Ðavit hay tin về cái chết của Saul
1 Xảy ra là - sau khi Saul đã chết và Ðavit đã đánh quân Amalek mà trở về - thì Ðavit đã ở Xiqlaq được hai ngày. 2 Ðến ngày thứ ba, thì này: có người từ mặt trận, từ nơi Saul về: áo xé rách và đất rắc trên đầu. Vừa đến chỗ Ðavit, người ấy vật mình xuống đất mà bái lạy. 3 Ðavit nói với người ấy: "Anh ở đâu đến?" Người ấy nói với ông: "Tôi đã trốn thoát khỏi trại Israel". 4 Ðavit liền hỏi: "Công chuyện ra sao? Thuật lại cho ta hay?" Và người ấy đáp: "Dân đã bỏ chiến trường chạy trốn. Lại thêm nhiều người trong dân đã ngã gục và tử trận, cả Saul và Yônatan, con ông, cũng đã chết!".
5 Ðavit nói với người thanh niên đem tin cho ông: "Làm sao mà anh biết là Saul và Yônatan con ông đã chết?" 6 Người thanh niên đem tin nói với ông: "Tình cờ tôi có mặt ở núi Gilboa, và này Saul đang dựa trên cây giáo của ông, còn xe trận và kỵ mã đã siết lại bên ông, 7 ông quay lại đàng sau và trông thấy tôi, ông liền gọi tôi, và tôi thưa: "Này tôi đây!" 8 Ông hỏi tôi: "Ngươi là ai?" Tôi đáp: "Tôi là một người Amalek". 9 Ông bảo tôi: "Ngươi đứng bên ta và hạ thủ cho ta chết, vì ta bị choáng váng cả mình, tuy sinh lực tất cả vẫn còn nơi ta". 10 Nên tôi đã đứng bên ông và giết ông; quả tôi biết là thất trận rồi ông không còn thể nào sống được nữa. Ðoạn tôi lấy cân miện trên đầu ông và chiếc xà tích nơi cánh tay ông mà đem về đây dâng đức ông".
11 Ðavit nắm lấy áo mình mà xé, mọi người ở với ông đều cũng (làm thế). 12 Rồi họ đã để tang và khóc, mãi đến chiều, họ đã làm chay cho Saul, cho Yônatan con ông, cùng cho dân của Yavê và nhà Israel, bởi các người ấy đã ngã gục dưới lưỡi gươm.
13 Ðavit nói với người thanh niên đem tin cho ông: "Ngươi ở đâu đến?" Nó thưa: "Tôi là con một người Amalek, khách ngụ cư (nơi các ông)". 14 Ðavit nói với nó: "Ngươi không sợ sao mà tra tay hại đến Vị được xức dầu của Yavê?" 15 Ðavit liền gọi một người thanh niên và bảo y: "Xông vào cho nó một nhát!" Người ấy đã hạ sát nó và nó đã chết. 16 Ðavit bảo nó: "Máu ngươi đổ xuống đầu ngươi, vì chính miệng ngươi đã cáo tội ngươi, mà rằng: Chính tôi đã hạ thủ giết Ðấng chịu xức dầu của Yavê".
Ai ca khóc Saul và Yônatan
17 Ðavit đã ngâm bài ai ca này khóc Saul và Yônatan con ông. 18 Ông truyền phải dạy lại cho con cái Yuđa; (Thơ đề) "Cái nỏ". Ðây, (bài thơ ấy) đã được chép trong "Sách Người Trung Nghĩa":
19 Israel hỡi, tinh hoa đã bị chết đâm trên các mỏm đồi nơi ngươi!
Làm sao anh hùng đã ngã?
20 Ðừng loan báo trong thành Gat,
đừng rao tin mừng nơi phố xá Asqalon,
kẻo nữ tử Philitin mững rỡ,
kẻo con gái lũ không cắt bì reo vui.
21 Núi non Gilboa!
chớ hề có được trên ngươi sương móc, mưa nguồn,
với ruộng phong nhiêu,
vì ở đó thuẫn của anh hùng đã ra hoen ố.
Thuẫn của Saul không mượt dầu trơn,
22 nhưng mướt máu đào tử sĩ, mỡ anh hùng.
Nỏ của Yônatan không hề lùi bước,
kiếm của Saul không hề luống công.
23 Saul và Yônatan đáng mến dễ thương,
khi sống, khi chết, không hề chia phôi.
Họ lanh hơn cắt, mạnh hơn chúa tể sơn lâm.
24 Nữ tử Israel hãy khóc Saul,
kẻ mặc cho các nàng gấm điều, lạc thú,
và cài trên y phục các nàng
nữ trang vàng chói.
25 Làm sao anh hùng đã ngã?
Ngay giữa chiến trường, đã bị chết đâm,
Yônatan, trên các mỏm đồi nơi ngươi?
26 Tôi những đòi đoạn vì anh, Yônatan hỡi!
Thương anh vô hồi!
Tình anh đối với tôi thật quá phi thường,
quá hơn tình của nữ lưu thiên hạ.
27 Làm sao anh hùng đã ngã?
Làm sao binh khí trận vong?
IV. Ðavit Ðược Làm Vua
1 - Ðavit Vua Yuđa
Ðavit được tấn phong vua
1 Sau đó, Ðavit thỉnh ý Yavê, mà rằng: "Tôi có phải lên một thành nào của Yuđa hay không?" Và Yavê phán: "Lên đi". Ðavit lại nói: "Tôi sẽ lên đâu?" và Người phán "Hêbron". 2 Và Ðavit đã lên đó, cùng với hai vợ, Akhinoam người Yizơel, và Abigail (nguyên là) vợ của Nabal người Karmel. 3 Ðavit cũng mang theo cả bộ hạ của ông, những người đi với ông, mỗi người với gia đình của họ. Và họ đã lưu lại trong các thành của Hêbron. 4 Bấy giờ người Yuđa đến đó xức dầu tấn phong Ðavit làm vua trên nhà Yuđa.
Gửi sứ giả tới Yabesh
Người ta tin cho Ðavit hay rằng: "Chính người Yabesh xứ Galaađ đã chôn cất Saul". 5 Ðavit mới sai sứ giả đến với người Yabesh xứ Galaađ mà nói với họ: "Xin Yavê chúc lành cho các người, bởi các người đã làm việc nghĩa ấy cho Saul, chúa công của các người, là đã chôn cất ngài. 6 Bây giờ xin Yavê lấy nhân nghĩa tín thành xử với các người! Và cả ta nữa, ta sẽ lấy một lòng tự hậu như thế mà xử với các người, một khi các người đã làm điều ấy. 7 Còn bây giờ, các người hãy ở cho có nghị lực, hãy nên người dũng cảm, vì Saul chúa công các người đã chết, và chính ta, các người nhà Yuđa đã xức dầu tấn phong ta làm vua trên họ".
Abner đặt Ishbaal làm vua Israel
8 Abner con của Ner, tướng cai đạo binh của Saul đưa Ishbaal, con của Saul, qua Makhanaim. 9 Ông tôn (Ishbaal) làm vua trên Galaađ, Asher, Yizrôel, Ephrai, Benyamin, tức là trên toàn thể Israel. 10 Ishbaal con của Saul được bốn mươi tuổi khi ông lên làm vua trên Israel. Ông trị vì được hai năm. Chỉ có nhà Yuđa theo Ðavit. 11 Tổng số những năm Ðavit làm vua ở Hêbron trên nhà Yuđa là bảy năm sáu tháng.
Yuđa và Israel lâm chiến
12 Abner, con của Ner, và các tôi tớ của Ishbaal xuất chinh từ Nakhanaim đến Gabaôn.13 Yôab, con của Xơruyah, và các tôi tớ của Ðavit cũng xuất chinh. Hai bên đã đụng độ nhau bên bờ ai ở Gabaôn. Họ cầm cự: một, phía bên này ao, một, phía bên kia ao.
14 Abner với nói với Yôab: "Hãy để trai tráng đứng lên đấu với nhau trước mặt chúng ta!" Yôab nói: "Cho chúng đứng lên!" 15 Chúng đã đứng lên và điểm đủ số: mười hai trai tráng của Benyamin và của Ishbaal, và mười hai thuộc các tôi tớ Ðavit. 16 Mỗi người chúng chộp lấy đầu đối thủ của mình, và thọc gươm vào sườn nhau, khiến chúng đã lăn ra chết cả với nhau. Người ta gọi chỗ ấy là khu đất Sườn, ở Gabaôn.
17 Cuộc chiến đã trở nên rất ác liệt ngày hôm ấy. Abner và người Israel đã bị đánh bại trước mặt các tôi tớ Ðavit. 18 Ở đó có ba người con của Xơruyah: Yôab, Abyshay, Asahel. Vả Asahel đã đuổi thì chân lanh như một linh dương ngoài đồng. 19 Asahel đã đuồi theo Abner; một mạch, anh dõi theo Abner không rẽ qua phải hay qua trái. 20 Abner mới quay lại đàng sau và nói: "Anh là Ashel phải không?" Asahel đáp: "Chính tôi đây". 21 Abner bảo: "Anh rẽ qua phải hay qua trái, và hãy túm lấy một người nào trong các trai tráng mà đoạt lấy chiến quả nơi nó". Nhưng Asahel nhất định không muốn tránh đi đàng khác, sau ông. 22 Abner lại nói với Asahel lần nữa: "Tránh đi nơi khác, đừng theo tôi! tại sao lại để tôi hạ anh lăn ra đất làm gì ? Tôi còn mặt mũi nào mà ngẩng nhìn Yôab anh của anh?" 23 Nhưng Asahel không chịu tránh, nên Abner đã giương mũi giáo đâm nhằm bụng Asahel và giáo đã xuyên qua sau lưng. Anh đã lăn nhào ngay đó và chết tại chỗ. Mọi kẻ tới chỗ Asahel ngã gục mà chết thì đều dừng lại.
24 Nhưng Yôab và Abyshay cứ đuổi theo sau Abner. Mặt trời lặn khi họ đến đồi Ammah, phía Ðông Ghiakh trên đường ngang qua Samari mạc Gabaôn. 25 Khi ấy con cái Benyamin tụ tập đàng sau Abner, sát cánh lại như thành một bó; họ đứng trên một đỉnh đồi. 26 Và Abner gọi Yôab mà nói: "Sao để gươm làm cỏ mãi ư? Ông không biết cuối cùng chỉ còn là cay với đắng hay sao? Ðến bao giờ nữa ông còn chưa ra lịnh cho quân đuổi theo những người anh em?" 27 Yôab nói: "Thiên Chúa hằng sống!". 28 Ðoạn Yôab thổi tù và; toàn thể quân binh liền dừng lại, thôi đuổi theo sau lưng Israel và không còn giao tranh nữa.
29 Abner và bộ hạ của ông đi trong Hoang giao suốt cả đêm ấy, rồi qua sông Yorđan và luồn theo tất cả Bitrôn mới đến Makhanaim. 30 Còn Yôab, ông đã bỏ không đuổi theo Abner và thu tất cả quân lại. Trong hàng tôi tớ Ðavit, đã thiệt mất mười chín người và Asahel. 31 Các tôi tớ Ðavit đã hạ làm thiệt mạng - của Benyamin và bộ hạ Abner mất ba trăm sáu mươi người. 32 Họ đã đem Asahel và chôn cất trong phần mộ của cha y ở Bêlem, rồi họ đã đi suốt cả đêm, Yôab cùng bộ hạ của ông, và tới sáng thỉ họ về tới Hêbron.
1 Chiến tranh đã kéo dài giữa nhà Saul và nhà Ðavit. Và nhà Ðavit đã cứ hùng cường thêm mãi, còn nhà Saul càng ra suy nhược hơn.
Con của Ðavit sinh tại Hêbron
2 Những người con này của Ðavit đã sinh ra ở Hêbron: Trưởng nam của ông là Ammon, do Akhinoam người Yizrơel, 3 Kế đến là Kilơab, do Abigail, (nguyên là) vợ của Naban, người Karmel; người thứ ba là Absalôm, con của Maakah, con gái của Talmai, vua xứ Gêshur; 4 Người thứ tư là Ađônyah, con của Khaggit: người thứ năm là Shơphatyah, con của Abital, 5 Người thứ sáu là Yitram, do Êglah, vợ của Ðavit. Các người này đã sinh ra do Ðavit ở Hêbron.
Ly khai giữa Abner vả Ishbaal
6 Ðang thời có chiến tranh giữa nhà Saul và nhà Ðavit, Abner đã nên quyền thế trên nhà Saul. 7 Số là Saul có một thứ phi; tên nàng là Rispah, con của Ayyah. Ishbaal nói với Abner : "Tại sao ông dám tư thông với thứ phi của cha tôi?" 8 Abner đùng đùng nổi giận vì lời lẽ của Ishbaal. Ông nói: "Phải chăng hôm nay tôi là đầu chó thuộc về Yuđa? Tôi hằng xử nhân nghĩa với nhà Saul, cha ông, và với anh em, và kẻ thân nghĩa của người, mà không để ông sa tay Ðavit, thế mà hôm nay ông lại hạch tội tôi vì chuyện đàn bà. 9 Xin Thiên Chúa xử với Abner như thế và còn khốn hơn thế, nếu tôi không thực hiện cho Ðavit điều Yavê đã thề hứa với ông là: 10 cất vương quyền khỏi nhà Saul, mà thiết lập ngai Ðavit trên Israel và Yuđa, từ Ðan đến Bơer-Sêba!" 11 (Ishbaal) không thể trả lời một tiếng nào với Abner, vì ông sợ Abner.
Abner thương thuyết với Ðavit
12 Abner sai sứ đến với Ðavit để thay ông, thương lượng xem: xứ sẽ thuộc về ai, mà rằng: "Hãy kết ước với tôi và lập tức tay tôi sẽ trợ giúp ngài để hướng toàn thể Israel về với ngài". 13 (Ðavit) nói: "Tốt! Ta sẽ kết ước với nhà ngươi. Nhưng ta chỉ xin nhà ngươi một điều: Ngươi sẽ không được yết kiến ta, trừ phi là khi ngươi đến yết kiến ta, ngươi đem theo với ngươi, Mikal, con gái của Saul". 14 Ðavit đã sai sứ đến với Ishbaal, con của Saul mà rằng: "Hãy hoàn lại cho tôi, Mikal vợ tôi, tôi đã cưới với trăm qui đầu của quân Philitin". 15 Ishbaal đã sai người đi đem nàng về từ nhà chồng nàng là Paltiel con của Laish. 16 Chồng nàng đã đi với nàng; ông vừa đi vừa khóc sau nàng, cho đến Bakhurim. Ðoạn Abner bảo ông: "Thôi! Về đi!" và ông đã lui về.
17 Abner đã ngõ lời với các kỳ mục Israel. Ông nói: "Từ hôm qua hôm kia, các ông đã yêu cầu được Ðavit làm vua trên các ông. 18 Vậy bây giờ, hãy thi hành (ý định), vì Yavê đã phán về Ðavit rằng: "Ta sẽ dùng tay Ðavit, tôi tớ của Ta, để cứu Israel dân Ta khỏi tay quân Philitin và khỏi tay hết thảy các địch thù của chúng". 19 Abner cũng đi nói vào tai Benyamin. Ðoạn Abner đã đi nói tận tai Ðavit, ở Hêbron, về mọi điều đẹp mắt Israel và toàn thể Benyamin.
20 Abner đến với Ðavit ở Hêbron; và cùng với ông có hai mươi người. Ðavit đã thiết tiệc đãi Abner và các người đi với ông. 21 Ðoạn Abner nói với Ðavit: "Tôi xin đứng dậy ra đi thâu họp vế với Ðức Vua, chúa công tôi, toàn thể Israel. Họ sẽ kết ước với ngài, và ngài sẽ làm vua trên mọi điều hồn ngài ước muốn". Và Ðavit đã tiễn đưa Abner đi bình an.
Abner bị sát hại
22 Nhưng này tôi tớ của Ðavit và Yôab đã đi du chiến về, và đem theo nhiều chiến vật. Abner không còn ở với Ðavit tại Hêbron, vì Ðavit đã tiễn ông đi bình an. 23 Vậy Yôab và tất cả quân binh đi với ông đã về và người ta kháo láo với Yôab rằng: "Abner, con của Ner đã đến với vua và người đã tiễn đưa ông đi bình an". 24 Yôab đến ngay với vua và nói: "Ngài làm gì vậy? Này Abner đã đến với ngài, sao ngài lại tiễn chân hắn, để hắn ra đi được như vậy? 25 Ngài đã biết Abner con của Ner, quả là hắn đến để phỉnh gạt ngài, để biết ngài động tĩnh ra sao, biết mọi ngài đang thi hành".
26 Rồi Yôab bỏ Ðavit đi ra, và sai sứ (chạy) theo Abner để mời ông lui lại khi ông đã đến Bể Sirah; Ðavit không hay không biết tí gì. 27 Vậy Abner đã trở lại Hêbron. Yôab đã kéo ông vào bên trong cổng, dường như có chuyện tâm phúc nói với ông; và ở đó, Yôab đã đâm ông một nhát vào bụng và ông đã chết, vì việc đổ máu Asahel, em của Yôab. 28 Ngay sau đó Ðavit nghe biết thì nói: "Ta hoàn toàn vô can cho đến vạn đại trước mặt Yavê, ta và vương quyền của ta, về máu của Abner, con của Ner. 29 Máu ấy hãy trút xuống đầu Yôab và tất cả gia tộc cha nó! Và trong nhà Yôab chớ hề hết người mắc lậu, mắc phung, đàn ông quay chỉ, chết gươm đâm, hay ăn mày miếng bánh!" - 30 Yôab và Abyshay là em, đã hạ sát Abner, vì Abner đã giết Asahel em của họ ở Gabaôn trong lúc giao chiến. - 31 Rồi Ðavit bảo Yôab và toàn dân ở với ông: "Hãy xé áo, thắt bị mà để tang cho Abner". Và vua Ðavit đã đi theo linh sàng. 32 Người ta đã chôn cất Abner ở Hêbron. Và nhà vua đã cất tiếng khóc trên mộ Abner; và toàn dân đều khóc.
33 Vua đã xướng ai ca khóc Abner, ông nói:
"Há Abner phải chết cái chết người điên?
34 Tay ông không bị trói, chân không tra xiềng đồng:
Như người ta ra tay hung đồ, ông đã ngã!"
Và toàn dân lại khóc hơn nữa.
35 Ðoạn toàn dân đến dâng Ðavit thức ăn, trong khi trời còn sáng, nhưng Ðavit đã thề rằng: "Xin Thiên Chúa xử với ta như thế và còn khốn hơn thế, nếu trước khi mặt trời lặn, ta nếm đến bánh hay bất cứ vật gì". 36 Toàn dân để ý và đã khâm phục, lấy thế làm đẹp mắt mọi sự nhà vua đã làm. 37 Và như thế trong ngày ấy toàn dân và tất cả Israel đều biết là không phải do lịnh vua mà Abner, con của Ner đã bị người ta giết.
38 Vua nói với các tôi tớ: "Các ngươi biết chứ! Hôm nay, một tướng lĩnh, và là một vĩ nhân đã ngã gục trong Israel? 39 Còn ta, hôm nay, ta đành thúc thủ dẫu là đã được xức dầu làm vua, và con cái Xơruyah quá ngang ngược đối với ta. Xin Yavê xử với ác nhân xứng với ác đức của nó!".
Ishabaal bị sát hại
1 Khi con của Saul nghe tin Abner đã chết ở Hêbron, thì ông bủn rủn tay chân, và toàn thể Israel kinh hoàng. 2 Ishbaal con của Saul có hai vỏ biền cai đội du kích; một người tên là Baanah; và người thứ hai tên là Rêkab; họ đều là con của Rimmon người Bơêrốt, vì Bơêrôt cũng được kể là phần của Benyamin. 3 Người Bơêrốt đã chạy qua Gittaim và họ vẫn còn là khách ngụ cư ở đó cho đến ngày nay.
4 Yônatan, con của Saul, có một người con què cả hai chân. Nó được năm tuổi, khi hay tin Saul và Yônatan từ Yizrơel báo về: chị vú nuôi của nó mới bồng nó mà chạy trốn, nhưng bởi chị hốt hải chạy đi, nên nó đã lăn ngã mà phải què. Tên nó là Mơribbaal.
5 Các người con của Rimmon, Rêkab và Baanah đã trẩy đi và tới nhà Ishbaal vào lúc nóng nhất ban ngày; (Ishbaal) đang nằm ngủ trưa. 6 Chúng đã vào tận bên trong nhà, (làm như thể) người xúc lúa và này một thị tỳ giữ cửa đang chuốt lúa, thì đã thiếp đi mà ngủ mất và chúng đã đâm nàng một nhát vào bụng, đoạn Rêkab và em là Baanah đã lẫn được, 7 mà vào nhà. Và này ông đang nằm trên giường trong phòng ngủ. Chúng đã đâm giết ông, rồi chúng cắt đầu ông. Chúng lấy đầu ông và đi theo đường Hoang giao suốt cả đêm. 8 Chúng đem đầu Ishbaal đến cho Ðavit ở Hêbron. Chúng thưa với vua: "Này đây đầu Ishbaal con của Saul, địch thù của ngài, kẻ đã từng tìm mạng ngài. Hôm nay Yavê đã oán trả thay cho Ðức Vua, chúa công tôi trên Saul và dòng giống (Saul)".
9 Và Ðavit đã đáp lại Rêkab và em là Baanah, các con của Rimmom, người Bơêrôt và nói với chúng: "Yavê hằng sống, Ðấng đã giựt thoát mạng ta ra khỏi nỗi khốn cùng, 10 đứa đã báo tin cho ta rằng: kìa Saul đã chết, trước mắt nó, nó tưởng mình là sứ giả tin mừng, thế mà ta đã cho túm lấy nó mà giết đi, ở Xiqlaq, kẻ đáng lẽ ra phải được ta thưởng công đem tin mừng. 11 Huống chi là những đứa ác ôn đã giết hại người chính trực, ngay trong nhà, chính trên giuờng người ấy! Vậy bây giờ, ta lại không phải đổi máu các người ấy nơi tay các ngươi và diệt các ngươi khỏi mặt đất đi sao?" 12 Ðavit liền ra lệnh cho trai tráng giết chúng và chặt tay chân chúng và treo nơi ao nước ở Hêbron. Còn đầu Ishbaal, thì họ đã lấy và đặt vào trong mộ của Abner ở Hêbron.
2- Ðavit Vua Yuđa và Israel
Ðavit được tấn phong Vua Israel
1 Toàn thể các chi tộc Israel đến với Ðavit ở Hêbron mà nói rằng: "Này chúng tôi là cốt nhục của Ngài. 2 Ngay hôm qua hôm kia, thời Saul còn làm vua trên chúng tôi, ngài đã điều khiển Israel ra vào. Yavê đã phán với ngài: "Chính ngươi sẽ chăn dắt dân của Ta là Israel, ngươi sẽ làm thủ lĩnh trên Israel". 3 Tất cả hàng kỳ mục Israel đến với vua ở Hêbron, và vua Ðavit đã kết ước với họ ở Hêbron, trước nhan Yavê và họ đã xức dầu tấn phong Ðavit làm vua trên Israel.
4 Ðavit lên làm vua khi ba mươi tuổi, và ông đã trị vị được bốn mươi năm. 5 Ở Hêbron, ông làm vua trên Yuđa bảy năm sáu tháng. Ở Yêrusalem, ông làm trên tất cả Israel và Yuđa, ba mươi ba năm.
Ðánh chiếm Yêrusalem
6 Vua cùng bộ hạ tiến đến Yêrusalem đánh người Yơbussi, dân cư trong xứ. Họ bảo Ðavit rằng: "Ông sẽ không vào đây được, vì ngay kẻ đui mù, què quặt cũng đẩy lui ông được", chúng muốn nói: "Ðavit sẽ không vào đó được". 7 Nhưng Ðavit đã chiếm được đồn Sion, tức là thành Ðavit. 8 Ngày ấy Ðavit đã nói: "Người nào, bất cứ là ai, hạ được quân Yơrbusi và đặt thấu ống cống, và (làm cỏ được) lũ què quặt đui mù, lũ khả ố đối với Ðavit - (vì thế nên ngươi ta nói: "đui mù què quặt không được vào Ðền) - người ấy sẽ được làm nguyên súy". Và Yôab con của Xơruyah đã lên được trước nhất. Nên ông đã thành nguyên súy. 9 Ðavit đặt dinh của ông trong đồn, và gọi là thành của Ðavit. (Rồi) Ðavit đã xây cất xung quanh, từ Millô vào bên trong. 10 Ðavit ngày càng nên lớn lao, và Yavê Thiên Chúa các cơ binh ở với ông.
11 Khiram, vua Tyrô sai sứ giả đến với Ðavit, cùng với gỗ bá hương, và thợ mộc, thợ đẻo đá xây cất; và họ đã xây cung điện cho Ðavit. 12 Ðavit biết là Yavê đã củng cố ông làm vua trên Israel và cho triều ông được thịnh vượng vì Israel dân của Người.
Con cái của Ðavit tại Yêrusalem
13 Ðavit đã cưới thêm vợ và hầu thiếp ở Yêrusalem sau khi đã từ Hêbron tới và còn nhiều con trai con gái đã sinh ra cho ông. 14 Ðây là tên những người đã sinh ra cho ông tại Yêrusalem: Shammua, Shôbab, Natan, Salômon, 15 Yibkhar, Elishua, Nêpheg, Yaphia, 16 Elishama, Elyađa, Eliphelet.
Chiến thắng quân Philitin
17 Quân Philitin nghe biết người ta đã xức dầu tấn phong Ðavit làm vua trên Israel, thì tất cả quân Philitin đã kéo lên truy nã Ðavit. Ðavit nghe tin thì xuống đồn trú. 18 Quân Philitin đến dàn trận trong cánh đồng Rơphaim. 19 Ðavit thỉnh ý Yavê rằng: "Tôi sẽ lên đánh quân Philitin hay không? Người sẽ nộp chúng trong tay tôi hay không?" Yavê đã phán với Ðavit: "Lên đi! vì thế nào cũng phó nộp quân Philitin trong tay ngươi". 20 Ðavit mới đến Baal-Pơraxim và đã đánh bại họ ở đó. Ông nói: "Yavê đã tông hổng địch thù trước mặt tôi như tông vỡ bờ". Vì thế nên người ta đã gọi tên chỗ ấy là Baal-Pơraxmim. 21 Họ đã bỏ lại các tượng thần của họ và Ðavit cùng bộ hạ đã nhặt lấy.
22 Quân Philitin lại lên lần nữa và đã dàn quân trong cánh đồng Pơphaim. 23 Ðavit thỉnh ý Yavê, và Người phán: "Ðừng lên, nhưng đánh tập hậu chúng và người sẽ đến trên chúng phía trước lùm (cây) Tàm ma. 24 Khi nào ngươi nghe tiếng chân bước trên ngọn (cây) Tàm ma; đó là lúc ngươi phải xung phong, vì bấy giờ Yavê xuất trận đằng trước ngươi để đánh trại quân Philitin". 25 Ðavit đã làm như Yavê đã truyền cho ông và ông đã đánh bại quân Philitin từ Gabâon cho tới đường vào Gêzer.
Khám tại Yêrusalem
1 Ðavit chiêu tập lần nữa tất cả tinh binh trong Israel: ba mươi ngàn. 2 Ðavit đã lên đường và, cùng với toàn dân ở với ông, ông trẩy đi Baalah thuộc Yuđa, để kiệu Khám Thiên Chúa từ đó lên. Khám được đội tên theo Danh "Yavê các cơ binh, Ðấng ngự trên Kêrubim". 3 Người ta đặt Khám của Thiên Chúa lên một cổ xe mới và kiệu đi khỏi nhà Abinađab, trên đồi, Uzza và Akhyô, con của Abinađab đánh cổ xe mới 4 (...) với Khám của Thiên Chúa, và Akhyô đi trước Khám. 5 Ðavit và toàn thể nhà Israel nhảy mừng trước nhan Yavê, hết sức họ, với ca vãn, với đàn cầm, đàn sắt, với trống khẩu, não bạt, phèng la. 6 Khi đến sân lúa của Nakôn, thì Uzza giơ tay tới Khám Thiên Chúa mà nắm lại vì bò kéo hỏng chân. 7 Nộ khí Yavê bốc cháy trên Uzza và Thiên Chúa đánh Uzza tại chỗ vì sự sơ xuất ấy: ông đã chết ở đó bên Khám Thiên Chúa. 8 Ðavit cũng đâm bực mình vì Yavê đã tông hổng Uzza và người ta đã gọi chỗ ấy là Lỗ hổng - Uzza cho đến ngày nay.
9 Và ngày ấy Ðavit đã kính sợ Yavê, và ông nói: "Làm sao Khám của Yavê đến nhà tôi được?" 10 Nên Ðavit đã không muốn kiệu Khám Yavê rẽ qua nhà ông, trong Thành Ðavit. Ðavit đã cho Khám ghé nhà Obed-Eđôm, người thành Gat. 11 Khám của Yavê đã lưu lại nhà Obed-Eđôm người thành Gat ba tháng; và Yavê đã chúc lành cho Obed-Eđôm và tất cả gia đình ông.
12 Tin đến cho vua Ðavit rằng: "Yavê đã chúc lành cho Obed-Eđôm và tất cả những gì ông có, nhân vì Khám của Thiên Chúa". Ðavit mới đi kiệu Khám của Thiên Chúa từ nhà Obed-Eđôm lên Thành của Ðavit, trong niềm hân hoan. 13 Và khi những người khiêng Khám Yavê bước được sáu bước, thì ông tế sát một con bò, và một con bê béo tốt. 14 Ðavit đã đem tất cả sức lực múa trước nhan Yavê; và Ðavit đã thắt áo bào trúc bâu. 15 Và Ðavit cùng toàn thể nhà Israel đã kiệu Khám Yavê lên trong tiếng hò reo và tiếng tù và. 16 Vào lúc Khám của Yavê vào đến Thành của Ðavit, Mikal con của Saul, từ cửa sổ trông xuống trông thấy vua Ðavit vừa nhảy vừa múa trước nhan Yavê, thì nàng đâm khinh. 17 Người ta đã đem Khám của Yavê vào, đặt trong chỗ đã dọn, giữa trướng Ðavit đã dựng để đón Khám. Ðoạn Ðavit thượng tiến lễ thượng hiến trước nhan Yavê làm một với (lễ tế) kỳ an. 18 Ðavit thượng tiến lễ thượng hiến và kỳ an xong, thì ông chúc lành cho dân nhân danh Yavê các cơ binh. 19 Ông phân phát cho toàn dân, cho tất cả đoàn lũ Israel, nam cũng như nữ, mỗi người một bánh thuẫn, một tấm mứt chà là, một tấm mứt nho, đoạn toàn dân ra đi, ai về nhà nấy.
20 Khi Ðavit về để chúc lành cho gia đình ông, thì Mikal, con của Saul, ra đón Ðavit và nói: "Thật là vinh sang nhá, vua Israel hôm nay, khi ngài xây mình hở hang hôm nay trước mắt những con sen của lũ tôi tớ ngài, không khác gì một tên tục tử ở trần ở lỗ" 21 Ðavit mới nói với Mikal: "Trước nhan Yavê, ta múa nhảy Yavê hằng sống Ðấng đã chọn ta thay cha ngươi và cả nhà ngươi, để truyền ta làm lãnh tụ trên dân của Yavê là Israel, ta sẽ còn múa máy nữa trước nhan Yavê. 22 Ta sẽ còn hạ mình hơn thế nữa, ta sẽ ra hèn hạ trước mắt ta ; nhưng trước mắt những con sen ngươi vừa nói, ta sẽ được vinh sang". 23 (Vì thế mà) Mikal, con của Saul, mãi cho đến khi chết, vẫn không có con.
Lời sấm của Natan
1 Khi vua đã ở trong cung điện của ngài và Yavê đã cho ông an nghỉ khỏi các địch thù xung quanh, 2 vua mới nói với tiên tri Natan: "Coi! Tôi ở một ngôi nhà bằng gỗ bá hương, còn Khám của Thiên Chúa thì vẫn ở trong Trướng!" 3 Natan nói với vua: "Mọi điều người mang trong lòng, ngài cứ đi mà thi hành, vì Yavê ở với ngài".
4 Nhưng xẩy ra là, đêm ấy, lời của Yavê đến với Natan, mà rằng:
"5 Hãy đi nói với tôi tớ Ta, với Ðavit, Yavê phán thế này: Há ngươi sẽ xây nhà cho Ta ở hay sao? 6 Từ ngày Ta đem con cái Israel lên khỏi Aicập cho đến hôm nay, Ta đã không hề ở đậu trong nhà; nhưng Ta hằng rong ruổi lều trướng, dưới Nhà tạm. 7 Suốt thời Ta rong ruổi giữa toàn thể con cái Israel, phải chăng Ta đã có nói một lời nào với một vị thẩm phán nào của Israel, những kẻ Ta đã đặt lên để chăn dắt Israel dân Ta, rằng: Tại sao các ngươi không xây cho Ta một ngôi nhà bằng gỗ bá hương? 8 Vậy bây giờ ngươi sẽ nói thế này với tôi tớ Ta, với Ðavit: Yavê các cơ binh phán thế này: Từ bãi cỏ, từ sau đàn cừu, Ta đã nhắc ngươi lên làm lãnh tụ trên dân Ta, trên Israel. 9 Ta đã ở với ngươi mọi nơi ngươi đi, và Ta đã tiễu trừ mọi địch thù ngươi khỏi trước mặt ngươi. Ta sẽ làm cho ngươi có danh lớn sánh kịp danh những người lớn nhất trên đất, 10 và Ta sẽ sắm chỗ ở cho dân Ta, cho Israel, Ta sẽ trồng nó xuống và nó sẽ lưu lại tại chỗ, nó sẽ không còn phải lận đận; bọn hung đồ sẽ không còn áp bức nó được nữa như thuở ban đầu. 11 Từ nay Ta đặt các thẩm phán cai Israel dân Ta, chỉ có ngươi là được Ta cho an nghỉ khỏi các địch thù của ngươi, và chỉ có ngươi là được Yavê loan báo rằng: chính Yavê sẽ làm cho ngươi có nhà. 12 Khi ngày đời ngươi đã mãn và ngươi yên nghỉ, nằm xuống với tổ tiên ngươi, Ta sẽ cho dòng giống ngươi chỗi dậy kế vị ngươi, dòng giống xuất từ lòng dạ ngươi và Ta sẽ cho vương quyền nó kiên vững - 13 Chính nó sẽ xây nhà cho Danh Ta, và Ta sẽ cho ngai vương quyền nó kiên vững muôn đời - 14 Ta sẽ là Cha nó, và nó sẽ là con Ta: nó có lầm lỗi, thì Ta sẽ sửa trị nó bằng roi người phàm, bằng đòn nhân loại trị nhau. 15 Lòng nhân nghĩa của Ta sẽ không rời xa nó, như Ta đã cho rời khỏi Saul, kẻ Ta đã truất khỏi trước mặt ngươi. 16 Nhà ngươi, vương quyền của ngươi sẽ kiên cố mãi mãi truớc mặt Ta, ngai ngươi sẽ vững bền mãi mãi".
17 Natan đã nói lại với Ðavit tất cả các lời ấy và tất cả các sự kiện ấy.
Kinh ngợi khen của Ðavit
18 Bấy giờ vua Ðavit ngồi chầu trước nhan Yavê và nói: "Lạy Ðức Chúa Yavê, Tôi là ai? và nhà tôi là gì, để Người cho tôi đến đuợc thế này! 19 Nhưng thế vẫn còn quá nhỏ trước mắt Người, lạy Ðức Chúa Yavê; Người còn báo trước tiền đồ xa xăm của gia đình tôi tớ Người. Phải chăng đó là luật thường nơi người phàm, lạy Ðức Chúa Yavê? 20 Và nào Ðavit còn biết thưa thêm gì với Người nữa? Lạy Ðức Chúa Yavê, Người đã chiếu cố đến tôi tớ Người! 21 Vì lời (hứa) của Người và chiếu theo lòng Người, Người đã làm ra tất cả đại sự này, là đã thông tri cho tôi tớ Người. 22 Vì thế Người thật lớn lao, lạy Ðức Chúa Yavê, vì nào có ai như Người, và Thiên Chúa đâu có trừ phi là Người, chiếu theo mọi điều tự tai chúng tôi đã nghe biết. 23 Và có (dân) nào như dân của Người, như Israel? Có một nước nào trên đất (được như thế) là được Thiên Chúa thân hành cứu chuộc, cho làm dân của mình và cho vang lừng tên tuổi, - là đã làm việc cả thể cho các ngươi - và cho đất đai Người những điều kinh đảm, vì dân của Người, dân Người đã chuộc lấy từ Aicập, khỏi dân cư và các thần của nó? 24 Người đã thiết lập Israel dân Người, cho chúng làm dân của Người mãi mãi, và Người, lạy Yavê, Người làm Thiên Chúa của chúng. 25 Vậy bây giờ, lạy Yavê Thiên Chúa, lời Người đã phán về tôi tớ của Người và về nhà nó, xin Người duy trì mãi mãi và thực thi như Người đã phán, 26 Khiến Danh Người rạng uy muôn thuở, rằng: Yavê các cơ binh là Thiên Chúa trên Israel. Và nhà tôi tớ Người được vững bền mãi trước nhan Người, 27 vì chính Người, lạy Yavê các cơ binh, Thiên Chúa của Israel, Người đã ban mạc khải cho tôi tớ Người rằng: Ta sẽ xây nhà cho ngươi! Bởi thế tôi tớ Người đã được vững lòng dâng lên Người lời khẩn nguyện này. 28 Và bây giờ, lạy Ðức Chúa Yavê, chính Người là Thiên Chúa, và lời Người là sự thật, Người đã hứa phúc lành cho tôi tớ Người. 29 Vậy bây giờ xin Người khấng chúc lành cho nhà tôi tớ Người, khiến nhà (tôi tớ Người) còn mãi trước nhan Người. Vì, lạy Ðức Chúa Yavê, chính Người đã phán và bởi Người chúc lành, thì nhà tôi tớ Người sẽ được chúc lành mãi mãi".
Các cuộc giao tranh dưới triều Ðavit
1 Sau đó, Ðavit đã đánh bại quân Philitin và bắt họ phải hàng phục. Thế là Ðavit đã cầm cương nảy mực thay quân Philitin. 2 Ông đã đánh bại Moab và bắt chúng nằm rạp trên đất và lấy dây đo: Ông đo chúng hai dây để đem xử tử, và dư một dây để tha sống. Moab đã phải lệ thuộc và triều cống Ðavit.
3 Ðavit đã đánh bại Hađađêzer, con của Rơkhob, vua Xôbah, khi ông này tra tay tái chiếm vùng Sông Cả. 4 Ðavit đã bắt được của ông ấy một ngàn bảy trăm kỵ mã và hai mươi ngàn bộ binh. Ðavit cho chặt nhượng chân hết thảy ngựa thắng xe; ông chỉ để lại một trăm con. 5 Người Aram đến tiếp viện Hađađêzer vua Xôbah, và Ðavit đã hạ của Aram hai mươi hai ngàn người. 6 Ðavit đã đặt trấn thủ cai Aram vùng Ðama, và Aram đã phải lệ thuộc và triều cống Ðavit. Ấy vậy Yavê đã cho Ðavit đi đâu thắng đó. 7 Ðavit đã lấy những thuẫn vàng thủ hạ của Hađađêzer mang và đem về Yêrusalem. 8 Vua Ðavit đã lấy rất nhiều đồng thau nơi các thành của Hađađêzer là Têbakh và Bơrôtai.
9 Tô-i, vua Khamat, nghe tin Ðavit đã đánh bại tất cả binh lực của Hađađêzer, 10 Tô-i đã sai con ông là Hađoram đến với vua Ðavit để vấn an và chúc mừng ông, nhân vì ông đã giao chiến và đánh bại Hađađêzer - (Hađoram) có nơi tay đồ bạc, đồ vàng và đồ đồng. 11 cả các đồ vật ấy vua Ðavit cũng đã cung hiến cho Yavê, làm một với bạc vàng ông đã cung hiến, (trên của bắt được) nơi các dân tộc ông đã khắc phục đuợc: 12 Aram, Moab, con cái Ammon, người Philitin, Amalek, cũng như trên chiến vật bắt được của Hađađêzer, con của Rơkhob, vua Xôbah.
13 Ðavit đã nổi danh, khi trên đường về, ông đã đánh bọn Eđom trong thung lũng Muối, (giết) mười tám ngàn người. 14 Rồi ông đặt trấn thủ cai Eđom - trên tất cả Eđom đã phải lệ thuộc Ðavit. Ấy vậy Yavê đã cho Ðavit đi đâu thắng đó.
Việc cai trị vương quốc
15 Ðavit làm vua trên toàn thể Israel và hành động theo công minh chính trực trên toàn dân của ông. 16 Yôab, con của Xơruyah làm cai Binh; Yôsaphat con của Akhiluđ làm ngự sử. 17 Sađok con của Akhitub và Abiyatar con của Akhimêlek làm tư tế; Sơrayah làm ký lục; 18 Bơnayahu, con của Yơhôyađa, cai quân Kơrêti và Pơlêti. Và các con của Ðavit làm tư tế.
3- Gia Ðình Ðavit Và Việc Kế Thừa
a) Mơribbaal
Lòng nhân hậu của Ðavit đối với các con của Yônatan
1 Ðavit nói: "Trong nhà Saul còn có ai sống sót nữa không, để ta thực thi nhân nghĩa với người ấy vì Yônatan?" 2 Nhà Saul có một người tôi bọc tên là Xiba. Người ta triệu hắn đến hầu Ðavit và vua nói với hắn: "Ngươi là Xiba phải không?" Hắn nói: "Chính là tôi tớ Ngài!" 3 Vua nói: "Há nhà Saul lại không còn ai nữa sao, để ta có thể thực thi với người ấy nhân nghĩa (thề trước) Thiên Chúa?" Xiba tâu với vua: "Yônatan còn một người con, người này bị bại cả hai chân!" 4 Vua nói với hắn: "Người ấy đâu?" Xiba tâu với vua: "Này, người ấy ở tại nhà Makir, con của Ammiel, ở Lôđơbar". 5 Vua Ðavit sai đến nhà Makir, con của Ammiel, ở Lôđơbar mà triệu người ấy về.
6 Mơribbaal, con của Yônatan, con của Saul đến với Ðavit và sấp mặt xuống mà bái lạy; Ðavit nói: "Mơribbaal!" và người ấy nói: "Này tôi tớ của Ngài đây!" 7 Ðavit nói: "Ðừng sợ! Vì ta định thực thi nhân nghĩa với ngươi vì Yônatan, cha ngươi. Ta sẽ hoàn lại cho ngươi tất cả ruộng đất của Saul, ông ngươi. Còn ngươi, ngươi sẽ ăn nơi bàn ta luôn mãi!" 8 (Mơribbaal) bái lạy và nói: "Tôi tớ ngài là gì, để ngài đoái hoài đến một con chó chết như tôi đây?"
9 Vua triệu Xiba, tôi bộc của Saul đến mà bảo: "Tất cả những gì thuộc về Saul và gia đình ông ấy, ta đã ban cả cho con của chủ ngươi. 10 Ngươi sẽ canh tác đất đai cho người; ngươi cùng con cái ngươi và tôi tớ của ngươi; ngươi thu họach được gì thì để cung cấp cho gia đình chủ ngươi, cho họ ăn dùng, còn Mơribbaal con của chủ ngươi thì sẽ ăn nơi bàn ta luôn mãi!". - Vả Xiba có mười lăm người con và hai mươi người tôi tớ. - 11 Xiba tâu với vua: "Chiếu theo mọi điều Ðức Vua, chúa công tôi, truyền cho tôi tớ ngài, tôi tớ ngài xin thi hành?".
Còn Mơribbaal, thì ông ăn nơi bàn của Ðavit, như một trong các hoàng tử. 12 Mơribbaal có một người con nhỏ tên là Mika - Hết mọi người trong nhà Xiba đều là tôi tớ của Mơribbaal. 13 Và Mơribbaal đã ở lại Yêrusalem, vì ông luôn ăn nơi bàn của nhà vua. Ông mắc tật què cả hai chân.
b) Chiến tranh chống Ammon. Salômon ra đời
Các sứ giả bị nhục
1 Sau đó, xảy ra là vua con cái Ammon chết và con Khanun lên làm vua kế vị ông. 2 Ðavit mới nói: "Ta sẽ xử nhân nghĩa với Khanun, con của Nakhash như cha ngươi đã xử nhân nghĩa với ta". Và Ðavit sai thuộc hạ của ông đem lời phân ưu với Khanun về việc của ông. Khi các thuộc hạ của Ðavit đã vào đất con cái của Ammon, 3 các tướng lĩnh của con cái Ammon mới thưa với con cái Khanun, chúa công của họ: "Phải chăng vì Ðavit trọng kính vương phụ ngài mà ông đã sai người đến phân ưu với ngài? Hay lại không phải là dò la thám thính rồi để hạ thành, mà Ðavit đã sai thuộc hạ đến với ngài đó sao?" 4 Khanun mới cho bắt lấy các thuộc hạ của Ðavit mà cạo một nữa chòm râu của họ, và xén áo xống họ đi một nửa đến ngang mông, đoạn thả cho về. 5 Khi người ta tin cho Ðavit hay thì ông sai người đi đón họ, vì các người ấy cảm thấy xấu hổ quá. Vua cho nói với họ: "Các ông hãy lưu lại Yôrikhô, chờ cho râu mọc lại đã rồi hãy trở về!"
Trận đầu chống lại con cái Ammon
6 Con cái Ammon thấy mình đã ra khả ố đối với Ðavit, nên con cái Ammon mới sai người thuê binh nơi người Aram ở Bet-Nơkhob, người Aram ở Xôbah, hai chục ngàn bộ binh; của vua Maakah, một ngàn người; của dân Tôb, mười hai ngàn người. 7 Ðavit nghe biết thì sai Yôab đi với tất cả đạo binh, những tay anh hùng. 8 Con cái Ammon ra dàn trận ở lối vào cổng thành, còn binh Aram thụôc Xôba, Rơkhob, dân Tôb và Maakah, thì đóng riêng ngoài đồng. 9 Yôab thấy mình phải lâm chiến tại cả hai mặt trước sau, thì ông chọn lấy tất cả tinh binh của Israel và dàn quân nghinh chiến với Aram. 10 Quân binh còn lại, ông trao tay Abyshay, em ông, để dàn ra nghinh chiến với con cái Ammon. 11 Ông nói: "Nếu quân Aram mạnh hơn tôi, ông sẽ đến tiếp viện tôi, nhược bằng con cái Ammon mạnh hơn ông, tôi sẽ đi tiếp viện ông. 12 Can đảm lên! Ta hãy tỏ ra can đảm vì dân ta và vì các thành của Thiên Chúa chúng ta! Xin Yavê thi hành điều đẹp ý Người!" 13 Vậy Yôab với đạo quân theo ông đã tiến ra giao chiến với quân Aram, và (quân Aram) đã bỏ chạy trước mặt ông. 14 Con cái Ammon vừa thấy quân Aram bỏ chạy, thì cũng bỏ chạy trước mặt Abyshai mà vào thành. Vậy Yôab đã khải hoàn trên con cái Ammon và ông đã về lại Yêrusalem.
Toàn thắng trên quân Aram
15 Người Aram thấy mình bị bại trước Israel, thì hợp lại thành một với nhau. 16 Hađađêzer sai người đi chiêu mộ quân Aram bên kia sông Cả; họ đã kéo tới Khêlam có Shôbak tướng cai đạo binh của Hađađêzer cầm đầu. 17 Ðược tin, Ðavit chiêu tập toàn thể Israel, rồi qua sông Yordan, tiến vào Khêlam. Quân Aram dàn trận nghinh chiến với Ðavit và đã giao chiến với ông. 18 Quân Aram bỏ chạy trước mặt Israel. Và Ðavit đã giết được bảy trăm cổ xe trận và bốn mươi ngàn kị binh; ông đã hạ được Shôbak, tướng cai đạo binh Aram và y đã chết tại chỗ. 19 Khi các vua thuộc hạ của Hađađêzer thấy mình đã bại trước Israel, thì đã cầu hoà với Israel và phải lệ thuộc (Israel); và quân Aram đã sợ phải tiếp viện lần nữa cho con cái Ammon.
Trận thứ hai chống lại con cái Ammon
Lỗi của Ðavit
1 Nhằm buổi xuân về, vào thời các vua xuất quân ra trận, Ðavit sai Yôab và cận vệ của ông, cùng toàn thể Israel. Và họ đã tiêu diệt con cái Ammon và vây hãm Rabbah. Còn Ðavit, thì ông ở lại Yêrusalem.
2 Một buổi chiều nọ, Ðavit dậy khỏi giường và đi tản bộ trên sân thượng của đền vua, và từ trên sân thượng, ông thấy một phụ nữ đang tắm; người phụ nữ dáng vẻ rất xinh đẹp. 3 Ðavit sai người đi hỏi lý lịch của người phụ nữ và người ta nói: "Chính là Bat-Shêba, con của Êliam, vợ của Uriya người Hit-tit". 4 Ðavit sai người đi triệu nàng và nàng đã đến với ông, và ông đã nằm với nàng - Nàng lại vừa tẩy mình vì kinh nguyệt - rồi nàng lại trở về nhà. 5 Người phụ nữ đã thụ thai và nàng nhắn tin cho Ðavit mà nói: "Thiếp đã có thai".
6 Ðavit sai ngườii đến nói với Yôab: "Phái Uriya người Hit-tit về cho ta!" và Yôab đã phái Uriya về cho Ðavit. 7 Uriya đến với ông và Ðavit hỏi tin tức về Yôab, dân chúng, và về chiến cuộc. 8 Ðoạn Ðavit nói với Uriya: "Ngươi xuống nhà mà rửa chân đi chứ!" Uriya đi ra và đi theo sau ông, lộc của vua được đem ra tặng. 9 Rồi Uriya ngủ ở cửa đền vua như mọi người tôi tớ của tôn chủ, chứ không xuống nhà mình.
10 Người ta tin cho Ðavit hay: "Uriya không xuống nhà mình!" Ðavit mới nói với Uriya: "Không phải là nhà ngươi mới đi đường về ư? Sao lại không xuống nhà (mà nghỉ)?" 11 Nhưng Uriya nói với Ðavit: "Khám, cũng như Israel và Yuđa đang ở dưới lều; đức ông Yoab và các thần tôi của chúa công đang cắm trại chốn đồng không; còn tôi, tôi lại về nhà mà ăn uống, mà nằm với vợ hay sao? Tôi xin lấy mạng ngài và hồn vía ngài (mà thề) là tôi sẽ không làm như thế!" 12 Ðavit mới nói Uriya: "Hãy ở lại đây đêm nay nữa và mai ta sẽ phái ngươi đi". Uriya đã ở lại Yêrusalem hôm ấy và ngày hôm sau. 13 Ðavit đã mời ông ăn uống trước mặt mình và đã làm cho ông ấy uống say nhừ. Nhưng chiều đến ông ấy lại ra nằm nơi chỗ ngủ của mình làm một với các tôi tớ của tôn chủ, chứ không xuống nhà mình.
14 Sáng ngày Ðavit viết thư cho Yôab, và sai Uriya cầm tay đem đi. 15 Trong thư, ông viết rằng: "Hãy đặt Uriya ở chỗ mặt trận ác liệt nhất, đoạn bỏ nó mà rút lui, cho nó bị đánh mà chết đi". 16 Vậy trong khi Yoab hãm thành, ông đã đặt Uriya chỗ ông biết có quân hùng hậu nhất. 17 Người trong thành xông ra giao chiến với Yôab làm nhiều người thiệt mạng, trong dân cũng như trong số cận vệ của Ðavit. Và cả Uriya, người Hit-tit, cũng chết.
18 Yôab sai người đem tin về tất cả tình hình chiến cuộc cho Ðavit, 19 và ông sai lịnh cho sứ giả rằng: "Khi anh thuật lại tình hình chiến cuộc cho vua xong rồi, 20 bấy giờ nếu vua đùng đùng nổi nóng và nói với anh: Tại sai các anh lại tiến sát bên thành mà giao chiến? các ngươi lại không biết là tự trên tường thành chúng có thể bắn ra sao? 21 Ai đã hạ Abimêlek con của Yơrubbaal? Lại không phải là một mụ đàn bà từ trên tường thành đã xán xuống trên ông một thớt cối làm ông chết ở Tơbes đó sao? Tại sao các ngươi lại tiến sát bên tường thành? - Bấy giờ anh sẽ nói: Uriya người Hit-tit tôi tớ của ngài cũng đã chết!"
22 Sứ giả đã trẩy đi và đến tin cho Ðavit, tất cả những gì Yôab đã sai y nói. (Và Ðavit đã nổi thịnh nộ Yôab mà nói với sứ giả: "Tại sao các ngươi lại tiến sát bên thành mà giao chiến? Các ngươi lại không biết từ trên tường thành các ngươi có thể bị người ta hạ sát sao? Kìa ai đã hạ sát Abimêlek, con của Yơrubbaal? Lại không phải là một nụ đàn bà từ trên tường thành đã xán xuống trên ông ấy một thớt cối làm ông chết ở Tơbes đó sao? Tại sao các ngươi lại tiến sát bên tường thành?") 23 Sứ giả mới nói với Ðavit: "Ấy vì quân họ đã áp đảo được quân ta, họ xông ra đánh quân ta tận mãi ngoài đồng; nhưng ta đã dồn họ lại thấu tận lối vào cổng. 24 Bấy giờ xạ thủ từ trên tường thành bắn trút xuống trên tôi tớ ngài; một số trong các tôi tớ Ðức Vua đã tử trận; Uriya người Hit-tit, tôi tớ ngài cũng đã chết".
25 Ðavit nói với sứ giả: "Ngươi sẽ nói Yôab thế này: "Việc lỡ xẩy ra nhà ngươi đừng lấy làm trái mắt, vì việc binh đao bất trắc làm cỏ khi người này khi người nọ; cứ nhắm vào thành mà chiến đấu mạnh hơn, mà hạ thành cho được!" - Còn nhà ngươi, hãy uỷ lạo ông ấy!" 26 Vợ Uriya nghe biết Uriya, chồng nàng, đã chết, thì đã than khóc chồng. 27 Mãn tang, thì Ðavit sai người đi đón nàng về gia đình ông, và nàng đã nên vợ của ông, và nàng đã sinh cho ông một người con trai; nhưng việc Ðavit đã làm là việc trái trước mắt Yavê!
Natan trách móc. Ðavit hối lỗi
1 Yavê sai Natan đến với Ðavit; ông vào gặp Ðavit và nói: "Trong thành kia có hai người, một người giàu, một người nghèo,
2 Người giàu có chiên dê, bò vật nhiều lắm;
3 Còn người nghèo thì vỏn vẹn chỉ có một con chiên cái nhỏ ông đã mua được. Ông nuôi nấng nó và nó đã lớn lên bên ông cùng bên con cái ông, nó ăn miếng bánh ông ăn, nó uống chén ông uống, nó nằm bên lòng ông; đối với ông, nó không khác gì một đứa con gái ông.
4 Xảy có khách đến thăm ông nhà giàu, nhưng ông này tiếc của không bắt chiên hay bò của mình mà làm thịt đãi khách qua đàng đến với ông; Ông lại bắt con chiên của nhà nghèo mà làm thịt đãi người đến nhà ông".
5 Nộ khí Ðavit bốc lên bừng bừng đối với người ấy; ông nói với Natan: "Yavê hằng sống, nó đáng chết, con người đã làm điều ấy! 6 Nó sẽ hoàn lại gấp bốn con chiên ấy, vì việc đã làm và vì đã không biết thương xót!"
7 Natan mới nói với Ðavit: "Con người ấy, chính là ông! Yavê, Thiên Chúa của Israel phán thế này: Chính Ta đã xức dầu tấn phong ngươi làm vua trên Israel và chính Ta đã giải thoát ngươi khỏi tay Saul; 8 Ta đã phó cho ngươi nhà của chúa công ngươi, và (Ta trao) các vợ của chúa công ngươi vào lòng ngươi; Ta đã ban cho ngươi nhà Israel và Yuđa, và nếu thế mà còn ít, thì Ta sẽ thêm gấp mấy ngằn ấy nữa!
"9 Tai sao ngươi lại khinh màng lời của Yavê mà làm sự dữ trước mắt Người? Ngươi đang lấy gươm đâm Uriya người Hit-tit, và đoạt lấy vợ nó làm vợ ngươi: ngươi đã dùng gươm con cái Ammon mà giết nó. 10 Vậy bây giờ gươm sẽ không rời khỏi nhà ngươi bao giờ nữa, vì ngươi đã khinh rẽ Ta và đoạt vợ của Uriya, người Hit-tit, làm vợ ngươi".
11 Yavê phán thế này: "Này Ta dùng chính gia đình ngươi mà gây họa cho ngươi: Ta sẽ lấy các vợ ngươi trước mắt ngươi mà ban cho kẻ tranh ngôi với ngươi, và nó sẽ nằm với các vợ của ngươi trước mắt mặt trời trên kia. 12 Vì ngươi, ngươi đã làm chùng lén, nhưng Ta, Ta sẽ thi hành điều này trước toàn thể Israel, trước thanh thiên bạch nhật!"
Con của Bat-Shêba chết. Salômon ra đời
13 Bấy giờ Ðavit nói với Natan: "Tôi đã phạm tội nghịch với Yavê!" Và Natan nói Ðavit: "Cả Yavê nữa, Người cũng bỏ qua lỗi lầm của ông: ông sẽ không phải chết, 14 song bởi ông làm cho địch thù Yavê, nhân vì việc này, có cớ lộng ngôn, thì con trẻ sinh cho ông sẽ phải chết". 15 Ðoạn Natan lui về nhà.
Yavê đã giáng phạt trên đứa con mà vợ Uriya đã sinh ra cho Ðavit, và nó đã ngã bịnh. 16 (Suốt thời gian ấy) Ðavit chạy đến với Thiên Chúa cầu xin cho đứa bé; Ðavit giữ chay rất nhặt; khi ông về nhà ngủ ban đêm, thì ông nằm đất. 17 Các kỳ mục thuộc gia đình ông đến nài nẵng xin ông trổi dậy, nhưng ông không chịu, và ông cũng không nếm chút gì với họ. 18 Ðến ngày thứ bảy thì đứa bé chết. Tôi tớ Ðavit sợ không giám báo cho Ðavit biết là đứa bé đã chết. Vì họ nói với nhau: "Này, khi đứa bé còn sống, chúng ta nói với ngài mà ngài cũng đã không chịu nghe tiếng chúng ta, thì làm sao chúng ta có thể nói được với ngài, một khi đứa bé đã chết? E ngài sẽ tự hại chính mình". 19 Ðavit thấy tôi tớ xầm xì với nhau, thì ông hiểu là đứa bé đã chết. Ðavit hỏi tôi tớ: "Ðứa bé đã chết rồi chăng?" Họ nói: "Thưa, chết rồi!".
20 Ðavit liền chỗi dậy khỏi đất, tắm rửa, xức dầu và thay áo; rồi ông vào nhà Yavê mà thờ lạy. Xong ông về lại đền và xin người ta dọn bữa cho ông ăn. 21 Tôi tớ mới thưa với ông: "Ngài làm gì vậy? Khi đứa bé còn sống, thì ngài ăn chay khóc lóc vì nó, khi đứa bé vừa chết thì ngài lại chỗi dậy dùng bữa!" 22 Ông nói: "Khi đứa bé còn sống, ta ăn chay khóc lóc, vì ta tự nghĩ: Biết đâu Yavê lại không thương xót ta, mà cho đứa bé sống! 23 Bây giờ nó đã chết rồi, thì ta ăn chay làm gì? Ta còn có thể đem nó về lại được hay sao? Chính ta, ta sẽ đến với nó, chứ nó không về lại với ta".
24 Rồi Ðavit an ủi Bat-Shêba vợ ông. Ông đã đến với nàng và ăn nằm với nàng; và nàng đã sinh con trai; và ông đã gọi tên nó là Salômon. Yavê đã thương mến nó, 25 và Người đã nhắn cho ông biết qua tiên tri Natan; nên ông đã đặt tên cho nó là Yơđiđyah vì Yavê.
Hạ thành Rabbah
26 Yôab xông vào đánh Rabbah thuộc con cái Ammon và đã chiếm được hoàng thành. 27 Yôab mới sai sứ giả đến với Ðavit mà nói: "Tôi đã xông vào đánh Rabbah, tôi đã chiếm được Thành Nước. 28 Vậy bây giờ xin ngài triệu tập quân còn lại, và đến thiết trại đánh thành và chiếm lấy, kẻo tôi chiếm được, và thành phải đội tên tôi". 29 Vậy Ðavit đã triệu tập toàn quân, và thân hành đi Rabbah và đã giao chiến cùng chiếm được thành. 30 Ông đã lấy triều thiên trên đầu Milkom - cân nặng một tạ vàng - làm một với viên ngọc, (ngọc ấy) được đặt trên đầu Ðavit. Và ông thu về chiến vật trong thành nhiều quá đỗi. 31 Còn dân chúng trong thành, ông dẫn đi, bắt cầm cưa, rìu sắt, bắt họ phục dịch và đúc gạch. Ông cũng xử như thế với tất cả thành thuộc con cái Ammon. Ðoạn Ðavit và toàn dân lui về Yêrusalem.
c) Truyện Absalôm
Amnon hiếp em gái
1 Sau đó đã xảy ra thế này: Absalôm, con của Ðavit, có một người em gái có nhan sắc tên là Thamar; Amnon con của Ðavit, lại yêu nàng. 2 Amnon đã bị ray rứt đến lâm bệnh vì Thamar, em gái của chàng, bởi nàng là gái còn trinh và Amnon thật vô phương làm gì được nàng. 3 Amnon có một người bạn tên là Yônađab, con của Shimơah anh của Ðavit; vả Yôbađab là một người rất sáng trí. 4 Yônađab mới nói với chàng: "Vì đâu mà sáng nào hoàng tử cũng liệt nhược như thế? Không thể nói cho tôi biết sao?" Amnon nói: "Tôi yêu Thamar, em gái Absalôm, em tôi!" 5 Yônađab mới nói với chàng: "Hoàng tử cứ nằm lại giường và giả vờ đau. Vương phụ sẽ vào thăm và hoàng tử sẽ nói với ngài: Xin phép cho Thamar, em gái con, đến lo việc phụng dưỡng con, dọn đồ dưỡng bịnh ngay trước mắt con, để con thấy được, và ăn do tay em!" 6 Amnon đã nằm yên và giả vờ đau. Vua đã đến thăm và Amnon nói với vua: "Xin phép cho Thamar, em gái con đến làm trước mắt con vài cái bánh lạt, để con được dưỡng bệnh do tay em". 7 Ðavit sai người đến nhà bảo Thamar: "Con đến nhà Amnon, anh con và dọn đồ ăn cho nó dưỡng bệnh". 8 Và Thamar đã đến nhà Amnon, anh nàng đang nằm. Nàng lấy bột, nhồi bột và làm bánh lạt dưới mắt Amnon, đoạn đem nấu. 9 Ðoạn nàng bưng soong mà đổ bánh trước mắt chàng nhưng chàng từ chối không ăn. Và Amnon nói: "Bảo mọi người ra ngoài hết cho tôi". Và mọi người bỏ chàng đó mà ra hết. 10 Amnon bảo Thamar: "Em bưng đồ dưỡng bịnh vào buồng, cho anh dùng tự tay em". Thamar lấy bánh lạt nàng đã dọn mà đem vào buồng cho Amnon, anh nàng. 11 Trong khi nàng đem lại cho chàng ăn, thì chàng nắm chặt lấy tay nàng và nói: "Em gái của anh, đến nằm với anh!" 12 Nàng nói với anh: "Anh ơi! Ðừng thế! Ðừng hiếp em, vì trong Israel không có thói ấy; đừng làm điều càn dở ấy! 13 Phần em, em phải vác cái nhục ấy đi đâu? Và anh, anh sẽ nên như đồ càn dở trong Israel! Vậy bây giờ, xin anh nói với Ðức Vua, vì ngài sẽ không từ chối với anh đâu". 14 Nhưng chàng không chịu nghe tiếng em; chàng đã nắm chặt lấy em, mà cưỡng hiếp và nằm với em.
15 Ngay đó Amnon sinh lòng ghét nàng quá sức, quả lòng chàng ghét nàng còn hơn là tình yêu chàng có trước kia với nàng. Amnon mới bảo nàng: "Dậy mà xéo đi!" 16 Nhưng nàng nói: "Ðừng thế, anh! Vì đuổi em đi sẽ còn tệ hơn điều xấu kia anh đã làm cho em". Nhưng chàng đã không chịu nghe em. 17 Chàng đã gọi người trai tráng hầu hạ chàng mà bảo: "Các anh đuổi con bé này ra ngoài cho tôi rồi khoá cửa lại đằng sau nó", - 18 Vả nàng mặc trên mình một chiếc áo chùng tay thụng, vì xưa kia các công chúa trinh nữ mặc như vậy. - Tên hầu đã kéo nàng ra ngoài rồi khoá cửa lại đằng sau nàng.
19 Thamar mới lấy tro rắc đầy đầu và xé nát áo chùng tay thụng nàng mặc nơi mình; và để tay lên đầu, nàng vừa đi vừa la. 20 Absalôm, anh nàng hỏi: "Có phải thằng oắt con Amnon, anh của em đã ở với em phải không? Bây giờ, này em, nín đi, nó là anh của em! Ðừng bận tâm gì về chuyện này". Và Thamar đã ôm hận mà lưu lại trong nhà Absalôm, anh nàng.
21 Còn vua Ðavit, khi nghe biết các điều ấy, thì ông tức giận lắm; nhưng ông đã không muốn trách cứ phiền lòng Amnon con ông, vì ông thương chàng bởi chàng là trưởng nam của ông. 22 Absalôm đã không nói hay, nói dở gì với Amnon, vì Absalôm ghét Amnon, bởi Amnon đã hiếp dâm Thamar em chàng.
Absalôm cho ám sát Amnon và chạy trốn
23 Chẵn hai năm sau, Absalôm khao thợ xén lông chiên ở Baal-Khaxor, gần Ephraim; và Absalôm mời tất cả các hoàng tử. 24 Absalôm đến với nhà vua và thưa: "Này nhân dịp tôi tớ ngài khao thợ xén lông chiên, dám xin Ðức Vua và đình thần đến với tôi tớ ngài!" 25 Nhưng vua nói với Absalôm: "Ðừng thế con, đừng mời chúng ta đi hết thảy, kẻo nên gánh nặng cho con". Absalôm cố nài ép, nhưng ông không chịu đi và ông đã chúc lành cho chàng. 26 Absalôm mới nói: "Bằng không, xin ngài cho phép ít là Amnon, anh con, đi với chúng con". Vua mới nói: "Hà cớ nó phải đi với con!" 27 Absalôm đã nài nẵng mãi và ông đã để cho Amnon và tất cả các hoàng tử đi với chàng.
Absalôm đã dọn một bữa tiệc như tiệc vua, 28 và Absalôm ra lịnh cho trai tráng rằng: "Khi lòng Amnon đã ra vui vui vì rượu vào và khi ta đã bảo các anh: Hạ thủ Amnon! Thì các anh sẽ giết nó. Ðừng sợ gì cả! lại không phải là ta đã ra lịnh cho các anh đó ư? Mạnh tay đi! Hãy tỏ ra là ngươi dũng cảm!" 29 Tôi tớ của Absalôm đã thi hành về Amnon chiếu theo lịnh Absalôm đã ra. Các hoàng tử hết thảy đều chỗi dậy, mỗi người lên la của mình mà chạy trốn.
30 Họ còn đang ở dọc đường, thì tin đồn thấu đến Ðavit rằng: "Absalôm đã hạ sát tất cả hoàng tử, không sót lại một người nào". 31 Vua liền chỗi dậy mà xé nát áo mình và nằm lăn trên đất, còn các đình thần thì đứng trơ đó, áo xống xé nát cả. 32 Nhưng Yônađab con của Shimơah, anh của Ðavit cất tiếng nói: "Xin chúa công đừng nói là người ta đã giết sạch các hoàng tử trẻ trung: vì chỉ có Amnon đã chết mà thôi, quả đó là điều Absalôm cảm thấy bắt buộc phải làm kể từ ngày Amnon đã hãm hiếp Thamar em hắn. 33 Vậy bây giờ, xin Ðức Vua, chúa công tôi đừng quá bận tâm, nghĩ rằng: tất cả các hoàng tử đã chết cả, vì chỉ có Amnon đã chết mà thôi, 34 và Absalôm đã chạy thoát".
Tên đinh tráng đứng canh ngước mắt lên nhìn, và này có đông người đang đi trên đường Bakhurim, bên sườn núi. Người canh đến báo tin cho vua và nói: "Con thấy có người đang xuống ở đường Bakhurim, bên sườn núi". 35 Yonađab mới nói với vua: "Này các hoàng tử đến nơi rồi: thật đúng như lời tôi tớ ngài". 36 Ông vừa nói xong, thì này các hoàng tử đi vào. Họ cất tiếng than khóc. Và cả vua, cả đình thần hết thảy đều khóc vang lên cả. 37 Về phần Absalôm, ông đã chạy thoát mà đến với Talmai, con của Ammihuđ, vua Gêshur. Còn vua thì cứ để tang con ông mọi ngày. 38 Vậy Absalôm đã chạy thoát đến được Gêshur và ông đã lưu lại đó ba năm.
Yôab điều đình cho Absalôm trở về
39 Khí nộ của vua đã hết giận Absalôm, vì ông đã nguôi dịu về cái chết của Amnon.
1 Yôab con của Xơruyah biết là lòng vua đã hướng về Absalôm. 2 Yôab mới sai người đi Têqoa triệu vời một người đàn bà khôn khéo nọ. Ông bảo bà ấy: "Bà hãy làm như người để tang, mặc áo tang, đừng xức dầu thơm, làm như một đàn bà đã lâu ngày để tang người chết. 3 Rồi bà đến với vua, và tâu với ngài; lời lẽ như thế này", và Yôab đặt lời lẽ nơi miệng bà.
4 Người đàn bà, người Têqoa đến đền vua, bà sấp mặt xuống đất mà bái lạy: "Cứu tôi với! Lạy Ðức Vua!" 5 Vua nói với bà ấy: "Ngươi có vịêc gì?" Bà nói: "Khốn khổ! Tôi goá bụa. Chồng tôi đã chết. 6 Tỳ nữ của ngài có hai đứa con; hai đứa đã gây gỗ với nhau ở ngoài đồng, không có ai ở đó để gở chúng ra, nên một đứa đã đánh đứa kia thiệt mạng. 7 Rồi cả thị tộc dấy lên báo hại tỳ nữ của ngài; họ nói: Nộp đứa đã hạ sát anh em đây, để chúng tôi xử tử nó đi, đền mạng người anh em nó đã giết, để chúng hủy diệt đi cả đứa thừa tự! Như thế là họ đã dập tắt đi tia lửa còn lại cho tôi, không để cho chồng tôi được lưu danh, được còn một mống sống sót trên mặt đất". 8 Vua bảo người đàn bà: "Ngươi cứ về nhà đi! Chính ta sẽ ra lịnh về nố của ngươi". 9 Ðàn bà người Têqoa mới nói với vua: "Tâu Ðức Vua, chúa công của tôi. Tội hãy đổ đầu tôi và trên nhà cha tôi, nhưng Ðức vua và ngai của ngài sẽ khỏi bị liện lụy!" 10 Vua mới nói: "Kẻ nào kỳ kèo với ngươi, ngươi sẽ dẫn nó đến với ta, và nó sẽ không còn quấy rầy ngươi nữa". 11 Bà ấy mới nói: "Xin Ðức Vua niệm khấn Yavê Thiên Chúa của ngài, ngõ hầu người bảo lĩnh huyết thù đừng gia hại thêm nữa và diệt con tôi đi!" Vua nói: "Yavê hằng sống! Sẽ không một sợi tóc nào sẽ rơi xuống đất khỏi đầu nó!"
12 Bà ấy lại nói: "Xin cho tỳ nữ của ngài được phép tâu với Ðức Vua, chúa công tôi một lời nữa!" Và vua nói: "Ngươi được phép nói!" 13 Bà ấy mới nói: "Thế thì tại sao ngài lại tính chuyện hại dân của Thiên Chúa như vậy? Ðức Vua đã tự tố giác mình là thủ phạm khi ra phán quyết, không cho người biệt xứ hồi hương. 14 Vì chúng ta đều sẽ phải chết, và như nước đổ xuống đất, không sao hốt lại được. Thiên Chúa cũng chẳng hoàn dương vong hồn; vậy xin Ðức Vua trù tính sao để kẻ bị đánh bạt xứ khỏi cứ làm người biệt xứ xa ngài.
"15 Và bây giờ, sở gì tôi đến đây thưa chuyện này với Ðức Vua, chúa công của tôi, là vì dân chúng đã làm tôi khiếp; nhưng tớ nữ của ngài đã nói: Miễn là tôi được tâu với Ðức Vua! Có lẽ Ðức Vua sẽ làm theo lời tớ nữ của ngài. 16 Vì Ðức Vua sẽ đoái nghe mà giải thoát tớ nữ ngài khỏi bàn tay người đang tìm cách hủy diệt tôi làm một với con tôi khỏi cơ nghiệp của Thiên Chúa 17 nên tớ nữ ngài đã nói: Ngửa trông lời của Ðức Vua, chúa công tôi, đem lại an hoà. Vì Ðức Vua chúa công tôi như thần sứ của Thiên Chúa, khiến ngài hiểu được cả điều lành lẫn điều dữ! Vậy ước gì Yavê Thiên Chúa của ngài (hằng) ở với ngài!"
18 Vua đã đáp lại và nói với bà ấy: "Ngươi đừng giấu diếm với ta điều ta muốn hỏi ngươi đây". Bà ấy thưa: "Xin Ðức Vua, chúa công tôi, cứ dạy!" 19 Vua nói: "Có tay Yôab với ngươi trong tất cả chuyện này không?" Bà ấy thưa: "Tâu Ðức Vua, chúa công tôi, tôi thề được trên mạng sống ngài, là quả không sai một ly nào qua bên tả hay bên hữu lời Ðức Vua, chúa công tôi nói: vì chính Yôab, tôi tớ ngài đã truyền cho tôi, chính ông đã đặt các lời lẽ này hết thảy nơi miệng tớ nữ của ngài. 20 Chính để giả trang mặt thực của việc xảy ra mà Yôab tôi tớ ngài đã làm như thế, nhưng chúa công tôi khôn ngoan khá ví được với sự khôn ngoan một vị thần sứ của Thiên Chúa, làm ngài thấu suốt mọi sự trên trần".
21 Vua mới nói với Yôab: "Này ta sẽ làm ngay điều ấy. Ngươi hãy đi đem ngay Absalôm, trang thanh niên ấy về!" 22 Yôab phục mặt xuống đất mà bái lạy và chúc tụng vua; đoạn Yôab nói: "Hôm nay tôi tớ ngài được biết, thưa Ðức Vua chúa công tôi, là tôi được đắc sủng trước mặt ngài, vì Ðức Vua đã làm theo lời tôi tớ ngài". 23 Yôab đã chỗi dậy đi Gêshur đem Absalôm về Yêrusalem. 24 Nhưng vua nói: "Nó hãy về nhà nó, và đừng hòng thấy mặt ta!" Vậy Absalôm đã về lại nhà ông ở Yêrusalem, nhưng không được thấy mặt vua.
Một vài chi tiết về Absalôm
25 Trong toàn thể Israel, thật không ai đẹp trai sánh được với Absalôm, (mọi người) hết lời khen ngợi; từ bàn chân cho đến đỉnh đầu, thật không có chỗ nào chê được. 26 Và khi chàng cắt tóc - một năm mỗi lần chàng cắt tóc, vì quá nặng trên đầu, chàng mới đành phải cắt tóc - người ta cân tóc đầu chàng, thì tính được hai trăm lạng theo quả cân nhà vua. 27 Absalôm sinh được ba trai, và một gái, tên là Thamar: một cô gái nhan sắc.
Absalôm được tha thứ
28 Absalôm đã ở lại Yêrusalem hai năm chẵn, mà vẫn không được thấy mặt vua. 29 Absalôm sai người tìm Yôab, để gửi ông đến với vua, nhưng Yôab không chịu đến gặp chàng; chàng lại sai đi mời lần thứ hai, nhưng ông cũng không chịu đến. 30 Chàng mới bảo tôi tớ: "Hãy coi thửa ruộng của Yôab sát bên ruộng ta có trồng lúa mạch: các anh hãy đi châm lửa đốt ruộng lúa ấy?" Tôi tớ Absalôm đã châm lửa đốt ruộng. (Tôi tớ của Yôab đến với ông, áo rách tả tơi mà nói: "Tôi tớ của Absalôm đã châm lửa đốt ruộng!") 31 Yôab liền chỗi dậy đến gặp Absalôm tại nhà mà nói: "Tại sao tôi tớ của anh châm lửa đốt ruộng của tôi?" 32 Absalôm nói với Yôab: "Này tôi đã sai người đi nói với ông: Ðến đây để tôi nhờ ông vào gặp vua, để tâu rằng: Tôi bỏ Gêshur về làm gì? Thà tôi cứ ở lại đó! Và bây giờ tôi muốn thấy mặt vua, nếu có lỗi gì nơi tôi, thì xin ngài cứ giết tôi đi!" 33 Yôab đã đi gặp vua và tin lại cho vua (sự tình). Vua đã cho gọi Absalôm. Và Absalôm đến với nhà vua, và bái lạy, mặt sát đất trước nhà vua, và vua đã ôm hôn mặt Absalôm.
Absalôm làm trò mị dân
1 Sau đó, Absalôm tự tậu cho mình xa giá, ngựa, và năm mươi người chạy đằng trước ông. 2 Absalôm thường dậy sớm mà đứng bên vệ đường vào Công môn. Và hễ có ai vì kiện tụng mà phải đến hầu vua chờ xét xử, thì Absalôm gọi lại và nói: "Ông từ thành nào đến?" Và người kia đáp: "Tôi tớ ngài từ một thành thuộc một chi tộc Israel". 3 Bấy giờ Absalôm bảo người ấy: "Coi! Vụ của ông tốt đó, hợp lẽ phải, nhưng mà có ai được vua ủy cho mà nghe ông". 4 Rồi Absalôm nói: "Phải chi có ai đặt tôi làm thẩm phán trong xứ? Ai có kiện tụng trông được xét xử sẽ đến với tôi, và tôi sẽ giải oan cho". 5 Và khi vừa có ai tiến lại bái lạy chàng, chàng liền giơ tay, kéo lại mà ôm hôn. 6 Absalôm đã làm như thế đối với mọi người Israel đến với vua để được xử kiện. Nhờ thế Absalôm đã mua chuộc được lòng mọi người Israel.
Absalôm tiếm ngôi cha
7 Bốn năm sau, Absalôm thưa với cha: "Xin cho phép con đi Hêbrôn giữ trọn lời khấn con đã khấn với Yavê. 8 Vì khi ở Gêshur xứ Aram, tôi tớ ngài đã khấn lời khấn rằng: Nếu Yavê khấng đem tôi trở lại Yêrusalem, tôi sẽ phụng thờ Yavê ở Hêbron". 9 Vua nói với chàng: "Con đi bằng yên!" Và chàng đã chỗi dậy trẩy đi Hêbron".
10 Absalôm đã sai các dò thám đến tất cả các chi tộc Israel, để bắn tin: "Khi các người vừa nghe tiếng tù và, các người sẽ hô: Absalôm làm vua ở Hêbron! 11 Cùng với Absalôm, có hai trăm người ở Yêrusalem cũng trẩy đi, đó là khách được mời, vì chất phác mà họ ra đi và tuyệt nhiên không biết tí gì. 12 Absalôm cũng sai người đi Gilô thành của Akhitophel mà triệu vời Akhitophel người Gilô, cố vấn của Ðavit, và (ông này) đã ở bên chàng khi chàng tế sát hy sinh tế lễ. Cuộc âm mưu đã thành mãnh liệt và dân chúng phò Absalôm cứ tăng lên mãi.
Ðavit chạy loạn
13 Một người đem tin tới nói với Ðavit: "Lòng người Israel đã chiều theo Absalôm!" 14 Ðavit mới bảo tất cả tôi tớ còn ở với ông tại Yêrusalem: "Ðứng dậy nào! Ta phải chạy trốn, vì ta sẽ không thoát được với Absalôm đâu. Ði mau lên, kẻo nó làm gấp mà đuổi kịp được ta, và giá họa cho ta và tuốt gươm làm cỏ cả thành". 15 Tôi tớ vua đã tâu với ông: "Ðức Vua, chúa công tôi đã chọn thế nào, thì này các tôi tớ ngài đây!" 16 Vua đã ra đi, có tất cả nhà theo sau; vua để lại mười người cung phi để giữ nhà. 17 Vậy vua đã đi ra, có toàn dân theo sau; họ đã dừng lại nơi ngôi nhà cuối hết. 18 Toàn thể các tôi tớ của ông đứng bên cạnh ông, còn tất cả quân Kơrêti, tất cả quân Pơlêti, và tất cả quân Gati, tức là sáu trăm người từ thành Gat đi theo ông, thì diễn hành trước mặt vua. 19 Vua nói với Ittai, người thành Gat: " Cả ông nữa tại sao lại đi với chúng tôi? Lui lại mà ở với vua, vì ông là người tha bang, và ở đâu thì ông cũng là người lưu đày. 20 Ông mới đến hôm qua, mà hôm nay tôi lại làm ông phải long đong đi với chúng tôi sao, trong khi tôi phải lang thang vô định? Lui lại đi và dẫn anh em về vơí ông. Xin Yavê xử nhân nghĩa tín thành với ông". 21 Itttai đáp lại vua và nói: "Yavê hằng sống! Và tôi xin lấy mạng sống của Ðức Vua, chúa công tôi mà thề là bất kỳ Ðức Vua chúa công tôi ở đâu, thì dù chết, dù sống, thì tôi tớ của ngài cũng ở đó! 22 Ðavit mới bảo với Ittai: "Ði qua đi! " và Ittai người thành Gat đã đi qua cùng với bộ hạ của ông và cả bầu đoàn thê tử theo ông. 23 Hết mọi người đều khóc lớn tiếng, trong khi toàn dân diễn hành; vua qua Kêđrôn và toàn dân qua phía Ðông con đường giáp với sa mạc.
Ðavit và Khám
24 Và này có cả Sađok nữa - và tất cả các Lêvit ở với ông, những người khiêng Khám Giao ước của Thiên Chúa - họ đặt Khám của Thiên Chúa xuống và Abiyatar dâng lễ thượng hiến, chờ cho toàn dân diễn hành ra khỏi thành. 25 Vua nói với Sađok: "Hãy đem Khám của Thiên Chúa về lại trong thành. Nếu ta đắc sủng trước mắt Yavê, ắt Người sẽ cho ta trở về và được thấy lại Khám và chỗ Khám ngụ". 26 Nhưng nếu Người phán thế này: "Ta không được hài lòng về ngươi!" Thì ta đây, xin Người cứ xử với ta như Người thấy là đẹp mắt". 27 Vua nói với Sađok, vị tư tế: "Ông thấy không? Hãy về lại bằng yên trong thành, làm một với Akhimaas, con ông và Yônatan con của Abiyatar, bởi có hai người con của các ông ở với các ông. 28 Coi này! Ta sẽ nán lại nơi các chỗ quá giang giáp sa mạc cho tới khi nào có một lời của các ông đến báo tin cho ta". 29 Vậy Sađok và Abiyatar đã đem Khám của Thiên Chúa trở về Yêrusalem và ở lại đó.
Akhhitophel và Khushai
30 Ðavit leo dốc Cây Dầu, vừa lên vừa khóc, đầu trùm khăn và đi chân không. Mọi người đi với ông ai nấy đều trùm khăn trên đầu, và vừa đi lên vừa khóc. 31 Người ta tin cho Ðavit hay rằng: "Akhitophel có mặt trong bọn người âm mưu vời Absalôm!" Ðavit nói: "Lạy Yavê, xin cho mưu đồ lời khuyên của Akhitophel thành (lời) ngu dại".
32 Khi Ðavit tới đỉnh, nơi người ta thường lạy Thiên Chúa, thì này có Khushai, người Arqi, đến gặp ông, áo chùng xé rách, đầu rắc đất. 33 Ðavit nói với ông ấy: "Ngươi mà đi với ta, thì chỉ là gánh nặng cho ta; 34 nhưng nếu ngươi về lại trong thành và ngươi nói Absalôm: Tâu Ðức Vua, tôi sẽ là tôi tớ ngài; cũng như bấy nay tôi đã là tôi tớ vương phụ, thì nay tôi xin làm tôi tớ ngài, - thì hẳn ngươi sẽ làm hỏng hộ ta các mưu đồ của Akhhitophel. 35 Lại không có sẵn với ngươi các tư tế Sađok và Abiyatar đó sao? Mọi lời ngươi nghe được nơi đền vua, ngươi sẽ mách lại cho tư tế Sađok và Abyatar. 36 Này họ có hai người con của họ ở đó, Akhimaas con của Sađok và Yônatan con của Abiyatar, các ngươi sẽ nhờ chúng nhắn cho ta hay mọi lời các ngươi nghe được". 37 Khushai, bạn của Ðavit, đã vào thành nhằm lúc Absalôm vừa tới Yêrusalem.
Ðavit và Xiba
1 Ðavit vừa đi qua đỉnh núi một tí, thì này Xiba, gia nhân của Mơribbaal, đón gặp ông, (đem theo) một cặp lừa thồ chở hai trăm chiếc bánh, một trăm bánh nho khô, một trăm trái cây tươi và một vò rượu. 2 Vua nói với Xiba: "Ngươi tính làm gì với các vật này?" Và Xiba đáp: "Lừa, thì xin để hoàng gia cỡi. Còn bánh và trái cây tươi, xin để làm lương thực cho trai tráng; rượu thì để khi ở trong sa mạc ai mệt thì uống". 3 Vua mới nói: "Nhưng còn con của chúa công ngươi đâu?" Xiba nói với vua: "Này, người ở lại Yêrusalem, vì ngươi nghĩ: Hôm nay nhà Israel sẽ hoàn lại cho ta vương quyền của cha ta". 4 Vua nói với Xiba: "Vậy thì tất cả những gì thuộc về Mơribbaal sẽ thuộc về ngươi". Xiba nói: "Tôi xin bái tạ! Tâu Ðức Vua, chúa công tôi, Uớc gì tôi cứ được đắc sủng trước mặt ngài".
Shimơi nguyền rủa Ðavit
5 Khi Ðavit đi đến gần Bakhurim thì này có người ở trong đó đi ra. Y thuộc thị tộc nhà Saul, tên là Shimơi, con của Ghêra. Y vừa đi ra vừa buông lời rủa độc. 6 Y ném đá vào Ðavit và tất cả các tôi tớ của Ðavit, mặc dù toàn dân và tất cả các dũng binh ở tả hữu hai bên vua. 7 Shimơi trong lời rủa độc có nói: "Xéo đi, xéo đi, con người khát máu, một đứa vô loài! 8 Yavê đã đổ xuống lại đầu ngươi tất cả máu oan nhà Saul bị ngươi đoạt ngôi vua và Yavê đã trao vương quyền vào tay Absalôm con ngươi. Và này ngươi sa vào họa tai, vì ngươi là một người khát máu!" 9 Abyshay, con của Xơruyah thưa với vua: "Tại sao con chó chết ấy dám rủa độc Ðức Vua, chúa công tôi? Xin để tôi băng qua mà lấy đầu nó đi!" 10 Nhưng vua nói: "Nào ta có việc gì với ngươi, hỡi con cái của Xơruyah? Nếu nó nguyền rủa và nếu Yavê bảo nó: "Hãy nguyền rủa Ðavit", thì ai dám nói: Tại sao ngươi lại làm thế?" 11 Rồi Ðavit nói với Abyshay và tất cả các tôi tớ ông: "Này con ta, đứa xuất ra tự lòng dạ ta, mà còn đang tìm hại mạng ta! Thì huống hồ là một người họ Benyamin! Hãy để cho nó nguyền rủa, vì Yavê đã bảo nó làm thế. 12 Có lẽ Yavê sẽ đoái nhìn đến nỗi khốn khó của ta, và Yavê sẽ trả lại phúc lành cho ta thay vì lời nguyền rủa của nó hôm nay". 13 Ðavit và bộ hạ của ông cứ thẳng đường mà đi, còn Shimơi thì đi theo sườn núi; song song bên ông, nó cứ vừa đi vừa nguyền rủa, ném đá và tung bụi. 14 Vua và toàn dân đi với ông đã kiệt lực khi đến..., và họ đã nghĩ ở đó để lại sức.
Khushai yết kiến Absalôm
15 Absalôm và toàn dân, người Israel vào Yêrusalem. Có Akhitophel ở với chàng. 16 Khushai, người Arqi, bạn của Ðavit, vừa đến với Absalôm, thì Khushai nói với Absalôm: "Vạn tuế Ðức Vua! Vạn tuế Ðức vua!" 17 Absalôm mới nói với Khushai: "Ðó là tình nghĩa của nhà ngươi đối với bạn ngươi đó hử? tại sao nhà ngươi lại không trẩy đi với bạn ngươi?" 18 Khushai liền nói với Absalôm: "Không! Yavê, và dân này cùng toàn thể người Israel, đã chọn ai, thì tôi thuộc về người ấy, và tôi sẽ ở với người ấy. 19 Và thứ nữa là: Tôi sẽ phò tá ai? Há không phải là con của người sao? Tôi đã phò tá cha người thế nào, tôi cũng hầu hạ người như vậy".
Absalôm và các cung phi của Ðavit
20 Ðoạn Absalôm nói với Akhitophel: "Các ông hãy bàn với nhau xem chúng ta phải làm gì". 21 Akhitophel nói với Absalôm: "Ngài hãy động phòng với các cung phi của cha ngài đã để lại giữ nhà, và toàn thể Israel sẽ nghe biết ngài đã nên khả ố với cha ngài; và như vậy tay mọi kẻ theo ngài sẽ thêm phấn khỡi". 22 Vậy người ta đã dựng cho Absalôm một cái trướng trên sân thượng, và Absalôm đã động phòng với các cung phi của cha, trước mắt toàn thể Israel. 23 Các đề nghị của Akhitophel đưa ra thuở ấy, thì nói được là: như sấm người ta thỉnh vấn với Thiên Chúa thế nào, thì đối với Ðavit cũng như đối với Absalôm, các lời khuyên dạy của Akhitophel cũng thế ấy.
Khushai phá mưu đồ của Akhitophel
1 Akhitophel nói với Absalôm: "Cho phép tôi chọn mười hai ngàn người, và chỗi dậy đuổi theo Ðavit ngay đêm nay. 2 Tôi sẽ xông đến trên hắn, trong khi hắn đang mệt mỏi, vả tay đã rã rời; tôi sẽ làm hắn kinh hoàng tán đảm, toàn dân ở với hắn sẽ bỏ chạy. Và tôi sẽ đánh vào vua lẻ một mình, 3 tôi sẽ đem toàn dân về lại với ngài, như (tân nương về với lang quân. Ngài chỉ cần truy nã mạng một người thôi!) Còn toàn dân sẽ bình an vô sự". 4 Ðiều ấy Absalôm, cũng như tất cả các kỳ mục của Israel đều lấy làm ưng ý.
5 Nhưng Absalôm nói: "Hãy gọi cả Khushai người Arqi nữa, để ta xem có gì nơi cửa miệng nữa không". 6 Khushai đến với Absalôm, và Absalôm nói với ông rằng: "Akhitophel đã nói như thế. Chúng ta có làm theo lời ông ấy không? Nếu không, thì đến phiên ông nói". 7 Khushai nói với Absalôm: "Không hay, cái đề nghị của Akhitophel khuyên dạy lần này!" 8 Ðoạn Khushai nói: "Ngài đã từng biết cha ngài và các bộ hạ: Họ là những người dũng cảm, lòng đầy cay đắng, nào có khác gì gấu cái mất con trong đồng hoang. Cha ngài là người thạo việc binh đao, ông không nghỉ đêm, khi ở với quân binh. 9 Này bây giờ ông ấy đã ẩn trong một hang hốc hay nơi một chỗ nào rồi! Vậy, nếu rủi (có người) trong các kẻ này bị hạ ngay vào lúc đầu, mà người ta nghe được, tất tiếng sẽ đồn ra: Quân binh theo Absalôm đã bị thảm hại rồi. 10 Bấy giờ ai dù dũng cảm mấy, dù có lòng như lòng sư tử đi nữa cũng phải nao núng, vì toàn thể Israel đều biết cha ngài là một vị anh hùng, và lại có với mình những tay hảo hán. 11 Vậy nên tôi khuyên thế này: Hãy cho thâu họp toàn thể Israel lại bên ngài, từ Ðan đến Bơer-Sêba, số đông như cát trên bãi biển, và chính ngài sẽ thân hành đi giữa họ. 12 Và cho dù ông ấy ở đâu đi nữa, chúng ta cũng sẽ đến trên ông ấy, chúng ta sẽ ập xuống trên ông ấy như sương sa trên đất. Chúng ta sẽ không để ai sống sót, dù là ông ấy chỉ một người mà thôi trong những kẻ đi theo ông ấy. 13 Mà nếu như ông ấy rút vào một thành nào, thì toàn thể Israel sẽ mang lại thành ấy thừng chão và chúng ta sẽ lôi thành xuống tận khe nước, khiến không còn tìm thấy một hòn sỏi nào ở đó nữa!" 14 Absalôm và mọi người Israel đều nói: "Kế của Khushai, người Arqi hay hơn kế của Akhitophel". Quả Yavê đã an bài làm cho thượng sách của Akhitophel hỏng mất, để Yavê giáng họa xuống Absalôm.
Báo tin cho Ðavit
15 Khushai nói với các tư tế Sađok và Abiyatar: "Akhitophel đã bàn kế này kế nọ với Absalôm và với các kỳ mục Israel, còn tôi, tôi đã bàn thế đó. 16 Vậy bây giờ hãy mau mau sai người nhắn cho Ðavit, mà nói: "Ðừng dừng đêm lại nơi các chỗ quá giang giáp sa mạc; hơn nữa hãy lo sang ngay bên kia kẻo vua và toàn dân ở với ngài bị tiêu diệt hết".
17 Yônatan và Khimaas đứng đợi ở En-Rogel. Một tớ gái đi tin cho họ, để họ đi tin lại cho vua Ðavit, vì họ không thể đi vào thành, kẻo bị lộ diện. 18 Nhưng một chàng trai nọ đã thấy họ và báo cho Absalôm. Cả hai mới vội vàng đi đến nhà một người ở Bakhurim. Người này có cái giếng trong sân, và họ đã xuống đó. 19 Rồi người vợ lấy tấm bố trải lên miệng giếng và vãi phơi lúa đã giã, khiến không ai ngờ được.
20 Tôi tớ của Absalôm đến chỗ người đàn bà, ở trong nhà, và nói: "Akhimaas và Yônatan ở đâu?" Người đàn bà đáp lại: "Họ đã qua khỏi đây rồi mà đi đến nước". Và chúng đã kiếm mà không tìm ra, nên chúng đã lui về Yêrusalem. 21 Chúng đi rồi, thì họ lên khỏi giếng mà đi báo tin cho vua Ðavit. Họ nói với Ðavit: "Ðứng dậy mà qua nước (sông) mau đi, vì Akhitophel đã bàn kế thế đó để hại các người". 22 Ðavit và toàn dân ở với ông liền chỗi dậy qua sông Yorđan; đến tảng sáng, thì mọi người đều đã qua sông, không sót một ngưới nào.
23 Còn Akhitophel, khi ông thấy kế ông bàn không được thực hiện, thì ông đã thắng lừa mà chỗi dậy đi về nhà, trong thành quê ông; ông thu xếp việc nhà xong, thì ông đã thắt cổ mà chết. Người ta đã chôn cất trong mộ của cha ông.
Absalôm qua sông. Ðavit tại Makhanaim
24 Ðavit đến Makhanaim, trong khi Absalôm qua sông Yorđan, chàng và tất cả người Israel. 25 Absalôm đã đặt Amasa cai đạo binh thay Yôab. Amasa là con một người tên là Yitra, người Ismael, đã ăn ở với Abigail, con gái của Nakhash và là em của Xơyaruh, mẹ của Yôab. 26 Israel và Absalôm thiết trại trong vùng Galaađ.
27 Khi Ðavit đến Makhanaim, thì Shôbi con của Nakhash, từ Rabbah thuộc con cái Ammôn, Makir con của Ammiel, từ Lô-Ðơbar, và Barzillai, người Galaađ, từ Rogơlim, 28 đem đến giường chiếu, chăn nệm, chậu thau, bát đĩa, lúa miến, lúa mạch, bột, cốm dẹp, đậu tằm, đậu nâu, 29 mật với bơ sữa cừu (sữa) bò; họ dâng cho Ðavit và dân ở với ông dùng, vì họ nghĩ: "Dân đã phải đói, kiệt sức, và khát trong sa mạc!"
Trận chiến
1 Ðavit duyệt qua quân binh đi với ông và đặt trên họ những người cai ngàn quân, và cai trăm quân. 2 Ðoạn Ðavit chia quân ra làm ba: một phần ba trao tay Yôab, một phần ba trao tay Abyshay, một phần ba trao tay Ittai người thành Gát. Vua nói với quân binh: "Cả ta nữa, ta cũng phải xuất trận với các ngươi!" 3 Nhưng quân binh thưa: "Xin ngài đừng xuất trận; vì chúng tôi có bỏ chạy, người ta sẽ chẳng để ý trong khi ngài bằng một vạn người chúng tôi. Vậy bây giờ tốt hơn, xin ngài ở lại trong thành để (có thể) tiếp viện cho chúng tôi". 4 Vua nói với họ: "Ðiều các ngươi cho là tốt, ta sẽ làm". Và vua đã ở lại bên cạnh Cổng, còn tất cả binh xuất trận theo từng trăm, từng ngàn. 5 Vua ra lịnh cho Yôab, Abyshay, Ittai rằng: "Vì ta, hãy nới tay một chút với thằng bé Absalôm!" Và tất cả quân binh đều đã nghe vua ra lịnh về Absalôm như thế cho các tướng. 6 Quân ra chiến trường nghinh đánh Israel và trận chiến đã xảy ra trong rừng thuộc Ephraim. 7 Quân của Israel đã bại trước mặt bộ hạ của Ðavit, và thực là một cuộc đại bại trong ngày ấy: hai vạn người. 8 Trận chiến lan ra khắp mặt đất trong vùng và ngày ấy những người bị thiệt mạng vì rừng núi thì nhiều hơn là bị gươm làm cỏ.
Absalôm chết
9 Absalôm tình cờ lại gặp bộ hạ của Ðavit. Absalôm cỡi một con la. Con la len vào dưới một cây sến có cành chi chít và đầu chàng mắc cứng vào cây sến và chàng bị treo lủng lẳng giữa trời và đất, trong khi con la ở dưới đã đi mất. 10 Một người thấy được thì đã báo cho Yôab biết và nói: "Này tôi thấy Absalôm treo lủng lẳng trên một cây sến!" 11 Yôab nói với người đã báo tin cho ông: "Ngươi đã thấy hắn chứ! Tại sao ngươi không hạ thủ nó ngay tại chỗ? Ắt ta đã ban cho ngươi mười lạng bạc và một đai lưng". 12 Nhưng người kia nói với Yôab: "Dẫu tôi được cân ngay vào bàn tay một ngàn lạng bạc, tôi cũng không giám tra tay trên hoàng tử vì tai chúng tôi đã nghe vua ra lịnh cho ông làm một với Abyshay và Ittai rằng: "Hãy giữ gìn thằng bé Absalôm cho ta". 13 Hay cho tôi có liều mạng làm điều gian ngoa, thì nào có điều gì dấu được với vua, và ông, rồi ra ông cũng đứng riêng mặc kệ". 14 Yôab nói: "Không lẽ ta cứ dùng dằng với anh thế này?" Ông đã lấy ba cái đòn xóc cầm tay mà đâm vào tim Absalôm, vẫn còn sống giữa lùm cây sến. 15 Ðoạn mười trai tráng mang khí giới của Yôab xúm lại mà đánh Absalôm cho chết đi.
16 Yôab thổi tù và cho quân binh thôi đuổi theo Israel, vì Yôab định thu quân lại. 17 Họ đã mang Absalôm vất trong một hố lớn trong rừng, rồi chất một đống đá lớn lên trên. Còn toàn thể Israel thì đã bỏ chạy ai về lều nấy.
18 Lúc sinh thời Absalôm đã tra tay dựng bia cho mình trong thung lũng của vua, vì chàng nói: "Tôi không có con để truyền lại tên tôi". Và chàng đã lấy tên mình mà đặt cho bia. Nên người ta gọi nó là Tay Absalôm cho đến ngày nay.
Ðem tin cho Ðavit
19 Akhimaas, con của Sađok nói: "Ðể tôi chạy đem tin mừng cho vua, vì Yavê đã xử cho ngài (là đã cho ngài) thoát tay địch thù". 20 Nhưng Yôab bảo: "E hôm nay, ngươi không phải là người đem tin mừng đâu; ngày khác, ngươi sẽ đem tin mừng, chứ hôm nay, ngươi sẽ không có tin mừng mà đem, bởi lẽ hoàng tử đã chết". 21 Rồi Yôab bảo một người đất Kush: "Anh đi báo tin cho Ðức Vua về các điều anh đã thấy". Người đất Kush bái lạy Yôab và chạy đi. 22 Nhưng Akhmaas, con của Sađok lại lên tiếng nói Yôab: "Dù chăng hay chớ, xin để tôi chạy theo, cả tôi nữa, sau người đất Kush!" Yôab nói: "Này con, con chạy đi làm gì? Tin mừng chẳng đem lại gì cho con đâu!" 23 Chàng nói: "Dù chăng hay chớ, cứ để tôi chạy đi!" nên ông nói: "Thì chạy đi!" Vậy Akhimaas đã chạy theo đường Châu Thổ và đã vượt quá người đất Kush.
24 Ðavit đang ngồi giữa hai cổng: người lính canh đi trên mái cổng, bên trên tường thành, ngước mắt lên mà nhìn, thì thấy có người đang chạy một mình. 25 Người lính canh hô và loan tin cho vua. Vua nói: "Nếu nó một mình, ắt sẽ có tin mừng nơi miệng nó". Người kia còn đang chạy và tiến lại gần, 26 thì người lính canh thấy một người khác cũng đang chạy. Người lính canh mới gọi người giữ cổng và nói: "Này có người đang chạy một mình!" Vua nói: "Người ấy cũng đem tin mừng nữa". 27 Người lính canh (lại) nói: "Tôi nhận ra được nước chạy của người thứ nhất, như nước chạy của Akhimaas, con của Sađok". Vua nói: "Một người tốt đó, hẳn nó đến vì có tin mừng".
28 Akhimaas hô lên và tâu vua: "Vạn an!" đoạn bái lạy vua, mặt sát đất, và nói: "Chúc tụng Yavê Thiên Chúa của ngài, Ðấng đã phó nộp những người đã dám giơ tay chống lại Ðức Vua, chúa công tôi!" 29 Vua mới nói: "Thằng bé Absalôm có được an lành không?" Akhimaas đáp: "Con thấy người ta om sòm cả lên khi Yôab, tôi tớ Ðức Vua sai tôi tá ngài đi; nhưng con không được biết có chuyên gì!" 30 Vua nói: "Rẽ qua một bên và đứng đó!" Chàng rẽ qua một bên và đứng chực.
31 Và này người đất Kush đã đến. Người đất Kush nói: "Xin Ðức Vua, chúa công tôi khấng nghe tin mừng là hôm nay Yavê đã phân xử cho ngài, là cho ngài thoát tay mọi kẻ dấy lên chống lại ngài". 32 Vua hỏi người đất Kush: "Thằng bé Absalôm có được an lành không?" Người đất Kush đáp: "Ước gì các địch thù của Ðức Vua, chúa công tôi và mọi kẻ dấy lên làm ác chống lại ngài đều ra như thằng bé ấy!"
Ðavit than khóc Absalôm
1 Vua liền rùng mình; ông lên gác, bên trên cổng và khóc oà lên. Vừa đi ông vừa nói thế này: "Absalôm con ơi, con ơi! Phải chi cha chết thay cho con, Absalôm con ơi, con ơi!" 2 Người ta tin cho Yôab hay: "Này vua cứ khóc, cứ than Absalôm!" 3 Trong ngày ấy cuộc thắng trận đã biến thành đám tang cho toàn dân; vì ngày ấy dân nghe tin rằng: "Vua rất đau đớn vì con ngài". 4 Quân binh ngày ấy đã lén lút mà đi vào thành, như tàn binh xấu hổ vì đào ngũ mà lén lút vậy. 5 Còn vua, thì ông đã trùm mặt lại và kêu than lớn tiếng: "Absalôm con ơi, Absalôm con ơi, con ơi!"
6 Yôab vào yết vua trong nhà mà nói: "Hôm nay, ngài làm thẹn mặt tất cả bầy tôi của ngài, những kẻ hôm nay đã cứu thoát mạng ngài, với mạng con trai con gái của ngài, mạng các bà chính thất và cung phi của ngài, 7 là ngài thương các kẻ ghét ngài, và ghét các kẻ thương ngài, vì ngài đã cho thấy hôm nay là tướng với binh chẳng có nghĩa gì đối với ngài. Quả tôi biết rằng hôm nay, nếu Absalôm sống và chúng tôi hết thảy đều chết cả hôm nay, ắt ngài cũng thấy thế làm vừa mắt! 8 Vậy bây giờ, xin ngài đứng dậy, và ra mà nói đôi lời uỷ lạo lòng các bộ hạ của ngài, vì tôi xin lấy Yavê mà thề là nếu ngài không ra, thì sẽ không còn ai lưu lại đêm nay với ngài, và đối với ngài điều ấy sẽ là tai họa nguy hơn mọi tai họa đã xảy ra đến cho ngài từ lúc thiếu thời cho đến bây giờ? 9 Vua đã đứng dậy và đến ngồi nơi Cổng. Người ta báo tin cho toàn dân rằng: "Này Ðức Vua ngồi nơi Cổng!" Và toàn dân đã đến trước mặt vua.
Chuẩn bị đưa Ðavit về Yêrusalem
Israel đã bỏ chạy ai về lều nấy. 10 Toàn dân trong các chi tộc Israel hết thảy đều tranh luận với nhau, mà rằng: "Vua đã giải thoát ta khỏi bàn tay địch thù, ngài đã cứu ta khỏi bàn tay Philitin, và bây giờ ngài phải trốn khỏi xứ vì Absalôm. 11 Nhưng Absalôm, kẻ ta đã xức dầu tấn phong để cai trị ta, lại đã tử trận rồi: Tại sao bây giờ các ngươi vẫn không làm gì cả để đưa Ðức Vua hồi loan?"
12b Lời lẽ của toàn thể Israel đã thấu đến vua, nơi nhà ông, 12a và vua Ðavit đã sai người đến bảo Sađok và Abiyatar: "Hãy nói với kỳ mục Yuđa rằng: Tại sao các ngươi ở lại sau rốt trong việc đưa Ðức Vua hồi hoan về đền? 13 Các người anh em của ta, là hàng cốt nhục đối với ta, tai sao các ngươi lại ở sau rốt trong việc đưa Ðức Vua hồi hoan? 14 Các người cũng sẽ nói với Amasa: "Ngươi lại không phải bà con cốt nhục với ta sao? Xin Thiên Chúa phạt ta như thế và còn tệ hơn thế, nếu nhà ngươi không được làm tướng quân trước mặt ta mãi mãi thay cho Yôab!" 15 Làm thế ông đã dụ được lòng tất cả các người Yuđa như một, và họ đã sai Người đến tâu vua: "Xin ngài hồi loan, làm một với cả với tất cả thần tôi của ngài!".
Xiba và Shêmơi ra đón Ðavit
16 Vậy vua (lên đàng) trở về. Ông đến (sông) Yorđan. Còn Yuđa thì đến Gilgal để nghinh đón vua và đưa vua qua (sông) Yorđan. 17 Shimơi, con của Ghêra, thuộc Benyamin ở Bakhurim vội vàng đi xuống làm một với người Yuđa để nghinh đón vua Ðavit. 18 Y đem theo mình một ngàn người Benyamin. Và Xiba, tôi tớ của nhà Saul cùng mười lăm người con và hai mươi tôi tớ đi theo, đã nhào đến (sông) Yorđan để gặp vua. 19 Và họ đã ra công trợ giúp đem gia đình vua qua sông và làm những gì đẹp mắt vua.
Còn Shimơi, con Ghêra, thì đã sụp lạy trước mặt vua, khi vua vừa qua sông, 20 Và y tâu với vua: "Xin chúa công tôi đừng chấp tội tôi, xin đừng nhớ lại, mà đem lòng nghĩ ngợi, đến điều bạc đức tôi tớ ngài đã làm, khi Ðức Vua chúa công tôi ra khỏi Yêrusalem. 21 Quả tôi tớ ngài biết là tôi có tội, nhưng này hôm nay tôi đến, như người thứ nhất trong tất cả nhà Yuse để xuất nghinh đón Ðức Vua, chúa công của tôi".
22 Abyshay, con của Xơruyah lên tiếng nói: "Nó đã cả dám nguyền Ðấng xức dầu của Yavê, thế mà Shimơi lại không phải chết sao?" 23 Nhưng Ðavit nói: "Nào ta có việc gì với các ngươi, hỡi con cái của Xơruyah, để hôm nay các ngươi nên như địch thủ đối với ta? Hôm nay lại có người phải chết trong Israel sao? Ta lại không biết hôm nay Thiên Chúa là vua trên Israel ư?" 24 Ðoạn vua nói với Shimơi: "Ngươi sẽ không phải chết!" và vua đã thề với y như vậy.
Mơtibbaal ra đón Ðavit
25 Mơribbaal con của Saul, xuống nghinh đón vua, ông đã không trau chuốt chân tay, không xén râu mép, không giặt áo xống, từ ngày vua trẩy đi cho đến ngày vua về lại bình an. 26 Khi ông từ Yêrusalem đến nghinh đón vua, vua nói với ông: "Tại sao ngươi đã không đi với ta, Mơribbaal?" 27 Ông đáp: "Tâu Ðức Vua, chúa công tôi, tên đầy tớ của tôi đã phỉnh gạt tôi. Quả tôi tớ ngài đã nói: Ta sẽ cho thắng một con lừa cái, để cỡi lên mà trẩy đi với Ðức Vua, vì tôi tớ ngài có tật què. 28 Rồi nó đã đi gièm pha tôi tớ ngài với Ðức Vua, chúa công tôi. Nhưng Ðức Vua chúa công tôi, thì nào có khác gì thần khí của Thiên Chúa: vậy xin ngài cứ thi hành như thế nào đẹp mắt ngài. 29 Trong khi tất cả gia đình cha tôi toàn là những người đáng chết đối với Ðức Vua, chúa công tôi, thế mà ngài đã đặt tôi tớ ngài vào hạng những người ăn uống nơi bàn ngài; vậy thì tôi còn có quyền nào nữa mà kêu ca với Ðức Vua?" 30 Vua nói với ông: "Ngươi còn nói làm gì các lời ấy nữa? Ta đã định: Ngươi và Xiba, các ngươi sẽ chia ruộng đất với nhau". 31 Mơribbaal mới nói với vua: "Thôi thì nó lấy cả đi cũng đựơc, vì bây giờ Ðức Vua, chúa công tôi đã hồi loan về đền bình an vô sự!"
Barzillai
32 Barzilai, người Galaađ, từ Rogơlim xuống đưa vua qua (sông) Yorđan, để tiển chân vua ở sông Yorđan. 33 Barzilai đã già lắm, thọ được tám mươi tuổi rồi. Chính ông đã cung dưỡng vua, trong thời gian vua lưu lại Makhanaim, vì ông là một người giàu có lắm. 34 Vua nói Barzilai: "Lão trượng qua sông với ta, và ta sẽ cung dưỡng nhà ngươi ở bên ta tại Yêrusalem". 35 Nhưng Barillai nói với vua: "Năm đời tôi còn đựơc bao nhiêu ngày nữa, để mà lên Yêrusalem với Ðức Vua? 36 Tôi nay đã già tám mươi tuổi rồi! Nào tôi còn biết phân biệt hay dở, lành dữ gì nữa đâu? Tôi tớ ngài còn thưởng thức gì được của ăn thức uống? Hay còn vui nghe gì nữa được giọng của đào kép xướng ca? Vậy thì để tôi tớ ngài còn nên gánh nặng làm gì cho Ðức Vua, chúa công tôi? 37 Tôi tớ ngài sẽ đi qua sông Yorđan ít bước với Ðức Vua. Ðức Vua ban ân thưởng ấy cho tôi làm gì? 38 Xin cho tôi tớ ngài về chết trong thành quê quán, bên mồ cha mẹ tôi. Nhưng này có Kimham tôi tớ ngài, nó sẽ tiếp tục hành trình với Ðức Vua, chúa công tôi, xin ngài xử với nó như thế nào là đẹp mắt ngài". 39 Vua mới nói: "Kimham sẽ tiếp tục hành trình với ta, và ta sẽ xử với nó theo mọi điều đẹp mắt nhà ngươi; và bất cứ điều gì nhà ngươi ngõ ý với ta, ta sẽ làm cho nhà ngươi". 40 Toàn dân đã qua (sông) Yorđan, và bấy giờ vua cũng đi qua; vua đã ôm hôn Barzillai, và chúc lành cho ông, và ông đã lui về quê. 41 Vua đi tiếp đến Gilgal. Và Kimham cũng qua với ông.
Yuđa và Israel tranh dành vua
Tất cả quân binh Yuđa đã đưa vua qua, và có cả một nữa quân binh Israel nữa. 42 Nhưng này tất cả những người Israel đến với vua mà nói với vua: "Tại sao anh em chúng tôi, những ngươi thuộc Yuđa đã bắt cóc ngài và họ đã đưa qua sông Yorđan, Ðức Vua cùng gia đình ngài, có tất cả bộ hạ của Ðavit ở với ngài?" 43 Tất cả những người Yuđa đáp lại với các người thuộc Israel: "Là vì Ðức Vua là bà con gần của tôi! Mà tại sao anh tức tối vì điều này? Chúng tôi có ăn hại Ðức Vua gì không? Hay ngài đã đem phần khoản nào cho chúng tôi?" 44 Người Israel đáp lại với người Yuđa và nói: "Tôi có mười phần trên Ðức Vua; tôi lại là hàng trưởng nam trên anh. Tại sao anh đã khinh tôi? Không phải là tôi đã ngõ lời trước tiên về việc đem vua của tôi hồi loan ư?" Và lời người Yuđa nói thì xẵng hơn là lời lẽ của người Israel.
Shêba dấy loạn
Các cung phi bị cám dỗ
1 Nhưng xảy ra đó có một đứa vô loài, tên là Shêba, con của Bikri, người Benyamin. Y thổi tù và mà nói :
"Chúng ta chẳng có phần với Ðavit.
Chúng ta chẳng có khoản với con của Ysai:
Ai về lều nấy, hỡi Israel!"
2 Mọi người Israel liền bỏ Ðavit mà lên theo Shêba con của Bikri, còn người Yuđa theo sát bên vua của họ từ (sông)Yorđan đến Yêrusalem.
3 Ðavit đã về lại đền ở Yêrusalem. Vua đã đem mười cung phi ông đã để lại giữ nhà mà bỏ vào nhà giam. Ông vẫn cấp dưỡng họ, nhưng không hề đi lại vơi họ nữa; và họ đã bị cô lập như thế cho đến ngày họ chết, sống hoá bụa trọn kiếp.
Amasa bị ám sát
4 Vua nói với Amasa: "Ngươi hãy chiêu binh cho ta nơi các người Yuđa, nội trong ba ngày, đoạn ngươi hãy đến trình diện ở đây". 5 Amasa ra đi chiêu binh trong Yuđa; nhưng ông đã chậm trễ quá hạn đã ra cho ông. 6 Nên Ðavit nói với Abyshay: "Bây giờ Shêba con của Bikri nên mối nguy cho chúng ta hơn là Absalôm nữa. Nhà ngươi hãy lấy các thủ hạ của tôn chủ ngươi mà đuổi theo nó, kẻo nhỡ ra nó kiếm được cho nó những thành có phòng thủ, và nó sẽ móc lấy mắt chúng ta mất". 7 Ðã xuất trận theo (Abyshay): Yôab, quân Kơrêti và Pơlêti, và tất cả các dũng binh. Họ đã ra khỏi Yêrusalem để đuổi theo Shêba, con của Bikir. 8 Khi họ đến bên Ðá lớn ở Gabaôn, thì Amasa đã đến đàng trước họ. Yôab mặc chiến bào và trên bào có đai lưng, ông lại có thắt kèm đoản kiếm, cùng với võ kiếm giắt chặt bên hông; vỏ kiếm mà rời ra, thì gươm liền rơi xuống. 9 Yôab nói với Amasa: "Anh có được bình an không?", và tay phải Yôab nắm râu Amasaa, để ôm hôn mặt. 10 Amasa không để ý đến đoản kiếm nơi tay (kia) của Yôab: Và Yôab đã đâm ông một nhát vào bụng, làm sổ ruột xuống đất, không cần đến nhát thứ hai. Và ông đã chết. Ðoạn Yôab và em là Abyshay đuổi theo Shêba con của Bikir.
11 Một người trong các trai tráng của Yôab đứng bên cạnh xác (Amasa); hắn nói: "Ai mến Yôab, ai về phe Ðavit, thì hãy theo Yôab". 12 Còn Amasa thì lăn vật mình trong vũng máu trên đường cái. Người kia thấy quân binh thì ai cũng dừng lại, thì lôi Amasa từ đường cái, ra bên đồng và vất phủ trên ông một chiếc áo, vì hắn thấy mọi người đến gần bên ông ai cũng dừng lại. 13 Khi hắn đã kéo ông ra khỏi đường cái, thì mọi người đều đi qua theo sau Yôab, để truy nã Shêba con của Bikri.
Dập tắt phiến loạn
14 (Shêba) đã đi qua tất cả các chi tộc Israel mãi đến Abel-Bet-Maakah; và tất cả những người họ Bikri đều tụ tập lại và đều vào (thành) theo hắn. 15 Vậy người ta đã đến và vây hắn trong thành Abel-Bet-Maakah; và người ta đắp lũy hãm thành, ngả vào tường bên ngoài. Rồi tất cả quân binh đi với Yôab khỡi sự đục tường cho tường sập. 16 Bấy giờ một người đàn bà khôn khéo nọ gọi từ trong thành ra: "Nghe đây! Xin các ông nói với Yôab: Lại gần đây, cho tôi nói (ít điều) với ông ấy!" 17 Ông tiến lại gần và người đàn bà nói: "Ngài là Yôab phải không?"; ông nói: "Tôi đây!" Bà kia nói: "Xin ngài nghe đôi lời hơn thiệt của tớ nữ ngài", Ông nói: "Tôi nghe đây". 18 Bà ấy mới nói rằng: "Xưa kia người ta thường nói rằng: Dò hỏi Abel và Ðan, xem đã hết chưa 19 các điều những người tín thành của Israel đã lập. (Thế mà) ngài lại tìm cách giết chết một thành, một thủ phủ trong Israel! Tại sao ngài muốn tiêu diệt cơ nghiệp của Yavê?" 20 Yôab đáp lại và nói: "Gở thật, gở thật! Nếu tôi muốn tiêu diệt hay phá họai! 21 Không phải thế đâu; nhưng vì có người thuộc vùng núi Ephraim, tên là Shêba, con của Bikri đã cả dám giơ tay chống lại Ðavit. Hãy nộp lấy nó, một mình nó thôi, và tôi sẽ rút lui ngay khỏi thành". Người đàn bà nói với Yôab: "Này, đầu nó sẽ được ném qua tường thành xuống cho ngài". 22 Và người đàn bà vào trong thành và nói với toàn dân theo sự khôn ngoan của bà. Người ta đã chặt đầu Shêba, con của Bikri và ném xuống cho Yôab. Ông liền thổi tù và, người ta đã rời khỏi thành mà phân tán, ai về lều nấy. Và Yôab đã về Yêrusalem với vua.
Triều đình Ðavit
23 Yôab cai tất cả đạo binh Israel. Bơnayahu, con của Yơhôyađa cai quấn Kơrêti và Pơlêti, 24 Ađôram cai khổ dịch. Yôsaphat, con của Akhilub làm ngự sử. 25 Shơva làm ký lục. Sađok và Abiyatar làm tư tế. 26 Ira, người họ. Yair, cả ông nữa cũng là tư tế của Ðavit.
V. Phụ Chương
Dòng giống Saul bị diệt
1 Dưới triều Ðavit, xảy có nạn đói ba năm, năm này kế năm khác, và Ðavit đã đi yết nhan Yavê. Yavê phán: "Có máu trên Saul và trên gia đình nó, vì nó đã hạ sát người Gabaôn". 2 Vua mới triệu người Gabaôn đến và nói với họ - Người Gabaôn không thuộc hàng con cái Israel, nhưng là một số người Amori sót lại; con cái Israel đã có lời thề cam kết với họ; nhưng Saul đã tìm cách tàn sát họ vì lòng nhiệt thành đối với con cái Israel và Yuđa - 3 Ðavit nói với người Gabaôn: "Ta phải làm gì cho các ngươi, và lấy gì mà tạ tội, ngõ hầu các ngươi chúc lành cho cơ nghiệp của Yavê?" 4 Người Gabaôn mới nói với ông: "Chúng tôi không có chuyện bạc vàng đối với Saul cùng nhà ông ấy; chúng tôi cũng không có ý giết hại ai trong Israel". Ông lại nói với họ: "Các ngươi bảo sao, ta sẽ làm vậy" 5 Họ tâu vua: "Người đã làm cho chúng tôi hầu tận tuyệt và đã trù tính hủy diệt chúng tôi để chúng tôi không còn chỗ đứng trong tất cả bờ cõi Israel, 6 xin nộp cho chúng tôi bảy người trong hàng con cháu người ấy, để chúng tôi đem bêu trước mặt Yavê, ở Gabaôn, trên núi của Yavê". Và vua đã nói: "Ta sẽ nộp chúng cho các ngươi". 7 Nhưng vua đã dung cho Mơribbaal, con của Yônatan, con của Saul, vì lời thề nhân danh Yavê giữa hai bên, tức là giữa Ðavit và Yônatan con của Saul. 8 Vua đã bắt hai người con Rispah, con gái của Ayyah, đã sinh hạ cho Saul, tức là Armôni và Mơribbaal, và năm người con Mêrab, con gái của Saul, đã sinh hạ cho Adriel, con của Barzillai, người Mơkholah. 9 Và ông đã nộp chúng cho người Gabaôn và họ đã bêu chúng trước mặt Yavê. Chúng đã thiệt mạng, (tất cả) bảy làm một với nhau. Chúng đã bị xử tử vào những ngày đầu tiên của mùa gặt, khi bắt đầu mùa gặt lúa mạch.
10 Và Rispah, con gái của Ayyah, lấy bao bị mà trải cho mình trên tảng đá, từ đầu mùa gặt cho đến khi có nước từ trời đổ xuống trên chúng. bà không để cho chim trời đậu xuống trên chúng ban ngày, hay thú (giẵm) lên ban đêm. 11 Người ta báo cho Ðavit biết việc Rispah, con gái của Ayyah, hầu thiếp của Saul đã làm, 12 và Ðavit đã đi lấy hài cốt Saul và hài cốt Yônatan, con ông, nơi các kỳ mục (thành) Yabesh xứ Galaađ - (hài cốt) họ đã lấy trộm ở sân thành Bet-shan nơi quân Philitin đã treo (xác hai người), ngày quân Philitin dã đánh bại saul ở Gilboa. 13 (Ðavit) đã lấy từ đó về hài cốt của Saul và hài cốt của Yônatan, con ông; rồi người ta cũng đã thu lại hài cốt những người bị bêu, 14 mà chôn cất, làm một với hài cốt của Saul và Yônatan, con ông, ở đất Benyamin, tại Xêla, trong mồ của Qish, cha (của Saul). Người ta đã thi hành mọi điều vua truyền. Sau đó Thiên Chúa đã đoái thương đến xứ sở.
Những võ công trong chiến tranh Philitin
15 (Thuở ấy) lại có giặc giữa Philitin và Israel. Ðavit đi xuống với các thủ hạ của ông, và họ đã giao chiến với quân Philitin. Ðavit đã cảm thấy mệt. 16 Vả có Ishbô-bơ-Nob là một người con cháu của Raphah, cây thiết lĩnh của hắn cân nặng ba trăm Seqel, quả cân đồng, hắn có thắt một thanh gươm mới (luyện), hắn cam đoan sẽ hạ cho được Ðavit. 17 Nhưng Abyshay, con của Xơruyah đã tiếp cứu ông và đã hạ được tên Philitin và đã giết nó. Bấy giờ bộ hạ của Ðavit đã khẩn nài với ông rằng: "Xin ngài đừng ra trận với chúng tôi nữa để ngài đừng dập tắt đi cái đèn của Israel!"
18 Sau đó lại có chiến tranh ở Gob với quân Philitin. Bấy giờ Sibbêkai, người Khushah đã hạ được Sap, thuộc hàng con cháu của Raphah.
19 Lại có chiến tranh ở Gob với quân Philitin lần nữa; và Elkhanan, con của Yair, người Bêlem đã hạ được Gôlyat người thành Gat; cán thiết lĩnh của hắn bằng trục khung cửi của thợ dệt.
20 Lại xảy có chiến tranh ở Gat. Có một người vóc dáng to lớn, tay chân đều có sáu ngón, tất cả là hai mươi bốn ngón; hắn cũng là con Raphah. 21 Hắn đã thách Israel, nhưng Yônatan con của Shimơah, anh của Ðavit đã hạ được hắn.
22 Bốn người ấy đều là con cháu của Raphah, ở thành Gat; chúng đã ngã gục dưới tay Ðavit và tay các thủ hạ của ông.
Bài ca của Ðavit
1 Ðavit đã nói lên với Yavê lời ca này vào ngày Yavê đã cứu ông khỏi bàn tay các địch thù của ông và khỏi bàn tay Saul. 2 Ông nói:
Yavê là Tảng đá, là đồn trú,
là Ðấng giải thoát tôi, 3 Thiên Chúa của tôi,
là Ðá tảng của tôi, tôi ẩn núp bên Người,
là Thuẫn đỡ là Uy tế độ cho tôi,
là thành trì và là nơi tôi trú ẩn,
là Ðấng cứu tôi, Người cứu tôi khỏi sức bạo cường.
4 Yavê, Ðấng đáng ngợi khen, tôi kêu khẩn Người,
và tôi được thoát khỏi các kẻ thù tôi!
5 Trong khi sóng tử thần bủa vây tôi,
thác ghềnh ma quái làm tôi ghê rợn,
6 tròng của âm phủ rút lại tư bề,
lưới của tử thần phóng ngay trước mặt.
7 Trong nỗi ngặt nghèo tôi kêu đến Yavê,
tôi kêu lên với Thiên Chúa tôi thờ:
từ đền của Người, Người đã nghe tiếng tôi,
và lời tôi kêu cứu đã thấu tai Người
8 Ðất đã lung lay rung chuyển,
nền móng tầng trời lẩy bẩy,
chúng đã rung lên, vì Người thét nộ.
9 Khói phun ra bởi khí nộ của Người,
và tự miệng Người, lửa bốc ra thiêu cháy,
từ nơi Người đỏ rực trào ra.
10 Người đảo nghiêng tầng trời Người xuống,
và dưới chân Người một đám mây đen.
11 Người thăng giá Kêrub, Nguời bay bổng,
Người tỏ hiện trước cánh gió;
12 Người lấy tối tăm bao quanh Người
làm trướng phủ, làm nước tụ, mây trùng điệp;
13 Từ hào quang trước mặt Người,
bốc cháy than hồng.
14 Trên trời Yavê sấm sét
và Thượng đế gióng lên tiếng Người.
15 Người ria tên bắn và đánh tan kẻ thù,
một chớp loà, và Người làm chúng tán loạn.
16 Và đáy biển banh ra,
nền móng vũ trụ phơi bày lộ liễu,
bởi tiếng phát của Yavê,
bởi cuồng phong khí nộ của Người.
17 Trên cao Người chìa (tay ) xuống, Người nhắc tôi lên.
Người kéo tôi ra khỏi dòng nước mênh mông.
18 Người giựt tôi khỏi tay thù cường mạnh,
khỏi những kẻ ghét tôi mạnh thế hơn tôi.
19 Chúng tấn công tôi vào ngày tôi lâm nạn,
Nhưng Yavê là chốn tôi tựa nương,
20 Người đem tôi ra chốn rộng thênh thang,
Người đã giựt thoát tôi, vì Người thương tôi.
21 Và tôi chính trực, Yavê đã xử hậu với tôi.
Tay tôi trong trắng và Người đã trả công tôi,
22 Vì tôi tuân giữ đường lối Yavê,
với Thiên Chúa tôi thờ, tôi không bất nghĩa lìa xa;
23 Mọi phán quyết của Người hằng có trước mặt tôi,
tôi không rời xa các Luật điều Người;
24 với Người, tôi đã trọn một lòng,
và tôi quyết giữ mình sao cho khỏi tội.
25 Yavê đãi ngộ tuỳ theo đức công chính của tôi,
tùy theo sự trong trắng của tôi trước mặt Người.
26 Với kẻ tận nghĩa, Người xử tận nghĩa;
với người thành tâm, Người ở thành tâm
27 Với kẻ trong trắng, Người cũng trắng trong;
với đứa lưu manh, Người cũng tinh ranh.
28 Vì dân nghèo hèn được Người đáp cứu,
và mắt những người ngạo nghễ hết thảy Người cho cụp xuống.
29 Vì chính Người là đèn của tôi, lạy Yavê!
Và cảnh tối tăm của tôi, Yavê sẽ làm nên sáng rực!
30 Dựa vào Người, tôi xông vào toán địch,
dựa vào Thiên Chúa thờ, tôi phóng mình qua luỹ!
31 (Nơi) Thiên Chúa, đường lối của Người trọn hảo,
lời của Yavê được luyện (lò lửa),
Người là thuận đỡ,
cho mọi kẻ ẩn náu bên Người.
32 Vì nào ai là Thiên Chúa ngoài Ðức Yavê,
ai là tảng đá, trừ phi Thiên Chúa ta thờ?
33 Thiên Chúa là nơi trú ngụ hùng tráng cho tôi,
và Người đã khai quang trọn hảo đường lối tôi đi,
34 cho chân tôi lanh tợ hưu nai,
cho tôi đứng vững trên các mỏm cao.
35 Người dạy tôi tham chiến,
và cánh tay tôi trương bắn nỏ đồng.
36 Người ban cho tôi chiếc thuẫn tế độ,
lòng từ hậu của Người làm tôi hưng thịnh,
37 dưới chân, Người cho tôi thênh thang rộng bước,
và gót chân tôi khỏi bị vẹo xiêu.
38 Tôi ruổi theo quân địch, tôi tru diệt chúng,
tôi sẽ không trở về trước khi trừ diệt được chúng,
39 Tôi đã trừ tiệt, đã đánh tan chúng, chúng sẽ không còn trỗi dậy,
chúng đã ngã gục dưới chân tôi.
40 Người lấy hùng tráng thắt lưng tôi cho tôi tham chiến,
Người bắt phiến loan quỵ lụy quyền tôi.
41 Người cho địch thù tôi quay lưng tháo chạy,
và các kẻ ghét tôi, tôi đã tiêu diệt chúng.
42 Chúng kêu cứu , nhưng không người tế độ,
(kêu) lên Yavê, nhưng Người không đáp.
43 Tôi nghiền tán chúng như bụi đất,
tôi chà nát, tôi dẵm đạp chúng như bùn toe ngả đường.
44 Người gỡ tôi khỏi những tranh chấp dân tôi,
Người đặt tôi làm đầu các nước,
dân tôi đã không biết làm nô lệ cho tôi.
45 Giống nòi tha phương ra công tâng nịnh,
tin vừa thấu tai, chúng đã vâng vâng dạ dạ.
46 Giống nòi tha phương giẫy chết,
run lẩy bẩy chúng kéo nhau ra khỏi thành trì.
47 Yavê hằng sống! Ðáng chúc tụng thay, Tảng đá của tôi,
Thiên Chúa, Tảng đá cứu độ cho tôi, ước gì Người được tôn vinh!
48 Lạy Thiên Chúa, Ðấng đã cho tôi rửa hận,
Ðấng đã dẹp các dân dưới (quyền) tôi.
49 Ðấng đem ra tôi khỏi vòng địch,
Người cho tôi hiển dương trên phường dấy loạn,
Người giựt tôi khỏi kẻ bạo tàn.
50 Vì thế lạy Yavê, tôi sẽ ngợi khen Người giữa các dân,
tôi sẽ đàn ca Danh Người,
51 Ðấng đã cho vua Người chọn, hiển vinh thắng trận,
Ðấng xử nhân nghĩa với vị được xức dầu của Người,
với Ðavit và dòng giống ông cho đến muôn đời.
Những lời sau hết của Ðavit
1 Ðây là những lời sấm của Ðavit:
Sấm của Ðavit, con của Ysai,
Sấm của người đã được đặt cao,
vì được xức dầu của Thiên Chúa Yacob,
kẻ ngâm ca lời vịnh của Israel.
2 Thần khí Yavê nói trong tôi,
và lời của Người trên lưỡi tôi,
3 Thiên Chúa của Israel đã nói,
với tôi, Tảng đá cuả Israel đã phán:
Người hiền cai quản nhân loài,
quản cai trong đức kính sợ Thiên Chúa,
4 thì ví được như ánh sáng bình minh khi mặt trời mọc,
vào một buổi sáng không mây,
làm cho rực sáng, sau một cơn mưa, cỏ non đồng nội.
5 Nhà tôi bên cạnh Thiên Chúa lại không thế sao?
Bởi chưng Người đã lập Giao ước vĩnh tồn với tôi,
chỉnh tề mọi lẽ và được đề phòng,
phải chăng Người sẽ không cho mọi ơn tế độ cùng mọi sở vọng nảy chồi?
6 Lũ vô loài thay thảy như gai liệng bỏ,
người ta không cầm lấy vào tay;
7 Ai muốn rờ đến,
phải tra (tay) thanh sắt hay cán giáo;
chúng sẽ bị huỷ thiêu.
Các võ biền của Ðavit
8 Ðây là danh sách các võ biền Ðavit: Ishbaal người Khakmôn, cầm đầu bộ ba; lần kia (có lúc) ông đã vung giáo trên tám trăm người. 9 Sau ông là Êlêazar, con của Ðôđô, con của một người Akhoakh, cũng thuộc số ba võ biền. Ông ở dưới Ðavit tại Ephes-Ðammin, khi quân Philitin tụ tập lại đó giao chiến, và khi người Israel đã rút lui, 10 ông đã đứng lên đánh quân Philitin mãi cho tới khi tay ông mỏi rời, bị vọp bẻ cứng vào gươm. Ngày ấy, Yavê đã cho đại thắng và binh lính đã trở lại sau (Êlêazar), nhưng chỉ để hôi của. 11 Sau ông là Shammah, con của Aghê người Harar. Quân Philitin tụ tập lại ở Lơkhi. Ở đó có một thửa đồng trồng đầy đậu nâu, và binh lính đều đã tẩu thoát trước mặt quân Philitin. 12 Nhưng ông đã cầm cự giữa thửa ruộng, đuổi địch khỏi thửa ruộng và đã đánh bại quân Philitin. Và Yavê đã cho đại thắng.
13 Ba người trong nhóm ba mươi đã xuống và đến với Ðavit vào đầu mùa gặt, ở hang Ađullam, trong khi một cơ đội Philitin thiết trại ở cánh đồng Rơphaim. 14 Bấy giờ Ðavit đang ở nơi đồn trú còn một trạm binh Philitin khi ấy đóng ở Bêlem. 15 Ðavit mới ao ước rằng: "Phải chi ta được uống nước giếng nơi cổng (thành) Bêlem!" 16 Ba võ biền đã xuyên qua trại Philitin, mà múc giếng Bêlem, nơi cổng thành mà đem về dâng cho Ðavit. Nhưng ông không chịu uống, ông đã đổ làm quán dâng Yavê, 17 ông nói: "Gở thay trước (mặt) Yavê nếu ta làm thế! phải chăng đây là máu những người đã liều mạng ra đi...?" Và ông đã không muốn uống nước ấy. Ðó là các điều ba võ biền đã làm.
18 Abyshay, em của Yôab, con của Xơruyah, làm đầu "Toán ba mươi". (Có lần) ông đã vung giáo trên ba trằm người và đã nổi danh trong "Toán ba mươi". 19 Há ông không được tôn trọng hơn cả "Toán ba mươi" và làm tướng của họ đó sao? Nhưng ông không ngang hàng được với "bộ ba".
20 Bơnayahu, con của Yôhôyađa, một người dũng cảm võ công hiển hách, quê ở Qabxơel. Chính ông đã hạ đựơc hai võ tướng của Môab; chính ông đã xuống đánh sư tử dưới đáy hố sâu, một ngày có tuyết. 21 Và cũng chính ông đã đấu với một người Aicập dị tướng. Người Aicập cầm nơi tay một cái giáo, còn ông xuống đấu cùng hắn với một cây gậy. Ông đã giựt được cây giáo trong tay người Aicập và đã giết hắn bằng chính cây giáo của hắn. 22 Ðó là những điều Bơnayahu con của Yơhôyađa đã làm, ông đã nổi danh trong "Toán ba mươi" võ biền. 23 Ông được tôn trọng hơn "Toán ba mươi", nhưng ông không ngang hàng được với "bộ ba". Ðavit đã đặt ông vào toán cận vệ.
24 Asahel, em của Yôab, (cũng) thuộc "Toán ba mươi"...
Elkhanan, con của Ðôđô, người Bêlem;
25 Shamah, người Kharôđ;
Eliqa, người Kharôđ;
26 Khêles, người Bet-Pêlet;
Ira, con của Iqqesh, người Tơqoa;
27 Abiêzer, người Anatôt;
Sibêkai, người Khushah;
28 Xalmôn, người Akhoakh;
Maharai, người Nơtôphah;
29 Khêled, con của Baanah, người Nơtôphah;
Ittai con của Ribbai, quê ở Gibơah, thuộc coc cái Benyamin;
30 Bơayahu, người Pirơatôn;
Hiđđai, quê ở Khe Gaash;
31 Abi-baal, người Bet-ha-Arabah;
Azmavet, người akhurim;
32 Elyakhba, người Shaalbôn;
Yashen, người Gimzo;
33 Yônatan, con của Shammah, người Harar;
Akhiam, con của Sharar, người Harar;
34 Eliphêlet, con của Akhasbai, người thuộc (họ) Maaka;
Elaim, con của Akhitophel, người Gilô;
35 Khesrai, người Karmel;
Paarai, người Arab;
36 Yigơal, con của Natan, người Xôbah;
Bami, người Gat;
37 Xêleq, người Amnon;
Nakharai, người Bêơrôt, hiệp sĩ theo Yôab, con của Xơruah;
38 Ira, người Yattir;
Gareb, người Yattir;
39 Uriya, người Hit-tit.
Tất cả là ba mươi bảy.
Kiểm tra dân số
1 Nộ khí Yavê lại bốc cháy trên Israel; Người xui Ðavit gây họa cho họ, mà rằng: "Hãy đi, làm sổ dân Israel và Yuđa!" 2 Vua nói với Yôab tướng quân, ở bên ông: "Ngươi hãy rảo khắp các chi tộc Israel từ Ðan đến Bơer-Sêba mà kiểm tra dân chúng, để ta được biết dân số (là bao)". 3 Nhưng Yôab nói với vua: "Ước gì Yavê Thiên Chúa của ngài tăng thêm dân gấp trăm lần số họ, như mắt Ðức Vua chúa công tôi hiện trông thấy! Hà cớ gì Ðức Vua chúa công tôi, lại ước mong một điều như thế này?" 4 Những lời của vua rất uy thế đối với Yôab và các tướng binh; nên Yôab và các tướng binh đã từ tạ vua ra đi kiểm tra dân số Israel.
5 Họ qua (sông) Yorđan và khỡi sự với Aroer, và thành trong lòng Khe, rồi đến Gađ và Yazer. 6 Ðoạn họ đến Galaađ, đến vùng dân Hit-tit, ở Cađes; rồi họ đến Ðan rồi từ Ðan họ rẽ qua Siđôn. 7 Ðoạn họ đến đồn thành Tyrô và tất cả các thành thuộc dân Khiu-vi và Canaan. Rồi họ đi đến Namsa thuộc Yuđa, ở Bơer-Sêba. 8 Họ đã rảo qua tất cả xứ, và sau chín tháng, hai mươi ngày, họ đã trở về Yêrusalem, 9 Yôab đệ lên vua số dân dân kiểm tra được. Israel có tám trăm ngàn binh tuốt gươm được, Yuđa có năm trăm ngàn người.
Ôn dịch và tha thứ
10 Ðavit lòng những bùi ngùi sau khi ông tính số dân. Ðavit thưa với Yavê: "Tôi đã phạm tội rất nặng nơi điều tôi vừa làm. Nhưng bây giờ, lạy Yavê, xin bỏ qua tội của tôi tớ Người vì tôi đã cư xử quá điên rồ". 11 Sáng hôm sau khi Ðavit chỗi dậy - Lời Yavê đã đến với tiên tri Gađ, thầy chiêm của Ðavit, rằng: "12 Hãy đi nói với Ðavit: Yavê phán thế này: Ta ra cho ngươi ba điều, ngươi hãy chọn lấy một trong ba điều ấy và Ta sẽ thi hành cho ngươi" - 13 Gađ đến gặp Ðavit, tin lại cho ông và nói với ông: "Ðiều gì nào? hoặc là sẽ đến cho ngươi, ba năm đói kém trong xứ của ngươi; hoặc là ba tháng tẩu thoát trước mặt kẻ địch thù của ngươi, và nó sẽ truy nã ngươi; hoặc là ba ngày ôn dịch trong xứ của ngươi? Hãy biết và nhìn xem, tôi phải trả lời làm sao cho Ðấng đã sai tôi?" 14 Ðavit nói với Gađ: "Tôi bồi hồi quá đỗi! Thà tôi sa tay Yavê còn hơn! vì lòng lân mẫn của Người lớn lao: nhưng xin cho tôi đừng phải sa tay người phàm!"
15 Yavê đã giáng ôn dịch trên Israel từ sáng cho đến hạ đã định. Trong dân từ Ðan đến Bơer-Sêba, đã chết bảy mươi ngàn người. 16 Thần sứ giương tay trên Yêrusalem để tàn sát thành; nhưng Yavê đã hối tiếc về tai họa xảy ra và Người phán với Thần sứ tàn sát dân: "Ðủ rồi! Bây giờ hãy nới tay!" Thần sứ Yavê (bây giờ) ở bên sân lúa của Araunah, người Yơbusi. 17 Thấy thần sứ sát phạt dân, Ðavit thưa với Yavê và nói: "Này chính tôi có tội, chính tôi đã làm trái! Các con chiên ấy, chúng đã làm gì? Xin tay Người giáng xuống trên tôi và nhà cha tôi!"
Xây tế đàn
18 Ngày ấy Gat đến gặp Ðavit và nói với ông: "Lên dựng tế đàn kính Yavê nơi sân lúa của Araunah người Yơbusi". 19 Và Ðavit đã lên theo lời Gađ, như Yavê đã truyền. 20 Araunah nhìn xuống thấy vua và thuộc hạ đi qua phía mình, thì Araunah ra và bái lạy vua, mặt sát đất. 21 Ðoạn Araunah nói: "Nhân sao Ðức Vua, chúa công tôi, lại đến với tôi tớ của người?" Ðavit nói: "Ðể tậu sân lúa của ngươi mà xây tế đàn dâng Yavê, để cho tai ương ngừng giáng xuống trên dân!" 22 Araunah mới nói với Ðavit: "Xin Ðức Vua, chúa công tôi, cứ lấy và thượng tiến điều gì đẹp mắt người; này đây đã có bò để thượng hiến, bàn đạp lúa và đồ thắng bò làm củi, 23 Tất cả, tâu Ðức Vua, Araunah này xin dâng Ðức Vua". Rồi Araunah nói với vua: "Xin Yavê, Thiên Chúa của ngài khấng nhậm (lời) ngài!"
24 Nhưng vua nói với Araunah: "Không! Ta định trả giá mà tậu của ngươi; ta không muốn thượng tiến cho Yavê, Thiên Chúa của ta, những của thượng hiến không có giá". Và Ðavit đã tậu lấy sân lúa và bò vật, giá là năm mươi seqel. 25 Ðavit đã xây ở đó tế đàn kính Yavê và ông đã thượng tiến lễ tế thượng hiến và kỳ an. Yavê đã nguôi lòng thương đến cả xứ và đã chấm dứt tai ương giáng xuống trên Israel.