Old Testament

Sách Đaniel
(Đn)


01, 02, 03, 04, 05, 06, 07, 08, 09, 10, 11, 12, 13, 14

Chương 01

Trẻ Em Hipri Trong Ðền Vua Nabukôđônôsor

1 Năm thứ ba triều Yôyaqim, vua Yuđa, Nabukôđônôsor, vua Babel, tới Yêrusalem và đã vây thành. 2 Ðức Chúa đã nộp vào tay ông: Yôyaqim, vua Yuđa, và một phần đồ thờ trong Nhà của Thiên Chúa. Ông đã đem về đất Sinêar, nơi nhà thần linh của ông. Ông đã đem các đồ thờ đặt trong nhà kho báu của thần linh ông (thờ).

3 Nhà vua dạy Aspơnaz là quan thái giám, lựa lấy ít người con cái Israel thuộc hoàng tộc và hàng quí phái, 4 những thanh niên mình mẩy không tật, vẻ mặt xinh xắn, tinh không mọi lẽ, thông minh, hiểu biết, có khả năng chầu chực đền vua; ông phải dạy cho họ chữ nghĩa và tiếng nói của người Kanđu. 5 Nhà vua phân định cho họ mỗi ngày một phần thịnh soạn của nhà vua và rượu vua uống. Người ta phải gầy tạo họ ba năm. Cuối ba năm, họ sẽ được vào chầu chực trước mặt vua. 6 Trong những người con cái Yuđa ấy, có Ðaniel, Khananya, Misael, và Azarya. 7 Quan thái giám đặt tên cho họ. Ông đặt (tên) cho Ðaniel là Beltsassar, Khananya là Sađrak, Misael là Mêsak, và Azarya là Abeđ-Nơgô. 8 Ðaniel đã định trong lòng là không để mình nhiễm uế bởi thịnh soạn của nhà vua và rượu vua uống. Ông tìm cách dàn xếp với quan thái giám để khỏi bị nhiễm uế. 9 Thiên Chúa đã ban cho Ðaniel gặp được nhân hậu, từ tâm nơi quan thái giám. 10 Quan thái giám mới nói với Ðaniel: "Ta sợ đức vua, chúa công của ta! Ngài đã phân định vật ăn thức uống cho các em. Tại sao (lại để) ngài thấy nét mặt các em thiểu não sút thua mặt mày các thanh niên đồng trang với các em, mà làm ta mắc tội mất đầu với đức vua?" 11 Ðaniel nói với người gác dan mà quan thái giám đã đặt trông nom Ðaniel, Khananya, Misael và Azarya: "12 Xin ông cứ thử nghiệm các tôi tớ của ông mười ngày. Xin cho chúng cháu ăn rau và uống nước lã. 13 Rồi ông nhìn xem vẻ mặt chúng cháu và vẻ mặt những thanh niên được ăn thịnh soạn của nhà vua. Thấy sao, xin ông cứ việc làm như vậy đối với các tôi tớ của ông". 14 Ông ấy đã nghe lời họ đề nghị và đã thử nghiệm họ mười ngày. 15 Mãn mười ngày, vẻ mặt họ tốt tươi và da thịt béo mập hơn tất cả các thanh niên được ăn thịnh soạn của nhà vua. 16 Nên từ đó, người gác dan đã cất đi phẩn thịnh soạn và rượu uống dành cho họ, mà chỉ cho họ (ăn) rau thôi. 17 Bốn trẻ ấy đã được Thiên Chúa ban cho tri thức và tinh thông, chữ nghĩa đủ thứ với khôn ngoan. Còn Ðaniel được am hiểu về mọi thị kiến và mộng triệu. 18 Mãn những ngày nhà vua đã định phải đem họ vào triều, quan thái giám đã đem họ ra mặt Nabukôđônôsor. 19 Vua đã ngỏ lời với họ. Trong số họ hết thảy, không gặp được ai bì kịp Ðaniel, Khananya, Misael và Azarya. Và họ đã chầu chực trước nhan vua. 20 Về mọi điều (phải nại đến) khôn ngoan hiểu biết mà nhà vua đem bàn hỏi với họ, ông đã nhận thấy họ vượt gấp mười mọi nhà chiêm bốc và pháp sư có trong toàn đế quốc của ông. 21 Ðaniel đã cứ như thế mãi cho đến năm thứ nhất (đời) vua Kyrô.

Chương 02

Chiêm Bao Của Nabukôđônôsor: Pho Tượng

1 Năm thứ hai triều Nabukôđônôsor, Nabukôđônôsor đã thấy chiêm bao. Ông bị xúc động tâm thần, khiến mất cả giấc ngủ. 2 Vua dạy phải triệu đến các nhà chiêm bốc, pháp sư, phù thủy và các người Kanđu, ngõ hầu họ loan báo cho vua biết giấc chiêm bao của ông. Ông đã vào chầu vua. 3 Vua nói với họ: "Trẫm đã thấy chiêm bao. Và trẫm đã bị xúc động tâm thần, những muốn biết đã thấy gì trong chiêm bao". 4 Các người Kanđu tâu vua (bằng tiếng Aram):

"Hoàng đế vạn vạn tuế! Cúi xin bệ hạ nói cho bầy tôi biết giấc chiêm bao. Lũ hạ thần sẽ tâu trình lời giải thích". 5 Ðáp lại, vua nói với các người Kanđu: "Chắc thực điều tự trẫm ban ra: Nếu các khanh không tâu trẫm biết về giấc chiêm bao và lời giải thích, các khanh sẽ bị phanh thây thành mảnh và nhà các khanh sẽ thành phân rác. 6 Nhưng nếu các khanh tâu trình lên được giấc chiêm bao và lời giải thích, thì quà vật, tặng phẩm và vinh dự lớn là điều các khanh sẽ lĩnh nơi trẫm. Ấy vậy hãy tâu trình trẫm hay về giấc chiêm bao và lời giải thích". 7 Họ đáp lại lần thứ hai và tâu rằng: "Khấng xin hoàng thượng nói cho bầy tôi giấc chiêm bao của ngài, và lũ hạ thần sẽ tâu trình lời giải thích". 8 Ðáp lại vua nói: "Ðã hẳn, trẫm biết, các ngươi tìm cách gỡ gạc thời giờ! Bởi vì các ngươi biết là chắc thực điều tự trẫm ban ra, 9 là: Nếu các khanh không tỏ cho trẫm biết giấc chiêm bao, thì chính cũng một án ấy (trên đầu các khanh). Các khanh cùng nhau lập mưu nói trước mặt trẫm những lời lếu láo hư không để chờ cho thời thế đổi thay! Ấy vậy hãy nói cho trẫm giấc chiêm bao. Và trẫm sẽ biết là các khanh có thể tâu trình lời giải thích". 10 Các người Kanđu đáp lại trước mặt vua và nói: "Không một người nào trong thiên hạ lại có thể nói ra điều hoàng thượng hỏi đó! Vì thế cho nên không hề có vua nào, dẫu lớn lao quyền phép đến đâu, đã đi hỏi một nhà chiêm bốc, pháp sư hay Kanđu nào một điều như thế! 11 Ðiều hoàng thượng đòi thật là khó khăn! Trừ phi là thần linh, những vị không có nhà chung chạ với nòi phàm, thì chẳng có ai tâu trình ra trước mặt hoàng thượng được". 12 Ðến đó, nhà vua nổi cơn lôi đình, đùng đùng nổi giận. Ông truyền tru diệt tất cả các hiền nhân Babybon. 13 Chiếu chỉ ban ra: Các hiền nhân sắp bị xử tử. Người ta tìm bắt để xử tử cả Ðaniel và các bạn của ông.

Ðaniel can thiệp

14 Bấy giờ Ðaniel, một cách khôn khéo và lễ độ, vấn hỏi Ariok hồng-lô-tự-khanh của vua, người được phái ra coi việc xử tử các hiền nhân Babylon. 15 Ông lên tiếng nói với Ariok: "Thưa quan lớn của đức vua, tại sao lại cấp bách như vậy, chiếu chỉ do đức vua ban xuống?" Bấy giờ Ariok mới tỏ cho Ðaniel biết tự sự. 16 Và Ðaniel đã đi xin vua gia hạn cho mình để có thể trình lên vua lời giải thích. 17 Ðoạn Ðaniel lui về nhà và tỏ cho Khananya, Misael và Azarya biết tự sự, 18 để (cùng nhau) khẩn xin lòng thương xót của Thần trên trời về mầu nhiệm ấy, đừng để cho Ðaniel và các bạn của ông bị tru diệt làm một với các hiền nhân Babylon khác. 19 Bấy giờ, Ðaniel được mặc khải về bí nhiệm trong thị kiến ban đêm. Và Ðaniel đã chúc tụng Thần trên trời. 20 Ðaniel cất tiếng mà nói rằng:

"Chúc tụng Danh của Thiên Chúa từ đời đời cho đến đời đời,

vì là của Người, khôn ngoan cùng dũng lực,

21 Chính Người đang thay đổi các thời các tiết,

Ðấng truất phế các vua, Ðấng thiết lập các vua,

Ðấng ban khôn ngoan cho hạng khôn ngoan,

và tri thức cho người hiểu biết.

22 Chính Người, Ðấng mạc khải những điều thẳm sâu bí ẩn,

Ðấng biết có gì trong tối tăm. Và ánh sáng ở chung với Người.

23 Với Người, lạy Thiên Chúa của cha ông tôi,

tôi dâng lời khen ngợi, tán dương,

vì Người đã ban cho tôi khôn ngoan và dũng lực.

Và nay Người đã cho chúng tôi biết điều chúng tôi xin Người.

Ấy là Người đã cho chúng tôi biết điều vua (muốn biết)".

24 Thế rồi Ðaniel lên gặp Ariok, người đã được giao cho việc tru diệt các hiền nhân Babylon. Ông đã đi và nói với viên chức ấy rằng: "Xin ông đừng tru diệt các hiền nhân Babylon. Xin dẫn tôi lên trước mặt đức vua. Tôi xin trình vua lời giải thích". 25 Bấy giờ Ariok cấp tốc dẫn Ðaniel lên trước mặt vua. Ông tâu rằng: "Thần đã gặp trong những người Yuđa lưu đày một người sẽ trình hoàng thượng biết lời giải thích". 26 Vua lên tiếng nói với Ðaniel - đội tên là Beltsassar --: "Phải chăng nhà ngươi có thể tỏ cho trẫm biết giấc chiêm bao trẫm đã thấy và lời giải thích chiêm bao ấy?" 27 Ðaniel lên tiếng trước mặt vua và nói: "Bí nhiệm hoàng thượng hỏi, các hiền nhân, các pháp sư hay chiêm bốc, tướng số, đều không tài nào có thể trình bày lên hoàng thượng hay. 28 Song le có Thần trên trời, Ðấng mạc khải những mầu nhiệm. Người đã cho đức vua biết điều gì sẽ xảy đến vào lúc niên cùng thế tận. Chiên bao của hoàng thượng và những thị kiến đầu óc hoàng thượng được trên long sàng, thì này đây:

"29 Với ngài, tâu hoàng thượng, khi trên long sàng, đã nảy lên những ý nghĩ về những gì sẽ xảy đến sau này. Và Ðấng mạc khải những mầu nhiệm đã cho ngài biết sự gì sẽ xảy đến. 30 Phần tôi, không phải vì nơi tôi có sự khôn ngoan nào vượt mọi sinh linh mà mầu nhiệm đã được mạc khải ra cho tôi. Nhưng chính là để hoàng thượng được biết lời giải thích và am tường những ý nghĩ của lòng ngài. 31 Phần ngài, tâu hoàng thượng, ngài đang nhìn, thì này: Một pho tượng lớn! Tượng ấy thật khổng lồ, sáng chói kỳ lạ, sừng sững đứng trước mặt hoàng thượng. Vẻ coi đáng sợ. 32 Ðó là một pho tượng mà đầu là vàng ròng; ngực và cánh tay là bạc; bụng và bắp vế là đồng; 33 cẳng chân là sắt; bàn chân, phần là sắt, phần là sành. 34 Ngài đang mải nhìn, thì từ núi, một hòn đá tách ra mà không do tay nào cả. Nó đập vào chân tượng bằng sắt và bằng sành, và đã nghiền tán chúng. 35 Bấy giờ, tất cả một trật đều bị nghiền tán: Sắt với sành, đồng, bạc với vàng. Tất cả ra như trấu trên sân lúa mùa hè và gió cuốn chúng đi, không còn dấu vết chúng đâu nữa. Còn hòn đá đập vào pho tượng, thì đã trở thành một núi lớn, choán cả cõi đất. 36 Ðó là giấc chiêm bao. Còn lời giải thích, hạ thần xin tâu trước mặt hoàng thượng. 37 Chính ngài, tâu hoàng thượng, ngài là vua trên các vua. Thần trên trời đã ban cho ngài một đế quốc với quyền năng, uy thế và vinh dự. 38 Bất kể chúng ở nơi nào, con cái loài người, dã thú và chim trời, Người đã trao tay ngài và đặt ngài thống trị chúng hết thảy. Chính ngài là đầu bằng vàng. 39 Sau ngài, một nước khác chỗi dậy, kém thua nước của ngài. Rồi lại một nước thứ ba, tức là đồng; nó cũng sẽ thống trị trên toàn cõi đất. 40 Xảy đến nước thứ tư, cứng như sắt. Cũng một thể như sắt nghiền nát tán vụn mọi sự, nó sẽ nghiền tán, đập tan chúng hết thảy, y như sắt đập phá tan tành. 41 Và điều ngài thấy: Bàn chân và các ngón, một phần là đồ sành thợ gốm, và phần khác là sắt: Thế sẽ là một nước bị phân liệt. Cốt nó có phần là sắt, như ngài đã thấy có sắt pha lẫn với đồ sành đất thó. 42 Nhưng các ngón chân, phần là sắt, phần là sành: Vậy một phần nước ấy mạnh, và một phần sẽ yếu. 43 Và điều ngài thấy: Sắt pha lẫn với đồ sành đất thó. Chúng sẽ pha loại lai giống người với nhau. Nhưng chúng không ăn khít với nhau được. Ấy cũng một thể như sắt không pha lẫn được với sành. 44 Vào những ngày các vua ấy, Thần trên trời sẽ cho chỗi dậy một nước, đời đời không bị hủy diệt. Nước ấy sẽ không bao giờ chuyển cho một dân nào khác. Nó sẽ nghiền tán và làm táng tận mọi nước kia. Còn nó, nó sẽ đứng vững đời đời. - 45 Cũng một thể như từ núi, hòn đá tách ra mà không do tay nào cả, và đã nghiền tán sắt, đồng, sành, bạc với vàng. Thần lớn lao đã cho hoàng thượng biết những gì sẽ xảy ra sau này. Giấc chiêm bao có bảo đảm và lời giải thích đáng tin".

Vua tuyên tín

46 Bấy giờ, vua Nabukôđônôsor sấp mặt xuống (đất) mà lạy Ðaniel. Ông truyền đem đồ cúng và hương thơm tế dâng Ðaniel. 47 Vua cất tiếng nói với Ðaniel: "Quả thật, Thần của các ông là Thần của chư thần, là Chúa của các vua, Ðấng mạc khải các mầu nhiệm, vì ông đã có thể mạc khải mầu nhiệm này". 48 Ðoạn vua phong Ðaniel làm đại thần, và ban tặng cho ông quà vật lớn lao vô số kể. Vua đã đặt ông làm tổng trấn trên tất cả hạt Babylon và làm đại lãnh tụ trên tất cả các hiền nhân Babylon. 49 Ðaniel đã xin vua đặt Sađrak, Mêsak và Abeđ-Nơgô lo việc cai hạt Babylon. Vậy Ðaniel đã tham dự triều chính của vua.

Chương 03

Việc Thờ Lạy Tượng Vàng

Vua dựng tượng vàng

1 Vua Nabukôđônôsor đã làm một tượng vàng. Cao 60 xích, rộng 6 xích. Ông dựng tượng ấy trong cánh đồng Ðura, thuộc hạt Babylon. 2 Vua Nabukôđônôsor sai đi triệu tập các vị bảo quốc, các viên đổng lý, các vị tổng trấn, tư vấn, tư khố, nhân sĩ, ngự sử và mọi thống đốc các hạt, để đến cung hiến tượng vua Nabukôđônôsor đã dựng. 3 Bấy giờ các vị bảo quốc, các quan đại thần, các vị tổng trần, tư vấn, tư khố, nhân sĩ, ngự sử và mọi thống đốc các hạt đã tập họp lại để cung hiến tượng vua Nabukôđônôsor đã dựng. Họ đứng trước tượng vua Nabukôđônôsor đã dựng. 4 Lệnh sứ hết sức hô lên: "Bớ chúng sinh thuộc các dân, các rợ, các tiếng nói - truyền cho các ngươi điều này: 5 Thoạt khi nào các ngươi nghe tiếng loa, sáo, đàn cầm, đàn tam, hạc cầm, tiêu địch, và mọi thứ âm nhạc, các ngươi sẽ phục mình bái lạy tượng vàng vua Nabukôđônôsor đã dựng. 6 Ai không phục mình bái lạy, thì ngay giờ ấy sẽ phải quăng vào giữa lò lửa phầng phầng!" 7 Bởi thế, thoạt lúc tất cả các dân nghe tiếng loa, sáo, đàn cầm, đàn tam, hạc cầm, tiêu địch và mọi thứ âm nhạc, thì tất cả các dân, các nước, các tiếng nói đều phục mình bái lạy tượng vàng vua Nabukôđônôsor đã dựng.

Người Dothái bị tố cáo

8 Ngay lúc ấy, có những người Kanđu lại gần tố cáo người Dothái. 9 Chúng lên tiếng thưa với vua Nabukôđônôsor: "Hoàng đế vạn tuế! 10 Chính ngài, tâu hoàng thượng, ngài đã ra chiếu chỉ bắt mọi người là hễ nghe tiếng loa, sáo, đàn cầm, đàn tam, hạc cầm, tiêu địch và mọi thứ âm nhạc thì phải phục mình bái lạy tượng vàng. 11 Ai không phục mình bái lạy, sẽ phải quăng vào giữa lò lửa phầng phầng. 12 Có ít người, những người Dothái ngài đặt cai hạt Babylon: Sađrak, Mêsak và Abeđ-Nơgô, các người ấy đã không kể gì đến hoàng thượng, tâu hoàng thượng. Họ không thờ thần của hoàng thượng. Và tượng vàng hoàng thượng đã dựng, họ không bái lạy". 13 Bấy giờ vua Nabukôđônôsor tức cuồng, nổi phẫn, truyền điệu Sađrak, Mêsak và Abeđ-Nơgô đến. Lập tức các ông ấy bị điệu đến trước mặt vua. 14 Nabukôđônôsor lên tiếng nói với họ: "Sađrak, Mêsak, Abeđ-Nơgô, có thực là các ngươi không thờ các thần của ta và không bái lạy tượng vàng ta đã dựng không? 15 Bây giờ nếu các ngươi sẵn sàng, thì thoạt vừa nghe tiếng loa, sáo, đàn cầm, đàn tam, hạc cầm, tiêu địch và mọi thứ âm nhạc, các ngươi sẽ phục xuống bái lạy tượng ta đã làm. Nhược bằng các ngươi không bái lạy, thì ngay giờ này, các ngươi sẽ bị quăng vào giữa lò lửa phầng phầng. Và thử hỏi có thần nào sẽ cứu được các ngươi thoát khỏi tay ta?" 16 Ðáp lại, Sađrak, Mêsak và Abeđ-Nơgô tâu với vua Nabukôđônôsor: "Nào cần gì chúng tôi phải trả lời cho ngài về điều ấy! 17 Nếu Thiên Chúa của chúng tôi, Ðấng chúng tôi thờ, có sức cứu chúng tôi, Người sẽ cứu (chúng tôi) thoát khỏi lò lửa phầng phầng cũng như khỏi tay ngài, tâu đức vua. 18 Và nếu (Người) không (cứu), thì tâu đức vua, xin nói để ngài biết là: Thần của ngài, chúng tôi không thờ; và tượng vàng ngài đã dựng, chúng tôi không bái lạy!" 19 Bấy giờ Nabukôđônôsor lòng đầy phẫn nộ, dung mạo mặt mày biến sắc đối với Sađrak, Mêsak và Abeđ-Nơgô. Ông lên tiếng truyền phải đốt lò gấp bảy lần hơn như thường đốt. 20 Rồi ông truyền cho những người lực lưỡng nhất trong đạo binh của ông, trói Sađrak, Mêsak và Abeđ-Nơgô lại mà quăng vào lò lửa phầng phầng. 21 Bấy giờ người ta trói các ông ấy lại với cả xiêm y, mũ mão lẫn áo xống. Họ đã bị quăng vào giữa lò lửa phầng phầng. 22 Nhân bởi lịnh vua thúc bách và lò cháy dữ dội, nên những người đem quăng Sađrak, Mêsak và Abeđ-Nơgô (vào lò) đã bị ngọn lửa giết chết. 23 Còn ba người kia, Sađrak, Mêsak và Abeđ-Nơgô đã rơi vào, mình bị trói chặt, giữa lò lửa phầng phầng.

Ca vịnh của Azarya trong lò lửa

24 Rồi họ đi lại giữa ngọn lửa mà ngợi khen chúc tụng Chúa.

25 Azarya đứng cầu nguyện thế này - giữa lửa, ông mở miệng và nói:

"26 Chúc tụng Chúa, Thiên Chúa của cha ông chúng tôi,

Người đáng ca ngợi và Danh Người

đáng chúc vinh cho đến muôn đời.

27 Vì Người thật chí công trong mọi sự Người làm cho chúng tôi.

Mọi việc Người làm thảy đều chính đính,

và đường lối Người ngay thẳng,

mọi phán quyết của Người đều là sự thật.

28 Người đã tuyên án chiếu theo lẽ thật,

trong mọi sự Người đã giáng xuống trên chúng tôi,

và chiếu theo sự thật và đức công minh, chính bởi tội lỗi chúng tôi,

Người đã giáng xuống tất cả những điều ấy.

29 Quả chúng tôi đã phạm tội, đã ở vô đạo bội phản với Người.

Trong mọi sự, chúng tôi đã lầm lỗi.

Chúng tôi đã không tuân lịnh của Người.

30 Chúng tôi đã không tuân giữ,

không làm như Người đã truyền dạy cho chúng tôi được phúc.

31 Vâng, mọi sự Người đã giáng xuống trên chúng tôi,

và mọi sự Người đã làm cho chúng tôi,

Người đã làm hoàn toàn theo đức công minh.

32 Người đã phó nộp chúng tôi trong tay địch thù vô đạo,

những kẻ phản đạo ác ôn,

cho vua bất lương, xấu xa nhất thiên hạ.

33 Thật bây giờ chúng tôi không còn phương mở miệng,

xấu hổ sỉ nhục đã là phần dành cho các tôi tớ của Người,

những kẻ thờ phượng Người.

34 Vì Danh Người, xin đừng bỏ mặc chúng tôi mãi mãi.

Xin đừng phá tán Giao ước của Người.

35 Xin đừng rút lại lòng nhân của Người với chúng tôi,

vì Abraham, kẻ Người yêu mến, vì Ysaac, tôi tá của Người,

và Yacob, đấng thánh của Người.

36 Họ đã được Người phán với mà rằng:

dòng giống họ sẽ đông như sao trên trời, như cát bãi biển.

37 Lạy Chúa, chúng tôi đã ra ít oi bé nhỏ thua mọi dân nước.

Ngày nay chúng tôi đã ra hèn nhất trên toàn cõi đất

vì tội lỗi chúng tôi.

38 Lúc này không còn thủ lãnh, tiên tri hay người lãnh đạo,

không còn thượng hiến, lễ tế, cúng vật, hương thơm,

không còn chỗ dâng tiên thường, hòng mong gặp được xót thương.

39 Nhưng ước gì, với sinh mạng nát nghiền và thần khí đốn hạ,

chúng tôi được chiếu nhậm làm như toàn thiêu chiên bò,

làm như vạn vạn cừu béo.

40 Ước gì được như thế, lễ tế của chúng tôi hôm nay trước nhan Người,

và lời (chúng tôi) cam kết theo Người,

vì chúng không phải thẹn, những ai tin cậy nơi Người.

41 Và nay, chúng tôi theo Người hết lòng và kính sợ Người.

Chúng tôi tìm kiếm nhan Người. Xin đừng để chúng tôi phải thẹn.

42 Nhưng xin xử với chúng tôi, theo lượng khoan dung,

chiếu theo nhân nghĩa vô biên của Người.

43 Xin làm sự lạ (như xưa) giải thoát chúng tôi.

Xin hãy tôn vinh Danh Người, lạy Chúa.

44 Và chúng hãy bị hổ thẹn, những kẻ gia hại các tôi tớ Người.

Chúng hãy xấu hổ mất hết quyền năng uy thế,

và sức mạnh chúng tan tành.

45 Chúng hãy nhận biết: Người là chúa, Thần độc nhất

và hiển vinh trên khắp hoàn vũ".

46 Các thủ hạ của vua không ngớt đốt lò bằng dầu, nhựa chai, bùi nhùi, cành nho. 47 Ngọn lửa bốc lên bên trên lò 49 xích. 48 Nó lan ra và thiêu cháy những người Kanđu bắt gặp bên cạnh lò. 49 Thần sứ của Chúa xuống trong lò với Azarya và các bạn ông. Ngài tạt ngọn lửa ra khỏi lò. 50 Ngài làm như giữa lò có gió hiu sương mát, khiến lửa không bén đến mình họ tí nào. Lửa đã không làm họ phải phiền hà hay khó chịu.

Ca ngợi của ba người trẻ

51 Bấy giờ cả ba như cùng một miệng, họ ca tụng, chúc vinh, ngợi khen Thiên Chúa trong lò lửa mà rằng:

"52 Người đáng chúc tụng, lạy Chúa,

Thiên Chúa của cha ông chúng tôi.

Ðáng ca ngợi, siêu tôn cho đến muôn đời,

và đáng chúc tụng, Thánh Danh vinh hiển của Người,

đáng ca ngợi, siêu tôn cho đến muôn đời.

53 Người đáng chúc tụng trong điện thờ vinh thánh Người!

đáng được âu ca và tôn vinh tuyệt đỉnh cho đến muôn đời.

54 Người đáng chúc tụng trên ngai nước Người.

Ðáng ca tụng, siêu tôn cho đến muôn đời.

55 Người đáng chúc tụng, Ðấng dò đáy thẳm, Ðấng ngự Kêrubim.

Ðáng ca ngợi, siêu tôn cho đến muôn đời.

56 Người đáng chúc tụng trên vòm trời xanh.

Ðáng được âu ca và tôn vinh cho đến muôn đời.

57 Công việc của Chúa hết thảy, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

58 Thần sứ của Chúa, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

59 Hỡi các tầng trời, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

60 Nước trên các tầng trời hết thảy, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

61 Các quyền năng hết thảy, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

62 Mặt trời, mặt trăng, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

63 Tinh tú trên trời, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

64 Mưa và sương hết thảy, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

65 Gió bão hết thảy, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

66 Lửa cháy và nắng thiêu, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

67 Ðông hàn và giá lạnh, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

68 Mưa móc và tuyết sương, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

69 Băng giá và khí lạnh, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

70 Sương và tuyết, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

71 Ðêm và ngày, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

72 Ánh sáng và tối tăm, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

73 Sấm chớp, mây mù, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

74 Ước gì đất hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

75 Núi non gò nỗng, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

76 Mọi loài mọc lên trên đất, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

77 Các nguồn suối mạch, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

78 Biển cả, sông ngòi, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

79 Thuồng luồng và mọi loài sống động trong nước, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

80 Chim trời hết thảy, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

81 Mãnh thú và súc vật hết thảy, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

82 Con cái loài người, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

83 Israel hỡi, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

84 Tư tế của Chúa, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

85 Các tôi tớ Chúa, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

86 Thần hồn những người công chính, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

87 Chư thánh và những kẻ lòng khiêm, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

88 Khananya, Azarya, Misael, hãy chúc tụng Chúa.

Hãy ca ngợi, siêu tôn Người cho đến muôn đời.

Vì Người đã giựt ta khỏi âm phủ và cứu ta khỏi tay tử thần,

và lôi ta ra khỏi ngọn lửa phầng phầng,

cùng giải thoát ta khỏi hỏa hào.

89 Hãy tán tụng Chúa, vì Người tốt lành,

vì sẽ bền mãi, lòng nhân của Người.

90 Hãy dâng lời chúc tụng, hết thảy những ai thờ Chúa,

Thần của chư thần, hãy ngợi khen, hãy tán tụng,

vì sẽ bền mãi, lòng nhân của Người".

Nhìn nhận phép lạ

24 Bây giờ vua Nabukôđônôsor kinh hoàng. Ông vội vàng đứng dậy, lên tiếng nói với các tư vấn của ông: "Chúng ta đã chẳng quăng ba người bị trói vào lửa sao?" Họ đáp lại và nói: "Tâu đức vua, hẳn thực là thế". 25 Ông lại lên tiếng và nói: "Kìa! Ta thấy có bốn người thong dong đi giữa lửa, không một vết thương. Còn dáng vẻ người thứ tư thì giống tợ một vị con thần". 26 Bấy giờ Nabukôđônôsor lại gần miệng lò lửa phầng phầng. Ông cất tiếng nói: "Sađrak, Mêsak và Abeđ-Nơgô, những tôi tớ của Thần Tối Cao? Ra đi! Lại đây!" Bấy giờ Sađrak, Mêsak và Abeđ-Nơgô từ giữa lửa bước ra. 27 Các vị bảo quốc, các quan đại thần, các tổng trấn và tư vấn của vua tập hợp lại và thấy rằng: Với các ông ấy, lửa chẳng có quyền gì cả trên thân mình họ. Tóc đầu họ không bị sém; xiêm y họ không ra khác. Mùi lửa cháy chẳng bén đến họ. 28 Nabukôđônôsor cất tiếng nói: "Chúc tụng Thần của Sađrak, Mêsak và Abeđ-Nơgô! Vì Người đã sai thần sứ của Người đến cứu các tôi tớ Người, những kẻ trông cậy vào Người và đã dám lỗi lịnh vua; những kẻ đã thí nộp xác mình, chứ không chịu thờ phượng bái lạy thần nào khác ngoài Thần của họ. 29 Vậy chỉ dụ tự trẫm ban là: Bất cứ nơi dân, nước hay tiếng nói nào, ai mà nói lời hư từ xúc phạm đến Thần của Sađrak, Mêsak và Abeđ-Nơgô, thì sẽ bị phanh thây thành mảnh; nhà cửa nó sẽ thành phân rác. Quả không có Thần nào có thể cứu thoát như vậy". 30 Bấy giờ vua cho Sađrak, Mêsak và Abeđ-Nơgô được thăng tiến thịnh đạt trong hạt Babylon.

Nabukôđônôsor nổi điên

"31 Hoàng đế Nabukôđônôsor tư cho tất cả các dân, các rợ, các tiếng nói ở khắp cõi đất: Bình an dẫy tràn cho các ngươi. 32 Dấu thiêng và sự lạ Thần Tối Cao đã thi hành ra nơi trẫm, trẫm lấy làm vui sướng thông tri.

33 Lớn lao thay, các dấu thiêng của Người!

Những sự lạ của Người, quyền phép là bao!

Nước của Người, nước hằng có.

Quyền của Người tồn tại đời đời!

Chương 04

Chiêm bao của Nabukôđônôsor

"1 Trẫm, Nabukôđônôsor, trẫm đang an nhàn tại gia và thịnh mậu nơi cung điện. 2 Trẫm đã thấy chiêm bao, làm trẫm phải khiếp và trên long sàng, những tư lự, những tư tưởng trong đầu óc làm trẫm kinh hoàng. 3 Bởi lịnh trẫm, chiếu chỉ ban hành: Phải triệu đến trước mặt trẫm tất cả những người khôn ngoan Babel, để họ cho trẫm biết lời giải thích về chiêm bao. 4 Bấy giờ các nhà chiêm bốc, pháp sư, Kanđu, thuật số đến. Trước mặt họ, trẫm đã kể lại giấc chiêm bao. Nhưng lời giải thích, họ đã không nói được trẫm biết. 5 Sau cùng, trước mặt trẫm, Ðaniel đến, đội danh là Beltsassar, chiếu theo danh thần của trẫm, một người có nơi mình thần khí các thần thánh. Trẫm đã thuật lại cho y giấc chiêm bao:

"6 Beltsassar, đại chiêm bốc, trẫm biết, nhà ngươi được có nơi mình thần khí các thần thánh. Không có mầu nhiệm nào lại là khó khăn đối với nhà ngươi. (Ðây là) những thị kiến trẫm đã thấy trong giấc chiêm bao. Nhà ngươi hãy ra lời giải thích cho trẫm.

"7 Thị kiến đầu óc ta (dồn dập) trên long sàng. Ta đang nhìn thì này:

"Một cây cổ thụ ở giữa cõi đất. Vóc nó cao lắm.

8 Cây cổ thụ ấy mọc lớn, và nên hùng vĩ.

Vóc vươn thấu trời, thấy được mãi tận cùng cõi đất.

9 Lá nó xinh tươi; lại có lắm quả,

có nơi nó, thức ăn cho mọi loài.

Bên dưới thì dã thú núp bóng.

Trên cành, chim trời trú đậu.

Mọi xác phàm nơi đó được của nuôi thân.

10 Trên long sàng, giữa những thị kiến đầu óc, trẫm nhìn:

thì này: Một vị Canh thức, một vị thánh tự trời xuống.

11 Ngài kêu lớn tiếng và phán rằng: "Ðốn cây cổ thụ này đi! Hãy chặt nhánh! Hãy tuốt lá! Hãy vung quả! Cho thú vật trốn khỏi bóng, và chim chóc khỏi cành! 12 Nhưng gốc rễ nó, hãy để yên trên đất, bằng xích sắt, (xiềng) đồng, giữa cỏ đồng nội, cho nó dầm sương ngoài trời.

Với thú vật, nó hãy chia phần cỏ trên đất.

13 Lòng nó hãy đổi mất tính người.

Hãy cho nó lòng dạ con vật.

Bảy thời hãy vần chuyển trên mình nó.

14 Sắc này bởi quyết định của các vị Canh thức,

án này do lời của chư thánh.

Ngõ hầu mọi sinh linh nhận biết:

chính Thượng Ðế cai trên nước người phàm

và Người cho ai tùy Người muốn,

kẻ mạt hạng giữa người phàm, Người cất nhắc lên!"

15 Thế đó, chiêm bao trẫm đã thấy. Trẫm, hoàng đế Nabukôđônôsor. Còn nhà ngươi, Beltsassar, ngươi hãy nói lời giải thích, bởi chưng tất cả các kẻ khôn ngoan trong nước trẫm, đều đã không thể giải thích cho trẫm biết làm sao. Còn nhà ngươi, nhà ngươi có khả năng, vì nơi nhà ngươi có thần khí của các thần thánh".

Ðaniel giải thích chiêm bao

16 Bấy giờ, Ðaniel đội danh là Beltsassar đứng đờ người ra một lát. Các ý tưởng của ông làm ông kinh hoàng. Vua mới lên tiếng nói: "Beltsassar, chớ để chiêm bao và lời giải thích làm ngươi kinh hoàng!" Belsassar đáp lại và nói: "Tâu chúa công, ước gì chiêm bao ấy được dành cho những kẻ ghét ngài và lời giải đem về những kẻ thù ngài! 17 Cây cổ thụ ngài đã thấy mọc lớn và nên hùng vĩ, vóc vươn thấu trời, và thấy được khắp cõi đất, 18 lá nó xinh tươi; lại có lắm quả; có nơi nó, thức ăn cho mọi loài; bên dưới thì dã thú ở, trên cành nó có chim trời ngụ. 19 Chính ngài đó, tâu hoàng thượng! Ngài đã nên lớn lao, nên hùng mạnh. Sự lớn lao của ngài sẽ cứ lớn thêm mãi, vươn thấu trời, và uy quyền đến mút cùng cõi đất.

"20 Và còn điều ngài đã thấy, tâu hoàng thượng: Một vị Canh thức, một vị thánh, từ trời xuống và phán: "Ðốn cây cổ thụ này đi! Hãy hủy tiệt nó đi! Nhưng gốc rễ nó, hãy để yên trên đất, bằng xích sắt, (xiềng) đồng giữa cỏ nội, cho nó dầm sương ngoài trời, với dã thú, nó hãy chia phần, cho đến khi bảy thời đã vần chuyển trên mình nó". 21 Ðây là lời giải thích, tâu hoàng thượng: Ðó là quyết định của Thượng Ðế đã ra trên đức vua, chúa công tôi:

"22 Ngài, người ta sẽ đuổi ngài khỏi giữa loài người,

với dã thú, ngài sẽ phải ở chung.

Người ta sẽ nuôi ngài bằng cỏ như (nuôi) bò.

Ngài sẽ phải dầm sương ngoài trời.

Bảy thời sẽ xoay vần trên ngài,

cho đến khi ngài nhận biết:

Thượng Ðế là Chủ tể trên nước người phàm

và Người ban cho ai tùy Người muốn.

"23 Còn về điều người ta đã nói: "Gốc rễ cây ấy phải để yên", ấy là nước sẽ được duy trì cho ngài, sau khi ngài nhận biết: Chính Trời là Chủ tể!

"24 Cho nên, tâu hoàng thượng, ước gì ngài vui lòng cho hạ thần khuyên điều này: Các tội của ngài, hãy lấy việc nghĩa chuộc lại; và các lỗi của ngài, bằng chạnh thương những kẻ khốn khó, có lẽ ngài sẽ được kéo dài an nhàn".

Chiêm bao thành sự thực

25 Các điều ấy đã xảy đến cho vua Nabukôđônôsor. 26 12 tháng sau, nhân khi tản bộ trên hoàng cung Babylon, 27 nhà vua cất tiếng nói: "Ðó lại không phải là Babylon vĩ đại, ta đã xây lên làm nhà của triều đại, do quyền năng sức mạnh ta, làm vinh dự oai phong của ta sao?" 28 Lời chưa dứt miệng nhà vua, thì một tiếng tự trời giáng xuống:

"Chính với ngươi, người Ta nói đây, hỡi vua Nabukôđônôsor,

nước đã luột khỏi tay ngươi!

29 Người ta sẽ đuổi ngươi khỏi giữa loài người,

với dã thú, (ngươi) sẽ phải ở chung;

Người ta sẽ nuôi ngươi bằng cỏ như (nuôi) bò;

Bảy thời sẽ xoay vần trên ngươi,

cho đến khi ngươi nhận biết:

Thượng Ðế là trên nước người phàm,

và Người ban cho ai tùy Người muốn".

30 Ngay lúc ấy, lời đã ứng nghiệm trên Nabukôđônôsor. Ông đã bị đuổi khỏi giữa loài người. Ông đã phải ăn cỏ như bò. Thân mình ông đã phải dầm sương ngoài trời, cho đến khi tóc ông mọc lên như (lông) phụng hoàng, và móng (tay chân) ông như móng chim.

"31 Mãn những ngày đã định, trẫm là Nabukôđônôsor, trẫm đã ngước mắt lên Trời. Và trí khôn đã trở lại với trẫm. Trẫm đã chúc tụng Ðấng Tối Cao. Trẫm đã tán tụng tôn vinh Ðấng Hằng Sống:

Chủ quyền của Người, chủ quyền hằng có,

và Nước của Người bền mãi đời đời.

32 Tất cả dân cư trên đất đều kể như không,

Người muốn sao, thì Người làm vậy

với đại binh trên trời, với người cõi đất.

Ai nào cản được tay Người,

hay dám nói với Người: "Ông làm gì vậy?"

"33 Bây giờ đây, trí khôn đã trở lại với trẫm. Oai phong lẫm liệt của trẫm đã trở lại với trẫm, làm mối vinh dự cho triều đại trẫm. Các tư vấn, các đại thần của trẫm nhiệt liệt hoan hô trẫm. Trẫm được tái lập trên nước của trẫm, và quyền lớn lao rất mực của trẫm được gia tăng.

34 Vậy nay, trẫm là Nabukôđônôsor, trẫm tán tụng tôn dương và chúc vinh Vua Trời,

mọi việc Người làm đều là sự thật,

đường lối của Người thay thảy công minh.

Những ai bước đi ngạo nghễ, Người có phương hạ xuống".

Chương 05

Bữa Tiệc Của Baltasar

1 Vua Baltasar làm tiệc lớn đãi một ngàn đại thần. Trước mặt ngàn người ấy, ông uống rượu. 2 Xong một chầu rượu, Baltasar truyền đem lại những chén bát bằng vàng bạc Nabukôđônôsor, cha ông đã lấy nơi đền thờ Yêrusalem về, để nhà vua và các đại thần cùng cung phi, thể nữ uống. 3 Bấy giờ người ta đã đem lại những chén bát vàng bạc đã lấy nơi đền thờ của Nhà Thiên Chúa ở Yerusalem. Và vua cùng các đại thần, và cung phi, thể nữ đều uống. 4 Họ uống và họ tán tụng những thần bằng vàng, bạc, đồng, sắt, gỗ đá. 5 Ngay lúc ấy, chìa ra những ngón tay của một người viết trên vách tường của hoàng cung đằng trước trụ đăng. Nhà vua nhìn thấy mút bàn tay đang viết. 6 Bấy giờ vua biến sắc mặt; với những ý nghĩ kinh hoàng, gân cốt sườn ông như bung ra; hai đầu gối va nhau cầm cập. 7 Vua kêu lớn tiếng, dạy phải triệu đến các pháp sư, những người Kanđu, các nhà thuật số. Ðoạn vua cất tiếng nói với các hiền nhân Babel: "Bất cứ ai đọc ra chữ viết ấy và trình bày cho trẫm lời giải thíchi sẽ được mặc cẩm bào, cổ đeo kiềng vàng và cầm quyền như vị thứ ba trong nước". 8 Bấy giờ tất cả các bậc khôn ngoan của nhà vua đi vào. Nhưng họ không tài nào đọc được chữ viết và giải thích cho biết (làm sao). 9 (Sự ấy) khiến vua Baltasar rất đỗi kinh hoàng, sắc mặt biến hẳn. Các vị đại thần đều hoảng hốt. 10 Vua và các đại thần đang nói, thì hoàng thái hậu đi vào phòng tiệc. Hoàng thái hậu lên tiếng nói: "Hoàng đế vạn tuế! Xin đừng để các ý nghĩ làm hoàng thượng kinh hoàng, và sắc mặt đừng biến dạng! 11 Trong nước của hoàng thượng có một người được có nơi mình thần khí của các vị thần thánh. Vào ngày phụ vương, người ta đã gặp thấy nơi ông ấy ánh sáng, trí tuệ một sự khôn ngoan sánh được với sự khôn ngoan của thần linh. Tiên vương Nabukôđônôsor, thân phụ hoàng thượng đã đặt ông ấy làm đại chiêm bốc cai các pháp sư, các người Kanđu và các người thuật số, 12 bởi chưng nơi ông ấy, ông Ðaniel mà đức tiên vương đã đặt tên cho là Beltsassar - (nơi ông ấy) - người ta gặp thấy thần khí siêu đẳng, với tri thức, trí tuệ, giải được chiêm bao, cắt nghĩa được những lẽ huyền nhiệm, gỡ được những điều khúc mắc. Nay hãy cho với Ðaniel đến và ông ấy sẽ trình bày lời giải thích".

13 Bấy giờ người ta dẫn Ðaniel vào trước mặt vua. Nhà vua lên tiếng nói với Ðaniel: "Chính ngươi là Ðaniel trong nhóm lưu đày Yuđa mà tiên vương, cha của ta đã dẫn từ Yuđa về? 14 Về ngươi, ta đã nghe biết là nơi ngươi có thần khí của các thần linh. Và người ta gặp thấy nơi ngươi ánh sáng trí tuệ và khôn ngoan siêu đẳng. 15 Nay người ta đã dẫn vào trước mặt ta các hiền nhân, các pháp sư để đọc chữ viết kia và cho ta biết lời giải thích. Nhưng họ đều không tài nào trình bày được sự ấy phải giải thích làm sao. 16 Về ngươi, ta đã nghe biết là ngươi có biệt tài biện phân giải thích và gỡ được những điều khúc mắt. Nếu bây giờ ngươi có tài đọc được chữ viết và giải thích làm sao cho ta biết, ngươi sẽ được mặc cẩm bào, cổ đeo kiềng vàng và cầm quyền như vị thứ ba trong nước".

17 Bấy giờ Ðaniel đáp lại và nói trước mặt vua: "Quà vật của ngài, xin dành để lại cho ngài; và tặng phẩm của ngài xin ngài ban cho người khác. Song thần xin đọc chữ viết hầu hoàng thượng và tâu lời giải thích lên hoàng thượng. 18 Tâu hoàng thượng, Thiên Chúa Tối Cao đã ban cho Nabukôđônôsor cha ngài, vương quyền, chức cả, vinh dự, oai phong. 19 Bởi chức cả Thiên Chúa ban cho, mọi dân, mọi nước và tiếng nói đều run sợ và khiếp hãi trước mặt ông. Ông giết ai tùy ý; ông để ai sống tùy ý; ông nhắc ai lên tùy ý; ông hạ ai xuống tùy ý. 20 Và khi lòng ông đã ra tự cao và thần khí ông ra gan lỳ ngạo mạn, ông đã bị hạ bệ khỏi ngai vua, bị tước hết vinh dự. 21 Ông đã bị đuổi khỏi giữa con cái loài người; lòng trí ông ra như (bụng dạ) thú vật; ông đã phải ở chung với lừa hoang; người ta nuôi ông bằng cỏ như (nuôi) bò; thân mình ông đã phải dầm sương ngoài trời, cho đến khi ông nhận biết Thiên Chúa Tối Cao là Chủ tể trên nước người phàm và Người cất nhắc ai lên tùy Người muốn. 22 Còn ngài là con ông, hỡi Baltasar, cho dẫu biết thế, ngài đã không hạ mình xuống trong lòng. 23 Trái lại, ngài đã dương dương tự đại chống lại Chúa Trời. Chén bát của Nhà Người, người ta đã đem đến trước mặt ngài, và ngài cùng các đại thần, các cung phi, thể nữ đã dùng mà uống rượu. Ngài đã tán tụng những thần bằng bạc, vàng, đồng, sắt, gỗ, đá, (những vật) không thấy, không nghe, không tri thức. Còn Thiên Chúa cầm trong tay sinh khí của ngài và có dưới quyền Người mọi đường đi nước bước của ngài, thì ngài đã chẳng tôn vinh. 24 Cho nên, do tự Người, mút tay kia đã được sai đến và chữ viết kia đã được ghi chép. 25 Và này đây chữ viết đã được ghi chép: Mơnê, Mơnê, Tơqel upharsin. 26 Và này đây lời ấy phải giải thích làm sao: Mơnê: Thiên Chúa đã tính sổ triều ngài và đã thanh toán. 27 Tơqel: Ngài đã phải cân trên cân và thấy là thiếu hụt. 28 Pơres: Nước của ngài bị chia ba, chia tư và ban cho dân Mêđi và Batư".

29 Bấy giờ Baltasar truyền mặc cẩm bào cho Ðaniel, đeo kiềng vàng vào cổ ông và bá cáo về ông là ông được cầm quyền như vị thứ ba trong nước. 30 Ngay đêm ấy, Baltasar, vua dân Kanđu đã bị giết.

Chương 06

1 Và Ðarius người Mêđi đã lĩnh ngôi vua, năm 62 tuổi.

Ðaniel Trong Hầm Sư Tử

Lòng ghen của các vị bảo quốc

2 Ðarius đã nảy sáng kiến đặt cai trị nước 120 vị bảo quốc để có mặt trên tất cả nước, 3 và trên họ có ba vị thừa tướng - Trong số ấy Ðaniel là một - Các vị bảo quốc phải trình báo cáo cho các thừa tướng, ngõ hầu nhà vua khỏi bị thiệt thòi. 4 Và Ðaniel trổi vượt hơn các thừa tướng và các vị bảo quốc, bởi chưng nơi ông có một thần khí siêu đẳng. Và vua đã có ý đặt ông cai tất cả nước. 5 Bấy giờ các thừa tướng và các vị bảo quốc kiếm cớ để bắt lỗi Ðaniel về việc triều chính. Nhưng tuyệt nhiên họ đã không thể tìm ra được một cớ hay một lỗi nào, vì Ðaniel là người trung chính, và không bắt gặp được một sơ xuất hay một lỗi lầm nào nơi ông. 6 Các người ấy mới nói: "Tên Ðaniel này, ta sẽ chẳng kiếm ra được cớ nào đâu, trừ phi là ta đi kiếm nơi lề luật của Thần y thờ mà hại y". 7 Bấy giờ các thừa tướng và các vị bảo quốc đổ xô đi gặp vua. Họ tâu với vua: "Hoàng đến Ðarius, vạn vạn tuế! 8 Chúng tôi, tất cả các thừa tướng trong nước, các viên đổng lý, bảo quốc tư vấn, và tổng trấn, đã cùng nhau bàn là phải ra ngự sắc và ban hành lịnh cấm: Là trong vòng ba mươi ngày, hễ ai khẩn nguyện cầu kinh với bất cứ thần hay người nào, trừ phi là ngài, thì sẽ bị quăng vào hầm sư tử. 9 Vậy nay, tâu hoàng thượng, xin ngài ban lịnh cấm và châu phê văn kiện để được bất di bất dịch, chiếu theo luật của dân Mêđi và Batư, (một luật) vô phương bãi bỏ". 10 Bởi thế cho nên vua Ðarius đã châu phê văn kiện và lịnh cấm.

Ðaniel cầu nguyện

11 Thoạt khi Ðaniel biết là văn kiện đã được châu phê, thì ông về nhà. Các cửa sổ trên gác của ông vẫn cứ mở hướng về Yerusalem. Và mỗi ngày ba lần, ông vẫn quì gối mà cầu nguyện và ngợi khen trước Thiên Chúa của ông, y như ông đã từng làm từ trước đến nay. 12 Bấy giờ các người kia đổ xô lại và đã bắt gặp Ðaniel cầu nguyện van xin trước Thiên Chúa của ông. 13 Họ mới đến bệ kiến vua và tâu vua về lịnh cấm của vua: "Ngài đã chẳng châu phê lịnh cấm sao, là trong vòng 30 ngày, hễ ai khẩn cầu với bất cứ thần hay người nào, trừ phi là ngài, tâu hoàng thượng, kẻ ấy sẽ bị quăng vào hầm sư tử", vua đáp lại và nói: "Sự đã chắc rồi, chiếu theo luật của dân Mêđi và Batư, một luật vô phương bãi bỏ". 14 Bấy giờ họ cất tiếng nói trước mặt vua: "Có Ðaniel thuộc nhóm lưu đày Yuđa, tâu hoàng thượng, y đã chẳng đếm xỉa đến ngài và lịnh cấm ngài đã châu phê. Cứ mỗi ngày ba lần, y đã khẩn nguyện cầu kinh của y!" 15 Nhà vua vừa nghe điều ấy, thì rất đỗi phật lòng. Ông định bụng sẽ cứu Ðaniel. Cho đến khi mặt trời đã xế, ông vẫn gắng công làm sao cho Ðaniel thoát nạn. 16 Song những người kia đổ xô lại gặp vua và nói với vua: "Tâu hoàng thượng, ngài biết là luật của dân Mêđi và Batư là mọi lệnh cấm và sắc chỉ nhà vua đã ban hành thì phải bất di bất dịch".

Ðaniel bị quăng vào hầm sư tử

17 Bấy giờ vua truyền điệu Ðaniel đi và quăng ông vào hầm sư tử. Vua lên tiếng nói với Ðaniel: "Thần ngươi bền đỗ phụng thờ, chính Người sẽ cứu ngươi". 18 Người ta đã đem lại một khối đá và đặt trên miệng hầm. Và vua lấy ấn của mình và ấn của các đại thần mà niêm phong đá lại, để đừng có gì thay đổi về nố của Ðaniel. 19 Ðoạn vua lui về đền. Ông qua một đêm không ăn không uống. Ông đã không cho triệu phi tần đến trước mặt ông. Và giấc ngủ của ông đã trốn đâu mất. 20 Vừa tảng sáng tinh sương, nhà vua chỗi dậy. Ông hối hả lại hầm sư tử. 21 Vừa đến gần hầm, bằng một giọng thảm não, ông kêu gióng về phía Ðaniel. Nhà vua lên tiếng nói với Ðaniel: "Ðaniel, tôi tớ của Thần sinh sống! Thần ngươi bền đỗ phụng thờ có thể cứu ngươi thoát sư tử không?" 22 Bấy giờ Ðaniel thưa với vua: "Hoàng đế vạn vạn tuế! 23 Thiên Chúa của tôi đã sai thần sứ của Người khóa miệng sư tử, khiến chúng đã chẳng làm hại được tôi. Bởi chưng trước mặt Người, tôi được nhận ra là vô tội. Và cả trước mặt ngài, tâu đức vua, tôi cũng đã chẳng phạm lỗi gì". 24 Bấy giờ nhà vua rất đỗi vui mừng. Ông truyền kéo Ðaniel lên khỏi hầm. Ðaniel được kéo lên khỏi hầm, không một vết thương trên mình, bởi ông đã tin cậy vào Thiên Chúa của ông. 25 Và vua truyền điệu những người kia đến, (những kẻ) đã tố cáo Ðaniel, mà quăng xuống hầm sư tử, chúng và vợ con chúng. Chúng chưa thấu nền hầm, thì sư tử đã làm chủ được chúng và nghiền tán xương cốt chúng.

Tuyên tín của vua

26 Bấy giờ vua Ðarius thư cho tất cả các dân, các nước, các tiếng nói ở khắp cõi đất: "Bình an dẫy tràn cho các ngươi. 27 Chỉ dụ tự trẫm ban ra là: Trên toàn thể lãnh thổ đế quốc ta,

thiên hạ phải kính vì, giới sợ Thần của Ðaniel.

Quả Người là Thần sinh sống, Ðấng hằng tồn tại.

Nước của Người, nước bất diệt.

Chủ quyền của Người (còn mãi) đến cùng.

28 Người độ sinh, Người giải thoát,

Người làm dấu lạ và điềm thiêng, trên trời dưới đất.

Quả Người đã cứu Ðaniel khỏi mãnh lực sư tử".

29 Ông Ðaniel ấy đã công thành danh toại dưới triều Ðarius và triều Kyrô người Batư.

Chương 07

Các Thị Kiến

Thị kiến các mãnh thú

1 Năm thứ nhất đời Baltasar, vua Babel, Ðaniel trên giường nằm đã thấy chiêm bao và những thị kiến nơi đầu óc. Bấy giờ ông đã viết lại chiêm bao. Bắt đầu câu chuyện, 2 Ðaniel cất tiếng nói: "Trong thị kiến tôi được ban đêm, tôi mải nhìn, thì này: 4 gió trời khuấy động biển cả. 3 Và 4 mãnh thú to lớn khác nhau từ biển đi lên. 4 Con đầu hết là sư tử. Nó có cánh phụng hoàng. Tôi nhìn mãi cho đến khi nó bị giựt mất cánh, và bị nhắc bổng khỏi đất và đặt đứng chỏng hai chân lên như một người và lòng dạ người ta được ban cho nó. 5 Và này một mãnh thú khác, con thứ hai. Nó giống như gấu. Nó được đặt dựng đứng có một bên. Và nơi mõm nó, nơi hàm răng nó, có ba cái xương sườn. Người ta phán bảo nó: "Chỗi dậy! Ăn cho thật nhiều thịt!" 6 Sau đó, tôi đang nhìn, thì này: Một mãnh thú khác, như con beo. Nó có bốn cánh chim trên lưng. Mãnh thú có bốn đầu, và được ban quyền bính. 7 Sau đó, tôi đang nhìn vào thị kiến ban đêm, thì này: Mãnh thú thứ tư, dễ sợ đáng kinh, và mạnh quá đỗi. Nó có nanh sắt to lớn và vuốt đồng. Nó ăn, nó nghiền; còn gì sót lại, thì nó lấy chân chà đạp. Nó khác tất cả các mãnh thú trước. Nó có 10 sừng.

8 Tôi đang ngõ kỹ các sừng, thì này: Có một sừng khác, nhỏ hơn, lú lên giữa chúng; và ba cái trong các sừng trước bị nhổ đi trước mặt nó. Và này: Có những mắt như mắt người trên sừng ấy và một cái miệng ăn nói lớn lối.

Thị kiến về Ðấng cao niên và Con người

9 Tôi mải nhìn cho đến khi ngai được đặt hàng,

và Ðấng cao niên ngồi xuống. Áo Người trắng như tuyết;

tóc đầu Người như len phiếu trắng. Ngai của Người: Lửa hảo hào,

và bánh xe của Người: Lửa cháy rực.

10 Một sông lửa cuộn chảy và xuất ra từ trước nhan Người.

Ngàn ngàn hầu hạ Người, vạn vạn đứng chầu trước nhan Người.

Pháp đình an tọa, và sổ sách mở ra.

11 Tôi mải nhìn, bấy giờ, vì tiếng rộn những lời lớn lối cái sừng kia nói, tôi mải nhìn cho đến khi mãnh thú bị giết và thây nó bị hủy và phó cho lửa thiêu. 12 Còn về những mãnh thú: Chúng bị tước mất quyền bính. Nhưng đời chúng được kéo dài thêm một thời, một kỳ hạn.

13 Tôi mải nhìn các thị kiến ban đêm, thì này:

Với mây trời, như thể một Con người đi đến.

Ngài tiến lại Ðấng cao niên,

Và người ta cho Ngài xích lại trước nhan Người.

14 Ngài được ban tặng quyền bính, vinh dự, vương triều.

Tất cả các dân, các nước, các tiếng nói phải làm tôi Người.

Quyền bính của Người sẽ không bị hủy.

Giải thích thị kiến

15 Tôi, Ðaniel, thần khí tôi bồi hồi trong vỏ xác tôi. Và những thị kiến đầu óc tôi làm tôi kinh hoàng. 16 Tôi đã lại gần một vị trong những người đứng chầu, và xin dạy tôi thực chăng thế nào về tất cả các điều ấy. Và ngài đã nói và giải thích cho tôi biết tự sự. "17 Những mãnh thú to lớn ấy, chúng là bốn con, tức là bốn vua từ đất chỗi dậy. 18 Chư thánh của Ðấng Tối Cao sẽ lãnh lấy nước. Họ sẽ chiếm hữu nước ấy mãi, cứ mãi và luôn mãi". 19 Ðoạn tôi muốn được chắc về mãnh thú thứ tư, (mãnh thú) khác hẳn tất cả các con khác, dễ sợ quá đỗi, có nanh sắt và vuốt đồng. Nó ăm, nó nghiền và còn gì sót lại thì nó lấy chân chà đạp, -- 20 và về 10 sừng đầu nó - về cái sừng khác kia lú lên khiến ba sừng phải rơi trước mặt nó, về cái sừng ấy, (sừng) có mắt và miệng ăn nói lớn lối, và có vẻ lớn hơn các sừng khác. 21 Tôi cứ mải nhìn: Thì sừng ấy đã giao chinh với chư thánh và đã thắng được họ. 22 cho tới khi Ðấng cao niên đến, và thắng án được ban về phần chư thánh của Ðấng Tối Cao, và thời đã đến, thời chư thánh được nước làm của mình. 23 Ngài nói thế này: "Mãnh thú thứ tư:

Sẽ có trên đất một nước thứ tư, khác hẳn các nước hết thảy.

nó sẽ ăn tất cả cõi đất và nó sẽ chà đạp, nó sẽ nghiền tán.

24 Còn 10 sừng: Tự nước ấy sẽ chỗi dậy 10 vua.

Sau chúng, một vua khác sẽ chỗi dậy.

Nó khác hẳn các (vua) trước. Và nó sẽ hạ ba vua.

25 Nó sẽ nói những lời chống lại Ðấng Tối Cao.

Nó sẽ dày vò chư thánh của Ðấng Tối Cao.

và định thay đổi tuần tiết và Lề luật.

Họ sẽ bị phó nộp trong tay nó

một thời, vài thời và một nửa thời.

26 Pháp đình an tọa, và người ta sẽ tước quyền bính nó,

mà tiêu diệt và hủy đi cho đến kỳ cùng.

27 Nước với quyền bính và sự lớn lao

của mọi nước khắp dưới bầu trời

sẽ được ban cho chư thánh của Ðấng Tối Cao,

Nước của Người, nước bền mãi,

và mọi quyền bính sẽ làm tôi và vâng phục Người".

28 Ðến đây, câu truyện chấm dứt.

Tôi, Ðaniel, các ý tưởng của tôi làm tôi quá kinh hoàng; mặt tôi biến sắc. Và tôi đã giữ các lời ấy trong lòng tôi.

Chương 08

Thị kiến về cừu đực và dê đực

1 Năm thứ ba triều vua Baltasar, một thị kiến đã hiện đến cho tôi, tôi, Ðaniel, sau khi thị kiến đã hiện đến cho tôi ban đầu. 2 Tôi đang mải nhìn vào thị kiến - và xảy ra là trong khi nhìn - thì tôi ở Susa, một thành trì trong hạt Êlam. Trong khi nhìn thị kiến, thì tôi ở trên bờ sông Ulai. 3 Tôi ngước mắt lên nhìn, thì này: Một cừu đực đứng đối diện bờ sông. Nó có 2 sừng, 2 sừng cao, một sừng cao hơn sừng kia; sừng cao hơn ấy lại mọc sau. 4 Tôi thấy cừu đực húc tới phía Tây, phía Bắc và phía Nam. Và không có con vật nào cầm cự được trước mặt nó. Không ai tài nào giựt thoát khỏi tay nó. Nó hoành hành tùy sở thích nó.

5 Phần tôi, tôi đang tìm hiểu, thì này: Một dê đực từ phương mặt trời lặn đi đến, (rảo) khắp mặt đất mà (chân) không đụng đất. Dê đực ấy có một cái sừng lồ lộ giữa 2 mắt. 6 Nó đến tận nơi có cừu đực hai sừng tôi đã thấy đứng đối diện bờ sông. Nó xông tới cừu đực với cả sức hùng hổ của nó. 7 Tôi thấy nó đã tới sát cạnh cừu đực. Nó cáu tiết lên với cừu đực. Ðoạn nó phang cừu đực một cái làm gãy hai sừng. Cừu đực không còn sức cầm cự trước mặt nó; nó tông cho cừu đực lăn chiêng xuống đất mà chà đạp. Không ai tài nào giựt thoát cừu đực khỏi tay nó. 8 Dê đực lớn lên quá đỗi. Nhưng đương sức, thì cái sừng lớn bị gãy. Và 4 sừng lồ lộ mọc lên thay, theo bốn hướng gió trời.

9 Từ một trong các sừng ấy, cái sừng nhỏ nhất, đã ngoi lên một cái sừng nữa. Sừng ấy lớn lên quá mức về phía Nam, về phía Ðông và về phía (đất) diễm lệ. 10 Nó lớn lên thấu tận cơ binh trên trời, và làm cho nhào xuống đất một phần cơ binh và một phần tinh tú. Rồi nó đã chà đạp chúng. 11 Nó đã tự đại lấn át cả Ðấng thống lĩnh cơ binh. Lễ tế hằng ngày dâng kính Người, nó đã phế bỏ; và chốn thánh điện của Người đã bị quẳng xó. 12 Cơ binh bị thí bỏ, làm một với lễ tế hằng ngày, nhân vì tội nghịch. Chân đạo, nó đã quăng xuống đất. Nó đã dám làm và nó đã thành công.

13 Và tôi đã nghe một vị thánh ngỏ lời; và một vị thánh khác nói với vị đã ngỏ lời: "Cho đến bao giờ nữa thị kiến còn kéo dài: Lễ tế hằng ngày, tội nghịch tàn phá, cung thánh bị phó nộp, và cơ binh bị chà đạp?" 14 Và vị ấy nói với vị kia: "Cho đến 2.300 chiều và sáng. Và thánh điện sẽ được phục hồi".

Thiên thần Gabriel giải thích thị kiến

15 Và xảy ra là trong khi tôi, Ðaniel, tôi nhìn thị kiến và tìm hiểu, thì này: Có như hình dáng một người đàn ông đứng trước mặt tôi. 16 Và tôi nghe có tiếng người giữa (sông) Ulai; tiếng ấy gọi lớn và nói: "Gabriel, hãy cho người này hiểu thị kiến!" 17 Và ngài đã đến bên cạnh chỗ tôi đứng. Thấy ngài đến nơi, tôi thất kinh mà vật mình sấp mặt xuống. Ngài đã nói với tôi: "Hỡi con người, hãy hiểu là thị kiến đem về thời cùng tận", 18 Ngài đang ngỏ lời với tôi, thì tôi ngất lịm đi, mặt sát đất. Ngài đụng đến tôi và đặt tôi đứng lên tại chỗ. 19 Rồi ngài nói: "Này ta thông tri cho ngươi điều sẽ xảy ra vào lúc cuối thời nghĩa nộ. Quả thế kỳ hạn sẽ có cùng. 20 Cừu đực ngươi sẽ thấy có hai sừng: Ðó là các vua Mêđi và Batư. 21 Dê đực lông lá là vua xứ Yavan. Sừng lớn giữa 2 mắt, tức là vua đầu hết. 22 Nó bị gãy, thì có 4 sừng đứng thay thế nó: Ðó là bốn vương quốc từ giữa nước ấy đứng lên; nhưng không có sức mạnh của nó.

"23 Vào lúc triều đại của chúng mạt vận,

khi mà lũ ngụy nghịch vun đã đầy lường,

thì một vua mặt lì đứng dậy, và kẻ tinh thông giảo kế.

24 Sức mạnh của nó nên hùng hậu, --

nhưng không phải bởi sức mạnh của nó.

Nó sẽ lộng hành làm những điều quái đản.

Và nó làm, là nó thành công.

Nó sẽ làm bại hoại những đám người hùng hậu và dân chư thánh.

25 Vì nó xảo trí, mưu gian nơi tay nó sẽ thành công.

Nó sẽ tự cao tự đại trong lòng.

Trong bất ngờ, nó sẽ làm cho lắm người bại hoại.

Nó sẽ dấy lên chống lại Ðấng thống lãnh các thống lãnh.

Nó sẽ bị bẻ gãy, nhưng không do tay phàm.

26 Thị kiến về chiều về sáng nói đây: Ðó là sự thực!

Phần ngươi, lo giữ kín thị kiến, vì còn chầy ngày (mới tỏ)".

27 Tôi, Ðaniel, tôi thật chết giấc, ốm liệt nhiều ngày. Ðoạn tôi lại phục hồi và thi hành công việc của vua. Tôi những bồi hồi về thị kiến ấy và tôi vẫn không hiểu.

Chương 09

Lời kinh của Ðaniel

1 Năm thứ nhất đời Ðarius, con của Assuêrus, thuộc dòng giống Mêđi, người đã được tôn làm vua nước dân Kanđu. 2 Năm thứ nhất triều ông, tôi, Ðaniel, tôi (đọc) kinh điển (và) suy nghĩ về số những năm phải mãn, theo lời Yavê phán với tiên tri Yêrêmya, trước khi cảnh điêu tàn của Yêrusalem chấm dứt: 70 năm. 3 Tôi đã ngước mặt lên với Ðức Chúa Thiên Chúa mà thiết tha nguyện cầu, nài xin với chay kiêng, bao bị và tro bụi. 4 Tôi đã khấn nguyện Yavê Thiên Chúa của tôi, tôi đã xưng thú và nói:

"Ôi! Lạy Chúa, Thiên Chúa lớn lao và đáng sợ, Ðấng giữ Giao ước và lòng nhân với những ai yêu mến Người và giữ các lịnh Người truyền. 5 Chúng tôi đã lầm lỗi, đã phạm tội, đã làm trái. Chúng tôi đã ngỗ nghịch và rời xa lịnh truyền, phán quyết của Người. 6 Chúng tôi đã không nghe các tôi tớ của Người và các tiên tri, những kẻ đã nhân danh Người mà ngỏ lời với các vua, các tướng và cha ông chúng tôi, cũng như với toàn dân trong xứ. 7 Lạy Chúa, chính nghĩa thuộc về Người, còn thuộc về chúng tôi là hổ mặt, hổ mày như ngày hôm nay, cho người Yuđa và dân cư Yêrusalem cùng toàn thể Israel, ở gần ở xa, nơi mọi xứ Người đã xua chúng đến, nhân vì tội phản phúc của chúng đối với Người. 8 Lạy Yavê, thuộc về chúng tôi là hổ mặt, hổ mày, cho các vua, các tướng và cha ông chúng tôi, bởi chúng tôi đã lỗi phạm đến Người. 9 Thuộc về Ðức Chúa, Thiên Chúa của chúng, dạ chạnh thương và sự dung thứ, bởi chúng tôi đã ngỗ nghịch với Người. 10 Chúng tôi đã không nghe tiếng của Yavê, Thiên Chúa của chúng tôi, mà đi theo các luật lệ của Người, (điều) Người đã đặt trước mặt chúng tôi nhờ trung gian các tôi tớ của Người là các tiên tri. 11 Toàn thể Israel đã phạm luật Người và đã rời xa không nghe tiếng Người. Nên đã trút xuống trên chúng tôi lời rủa thề đã chép trong Luật Môsê, tôi tớ của Thiên Chúa, vì chúng tôi đã lỗi phạm đến Người. 12 Người đã giữ vững các lời của Người, (lời) Người đã phán trên chúng tôi và trên các thẩm phán xét xử chúng tôi, là đã giáng xuống trên chúng tôi đại họa, đến đỗi chưa từng xảy ra dưới cả bầu trời như điều đã xảy đến cho Yêrusalem. 13 Như đã viết trong Luật Môsê, tất cả các họa ấy đã giáng xuống trên chúng tôi. Thế mà chúng tôi đã không xoa dịu nhan Yavê, Thiên Chúa của chúng tôi, là bỏ tội lỗi mà trở lại và để ý đến sự thật của Người. 14 Yavê tỉnh thức (giữ lời đe) giá họa. Người đã giáng họa ấy xuống trên chúng tôi, ấy vì Yavê, Thiên Chúa của chúng tôi nhân nghĩa trong mọi việc Người làm và chúng tôi đã chẳng nghe tiếng Người. 15 Và nay, lạy Chúa, Thiên Chúa của chúng tôi, Ðấng đã ra tay mạnh mẽ đem dân Người ra khỏi Aicập và đã làm nên danh tiếng như có ngày nay, chúng tôi đã lỗi lầm, chúng tôi đã làm trái. 16 Lạy Chúa, chiếu theo các việc đại nghĩa của Người hết thảy, xin khấng thu hồi cơn giận gay gắt của Người khỏi thành của Người là Yêrusalem, núi thánh của Người. Vì chính lỗi tại chúng tôi và các tội của cha ông chúng tôi, mà Yêrusalem và dân của Người đã nên mối sỉ nhục nơi mọi dân láng giềng chúng tôi. 17 Và bây giờ, lạy Thiên Chúa của chúng tôi, xin nghe lời cầu nguyện của tôi tớ Người và lời van xin của nó, xin chiếu rạng nhan Người trên thánh điện tan hoang của Người vì chính mình Người, lạy Chúa. 18 Lạy Thiên Chúa của tôi, xin ghé tai nghe, xin ghé mắt nhìn đến cảnh hoang tàn của chúng tôi, và thành trên đó Danh Người đã được kêu khấn. Vâng, không phải bằng vào những việc đức nghĩa của chúng tôi, nhưng là cậy vào dạ chạnh thương lớn lao của Người, mà chúng tôi đệ lên trước nhan Người các lời van xin của chúng tôi. 19 Lạy Chúa, xin khấng nghe! Lạy Chúa, xin dung thứ! Lạy Chúa, xin đoái nhìn và ra tay! Xin đừng trì hoãn vì chính mình Người, Lạy Thiên Chúa; vì thành và dân của Người đã được đội Danh Người!".

Thiên thần Gabriel cắt nghĩa điềm báo

20 Tôi còn đang nói và khẩn nguyện cùng xưng thú lỗi lầm của tôi và lỗi lầm của dân tôi là Israel, và đệ lên trước nhan Yavê, Thiên Chúa của tôi, lời tôi van xin, trên núi thánh của Thiên Chúa của tôi; 21 trong lúc cầu kinh, tôi còn đang nói, thì Gabriel, người mà tôi đã thấy trong thị kiến ban đầu, đã vụt bay đến kề bên tôi vào lúc cúng chiều. 22 Ngài đến và phán bảo tôi. Ngài nó: "Ðaniel, nay ta ra để cho ngươi được thông tường hiểu biết. 23 Ngay khi ngươi bắt đầu van xin, thì lời đã (ban) ra và ta đến để loan báo cho ngươi, quả ngươi là [người] được quí mến. Cố hiểu lời này! Cố am hiểu thị kiến:

"24 Ðã khâm định bảy mươi tuần trên dân ngươi,

và trên thành thánh của ngươi để chấm dứt tội nghịch,

để thanh toán lỗi lầm để xá tội phạm,

để đem lại công chính mãi mãi, để niêm ấn thị kiến và tiên tri,

để xức dầu cho điều cực thánh.

25 Hãy lo mà biết mà tường:

Từ lúc lời được (ban) ra

(báo trước) việc vãn hồi và xây lại Yêrusalem,

cho đến vị được xức dầu lãnh tướng là bảy tuần.

Trong vòng 62 tuần, phố xá và hào lũy sẽ được xây dựng lại,

nhưng trong những thời buổi quẫn bách.

26 Sau 62 tuần, một vị được xức dầu sẽ bị tiễu trừ

mà không án xử. Thành và cung thánh,

dân của môt lãnh tướng xâm lăng sẽ hủy hoại.

Nhưng vận cùng của nó trong trận lục.

Cho đến cùng, chiến tranh đã quyết và phá phách tan hoang.

27 Với đa số, nó sẽ minh giao kết ước, nội một tuần.

Trong nửa tuần, nó bắt đình chỉ tế tự và cúng bái.

Trên cánh (tế đàn), đồ ghê tởm hoang tàn.

Cho đến khi án tận tuyệt

và điều quyết phải đổ xuống trên kẻ phá phách tan hoang".

Chương 10

Thị Kiến Lớn Thời Thịnh Nộ

1 Năm thứ ba đời Kyrô vua Batư, có lời mạc khải cho Ðaniel cũng có tên gọi là Beltsassar. Lời chân thật: Một đại chiến. Lời ấy ông đã hiểu. Am hiểu đã ban cho ông trong thị kiến.

2 Trong những ngày ấy, tôi, Ðaniel, tôi đã cư tang ba tuần chẵn, từng ngày. 3 Tôi đã không ăn những đồ sang quí. Rượu thịt đã không vào miệng tôi. Tôi đã không xức dầu thơm cho đến khi mãn ba tuần chẵn từng ngày. 4 Ngày hai mươi bốn, tháng thứ nhất, tôi ở ven Sông Cả, tức là Tigra. 5 Tôi ngước mắt lên nhìn, thì này:

Một người mặc trúc bâu.

Ngang lưng thắt đai vàng, vàng ròng.

6 Thân mình ngài như ánh kim châu.

Mặt ngài như dáng vẻ chớp lòe. Ðôi mắt như đuốc lửa.

Cánh tay và chân óng ánh như thau đánh bóng.

Tiếng của ngài như tiếng cả đám đông.

7 Chỉ có một mình tôi, Ðaniel, tôi đã thấy thị kiến. Những người ở với tôi đã không thấy thị kiến đó. Nhưng họ bị kinh hãi xâm nhập, khiến họ đã phải chạy trốn ẩn mình. 8 Vậy chỉ còn lại một mình tôi. Và tôi đã thấy thị kiến lớn lao ấy. Trong tôi, không còn một sức lực nào. Dung mạo tôi tái mét như thây ma. Sức lực, tôi không còn phương giữ lại.

Thiên thần hiện ra

9 Tôi nghe tiếng lời ngài. Vừa nghe tiếng lời ngài, tôi đã chết điếng, dập mặt xuống đất. 10 Và này, một bàn tay đụng đến mình tôi, giật nảy tôi cho tôi chỗi dậy trên đầu gối và bàn tay tôi. 11 Và ngài nói với tôi: "Ðaniel, người được quí mến! Hãy chú ý vào các lời ta sắp nói với ngươi. Hãy đứng dậy tại chỗ ngươi đứng. Vì này ta đã được sai đến với ngươi". Trong khi ngài nói với tôi lời ấy, thì tôi đã đứng dậy mà cứ run cầm cập. 12 Ngài nói với tôi: "Ðaniel, đừng sợ! Vì từ ngày đầu, khi ngươi đem hết lòng tìm hiểu bằng cách chay kiêng hạ mình trước nhan Thiên Chúa của ngươi, thì các lời ngươi đã được nhậm. Và ta, ta đến chính vì các lời của ngươi. 13 (Thần sứ) tướng nước Batư đứng cự lại ta 21 ngày. Và này Mikael, một trong các tướng hàng đầu đã đến trợ lực với ta. Ta đã để ngài lại đó bên cạnh tướng của các vua Batư. 14 Và ta đến để cho ngươi hiểu điều sẽ xảy đến cho dân ngươi, vào lúc niên cùng thế tận, vì đây là thị kiến về những ngày ấy".

15 Trong khi ngài nói với tôi những lời như thế, thì tôi gục đầu xuống đất và ra cấm khẩu. 16 Và này: Có gì tợ như một kẻ thuộc hàng con cái loài người đụng vào môi tôi. Tôi liền mở miệng được và nói được lên lời. Tôi nói với đấng ở đàng trước tôi: "Thưa đức ông, vì thị kiến mà những quằn quại đổ xuống trên tôi; và sức lực, tôi không còn phương giữ lại. 17 Làm sao tôi tớ của đức ông đây có thể nói được lên lời với đức ông tôi đây, khi mà từ nay sức lực nơi tôi đã rã rời và một chút hơi thở cũng không có trong tôi?" 18 Bấy giờ đấng hình tợ người ta lại đụng đến tôi lần nữa mà làm cho tôi nên mạnh mẽ. 19 Và ngài nói: "Ðừng sợ! Hỡi người được quí mến. Bình an cho ngươi. Hãy ở mạnh mẽ! Hãy ở mạnh mẽ!" Ngài vừa nói thế với tôi, thì tôi đã nên mạnh mẽ và tôi nói: "Xin đức ông cứ ngỏ lời, vì ngài đã làm cho tôi nên mạnh mẽ".

20 Bấy giờ ngài nói: "Ngươi có biết tại sao ta đến với ngươi không? 21a Ta sẽ báo cho ngươi biết điều đã khâm định trong sách sự thật. 20b Nay ta phải trở lại nghinh chiến với (thần sứ) tướng của Batư. Ta vừa ra khỏi vòng chiến ấy, thì này: (Thần sứ) tướng của Yavan đến. 21b Và không có một ai tăng sức cho ta đấu với các vị ấy, trừ phi là Mikael, (thần sứ) tướng của các ngươi.

Chương 11

1 (Và ta, năm thứ I đời Ðarius người Mêđi), Ngài là điểm tựa của ta, làm kẻ tăng sức và chống đỡ [ta]. 2 Bây giờ ta sẽ báo cho ngươi biết sự thật: Này, sẽ còn ba vua đứng lên cho Batư. (Vua) thứ tư sẽ nên giàu có, của cải nhiều vượt hết mọi người. Khi đã nên mạnh nhờ của cải, thì ông sẽ huy động mọi người đánh nước Yavan. 3 Và một vua võ biền sẽ đứng lên. Với quyền bính bá chủ bao la, ông sẽ thống trị và hoành hành tùy sở thích ông. 4 Nhưng ông vừa mới đứng lên, nước ông sẽ bị bẻ gãy, và phân mảnh theo bốn phương gió trời; nhưng không phải cho hậu duệ của ông; không có quyền bá chủ nào được như khi ông thống trị, vì nước ông sẽ bị nhổ cả rễ mà trao tay cho cả những người khác họ.

5 Vua phương Nam sẽ nên mạnh. Nhưng trong hàng tướng lãnh của ông có người sẽ nên mạnh và chống lại ông. Vua ấy sẽ thống trị với quyền bá chủ bao la hơn quyền của ông. 6 Sau ít năm, cùng nhau họ kết thân. Và một công chúa của vua phương Nam sẽ đi tới với vua phương Bắc để gây tình hữu nghị. Nhưng nàng sẽ chẳng duy trì được sức lực bợ đỡ. Và dòng giống ông sẽ không vững. Nàng sẽ bị thí đi, nàng, những người hộ tống nàng, con nàng và kẻ gây thế lực cho nàng trong thời buổi ấy. 7 Một chồi do cùng một gốc như nàng sẽ đứng lên thay cha. Y đầu quân nhập ngũ. Y sẽ vào tận trong tuyến phòng thủ của vua phương Bắc. Y sẽ hoành hành chống lại họ và nên mạnh. 8 Cả các thần của họ, cùng với tượng đúc và những đồ sang quí bạc vàng của họ, y sẽ đem về Aicập làm chiến phẩm. Một ít năm, y sẽ án binh bất động xa vua phương Bắc. 9 (Vua này) sẽ đến nước vua phương Nam. Nhưng rồi ông sẽ quay về lại địa sở của ông. 10 Các con ông sẽ dấy binh và chiêu mộ đám đông những đạo binh đông đảo. (Một người) sẽ đến và như nước lụt sẽ ngang qua rồi quay trở lại. Và chúng sẽ dấy binh cho đến tận đồn ải của (vua phương Nam). 11 Vua phương Nam sẽ phẫn uất và xuất binh giao chiến với y, vua phương Bắc. Ông chiêu binh mộ tướng, một đám đông đông đảo. Và đám đông của y sẽ bị nộp trong tay ông. 12 Ðám đông (của địch) tiêu tán, lòng ông phấn khởi. Ông sẽ hạ từng vạn. Nhưng ông sẽ không kiên cường. 13 Vua phương Bắc lại chiêu binh mộ tướng lần nữa, một đám đông đông đảo hơn trước. Và sau một quãng thời gian ít năm, ông sẽ đến với một đạo binh lớn lao và quân trang thật nhiều. 14 Vào thời ấy, lắm người sẽ dấy lên chống lại vua phương Nam. Sẽ có lũ hung đồ thuộc dân ngươi sẽ dấy lên muốn chống đỡ thị kiến. Nhưng chúng sẽ thất bại. 15 Vua phương Bắc sẽ đến. Ông sẽ đắp lũy và chiếm được một thành trọng yếu. Các cánh tay trong phương Nam sẽ không cầm cự nổi. Và binh tinh nhuệ của (phương Nam) cũng không có sức cầm cự. 16 Kẻ đến đánh (phương Nam) sẽ hoành hành tùy sở thích. Sẽ không ai cầm cự lại trước mặt ông. Ông sẽ dừng lại trên giang san gấm vóc. Quyền tận diệt nơi tay ông. 17 Ông sẽ nhất quyết đến thị uy trên toàn nước ấy. Nhưng ông sẽ phải nghị hòa với (vua phương Nam) và đem quí nữ gả cho, muốn hủy hoại nước ấy. Nhưng sự đã không thành, việc sẽ không xảy ra như ý ông.

18 Ông sẽ quay mặt về phía duyên hải cù lao và chiếm được nhiều vùng. Nhưng một tướng công sẽ làm ông hết xấc xược, mà ông sẽ không thể trả đũa xấc lại với y.

19 Ông sẽ quay mặt về những đồn ải xứ ông. Nhưng ông sẽ lăn nhào, ngã gục và không còn gặp thấy nữa. 20(Một người khác) đứng lên thay ông. Y sẽ sai người với cả ngự giá, hộ tống đi tróc thuế. Trong khoảng một vài ngày, y sẽ bị bẻ gãy, nhưng không vì nóng giận, cũng chẳng phải ngoài trận.

Antiôkhô Êpiphanê

21 Một tên bỉ ổi đứng lên thay. Người ta sẽ chẳng cho y đáng được uy phong vương giả. Nhưng y sẽ tiến cách bình thản và lấy giảo kế củng cố ngôi vua. 22 Những mãnh lực của trận lục (chống đối) sẽ bị lút trước mặt y và bị bẻ gãy, cả vị lãnh đạo một giao ước. 23 Cho dù có liên minh với y, y vẫn dùng lừa bịp xử trí. Và y sẽ thăng tiến, sẽ nên hùng cường với một số ít thủ hạ. 24 Một cách bình thảnh, y sẽ đi đến những vùng màu mỡ trong hạt. Và y sẽ làm những điều mà cha ông y và tổ tiên của cha ông y không làm. Chiến phẩm, của hôi, tài sản, y sẽ tung vãi cho thủ hạ. Y đồ mưu đánh các thành trì. Nhưng chỉ đến một thời nào thôi.

25 Y sẽ huy động lực lượng và can đảm đánh vua phương Nam với một đạo binh lớn. Vua phương Nam cũng dấy binh sung trận với một đạo binh lớn, hùng hậu quá đỗi. Nhưng ông sẽ không cầm cự được, vì người ta mưu phản ông. 26 Và những kẻ ăn thịnh soạn của nhà vua sẽ bẻ gãy thế lực ông. Ðạo binh của ông sẽ bị lút tràn. Thây ma ngã gục ngổn ngang.

27 Hai vua lòng tính hại nhau, sẽ cùng chung một bàn mà nói dối lừa nhau. Nhưng sự chẳng thành, vì còn chờ mút cùng hạn định. 28 Và y sẽ trở về xứ y với tài sản lớn lao. Nhưng lòng y (quyết) hại Giao ước thánh. Y hoành hành. Rồi y sẽ về xứ. 29 Ðến kỳ hạn, y sẽ trở lại phương Nam lần nữa. Nhưng rốt cuộc sẽ không như đầu cuộc. 30 Thuyền bè Kittim sẽ đến trên y. Y sẽ thất đảm. Y sẽ quay trở về và trút uất ức trên Giao ước thánh. Y sẽ hoành hành và thông đồng ăn ý với những kẻ bỏ Giao ước thánh.

31 Theo lịnh y, binh lực dấy lên và phạm đến thánh điện đồn ải. Chúng sẽ bãi đi lễ tế hàng ngày. Chúng sẽ lập nên đồ ghê tởm hoang tàn. 32 Y sẽ dùng lời thơn thớt ngọt ngào làm bội giáo những kẻ ác phạm trên Giao ước. Nhưng dân biết Thiên Chúa của mình sẽ nên kiên cường. Và họ sẽ hoạt động. 33 Những kẻ sĩ trong dân sẽ thông hiểu biết cho nhiều người. Và họ sẽ ngã gục gươm đâm, lửa đốt, lưu đồ và tước đoạt, khoảng nhiều ngày. 34 Vào thời họ phải lao đao, họ sẽ được chút ít trợ giúp. Nhiều kẻ sẽ liên kết với họ theo kế hoạt đầu. 35 Trong hàng kẻ sĩ, có những kẻ sẽ ngã gục một thời, để có được nơi họ thử bằng lửa, thanh luyện và phiếu trắng tinh cho đến kỳ cùng, vì còn chờ hạn định.

36 Vua sẽ hoành hành tùy sở thích. Y sẽ dương dương tự tôn lên trên mọi thần. Y sẽ thốt ra những điều quái đản chống lại Thiên Chúa của cả chư thần. Y sẽ thành công cho đến thời nghĩa nộ chấm dứt, vì điều đã quyết tất sẽ thành sự. 37 Y sẽ không đếm xỉa đến các thần của tổ tiên y. Y cũng chẳng đếm xỉa đến (thần) cưng của nữ giới, hay bất cứ thần nào khác. Vì y tự tôn lên trên mọi sự. 38 Y tôn thần các đồn ải thay cho mọi thần; thần mà tổ tiên y không biết đến, y tôn sùng với vàng bạc, châu ngọc và những đồ sang quí. 39 Y đặt dân của thần xa lạ làm quân trú đóng. Kẻ nào y nhìn nhận, y lấy vinh sang hậu đãi. Y cho chúng cầm quyền trên nhiều người khác và phân phát cho đất đai với một giá cả nào đó.

Thời Cùng Tận

Ngày tàn của kẻ bách hại

"40 Ðến thời cùng tận, vua phương Nam sẽ chạm trán với y. Và vua phương Bắc, với xa mã, kỵ binh, thuyền bè vô số, tấn công (vua phương Nam) như vũ bão. Y sẽ xông vào các xứ. Và như nước lụt, y sẽ tràn qua. 41 Y sẽ đến giang sơn gấm vóc. Và nhiều người sẽ ngã gục. Nhưng những kẻ này sẽ thoát khỏi tay y: Eđom, Moab, và số sót con cái Ammôn.

42 Y sẽ với tay trên các xứ. Ðất Aicập sẽ không thoát. 43 Y sẽ làm chủ những bảo tàng bằng bạc và mọi đồ sang quí Aicập. Dân Lybi và Kush sẽ cùng y dõi theo nước bước. 44 Những tin đồn từ phương Ðông, phương Bắc làm y kinh hoàng. Ðùng đùng nóng giận, y sẽ xuất chinh để hủy diệt, để hiến phù tru di nhiều mạng. 45 Trướng vàng hành cung, y sẽ cắm giữa Biển cả và Núi thánh của giang sơn gấm vóc. Và y sẽ đi đến tận cùng của y, mà không người tiếp viện.

Chương 12

"1 Thời ấy, sẽ đứng lên Mikael, vị tướng cả, kẻ đứng bên con cái dân ngươi. Thời sẽ là thời quẫn bách, như chưa từng có cho đến bây giờ. Nhưng thời ấy, dân ngươi sẽ thoát nạn, mọi kẻ gặp thấy ghi danh trong cuốn Sách.

Sống lại

"2 Và trong những kẻ nằm ngủ trong bụi đất, nhiều người sẽ thức dậy. Kẻ thì dành cho sự hằng sống. Kẻ sẽ chuốc lấy ô nhục, làm đồ gớm ghiếc muôn đời. 3 Kẻ sĩ sẽ sáng chói như ánh quang vòm trời. Và những kẻ đã giải kết cho nhiều người sẽ như tinh sao muôn đời muôn kiếp.

4 Còn ngươi, Ðaniel, hãy giữ kín các lời ấy; hãy niêm phong cuốn sách, cho đến thời Cùng tận. Lắm kẻ sẽ đôn đáo (đi tìm). Và tri thức sẽ gia tăng".

Lời sấm niêm phong

5 Tôi, Ðaniel, tôi nhìn, thì này: Có 2 người (khác), một người đứng trên bờ sông bên này, và một người đứng trên bờ sông bên kia. 6 Và (một người) nói với người mặc trúc bâu, bên trên nước sông: "Cho đến bao giờ nữa mới là cùng tận cho những điều quái đản ấy?" 7 Và tôi đã nghe thấy người mặc trúc bâu, bên trên nước sông; ngài giơ tay phải và tay trái lên trời mà thề nhân Danh Ðấng hằng sống: "Cho đến một thời, vài thời và một nửa thời. Khi nào uy của dân thánh hết bị chà đạp, thì bấy giờ tất cả các điều ấy cũng sẽ hoàn tất". 8 Tôi đã nghe mà không hiểu. Tôi mới nói: "Thưa đức ông, chung cuộc các điều ấy sẽ làm sao?" 9 Và ngài nói: "Ði đi! Ðaniel, vì các lời ấy được giữ kín, niêm phong cho đến thời cùng tận. 10 Lắm kẻ sẽ nên thanh luyện, phiếu trắng tinh, thử bằng lửa. Ác nhân sẽ cứ làm ác. Không ác nhân nào sẽ hiểu. Còn kẻ sĩ sẽ hiểu. 11 Từ thời lễ tế hằng ngày bị bãi và đồ ghê tởm hoang tàn dựng lên: 1290 ngày. 12 Phúc cho kẻ trông đợi và đạt thấu 1335 ngày. 13 Phần ngươi, hãy đi cho đến mút cùng. Ngươi sẽ được an nghỉ. Và ngươi sẽ đứng lên lãnh phần ngươi vào lúc cùng tận những ngày thời gian".

Chương 13

Truyện Bà Susanna

1 Có một người kia ở tại Babylon, tên là Yôakim. 2 Ông lấy vợ tên là Susanna, con gái ông Helkya, xinh đẹp tuyệt trần và biết kính sợ Chúa. 3 Cha mẹ là những người đức nghĩa, nên đã dạy dỗ con rập theo Lề luật Môsê. 4 Vả Yôakim là người rất giàu có. Ông có sát cận nhà một thửa vườn. Những người Dothái thường hay lui tới nhà ông, vì ông là người có thế giá hơn hết mọi người. 5 Người ta đã bổ nhiệm hai kỳ mục chọn trong dân làm thẩm phán năm ấy. Về họ, Ðức Chúa đã phán: "Từ Babylon, sự vô đạo đã phát xuất do bởi hàng kỳ mục, những kẻ làm thẩm phán và dường thể như cai trị dân". 6 Họ thường lai vãng nhà Yôakim. Và mọi người có tranh tụng thì đến với họ. 7 Xảy ra là trưa đến dân chúng rút ra về, thì Susanna vào đi dạo trong vườn của chồng nàng. 8 Hai kỳ lão ngày ngày thấy nàng vào vườn dạo. Và về nàng, chúng đã để mình chiều theo dâm dục. 9 Chúng ra tà vạy để mất lương tri. Chúng quay mắt đi để khỏi nhìn lên Trời và chẳng nhớ cân nhắc thị phi. 10 Cả hai đều phải lòng nàng mê mết. Nhưng chúng không dàm nói cho nhau biết vết thương lòng của chúng. 11 Vì chúng hổ ngươi, dám đâu nói ra lòng dâm dục của chúng làm chúng muốn được tư thông với nàng. 12 Ngày ngày chúng hăm hở rình sao cho được thấy nàng. 13 Chúng nói với nhau: "Thôi ta về nhà! Ðến giờ ăn trưa rồi!" Và chúng chia tay nhau đi ra. 14 Nhưng ngay đó chúng đã lui lại và không hẹn mà hò, chúng đã cùng đến một chỗ. Hỏi nhau, chúng mới vỡ lẽ mà thú thực tình dục của chúng. Và bấy giờ chúng định với nhau: Lúc nào chúng sẽ có thể gặp nàng một mình. 15 Xảy ra là trong khi chúng rình chờ ngày tốt, dịp may, thì Susanna vào vườn như ngày qua, ngày kia, với hai đứa tớ gái mà thôi. Và vì trời nóng bức, nàng muốn tắm trong vườn. 16 Trong vườn chẳng có ai cả, ngoài hai kỳ mục núp đó mà rình xem nàng. 17 Nàng bảo hai đứa tớ gái: "Ðem lại cho ta dầu thơm và bò hòn xát mình, rồi đóng cửa vườn lại để ta tắm". 18 Chúng đã làm như nàng bảo, và đóng cửa vườn. Ðoạn chúng đi ra theo cửa hậu, để đem vào những vật chúng được lịnh đi lấy. Chúng không biết là các kỳ mục kia đã núp bên trong.

19 Các đứa tớ gái vừa ra, thì hai kỳ mục chồm dậy và chạy ùa đến với nàng. 20 Chúng nói: "Này: Cửa vườn đã đóng. Không ai trông thấy chúng mình. Chúng tôi đây mê mết vì nàng. Hãy vui lòng nghe theo chúng tôi, mà thuộc về chúng tôi đi! 21 Bằng không chúng tôi sẽ làm chứng có hại cho nàng: Là có một thằng trai đã ở với nàng. Và chính vì thế, nàng đã bảo các tớ gái lui ra để nàng lại". 22 Susanna thở dài và nói: "Ðàng nào cũng kẹt! Vì nếu làm thế, thì tôi phải chết! Mà không làm thế, thì cũng không thoát khỏi tay các ông. 23 Nhưng thà đừng làm mà sa tay các ông, còn hơn là phạm tội trước mặt Chúa". 24 Susanna mới kêu lên lớn tiếng. Hai kỳ mục kia cũng kêu lên át nàng đi. 25 Và một trong hai người chạy đi mở cửa vườn. 26 Người nhà vừa nghe tiếng kêu trong vườn, thì nhảy xô vào phía cửa hậu để xem sự gì xảy ra cho nàng. 27 Khi các kỳ mục đã phân phô lời lẽ của họ, thì các tôi tớ rất lấy làm xấu hổ, vì chưa hề nghe nói Susanna như thế bao giờ.

28 Và xảy ra là hôm sau, khi dân chúng đã tụ họp ở nhà Yôakim, chồng nàng, thì hai kỳ mục kia đến, đầy những ý định tội ác báo hại Susanna, quyết làm cho nàng bị xử tử. 29 Trước mặt dân, chúng nói: Hãy sai người đi điệu Susanna, con của Helkya, tức là vợ của Yôakim". Và người ta đã sai người đi. 30 Nàng đến với cha mẹ, con cái và mọi người thân thích. 31 Susanna rất là duyên dáng và nhan sắc xinh đẹp. 32 Các tên phi pháp ấy truyền lật khăn núp của nàng đi vì nàng có choàng khăn, để được no thỏa sắc đẹp của nàng. 33 Kẻ thân người dưng, ai ai thấy nàng đều phải rớm nước mắt. 34 Hai kỳ mục đứng dậy giữa đám dân, đặt tay trên đầu nàng. 35 Còn nàng vừa khóc ngó lên trời, lòng những trông cậy vào Chúa. 36 Các kỳ lão nói: "Trong khi chỉ có một mình chúng tôi đi dạo trong vườn, thì thị này đi vào với hai đồng nữ. Nó đóng cửa vườn lại và cho các đồng nữ lui ra. 37 Một chàng trai đã núp sẵn đó, bấy giờ đã đến với nó và nằm với nó. 38 Chúng tôi đang ở góc vườn bên kia thấy điều vô luân, thì đã chạy lại nơi chúng. 39 Và đã thấy chúng giao hợp với nhau. Thằng đó, chúng tôi đã không thể chụp chúng được, vì nó mạnh hơn chúng tôi. Nên nó đã mở cửa mà lao mình được. 40 Còn thị này, chúng tôi chụp được, và hỏi: Thằng trai kia là ai? 41 Nó đã không muốn nói cho chúng tôi biết. Về những điều này chúng tôi xin làm chứng".

Và cộng đoàn đã tin chúng, như những kỳ mục của dân và như những vị thẩm phán. Và người ta đã lên án tử cho nàng. 42 Bấy giờ Susanna kêu lên lớn tiếng và nói: "Lạy Thiên Chúa hằng có, Ðấng thấu biết những điều kín ẩn và am tường mọi sự trước sự xảy ra. 43 Người biết là họ đã làm chứng dối hại tôi. Và nay tôi phải chết dẫu đã chẳng làm một điều nào trong các điều chúng có ác ý vu cho tôi". 44 Và Chúa đã nghe tiếng nàng. 45 Trong lúc nàng bị điệu đi tử hình, Thiên Chúa đã giác tỉnh thần khí linh thánh của một đồng tử còn trẻ tên là Ðaniel. 46 Trẻ ấy kêu lên lớn tiếng: "Tôi sạch tay trong việc đổ máu người này". 47 Toàn dân quay nhìn trẻ ấy và nói: "Thế nghĩa là gì, lời em vừa nói?" 48 Trẻ ấy đứng giữa họ và nói: "Các ngươi điên đến thế sao, hỡi con cái Israel? Không xét xử, cũng chẳng tìm rõ manh mối, các ngươi đã kết án một nữ tử Israel! 49 Hãy trở lại tòa án! Quả các lão kia làm chứng gian hại người này!"

50 Toàn dân vội vàng lui lại. Các kỳ mục nói với trẻ ấy: "Lại đây, ngồi giữa chúng tôi, cho chúng tôi biết em nghĩ sao. Vì Thiên Chúa đã cho em tư cách của bậc lão thành rồi". 51 Ðaniel nói với họ: "Hãy tách chúng ra xa nhau. Tôi sẽ xử tội chúng". 52 Người ta tách chúng xa nhau rồi, thì Ðaniel cho gọi lại một người và nói với hắn: "Hỡi tên già đầu trong sự dữ kia, nay tội lỗi ngươi đã phạm trước kia sẽ giáng xuống trên ngươi! 53 Bao lần ngươi đã xử bất công, kết án người vô can, tha bổng kẻ có tội, trong khi Chúa phán: Kẻ vô can, người đức nghĩa, ngươi chớ có giết. 54 Vậy bây giờ, giả như ngươi đã thấy bà kia, thì hãy nói: Ngươi đã thấy họ tâm sự với nhau ở dưới cây nào?" Tên ấy đáp: "Dưới cây trắc". 55 Ðaniel mới bảo: "Ngươi đã dối láo trắng trợn làm mất đầu ngươi, vì kìa thần sứ của Thiên Chúa đã được lịnh chặt ngươi làm hai". 56 Hết phiên tên ấy, (Ðaniel) truyền dẫn tên kia vào, đoạn nói với hắn: "Nòi Canaan, chứ đâu có phải (dòng giống) Yuđa! Sắc đẹp đã mê hoặc ngươi; dâm dục đã làm cho ngươi ra tà vạy. 57 Các ngươi đã xử như thế được với các con cái Israel, và chúng nó vì cả sợ, mà tư tình với các ngươi. Chứ con cái Yuđa chịu đựng sao được thói vô luân của các ngươi! 58 Vậy bây giờ hãy nói cho ta hay: Dưới cây nào, ngươi đã bắt chụp được chúng tâm sự với nhau?" Hắn nói: "Dưới cây dẻ". 59 Ðaniel mới bảo hắn: "Ngươi đã dối láo trắng trợn làm mất đầu ngươi! Vì thần sứ của Thiên Chúa đang chờ sẵn kiếm để xẻ ngươi làm hai, để tru diệt các ngươi đi".

60 Bấy giờ tất cả cộng đoàn kêu lớn tiếng và họ chúc tụng Thiên Chúa, Ðấng cứu thoát những kẻ trông cậy vào Người. 61 Họ đã dấy lên chống lại hai kỳ mục, vì Ðaniel đã bắt được quả tang nơi miệng chúng là chúng đã làm chứng gian. Và người ta đã xử với chúng như chúng đã có ác ý hại người đồng loại, 62 để làm theo luật Môsê. Người ta đã xử tử chúng. Và ngày ấy máu vô tội đã khỏi bị đổ ra. 63 Helkya và vợ ông đã ngợi khen Thiên Chúa về Susanna con gái họ, làm một với Yôakim chồng nàng và tất cả những người thân thích, bởi vì nơi nàng đã không gặp thấy một điều gì là khiếm nhã.

64 Và Ðaniel đã nên lớn lao trước mặt dân từ ngày ấy và suốt mãi về sau.

Chương 14

Bel Và Con Rắn

Ðaniel và Bel

1 Vua Astyaghê đã qui hồi tiên tổ. Và Kyrô, người Batư đã hưởng thụ nước ông. 2 Vả Ðaniel là người đồng bàn ngự thiện và có thế giá hơn mọi người thân hữu của vua. 3 Dân Babylon có một thần tượng, tên là Bel. Vì thần tượng ấy, mỗi ngày người ta phải tốn 12 giạ tinh hoa bột mì, 40 con bò và 6 chum rượu. 4 Vua cũng sùng bái thần tượng ấy. Mỗi ngày nhà vua đi lạy nó. Còn Ðaniel, ông thờ lạy Thiên Chúa của ông. 5 Vua nói với ông: "Tại sao nhà ngươi không bái lạy Bel?" Ðaniel thưa: "Hạ thần không sùng bái những thần tượng do tay phàm làm ra, nhưng là Thần sống, Ðấng dựng nên trời đất, và có chủ quyền trên mọi xác phàm". 6 Vua nói với ông: "Sao! Ngươi cho Bel không phải là thần sống ư? Ngươi lại không thấy ngài ăn, ngài uống những gì mỗi ngày sao?" 7 Ðaniel cười và nói: "Tâu đức vua, xin ngài đừng lầm! Vì thần tượng ấy bên trong là đất thó, bên ngoài là đồng, và chẳng bao giờ ăn uống". 8 Vua nổi giận, cho triệu các tư tế của thần tượng lại và nói với họ: "Các ngươi mà không nói thật với ta, ai ăn đồ cúng, thì các ngươi sẽ phải chết. Còn nếu các ngươi chứng tỏ được là chính Bel ăn các đồ vật ấy, thì Ðaniel sẽ phải chết, vì y đã dám lộng ngôn đến Bel". 9 Ðaniel nói với nhà vua: "Xin y theo lời ngài". Các tư tế của Bel là 70 người, không kể đàn bà và trẻ con. 10 Vua cùng với Ðaniel đến đền của Bel. 11 Các tư tế của Bel tâu: "Này, các bầy tôi đây xin rút lui ra ngoài. Còn ngài, tâu đức vua, xin ngài cho để thức ăn và chước tửu đặt lên. Ðoạn xin ngài đóng cửa và lấy ấn niêm phong lại. Sáng mai ngài đến, nếu ngài không thấy là mọi sự, Bel đã ăn rồi, thì các bầy tôi đây xin chịu chết, (bằng không), thì chính Ðaniel phải chết, vì ông ấy đã vu oan cho các bầy tôi đây". 12 Họ đã khinh thường, vì họ đã làm bên dưới soạn bàn, một ngõ bí mật. Họ quen đi theo ngõ ấy mà vào ăn sạch đồ cúng. 13 Xảy ra là khi bọn họ đã ra và vua đã cho thiết dọn thức ăn cho Bel, 14 thì Ðaniel truyền cho các tiểu đồng của ông đem tro lại và rắc khắp cả nội điện trước mặt một mình vua mà thôi. Rồi người ta đi ra và đóng cửa lại cùng niêm phong bằng ấn của vua. Ðoạn mọi người ra về. 15 Theo thói thường của họ, các tư tế đã đến ban đêm cùng với vợ con họ. Và họ đã ăn uống hết sạch mọi sự. 16 Sáng ngày, vua cùng với Ðaniel đã đến rất sớm. 17 Vua nói: " Ðaniel, con niêm còn nguyên vẹn không?" Ông đáp: "Tâu đức vua, còn nguyên vẹn". 18 Xảy ra là khi người ta vừa mở cửa ra và vua nhìn lên soạn bàn, thì ông kêu lên: "Lạy (thần) Bel, ngài thật lớn lao! Và nơi ngài không có gì là gian dối!" 19 Ðaniel cười, và ông cầm vua lại, xin vua đừng đi vào bên trong. Rồi ông nói: "Xin ngài nhìn xuống nền nhà mà nhận ra những vết (chân) kia là của ai!" 20 Vua nói: "Ta thấy vết chân đàn ông, đàn bà và trẻ con". 21 Bấy giờ vua nổi giận, truyền tóm cổ các tư tế và vợ con họ. Họ chỉ cho vua thấy những cửa bí mật họ đã dùng để đi vào mà tiêu thụ những gì có trên soạn bàn. 22 Vua đã truyền giết họ đi và trao Bel cho Ðaniel mặc ý ông. Ông đã phá hủy thần tượng và đền thờ của nó.

Ðaniel giết rồng

23 Bấy giờ có một con rồng lớn, và dân Babylon sùng bái nó. 24 Vua nói với Ðaniel: "Ngươi không thể nói được là thần này không phải là thần sống! Vậy hãy thờ lạy ngài đi!" 25 Ðaniel đáp: "Tôi thờ lạy Chúa, (tức là) Thiên Chúa của tôi, vì Người mới là Thần sống. Phần ngài, tâu đức vua, ngài ban phép và tôi sẽ giết con rồng mà chẳng cần đến gươm hay gậy gộc". 26 Vua nói: "Ta ban phép đó!" 27 Ðaniel đã lấy dầu chai, mỡ và lông thú. Ông nấu tất cả với nhau mà làm những chiếc bánh. Ðoạn ông bỏ vào miệng rồng. Rồng ăn rồi thì nứt bụng. Và ông nói: "Coi cái đồ các ngươi thờ đó!" 28 Xảy ra là khi dân Babylon nghe tin, thì họ rất phẫn uất. Họ hùa tập cùng nhau chống lại nhà vua và nói: "Vua đã trở thành Dothái! Ông đã lật đổ (thần) Bel, đã giết long thần và đã hạ sát các tư tế". 29 Họ kéo tới yết kiến vua. Họ nói với vua: "Xin nộp Ðaniel cho chúng tôi! Chẳng vậy, chúng tôi sẽ giết ngài và cả gia đình ngài nữa". 30 Vua thấy mình bị họ bức bách nguy quá, thì bất đắc dĩ đã nộp Ðaniel cho họ.

Ðaniel trong hầm sư tử

31 Họ đã tống Ðaniel vào hầm sư tử. Ông đã phải ở trong đó 6 ngày. 32 Trong hầm có 7 con sư tử. Thường ngày, người ta vất cho chúng hai thây người và hai con cừu. Nhưng bây giờ, người ta đã không vất gì cho chúng, để chúng ăn thịt Ðaniel.

33 Bấy giờ tiên tri Habacuc đang ở Yuđê. Ông nấu canh và bẻ bánh bỏ vào chiếc phạn. Và ông ra đồng đem cho thợ gặt. 34 Thiên thần Chúa phán bảo Habacuc: "Hãy đem bữa ăn ngươi bới đó đến Babylon, cho Ðaniel trong hầm sư tử". 35 Habacuc nói: "Thưa Ðức ông, tôi chưa hề thấy Babylon! (Làm sao) tôi biết được hầm sư tử?" 36 Thiên thần Chúa đã chụp lấy chỏm đầu ông và núm tóc ông mà đem đi đến Babylon, vù một cái, trong thần khí, ngài đã đặt ông trên miệng hầm. 37 Habacuc kêu lên rằng: "Ðaniel, hãy nhận lấy bữa ăn, Thiên Chúa đã gởi đến cho ông". 38 Ðaniel nói: "Lạy Thiên Chúa, Người đã nhớ đến tôi, và đã không bỏ những ai yêu mến Người". 39 Ðaniel đã chỗi dậy ăn. Còn thần sứ của Thiên Chúa ngay lúc ấy đã hoàn Habacuc về nơi ông ở.

40 Ðến ngày thứ 7, vua tới than khóc Ðaniel. Vua đến trên hầm và ngó vào, thì này: Ðaniel đang ngồi đó! 41 Vua liền kêu lên lớn tiếng mà nói: "Người thật lớn lao! Lạy Chúa, Thiên Chúa của Ðaniel. Ngoài Người, không có thần nào khác nữa!". 42 Vua đã cho kéo Ðaniel ra. Còn những kẻ chủ mưu hãm hại Ðaniel, thì vua đã cho tống vào hầm. Và lập tức, chúng đã bị nghiến ngấu trước mặt vua.

©2019-
Developed by Augustine Francis