dụ phục hồi
12a Bản sao lục công văn lời lẽ như sau:
"12b Ðại đế Artaxerxes gửi đến các vị thống lãnh một trăm hai mươi bảy quân khu từ Ấnđộ đến Ethiopia và những người trung quân ái quốc - vạn an. - 12c Lắm kẻ bởi được ân chủ trọng đãi với một lòng ưu ái rất hậu, thì sinh tự cao tự đại. Chẳng những bọn ấy tìm cách làm khổ thần dân của trẫm. Không kham nổi bước công thành danh toại, chúng lại còn tra tay mưu mô ám toán những người làm ơn cho chúng. 12d Không những chúng làm táng tận lòng biết ơn nơi người ta; nhưng chúng dương dương kiêu túng bởi được hạng người không mảy may kinh lịch về sự thiện tâng bốc chúng; chúng tưởng chừng có thể luột được án công minh, không dung kẻ ác của Thiên Chúa, (Ðấng) thấy biết mọi sự. 12e Lắm phen, nhiều bậc cầm quyền, vì bởi trao việc triều chính cho những kẻ mình coi là thiết nghĩa, ký thác tin cậy vào chúng, thì với chúng đã thành ra đồng loã vào việc đổ máu vô tội và kéo xuống những tai hoạ vô phương cứu chữa. 12f Bởi vì ác đức của chúng dùng điêu ngoa nguỵ biện đã gạt được sự thành tâm thiện ý của bậc cầm quyền. 12g Có thể mở mắt mà xem. Cần gì phải nghĩ đến những sự tích xa xưa truyền lại, các khanh có thể nghiệm thấy hầu như đàng trước chân mình, những điều vô đạo đã liễu hành bởi lũ ôn dịch cầm quyền bất xứng. 12h Từ rày về sau, trẫm sẽ quan tâm sao cho mọi người trong đế quốc được hưởng cảnh thanh bình không biến động. 12i Trẫm sẽ thi hành những canh cải hợp thời và luôn lấy đức khoan dung tiếp đón và xét xử những điều lệ lên để trẫm duyệt lãm.
12k Quả nhiên, Aman con của Hamđatha, người Makêđônya, thực ra là một kẻ xa lạ đối với dòng máu Batư (chúng ta), và lại còn khác biệt xa đối với lòng nhân lành của trẫm, y đã được trẫm đón tiếp vì lòng hiếu khách. 12l Y đã được hưởng lòng nhân đạo trẫm vốn có đối với mọi dân tộc, đến nỗi y được công bố là công thần thượng phụ, giữ chức quan đệ nhị chỉ ở dưới ngai vàng một cấp, đến nỗi mọi người được lịnh phải bái lạy y. 12m Nhưng không kiềm chế được lòng kiêu mạn, y đã tìm cách làm trẫm mất quyền và mất mạng, 12n là dùng những thủ đoạn và nguỵ biện lắt léo, y đã xin trẫm tru lục Marđôkê, (một người) đối với trẫm thật là người cứu tinh và là ân nhân mọi buổi; tru lục cả Esther, một trang đức hạnh vẹn toàn, đã cùng trẫm thông chia thượng vị cùng với dân tộc của hai người. 12o Y tưởng rằng làm thế, trẫm sẽ bị cô lập và y có thể chuyển đế quốc Batư này qua tay người Makêđônya.
12p Nhưng trẫm nghiệm thấy là dân Dothái mà tên ác ôn thượng thặng ấy định thí nộp để bị tiêu diệt, không phải là lũ người gian phi, trái lại là những người được những luật rất ư lương hảo chi phối. 12q Họ là con cái của Ðấng tối cao, Thiên Chúa lớn lao hằng sống, Ðấng đã lái xuôi thuận triều đại của trẫm, cũng như triều đại các tiên vương trong cảnh cực kỳ thịnh trị. 12r Vậy phải hơn là các khanh đừng áp dụng đạo dụ Aman con của Hamđatha đã tư đến. Bởi vì chính đương sự, kẻ mạo soạn công văn ấy đã bị treo cổ nơi cổng thành Susa làm một với tất cả gia đình y, mang lấy án phạt đích đáng Thiên Chúa cầm quyền trên mọi sự đã tức thời báo trả. 12s Và sau khi đã niêm yết công khai mọi chỗ bản sao lục đạo dụ này, các khanh hãy để người Dothái sống theo luật lệ của họ, hãy trợ lực họ, ngõ hầu họ có thể kháng lại những kẻ thừa dịp họ lâm bĩ mà dấy lên chống lại họ vào ngày đã định, tức là ngày mười ba tháng mười hai, tháng Ađar. 12t Quả thế, ngày ấy, thay vì là ngày diệt chủng của dân tộc được lựa chọn, thì Thiên Chúa đã biến thành ngày hoan lạc cho họ. 12u Còn các ngươi (hỡi dân Dothái), các ngươi hãy kể ngày đặc biệt này vào hàng lễ trọng thể và mừng bằng mọi việc liên hoan, ngõ hầu bây giờ và mãi mãi về sau, ngày ấy nên dấu phúc tộ cho trẫm và cho những người Batư thành tâm thiện ý; còn đối với những kẻ muốn mưu ám hại trẫm, ngày ấy là ngày kỷ niệm án diệt vong của chúng.
12v Nói chung là thành hay tỉnh hạt nào, không thi hành các điều này, sẽ bị lôi đình của trẫm tiêu diệt, bằng giáo mác lửa thiêu; chẳng những người không qua lại, mà ngay cả mãnh thú chim muông cũng tị ố tránh xa mãi mãi".
13 Một bản sao lục công văn này được ban làm như pháp luật trong mỗi tỉnh hạt và được bá cáo cho toàn thể dân chúng: là người Dothái ngày ấy phải sẵn sàng mà báo oán trên các kẻ thù của họ. 14 Những phu trạm lại cưỡi ngựa của các trạm ngựa vội vã hoả tốc ra đi theo lệnh nhà vua. Và luật được ban hành ở thành đô Susa. 15 Marđôkê từ trước mặt vua đi ra, mình mặc phẩm phục hoàng vương bằng gấm tía và sa đoạn trắng, (đầu có) triều thiên vàng lớn; thêm chiếc bào bằng lụa trắng và len cánh kiến. Cả thành Susa hớn hở mừng vui. 16 Ðối với người Dothái, thật là ánh quang mừng vui hoan lạc và tôn quí. 17 Trong mỗi tỉnh hạt, mỗi thành, mọi nơi lịnh và đạo dụ của vua đến thì giữa người Dothái chỉ là vui mừng hoan lạc, tiệc tùng, đại lễ. Và nhiều người trong các dân trong xứ nhận mình là Dothái vì chúng hãi sợ người Dothái.
Ngày Purim
1 Tháng mười hai, tức là tháng Ađar, ngày mười ba tháng ấy, lịnh và đạo dụ của vua đến lúc phải được thi hành - và ngày mà kẻ thù của người Dothái trông sẽ đàn áp được họ, nhưng ngược lại chính họ, chính người Dothái sẽ áp đảo được những kẻ thù ghét họ - 2 (ngày ấy), trong các thành họ ở và trong tất cả các tỉnh hạt của vua Assuêrus, người Dothái đã hội lại để hạ thủ những kẻ tìm cách gây hoạ cho họ. Không một người nào dám cự lại họ, vì kinh khiếp xâm nhập các dân hết thảy (trước mặt người Dothái). 3 Tất cả các tỉnh trưởng, các vị bảo quốc, các tổng trấn, các viên lý tài của nhà vua đều trợ tay người Dothái, vì kinh khiếp xâm nhập mình họ trước mặt Marđôkê. 4 Quả Marđôkê có uy thế lớn nơi triều đình và tiếng tăm ông đã lan thấu mọi tỉnh hạt. Phải, uy thế của Marđôkê, mỗi ngày mỗi lớn.
5 Người Dothái đã sát phạt tất cả các kẻ thù của họ bằng gươm đâm chém giết, thủ tiêu. Với những kẻ thù ghét họ, họ được xử sao tùy ý. 6 Trong thành đô Susa, người Dothái đã giết, thủ tiêu năm trăm người. 7 Và cả Parsanđata, Ðalphôn, Aspata, 8 Pôrata, Ađaly, Ariđata, 9 Parmasta, Arisa, Ariđai và Yôzata, 10 tức là mười đứa con của Aman, con của Hamđatha, địch thủ của người Dothái. Họ đã giết, nhưng đã không tra tay cướp của.
11 Ngày ấy (báo cáo về) số những người bị giết trong thành đô Susa, đã đệ lên trước mặt vua. 12 Vua đã nói với hoàng hậu Esther: "Trong thành đô Susa, người Dothái đã giết chết và thủ tiêu năm trăm người, cùng với mười đứa con của Aman. Thế thì họ đã làm gì nơi các tỉnh hạt khác của hoàng đế? Khanh nài xin gì, tất sẽ được ban cho khanh, vì khanh thỉnh nguyện gì, tất cả cũng sẽ được y theo". 13 Esther tâu: "Nếu đẹp lòng hoàng thượng, xin ban phép cho người Dothái ngày mai cũng được làm, chiếu theo luật đã ra cho hôm nay; còn đứa con của Aman, xin cho bêu lên trụ". 14 Vua phán: "Ðược phép làm như thế". Tại Susa, luật đã được ban bố và người ta đã đem bêu mười đứa con của Aman. 15 Người Dothái ở Susa đã hội nhau lại cả ngày mười bốn tháng Ađar. Và họ đã giết thêm ở Susa ba trăm người. Nhưng họ đã không tra tay cướp của.
16 Những người Dothái khác ở trong các tỉnh hạt của nhà vua đã hội nhau lại để tự vệ hầu được an cư. Họ đã giết bảy mươi lăm ngàn người thù ghét họ. Nhưng họ đã không tra tay cướp của. 17 Ðó là ngày mười ba tháng Ađar. Ngày mười bốn tháng ấy, họ đã nghỉ và ngày ấy là một ngày tiệc tùng mừng vui. 18 Những người Dothái ở Susa đã hội lại với nhau ngày mười ba và mười bốn tháng ấy. Còn ngày mười lăm tháng ấy, họ nghỉ và ngày ấy là ngày tiệc tùng mừng vui. 19 Bởi thế những người Dothái lập cư nơi thôn quê, và trong những thành không phòng thủ, thì biến ngày mười bốn tháng Ađar thành ngày mừng vui tiệc tùng, như một ngày đại lễ. Và họ gửi biếu xén cho nhau. 19a Còn những ai ở trong các thị trấn, thì mừng ngày mười lăm tháng Ađar như khánh nhật, trong liên hoan và gửi phần quà bánh cho hàng xóm láng giềng.
V. Ngày Lễ Purim
Thiết lập ngày lễ Purim
20 Marđôkê đã viết lại các sự việc này. Ông đã gửi thư cho toàn thể người Dothái trong tất cả các tỉnh hạt của vua Assuêrus, cho các kẻ ở gần cũng như cho những người ở xa, 21 để truyền cho họ hàng năm phải mừng ngày mười bốn tháng Ađar và ngày mười lăm tháng ấy, 22 nhằm những ngày mà người Dothái được an cư thoát tay kẻ thù, nhằm tháng mà họ được đổi vận từ hoạ khốn qua mừng vui, từ tang tóc qua đại lễ. Họ phải mừng những ngày ấy như những ngày tiệc tùng, mừng vui. Họ phải gửi biếu xén cho nhau và quà tặng cho những người nghèo khó.
23 Người Dothái đã chịu lấy như lệ truyền, điều họ đã bắt đầu giữ và những điều Marđôkê đã thư đến cho họ. 24 Vì rằng Aman con của Hamđatha thuộc dòng Agag, địch thủ của mọi người Dothái đã âm mưu hại người Dothái để tiêu diệt họ; y đã gieo "Pur" tức là thăm - để làm cho họ tán loạn và tiêu diệt họ. 25 Nhưng khi sự đã đến trước mặt vua - cho dù có công văn - thủ đoạn tàn ác y đã mưu mô hại người Dothái, đã quật lại giáng xuống trên đầu y; và người ta đã treo cổ y và con cái y lên trụ. 26 Bởi thế người ta gọi những ngày này là Purim, theo danh từ Pur. Bởi thế - nhân vì lời lẽ của bức thư này và vì các điều họ đã thấy liên can đến cơ sự ấy và những gì đã đụng chạm đến họ - 27 người Dothái đã thiết lập và nhận như lệ truyền bất di bất dịch - cho họ, cho dòng giống họ và cho mọi kẻ liên kết với họ - là hằng năm mừng hai ngày ấy đúng theo lễ văn và thời (buổi quy định). 28 Các ngày ấy phải được kỷ niệm và mừng đời đời trong mỗi gia đình, mỗi tỉnh hạt, mỗi thành phố. Các ngày Purim ấy không bao giờ được bỏ qua đi giữa người Dothái, và các ký ức về chúng sẽ không được mai một khỏi dòng giống họ.
29 Hoàng hậu Esther, con của Abikhail, và Marđôkê người Dothái, đã viết tất cả những gì nhất thiết để văn thư về lễ Purim này được thành luật pháp, thư này là thư thứ hai. - 30 Và bà đã gửi cho toàn thể người Dothái ở trong một trăm hai mươi bảy tỉnh hạt trong đế quốc của Assuêrus, những thư từ, những lời lẽ thấm thía và có uy tín, 31 để thiết lập những ngày lễ Purim ấy với thời buổi của chúng - cũng như Marđôkê người Dothái, đã thiết lập làm một với hoàng hậu Esther; cũng như họ đã coi như lệ buộc cho chính mình họ và cho dòng giống họ với những điều nói đến chay kiêng và than vãn. 32 Lịnh của Esther đã y chuẩn các điều liên can đến lễ Purim này. Và sự đã được ghi chép trong sách.
Ca ngợi của Marđôkê
1 Vua Assuêrus đã ban hành luật khổ dịch trên đất liền và trên các hải đảo. 2 Và tất cả các công trình do quyền thế và sức mạnh ông, cũng như tường trình về địa vị lớn lao của Marđôkê, bởi được nhà vua trọng vọng cất nhắc, (các điều ấy) lại đã không được chép trong sách Ký sự của các vua Mêđi và Batư đó sao?
3 Quả Marđôkê người Dothái đã là quan đệ nhị của vua Assuêrus, là người có uy thế lớn giữa người Dothái. Ông được đại đa số đồng bào Dothái mến chuộng. Ông hằng mưu ích cho dân của ông và nói lên những gì sinh phúc cho tất cả dòng giống của ông.
3a Và Marđôkê nói: "Các sự ấy đều do tự Thiên Chúa mà đến. 3b Quả thế, tôi nhớ lại chiêm bao tôi đã thấy về các sự này, thì quả không có gì mà đã không ứng nghiệm. 3c Có một suối nhỏ, nhưng đã thành sông. Có ánh sáng, có mặt trời, có nước phong phú. Esther là con sông ấy. Nàng đã được sánh duyên với nhà vua; và vua đã đặt nàng làm hoàng hậu. 3d Hai con rồng, tức là tôi và Aman. 3e các dân tộc, tức là những dân tộc hùa tập với nhau để huỷ diệt cái tên "Dothái" đi. 3f Còn dân tộc tôi, đó là Israel, những kẻ kêu cứu với Thiên Chúa và được cứu thoát. Phải, Chúa đã cứu dân của Người. Chúa đã giựt chúng tôi thoát khỏi sự dữ ấy. Phải, Thiên Chúa đã làm những dấu lạ điềm thiêng lớn lao, như chưa từng xảy ra nơi các dân tộc. 3g Vì thế, Người đã làm hai số phận: một số phận dành cho dân của Thiên Chúa và một số phận dành cho tất cả các dân tộc. 3h Và hai số phận ấy, vào giờ, vào lúc, vào ngày phán xét đã đến trước nhan Thiên Chúa và nơi mọi dân tộc. 3i Và Thiên Chúa đã nhớ đến dân của Người. Người đã xử công bằng cho cơ nghiệp của Người. 3k Những ngày ấy trong tháng Ađar, ngày mười bốn và mười lăm tháng ấy, họ sẽ mừng bằng nhóm hội, vui mừng, liên hoan trước nhan Thiên Chúa suốt mọi đời cho đến vạn đại, trong dân của Người là Israel. 3l Năm thứ bốn triều Ptôlêmê và Clêôpatra, ông Ðôsithê, xưng mình là tư tế và là Lêvit, và Ptôlêmê, con ông đã mang thư trên đây về lễ Purim. Các ông ấy nói là thư chính xác và đã được phiên dịch do Lysimakhô, con của Ptôlêmê, người thuộc dân (thành) Yêrusalem.