Old Testament

Sách Samuel Quyển 1
(1S)


01, 02, 03, 04, 05, 06, 07, 08, 09, 10, 11, 12, 13, 14, 15, 16, 17, 18, 19, 20, 21, 22, 23, 24, 25, 26, 27, 28, 29, 30, 31

Chương 01

I. Samuel

1- Thiếu Thời

Hành hương Silô

1 Có một người quê ở Ha-Ramatain, người Xuphi thuộc vùng núi Ephraim, tên là Elqanah, con của Yơrôkham, con của Êlihu, con của Tôkhu, con của Xuph, người Ephraim. 2 Ông có hai vợ, một người tên là Anna, và người thứ hai tên là Pơninah. Pơninah có con, còn Anna không có con. 3 Hàng năm, người ấy từ thành quê lên thờ lạy và tế lễ cho Yavê các cơ binh ở Silô. Tại đây có hai người con của Êli, là Khophni và Pinơkhas, làm tư tế cho Yavê.

4 Vào ngày Elqanah tế lễ, ông chia phần cho Pơninah vợ ông và các con trai con gái của bà; 5 Còn Anna được ông cho phần gấp đôi vì ông thương Anna và Yavê đã khóa dạ nàng. 6 Song đối thủ của nàng thì đay nghiến chọc tức nàng, cố ý làm cho nàng cảm thấy nhục nhã vì Yavê đã khóa chặt dạ nàng lại. 7 Hằng năm đều xảy ra như thế: cứ mỗi lần nàng lên đền Yavê, là người vợ kia chọc tức nàng; và nàng chỉ biết khóc chứ không ăn được. 8 Elqanah, chồng nàng mới nói với nàng: "Anna, sao em khóc? Sao em không ăn? Sao lòng em rầu rĩ vậy? Anh đối với em không phải là hơn gấp mười đứa con ư?"

Lời cầu nguyện của Anna

9 Anna đứng dậy, sau khi người ta đã ăn đã uống ở Silô. Êli vị tư tế ngồi trên tòa, cạnh bên một thành của tại Ðền thờ Yavê. 10 Và nàng, hồn đầy căy đắng, nàng khẩn nguyện trước Yavê và khóc nức nở. 11 Ðoạn nàng khấn: "Lạy Yavê các cơ binh, nếu Người đoái nhìn đến nỗi khổ của tớ nữ Người mà ban cho tớ nữ người một mống nam nhi, thì tôi xin dâng cho Người suốt mọi ngày đời nó, và dao cạo sẽ không hề sớt qua đầu nó".

12 Bởi nàng khấn vái không ngừng trước nhan Yavê, nên Êli để ý đến miệng nàng; 13 Anna thầm thĩ trong lòng, chỉ có đôi môi mấp máy chứ không phát ra tiếng; Êli mới cho là nàng say rượu, 14 Ông bảo nàng: "Bà còn say cho đến bao giờ nữa? Lo dốc tháo rượu đi cho xong!" 15 Anna đáp lại và nói: "Thưa đức ông, không đâu! Tôi chỉ là người tâm thần đau khổ; tôi không uống rượu hay chất say nào; nhưng tôi thổ lộ hồn tôi trước nhan Yavê. 16 Xin ngài đừng liệt tớ nữ của ngài đồng bọn gái vô loài. Vì bởi quá lo âu, phiền muộn mà tôi đã nói cho đến rày". 17 Êli mới lên tiếng bảo: "Bà đi bằng yên! Xin Thiên Chúa của Israel ban cho bà điều bà đã xin". 18 Nàng thưa: "Ước chi tớ nữ của ngài được nghĩa trước mặt ngài!" Ðoạn nàng đi đường nàng; nàng đã ăn và mặt nàng không còn như trước nữa.

Samuel ra đời

19 Sáng ngày, họ dậy sớm và thờ lạy trước nhan Yavê, đoạn trở về nhà họ ở Ramah. Elqanah đã biết Anna vợ ông và Yavê đã nhớ đến nàng. 20 Và ngày qua tháng lại, Anna đã có thai và sinh con, và nàng gọi tên là Samuel, vì (nàng nói): "Tôi đã xin Yavê được nó". 21 Và Elqanah, người chồng, cùng tất cả nhà đã lên tế lễ Yavê, lễ tế thường niên và (tạ) lời khấn của ông. 22 Nhưng Anna đã không lên, vì nàng nói với chồng: "Chờ khi nào trẻ thôi bú, tôi sẽ đem nó theo, và nó sẽ ra trước nhan Yavê, rồi sẽ lưu lại đó mãi mãi". 23 Elqanah chồng nàng bảo nàng: "Em xét sao là phải thì cứ làm; cứ ở lại nhà cho đến khi em cho con cai sữa: chỉ xin Yavê là cho ứng nghiệm lời Người!" Và người vợ đã ở lại nhà nàng cho con bú, cho đến khi nàng cho con thôi bú.

24 Khi nàng đã cho con cai sữa, nàng đem con lên làm một với nàng, cùng một con bò ba tuổi, một dạ bột và một vò rượu; nàng đã đưa con vào nhà Yavê ở Silô; và đứa trẻ vẫn còn thơ dại. 25 Họ đã hạ bò và dẫn đứa trẻ đến với Êli. 26 Và nàng nói: "Thưa đức ông, xin vô phép, xin thề trên mạng sống ngài, thưa đức ông, chính tôi là người phụ nữ đã đứng bên ngài, chính nơi đây, để khẩn xin Yavê. 27 Chính để được trẻ này mà tôi đã khẩn nguyện, và Yavê đã ban cho tôi như tôi đã xin. 28 Nên cả tôi nữa, tôi cũng xin ký thác nó cho Yavê: mọi ngày đời nó, nó sẽ được ký thác cho Yavê!" Ðoạn họ đã thờ lạy ở đó trước Yavê.

Chương 02

Bài ca của Anna

1 Bấy giờ Anna khấn vái và nói:

"Lòng tôi nhảy mừng trong Ðức Yavê,

trong Ðức Yavê, uy tôi sẽ được giương cao;

miệng tôi rộng mở trên lũ địch thù,

vì tôi vui sướng được Người đáp cứu.

2 Ai nào thánh như Ðức Yavê,

ngoài Người, hư không hết thảy,

không đá tảng nào như Thiên Chúa ta thờ

3 Ðừng cứ bô bô lắm lời kiêu mạ,

cuồng ngôn, miệng chớ thốt ra,

vì Thần toàn tri, chính Ðức Yavê,

các hành vi, Người đều cân nhắc.

4 Cung nỏ hùng binh bị tán vụn,

người lảo đảo lại thắt lấy dũng cường;

5 Kẻ no nê làm thuê vì miếng bánh,

người đói khát thì rảnh rỗi việc làm,

người son sẻ sinh năm đẻ bảy,

nạ dòng đông con lại hóa rũ tàn.

6 Yavê tác tử, Người cũng tác sinh.

Người dáng âm ti, Người lại kéo lên.

7 Yavê bắt phải nghèo, làm cho giàu có,

Người hạ xuống, Người cũng nhắc lên.

8 Ðấng nhấc mọn hèn lên từ tro bụi,

và nâng khó nghèo lên khỏi đống phân nhơ,

để cho cùng ngồi với hàng quyền quí,

và tặng ngai vinh dự làm như gia tài.

Vì là của Ðức Yavê, cột chống địa cầu,

dương gian, Người đặt trên đó.

9 Người canh giữ bước chân của người thành tín,

nhưng ác nhân lặng chìm trong chốn tối tăm,

vì không phải nhờ mạnh mà người ta thắng.

10 Ai chống lại Yavê sẽ bị đập tan,

trên nó Người giáng ngôi sấm sét.

Yavê phân xử mút cùng cõi đất,

Người ban sức mạnh cho Vua,

Người dương uy vị Cao tôn của Người".

11 Ðoạn Elqanah đã lui về nhà ở Ramah, còn con trẻ thì lo việc phụng sự Yavê dưới sự trông non của Êli vị tư tế.

Con cái của Êli

12 Con cái của Êli là lũ vô loài; chúng không biết Yavê, 13 (cũng chẳng biết) lệ hàng tư tế được trên dân. Hễ có ai dâng một lễ tế nào, là đứa hầu của tư tế đến, cái nĩa đinh ba đã cầm tay, đang lúc người ta nấu thịt. 14 Và nó thọc vào vạc, vào nồi, vào chảo, vào niêu: hễ nĩa nhấc lên được gì thì tư tế lấy. Chúng đã xử như thế vối toàn thể Israel lai vãng nơi ấy, ở Silô. 15 Ngay trước khi người ta huân yên dàn mỡ, tên hầu của tư tế đã đến mà bảo người dâng lễ: "Cho thịt đây để rán hầu tư tế: ngài không muốn lấy thịt ông luộc rồi, mà chỉ lấy thịt sống mà thôi". 16 Nếu người kia nói: "Ðể huân yên dàn mỡ trước đã, rồi anh hãy lấy tùy thích", thì nó đáp: "Không! Ông cho ngay bây giờ! Bằng không tôi sẽ làm hung giựt lấy". 17 Tội bọn trai tráng rất lớn trước nhan Yavê, vì là người phàm mà chúng dám khinh thường lễ cúng Yavê.

Samuel tại Silô

18 Samuel phụng sự trước nhan Yavê, như một thanh niên vận bào trúc bâu. 19 Mẹ cậu may cho cậu một áo choàng nhỏ và hằng năm, bà đem lên cho cậu khi bà cùng với chồng lên dâng lễ tế thường niên. 20 Êli đã chúc lành cho Elqanah cùng vợ ông và nói: "Xin Yavê dùng bà hoàn lại cho ông miêu duệ hay của gửi bà đã kí thác cho Yavê!" Ðoạn ông bà đã trở về quê. 21 Bởi Yavê đã viếng thăm Anna, thì bà đã có thai và sinh ra được ba trai hai gái. Còn trẻ Samuel đã lớn lên bên Yavê.

Trở lại chuyện con cái Êli

22 Êli đã già lắm: ông nghe biết mọi điều các con ông đã làm đối với toàn thể Israel, và cả việc chúng ăn nằm với các phụ nữ phục dịch nơi cửa Trướng Tao phùng. 23 Ông bảo chúng: "Làm sao các ngươi lại dám làm những điều như thế? Như ta nghe được nơi (miệng) mọi người trong dân những điều ngang trái các ngươi làm đó! 24 Không hỡi các con, vì không hay gì, tiếng đồn ta nghe dân của Yavê tung khắp nơi đó. 25 Người mắc tội với người, còn có Thiên Chúa phân xử, nhưng nếu người ta mắc tội với Yavê, ai sẽ bàu chữa cho?" Song chúng đã không nghe lời cha chúng vì Yavê muốn diệt chúng đi.

26 Còn trẻ Samuel cứ lớn lên và càng được đẹp lòng cả Yavê lẫn người ta.

Báo trước hình phạt

27 Một người của Thiên Chúa đến với Êli và nói với ông: "Yavê phán thế này: Há Ta đã chẳng tỏ mình Ta ra cho nhà cha ngươi, thời chúng ở Aicập, thuộc quyền nhà Pharaô sao? 28 Ta đã chọn chúng giữa các chi tộc Israel, cho chúng sung làm tư tế cho Ta, cho lên tế đàn của Ta mà huân yên của lễ hinh hương, cho mang Ephođ trước nhan Ta. Ta đã ban cho nhà cha ngươi các hỏa tế hết thảy của con cái Israel. 29 Vậy tại sao các ngươi chà đạp lên lễ tế và của cúng dâng cho Ta, Ta đã truyền phải có thường trực nhà Ta; tại sao ngươi tôn trọng con cái ngươi hơn Ta, để mà béo thân các ngươi với phần ưu hảo trên các của cúng Israel dâng biếu, xứng làm dân Ta. 30 Cho nên - Sấm của Yavê Thiên Chúa Israel thờ - Thật Ta đã phán về nhà ngươi và nhà cha ngươi là chúng sẽ đi trước nhan Ta mãi mãi; nhưng nay - Sấm của Yavê - gở thay! Vì những ai tôn trọng Ta, Ta sẽ tôn trọng chúng; những ai khinh Ta, sẽ đốn mạt. 31 Này sẽ đến ngày ta đặt cánh tay nhà cha ngươi, khiến không còn một người già trong nhà ngươi. 32 Ngươi sẽ cảm thấy quẫn bách (thường trực) nơi nhà, trong khi phúc đến cho Israel và trong nhà ngươi sẽ không hề có một người già lão. 33 Hẳn Ta sẽ không tiễu trừ người nào của ngươi khỏi tế đàn của Ta, để cho mắt ngươi tiêu hao và hồn ngươi mòn mỏi, trong khi mọi kẻ sinh sôi trong nhà ngươi sẽ phải chết, (gươm) người ta đâm. 34 Này là dấu cho ngươi: điều sẽ đến cho hai đứa con ngươi, Khôphni và Pinơkhas: cũng trong một ngày chúng sẽ chết cả hai. 35 Ta sẽ làm chỗi dậy cho Ta một tư tế trung thành: nó sẽ làm theo như lòng Ta muốn, như hồn Ta mong; Ta sẽ xây nhà vĩnh tồn cho nó và nó sẽ đi trước nhan vị Cao tôn của Ta mọi ngày. 36 Và sẽ xảy ra là ai còn sót lại nơi nhà ngươi sẽ phải đến van lạy nó để được chút tiền bổng hay một ổ bánh, và nói: "Xin thương nhận tôi vào một phận vụ tư tế nào cũng được, cho tôi được miếng bánh ăn!"

Chương 03

Yavê gọi Samuel

1 Trẻ Samuel lo việc phụng sự Yavê dưới sự trông nom của Êli. Trong những ngày ấy, lời Yavê hiếm, thị kiến khan. 2 Số là một ngày kia, Êli nằm ngủ trong buồng - mắt ông đã bắt đầu loà mờ, ông không thể thấy được nữa - 3 đèn thắp trước Thiên Chúa chưa tàn và Samuel nằm ở điện thờ Yavê, nơi có Khám của Thiên Chúa. 4 Yavê gọi Samuel. Và cậu thưa: "Này con đây!" 5 Rồi cậu chạy lại bên Êli và nói: "Này con đây, ngài đã gọi con!" Ông nói: "Ta có gọi con đâu, về nằm đi!" Cậu đã đi nằm. 6 Yavê lại gọi lần nữa: "Samuel!" Và Samuel chỗi dậy, đi lại bên Êli và nói: "Này con đây! Ngài đã gọi con!" Ông nói: "Hỡi con ta không gọi con; con về nằm đi!" 7 Samuel chưa biết Yavê; và lời Yavê chưa được mạc khải ra cho cậu. 8 Yavê lại gọi lần thứ ba: "Samuel!" cậu chỗi dậy đi lại bên Êli và nói: "Này con đây, ngài đã gọi con!" Khi ấy Êli mới hiểu là chính Yavê đã gọi cậu bé. 9 Êli bảo Samuel: "Con cứ đi nằm! Và nếu có (tiếng) gọi con, con sẽ thưa: Lạy Yavê, xin Người phán, và tôi tớ Người đang nghe!" Samuel đi về nằm chỗ mình.

10 Yavê đến và đứng dừng mà gọi như các lần trước: "Samuel, Samuel!" Samuel thưa: "Xin Người phán dạy, vì tôi tớ Người đang nghe!" 11 Yavê phán với Samuel: "Này Ta sắp làm trong Israel một điều mà mọi kẻ nghe đến sẽ ù cả hai tai. 12 Ngày ấy, Ta sẽ làm ứng nghiệm trên Êli mọi điều Ta đã phán về nhà nó, từ đầu chí cuối. 13 Ta sẽ báo cho nó biết là Ta sẽ xét xử nhà nó mãi mãi vì nó đã biết con cái nó nguyền rủa Thiên chúa, mà nó đã chẳng sửa dạy chúng. 14 Vì thế cho nên Ta thề với nhà Êli là tội nhà Êli sẽ không bao giờ lấy lễ tế hay cúng quảy mà khoả lấp được".

15 Samuel nằm cho đến sáng. Sáng ngày, cậu dậy sớm mở của Ðền Yavê. Samuel sợ không dám thuật lại thị kiến cho Êli; 16 Êli mới gọi Samuel và nói: "Samuel, con ơi!" Cậu thưa: "Này con đây!" 17 Ông nói: "Thế nào, lời Người đã phán với con? Ta xin con đừng giấu giếm ta. Xin Thiên Chúa phạt con như thế và còn khốn hơn thế, nếu con giấu giếm ta chút gì trong mọi điều Người đã phán với con!" 18 Samuel đã thuật lại cho ông mọi sự, không giấu giếm điều gì. Êli nói: "Người là Yavê! Xin Người làm như Người xét là phải!".

19 Samuel đã lớn lên và Yavê ở với ông. Người không để rơi xuống đất một lời nào Người đã phán với ông. 20 Và toàn thể Israel từ Ðan đến Bơer-Sêba, đều nhìn biết Samuel đáng tin là tiên tri của Yavê. 21 Yavê lại tiếp tục hiển hiện ở Silô, vì chính ở Silô, Yavê đã mạc khải mình ra cho Samuel, bằng lời của Yavê. Êli đã già lắm. Còn con cái ông thì ngày càng thêm hư hốt trước nhan Yavê.

Chương 04

1 Lời Samuel tới với toàn thể Israel.

2 - Khám Trong Tay Quân Philitin

Israel bị đánh bại

Xảy ra là vào những ngày ấy, quân Philitin tập hợp lại để cùng Israel giao chiến, và Israel xuất trận đón quân Philitin mà giao chiến, và đóng trại gần Eben-ha-Ezer, còn quân Philitin thì đóng trại ở Aphek. 2 Người Philitin dàn quân chận ngang Israel và mặt trận lan rộng. Israel bị bại trước mặt quân Philitin, và bị chúng giết mất lối bốn ngàn người nơi chiến tuyến, trong cánh đồng. 3 Dân mới rút về trại và các kỳ mục Israel nói: "Tại sao Yavê đã đánh bại ta hôm nay trước mặt quân Philitin? Ta hãy đi lấy Khám Giao ước của Yavê ở Silô, để Khám đến giữa ta và cứu ta khỏi tay quân thù!" 4 Dân sai người đến Silô khiêng từ đó đi Khám Giao ước của Yavê các cơ binh, Ðấng ngụ trên Kêrubim. Ở đó bên cạnh Khám Giao ước của Thiên Chúa, có hai người con của Êli, là Khôphni và Pinơkhas. 5 Khám Giao ước của Yavê vừa đến trại thì toàn thể Israel bật lên một tiếng hò la cả thể, làm rung động cả nền đất. 6 Quân Philitin nghe tiếng hò la thì nói: "Gì vậy, tiếng hò la cả thể ấy trong trại quân Hipri?" và họ biết được là Khám của Yavê đã đến trại. 7 Và quân Philitin kinh khiếp, vì họ nói: "Thần linh đến trại!" Họ bảo nhau: "Khốn cho ta! vì bữa qua bữa kia đâu có thế! 8 Khốn cho ta! Ai làm ta thoát khỏi tay các thần linh quyền phép ấy? Ðó là những thần linh đã đánh người Aicập đủ thứ tai ương trong sa mạc. 9 Mạnh bạo lên! Hãy có trí làm trai, hỡi người Philitin, kẻo các ngươi lại phải làm tôi mọi cho quân Hipri, như chúng đã làm tôi mọi cho các ngươi! Hãy có trí làm người, và chiến đấu đi!" 10 Quân Philitin đã chiến đấu và Israel bị bại, và chạy trốn mỗi người về lều mình. Và thật là một trận đại bại: Israel có ba mươi ngàn bộ binh đã ngã gục. 11 Và Khám của Thiên Chúa bị bắt, hai người con của Êli, Khôphni và Pinơkhas, tử trận.

Êli chết

12 Một người Benyamin từ mặt trận chạy về tới Silô ngay hôm ấy: áo bị xé rách và đất rắc trên đầu. 13 Khi người ấy đến, thì Êli đang ngồi trên toà bên cửa, và quay ra đường mà trông ngóng, vì lòng ông những bồn chồn lo cho Khám của Thiên Chúa. Người kia vào loan tin trong thành và tất cả thành kêu rú lên. 14 Êli nghe tiếng kêu rú và nói: "Gì vậy, tiếng huyên náo ấy?" Nhưng người kia đã kịp đến nơi và loan tin cho Êli. 15 Êli đã được chín mươi tám tuổi, mắt đã lờ đờ không thể trông thấy được nữa. 16 Người kia nói với Êli: "Con là người đã từ mặt trận trở về; con đã bỏ mặt trận chạy trốn được hôm nay". Ông nói: "Việc ra sao, hỡi con?" 17 Người báo tin đáp lại và nói: "Israel bỏ chạy trước mặt quân Philitin. Thật là một đại bại trong dân: cả hai con ngài đều tử trận Khôphni và Phinơkhas, và Khám của Thiên Chúa đã bị bắt". 18 Người ấy vừa nói tới Khám của Thiên Chúa, ông liền từ trên toà bổ nhào ra đằng sau, nằm ngang cửa và bị dập ót mà chết, vì ông đã già và nặng người. Ông đã làm thẩm phán trên Israel bốn mươi năm.

Vợ của Pinơkhas chết

19 Con dâu ông, vợ của Pinơkhas mang thai gần đến ngày sinh nở; nàng nghe tin Khám của Thiên Chúa bị bắt, cha chồng lẫn chồng nàng đã chết, thì nàng đã ngồi xổm xuống mà sinh con vì bị cơn đau đột kích. 20 Lúc nàng gần chết, các bà đứng bên nàng nói: "Ðừng sợ, cô vừa sinh được con trai". Nhưng nàng chẳng trả lời, và cũng chẳng quan tâm tới nữa. 21 Nàng gọi đứa trẻ là I-Kabôđ, mà rằng: "Vinh quang đã bị đánh bại khỏi Israel", bởi Khám của Thiên Chúa đã bị bắt, mà cũng bởi số phận (số phận của) cha chồng và chồng nàng. 22 Nàng nói: "Vinh quang đã bị đánh bạt khỏi Israel", là vì Khám của Thiên Chúa đã bị bắt.

Chương 05

Khám trong tay quân Philitin

1 Quân Philitin bắt được Khám của Thiên Chúa thì liền đưa từ Eben-ha-Ezer về Asđôđ. 2 Ðoạn quân Philitin lấy Khám của Thiên Chúa mà đem vào Ðền của Ðagôn và trưng bên cạnh Ðagôn. 3 Sáng hôm sau, người Asôđ dậy sớm và vào Ðền Ðagôn thì thấy: này Ðagôn nằm sấp mặt xuống đất trước Khám của Yavê! Họ đem Ðagôn đặt lại chỗ cũ. 4 Sáng hôm sau nữa, họ dậy sớm: và này Ðagôn nằm sấp mặt xuống đất trước Khám của Yavê! Ðầu Ðagôn và hai bàn tay bị cắt vất nơi thềm cửa. Ðagôn chỉ còn lại khúc mình. 5 Vì thế cho nên các tư tế Ðagôn và khách vãng Ðền thờ Ðagôn không dám dẵm lên ngưỡng cửa của Ðagôn, ở Asđôđ, cho đến ngày nay.

6 Tay Yavê đã đè nặng trên dân Asđôđ. Người đã làm cho họ điêu đứng: Người đã phạt họ sưng hạch, dân Asđôđ và cả bờ cõi của họ. 7 Người Asđôđ thấy thế thì nói: "Ðừng để Khám của Thiên Chúa Israel thờ lưu lại nơi chúng ta nữa, vì tay Người tàn bạo trên chúng tôi và Ðagôn thần linh của chúng tôi!" 8 Họ sai người đi triệu tập các vương công của dân Philitin lại bên họ và nói: "Chúng tôi phải xử làm sao về Khám của Thiên Chúa Israel?" Các người ấy nói: "Phải đem Khám của Thiên Chúa Israel vòng qua Gat". Và họ đã đem Khám của Thiên Chúa Israel vòng qua đó. 9 Sau khi họ đem Khám vòng qua đó, thì tay Yavê (giương) trên thành gây nên khiếp hoảng quá đỗi, và Yavê đánh phạt dân thành từ bé chí lớn hạch nhọt cùng khắp mình họ. 10 Họ mới sai khiêng Khám của Thiên Chúa đến Êqrôn; Khám của Thiên Chúa vừa đến Êqrôn, thì dân Êqrôn kêu la mà rằng: "Chúng dẫn Khám của Thiên Chúa Israel vòng qua nơi tôi để Người giết tôi và dân tôi!" 11 Họ sai người đi triệu tập các vương công của dân Philitin lại và nói: "Xin gửi trả Khám của Thiên Chúa Israel, để Khám về lại chỗ cũ; chứ đừng để Người giết tôi và dân tôi!" Là vì khiếp hoảng chết điếng bao trùm cả thành: tay Thiên Chúa nặng chĩu trên đó. 12 Những người không chết thì bị phạt sưng hạch và tiếng than vãn trong thành vang lên thấu trời.

Chương 06

Trả lại Khám

1 Khám của Yavê trong vùng Philitin bảy tháng. 2 Người Philitin mời các tư tế và thầy bói đến mà hỏi: "Chúng tôi phải xử thế nào về Khám của Yavê? Xin dạy cho chúng tôi hay phải làm thế nào mà gửi Khám trả lại chỗ cũ?" 3 Họ nói: "Nếu các ông gửi trả lại Khám của Thiên Chúa Israel, thì chớ có gửi trả trống không, nhưng các ông sẽ đền gì cho Người làm lễ đền tội. Bấy giờ các ông sẽ được lành và các ông sẽ biết tại sao tay Người đã không cất khỏi trên các ông". 4 Người Philitin lại hỏi: "Lễ đền tội chúng tôi phải trao lại cho Người là gì?" Họ nói: "Theo số các vương công Philitin, tức là năm hạch xoài vàng và năm con chuột vàng, vì cũng chỉ là một đòn phạt trên các ông và trên các vương công của các ông. 5 Các ông sẽ tạc hình hạch xoài các ông bị, và hình con chuột phá hại đất đai, đoạn các ông tôn phục vinh quang của Thiên Chúa Israel. Bấy giờ có lẽ Người sẽ nới tay Người trên các ông, trên thần linh của các ông và trên xứ sở của các ông. 6 Các ông cứng lòng làm gì, như người Aicập và Pharaô đã cứng lòng? Người vừa thị uy, họ đã chẳng phải buông tha cho các người ấy đi đó sao? 7 Bây giờ các ông hãy dùng và làm một cỗ xe mới, với hai con bò cái đang cho con bú và chưa hề phải mang ách trên mình. Các ông sẽ thắng bò vào xe, nhưng con chúng, các ông sẽ tách rời khỏi chúng mà lôi về nhà. 8 Ðoạn các ông sẽ đem Khám của Yavê mà đặt lên xe, và các đồ vật bằng vàng các ông đền lại cho Người để làm lễ đền tội, các ông sẽ đặt trong một cái tráp bên cạnh Khám, rồi các ông buông thả cho đi. 9 Các ông sẽ ngó theo: nếu Người gióng theo đường bờ cõi của Người mà lên Bet-Shêmesh, thì chính Người đã gieo hoạ lớn này cho ta; nhược bằng không, thì ta sẽ biết là không phải tay Người đánh phạt ta, mà đó chỉ là một sự tình cờ xảy đến cho ta".

10 Người ta đã làm như thế: họ lấy hai con bò cái đang cho con bú mà thắng vào xe, còn các con của chúng thì họ chặn lại ở nhà. 11 Ðoạn họ đặt Khám của Yavê lên xe cùng với cái tráp đựng chuột vàng và hình tạc hình xoài của họ.

12 Cặp bò cái đã gióng thẳng đường lên núi đi Bet-Shêmesh. Chúng đi thẳng theo đường cái quan, vừa đi vừa rống, không xiêu bên phải vẹo bên trái. Còn các vương công Philitin thì đi theo chúng cho đến ranh giới Bet-Shêmesh.

Khám tại Bet-Shêmesh

13 Người Bet-Shêmesh bấy giờ đang gặt mùa lúa miến trong cánh đồng. Họ ngước mắt lên và trông thấy Khám; và họ vui mừng ra nghinh đón. 14 Xe đến trong ruộng của Yôsua, người Bet-Shêmesh và dừng lại đó. Ở đó có tảng đá lớn: người ta đã chẻ gỗ xe và thượng tiến cặp bò cái làm lễ thượng hiến cho Yavê. 15 Các Lêvit hạ Khám Yavê xuống cùng với cái tráp ở bên Khám, đựng những đồ vật bằng vàng, và đặt trên tảng đá lớn. Người Bet-Shêmesh thượng tiến lễ thượng hiến và tế sát tế lễ cho Yavê ngay ngày hôm ấy. 16 Năm vương công Philitin thấy thế rồi thì họ đã trở về Êqrôn cũng trong ngày ấy. 17 Ðây là những hạch xoài bằng vàng người Philitin đã đền lại cho Yavê làm lễ đền tội: một cho Asđôđ, một cho Gaza, một cho Asqalôn, một cho Gat, một cho Êqrôn. 18 Và chuột bằng vàng thì theo số các thành Philitin của năm vương công, từ thành quách cho đến thôn làng trống trải. Và tang chứng là tảng đá trên đó người ta đã đặt Khám của Yavê; (tảng đá) còn đó cho đến ngày nay trong ruộng của Yôsua người Bet-Shêmesh. 19 Con cái của Yơkônyah không mừng rỡ với người Bet-Shêmesh khi họ trông thấy Khám của Yavê, nên Người đã đánh phạt trong dân bảy mươi người (trong số) năm mươi ngàn người. Và dân đã để tang, vì Yavê đánh phạt dân một hình phạt nặng nề.

Khám tại Qiriat-Yơarim

20 Người Bet-Shêmesh mới nói: "Ai nào có thể đứng trước nhan Yavê, Thiên Chúa Thánh này, và Người sẽ lên tới ai, xa chúng ta?" 21 Họ sai sứ lên với dân cư Qiriat-Yơarim mà nói: "Quân Philitin đã đem trả lại Khám của Yavê: xuống mà đem lên với các ông!"

Chương 07

1 Người Qiriat-Yơarim đếm đem Khám của Yavê lên mà đưa và nhà Abinađab, trên đồi, và họ hiến thánh Elêazar con ông để giữ Khám của Yavê.

Samuel: Thẩm phán

2 Từ ngày Khám lưu lại ở Qiriat-Yơarim, nhiều ngày đã trôi qua - hai mươi năm gì đó, - và tất cả nhà Israel than khấn Yavê. 3 Samuel mới bảo toàn thể nhà Israel rằng: "Nếu các ngươi hết lòng trở lại với Yavê, thì hãy loại khỏi giữa các ngươi các thần ngoại dân và các Astartê; hãy hướng lòng về với Yavê mà phụng sự một mình Người, và Người sẽ cứu các ngươi thoát tay quân Philitin". 4 Con cái Israel đã loại đi các Baal và Astartê; và họ đã phụng sự một mình Yavê.

5 Samuel nói: "Hãy triệu tập lại toàn thể Israel ở Mispa, và ta sẽ khẩn cầu Yavê cho các ngươi". 6 Họ đã tập hợp Mispa, múc nước đổ trước nhan Yavê; và ngày ấy họ đã giữ chay. Họ đã thú: "Chúng tôi có tội đối với Yavê!" Và Samuel đã làm thẩm phán trên con cái Israel ở Mispa.

7 Khi quân Philitin nghe tin con cái Israel tập hợp ở Mispa, thì các vương công Philitin tiến lên đánh Israel. Con cái nghe biết thì kinh sợ trước mặt quân Philitin. 8 Con cái Israel nói với Samuel: "Xin chớ ngớt kêu cầu Yavê Thiên Chúa chúng tôi cho chúng tôi, ngõ hầu người cứu chúng tôi khỏi tay quân Philitin". 9 Bấy giờ Samuel lấy một con chiên sữa mà thượng tiến làm lễ thượng hiến toàn thiêu cho Yavê. Ðoạn Samuel kêu lên tới Yavê cho Israel, và Yavê đã đáp lời ông. 10 Vậy trong khi Samuel thượng tiến lễ thượng hiến thì quân Philitin xông tới giao chiến với Israel. Nhưng ngày ấy Yavê cho giáng xuống tiếng sấm sét lớn lao trên quân Philitin làm chúng tán loạn, và chúng đã bị đánh bại trước mặt Israel. 11 Người Israel mới ra khỏi Mispa và đuổi quân Philitin mà đánh giết chúng mãi đến bên dưới Bet-Kar. 12 Samuel lấy một hòn đá đặt giữa Mispa và Yơshanah. Và ông đã gọi tên nó là Eben-ha-Ezer, và nói: "Mãi đến đây, Yavê đã đáp cứu ta".

13 Thế là quân Philitin đã phải quị lụy; chúng không còn dám xâm nhập bờ cõi của Israel nữa. Tay Yavê đè trên quân Philitin suốt những ngày Samuel (sống). 14 Bấy giờ Israel đã về lại các thành quân Philitin đã chiếm của Israel, từ Êqrôn đến Gat. Israel đã giải phóng bờ cõi của mình khỏi tay quân Philitin. Còn giữa Israel và người Amori thì đã có hoà bình.

15 Samuel đã làm Thẩm phán trên Israel suốt mọi ngày đời ông. 16 Hằng năm ông đi kinh lược Bêthel, Gilgal, Mispa, và ông phân xử Israel tại những nơi ấy. 17 Ðoạn ông về lại Ramah, vì ông ở đó, và ông làm thẩm phán cũng tại đó. Và ở đó ông đã xây tế đàn dâng kính Yavê.

Chương 08

II. Samuel Và Saul

1 - Thành Lập Vương Quyền

Dân đòi có vua

1 Khi Samuel đã già, ông đặt các con ông là thẩm phán trên Israel. 2 Trưởng nam của ông là Yôel, con thứ là Abiyah; chúng làm thẩm phán ở Bơer-Sêba. 3 Nhưng các con ông không đi theo đường lối của ông, chúng chiều theo lợi lộc, nhận quà, và làm nghiêng ngửa công lý. 4 Tất cả các kỳ mục Israel tập hợp lại và đến với Samuel ở Ramah. 5 Họ nói với ông: "Này, ngài đã già, mà các con ngài lại không đi theo đường lối của ngài. Vậy bây giờ, xin ngài đặt vua trên chúng tôi để xét xử chúng tôi, như trong các nước khác". 6 Samuel đã phật lòng khi nghe họ nói: "Xin ngài cho chúng tôi có vua để xét xử chúng tôi". Và Samuel đã khẩn cầu với Yavê. 7 Yavê phán với Samuel: "Ngươi cứ nghe tiếng dân, trong mọi sự chúng nói với ngươi, vì ngươi không phải là kẻ chúng từ rẫy, nhưng chính ta bị chúng từ rẫy, chúng không chịu để Ta làm vua trên chúng. 8 Y như chúng đã từng đối xử với Ta từ ngày Ta đem chúng lên khỏi Aicập cho đến hôm nay - chúng đã bỏ Ta mà phụng sự các thần khác - chúng cũng đối xử với ngươi như vậy. 9 Dù vậy, ngươi cứ nghe tiếng chúng. Nhưng có điều là ngươi phải cảnh giới chúng và báo chúng biết cách xử sự của vua sẽ cai trị trên chúng".

Những bất tiện của vương quyền

10 Samuel đã lặp lại hết thảy các lời của Yavê với dân xin được có vua. 11 Ông nói: "Này đây thế nào là quyền của vua sẽ cai trị trên các ngươi: Nó sẽ lấy con trai các ngươi mà cho hầu xe, hầu ngựa của nó: chúng sẽ chạy trước xa giá của nó. 12 (Nó sẽ dùng) làm cai ngàn (quân), làm cai năm mươi (quân), cho cày đất cày của nó, cho gặt lúa của nó, cho rèn binh khí và đồ đoàn xa giá của nó. 13 Con gái các ngươi, nó sẽ lấy làm tớ gái nhồi hương, nấu bếp, làm bánh. 14 Ðồng ruộng, vườn nho, vườn dầu thượng đẳng, nó sẽ lấy mà tặng cho lũ bầy tôi của nó. 15 Giống má và vườn nho của các ngươi, nó sẽ đánh thuế phần mười, để làm quà cho các hoạn quan và bầy tôi của nó. 16 Tớ trai, tớ gái, và đinh tráng hảo hạng của các ngươi, lừa của các ngươi, nó sẽ lấy và cho làm các công việc của nó. 17 Chiên dê của các ngươi, nó sẽ bổ thuế thập phân, và các ngươi sẽ thành tôi mọi của nó. 18 Ngày ấy, các ngươi sẽ kêu trời vì vua của các ngươi, mà các ngươi đã tự chọn lấy cho mình, nhưng ngày ấy Yavê sẽ không ứng tiếng lại đâu!".

19 Dân đã cự tuyệt không nghe tiếng của Samuel. Họ nói: "Không! Thế nào cũng phải có vua cho chúng tôi. 20 Chúng tôi, cả chúng tôi nữa, phải được nên như mọi dân tộc khác. Vua chúng tôi sẽ làm thẩm phán trên chúng tôi và xuất chinh đi trước chúng tôi, và giao chiến các cuộc chiến của chúng tôi". 21 Samuel nghe tất cả lời lẽ của dân và ông nói lại vào tai Yavê. 22 Yavê đã phán bảo Samuel: "Ngươi cứ nghe tiếng chúng mà đặt một vua trên chúng". Samuel bảo người Israel: "Hãy đi, ai về thành nấy!".

Chương 09

Saul

1 Có người Benyamin, tên là Qish, con của Abiel, con của Xơror, con của Bơkôrat, con của Aphiakh, con của người Benyamin. Ông là một người có thế giá. 2 Ông có người con tên là Saul, tài ba tuấn tú. Trong hàng con cái Israel không ai tuấn tú bằng ông: ông cao hơn tất cả dân từ vai trở lên. 3 Mấy con lừa cái của Qish cha của Saul, lạc mất; Qish mới bảo con: "Con lấy theo mình một gia nhân, mà chỗi dậy đi kiếm lừa!" 4 Ông qua vùng núi Ephraim, rồi qua đất Shalishah; nhưng họ không tìm ra, nên họ lại qua đất Shaalim, nhưng cũng không. Ông đã qua đất Benyamin, nhưng họ cũng không tìm ra. 5 Khi họ đến đất Xuph, thì Saul bảo người gia nhân đi với mình: "Thôi ta về! Kẻo cha tôi không còn màng nghĩ đến lừa mà lại đâm lo cho chúng ta". 6 Người (gia nhân) mới nói: "Này, trong thành kia có người của Thiên Chúa, một người đáng kính: mọi điều ông nói đều ứng nghiệm cả. Bây giờ ta lại đó, có lẽ ông sẽ chỉ cho chúng ta biết phải đi theo đường nào". 7 Saul nói với gia nhân: "Này giá như ta đi, ta sẽ lấy gì mà dâng cho người, vì bánh đã biến hết nơi đãy rồi và quà lễ thì không có để biếu người của Thiên Chúa? Nào ta có gì đâu?" 8 Gia nhân lại đáp lời Saul và nói: "Này trong tay tôi có được phần tư seqel bạc. Tôi sẽ dâng cho người của Thiên Chúa, nhờ người chỉ đường hộ cho". 9 Xưa kia, trong Israel, ai đi thỉnh vấn Thiên Chúa thì nói: "Nào! Ta đi gặp thầy chiêm!" Vì tiên tri ngày nay, thì xưa kia người ta gọi là thầy chiêm. 10 Saul nói với gia nhân: "Anh nói phải! Nào, ta đi!" Và họ đã đi vào thành nơi người của Thiên Chúa ở.

Saul gặp Samuel

11 Họ đang lên dốc vào thành, thì gặp những thiếu nữ ra kín nước. Họ hỏi các cô: "Thầy chiêm có ở đây không?" 12 Các cô đáp lời họ và nói: "Có! Này ngài vừa đi trước ông! Bây giờ mau lên, vì hôm nay người vào thành, bởi hôm nay có lễ tế cho dân trên cao đàn. 13 Vừa vào tới thành các ông sẽ gặp ngài, ngay trước khi ngài lên cao đàn ăn uống, vì dân sẽ không ăn uống trước khi ngài đến. Quả, chính ngài sẽ chúc lành cho lễ tế, sau đó họ mới ăn uống. Các ông lên đi, các ông sẽ gặp ngài ngay tức thì".

14 Họ đã lên trên thành. Họ tới giữa cổng, thì này Samuel ra đón gặp họ để lên cao đàn. 15 Hôm trước khi Saul đến, Yavê đã rỉ tai Samuel mà mạc khải cho rằng: "16 Ngày mai lối giờ này, Ta sẽ sai đến với ngươi một người đất Benyamin: Ngươi sẽ xức dầu cho nó làm lãnh tụ trên dân Israel của Ta, và nó sẽ cứu dân Ta khỏi tay quân Philitin; vì ta đã thấy cảnh đoạ đày của dân Ta và tiếng nó kêu van đã thấu đến Ta". 17 Samuel vừa trông thấy Saul, thì Yavê ứng bảo ông: "Này là người mà Ta đã nói với ngươi: kẻ này sẽ cai quản dân Ta". 18 Saul tiến lại gần Samuel, ở giữa cổng, và nói: "Xin làm ơn chỉ cho tôi nhà thầy chiêm". 19 Samuel đáp lại Saul và nói: "Chính tôi là thầy chiêm! Xin ông lên cao đàn trước tôi và ăn với tôi hôm nay; sáng mai tôi sẽ tiễn ông về và tôi sẽ giải nghĩa cho ông tất cả những gì ông có trong lòng. 20 Còn lừa của ông đã lạc, nay là ba ngày, ông đừng quan tâm đến nữa, vì người ta đã tìm thấy rồi. Vả lại mọi điều đáng mong ước trong Israel, là phần của ai, nếu không phải của ông và gia đình ông?" 21 Saul đáp lại và nói: "Há tôi không phải là người Benyamin, một trong các chi tộc nhỏ nhất của Israel, và họ tôi là họ chót trong các họ của chi tộc Benyamin sao? làm sao ngài lại nói với tôi một lời như thế?"

22 Ðoạn Samuel đem Saul cùng người gia nhân vào phòng và chỉ chỗ cho họ ở đầu hàng các kẻ được mời, chừng ba mươi người. 23 Samuel nói với người đầu bếp: "Ðem lại đây phần tôi đã trao cho anh và bảo anh: giữ lấy nơi anh". 24 Người đầu bếp nâng lấy chân giò và khấu đuôi mà đặt trước mặt Saul. Và (Samuel) nói: "Này điều để dành được, (người đầu bếp) đã đặt trước mặt ông: xin ông dùng đi! vì của đã được giữ lại có ý hầu ông khi tôi mời dân dự lễ". Và Saul đã dùng bữa với Samuel hôm ấy.

25 Ðoạn họ bỏ cao đàn đi xuống thành. Người ta đã dọn giường cho Saul trên sân thượng. 26 Và ông đã nằm ngủ.

Xức dầu Saul

Vào lúc rạng đông. Samuel gọi Saul trên sân thượng mà rằng: "Dậy nào, để tôi tiễn chân ông". Saul dậy. Và cả hai đi ra, Saul với Samuel. 27 Khi họ xuống tới mút cùng của thành, Samuel nói với Saul: "Ông bảo gia nhân qua trước chúng ta" - và nó đã đi qua - "Còn ông, ông dừng lại một lúc để tôi cho ông nghe biết lời của Thiên Chúa".

Chương 10

1 Bấy giờ Samuel lấy lọ dầu mà đổ trên đầu Saul, đoạn hôn mặt ông và nói: "Há (Yavê đã chẳng xức dầu cho ông đó sao, (để ông) làm thủ lĩnh trên dân Israel của Người? Và chính ông sẽ cai quản dân của Yavê, ông sẽ cứu dân khỏi tay kẻ thù xung quanh. Và này là dấu cho ông) hay là Yavê đã xức dầu cho ông làm thủ lĩnh trên cơ nghiệp của Người: 2 Khi ông bỏ nơi tôi ra đi hôm nay, ông sẽ gặp hai người gần mộ Rakhel, trong bờ cõi Benyamin, ở Xelxakh; họ sẽ nói với ông: "Ðã tìm được mấy con lừa ông đi kiếm rồi, và này cha ông đã chẳng màng tới chuyện lừa nữa, mà chỉ lo cho các ông, tự nhủ: Ta phải làm gì cho con ta?" 3 Bỏ đó đi thêm ít nữa, ông sẽ tới cây Sồi Tabor. Ông sẽ gặp ở đó ba người: họ lên chầu Thiên Chúa ở Bêthel, một người đem theo ba dê con, một người mang ba ổ bánh, và một người mang một vò rượu. 4 Họ sẽ vấn an ông và làm quà cho ông hai chiếc bánh và ông sẽ lấy tự tay họ. 5 Sau đó, ông tới Gibơah của Thiên Chúa - nơi có đồn của quân Philitin - Ông vừa vào thành, ông sẽ chạm trán với một tốp tiên tri từ cao đàn xuống, có đàn, trống, sáo, nhị đi trước họ; họ đang nhập định tuyên sấm. 6 Bấy giờ thần khí Yavê ứng giáng trên ông và nhập định tuyên sấm với họ và ông sẽ biến thành một người khác. 7 Vậy khi các dấu này đã xảy đến cho ông, thì ông cứ tuỳ cơ ứng biến, vì Thiên Chúa ở với ông. 8 Rồi sẽ xuống Gilgal trước tôi, và này, tôi sẽ xuống gặp ông, để thượng tiến lễ thượng hiến, và dâng lễ tế kỳ an. Ông sẽ đợi bảy ngày, cho tới khi tôi đến với ông, và tôi sẽ thông tri cho ông điều ông phải làm".

Saul trở về

9 Vậy ông vừa quay lưng từ giã Samuel mà đi, thì Thiên Chúa đã biến đổi lòng ông ra khác, và mọi dấu ấy đã xảy đến ngay ngày hôm ấy. 10 Từ đó, họ đến Gibơah, thì này một tốp tiên tri đến gặp ông. Và thần khí của Thiên Chúa ứng giáng trên ông và ông nhập định tuyên sấm ở giữa họ. 11 Tất cả những ai đã quen biết ông hôm qua hôm kia mà thấy ông nhập định tuyên sấm với các tiên tri, thì các người ấy nói với nhau: "Sự gì đã xảy ra cho con ông Qish? Saul mà cũng thuộc hàng tiên tri sao?" 12 Và một người trong nhóm tiếp lời và nói: "Vả lại ai là ông tổ của họ?" Vì thế mà đã có câu tục ngữ: "Saul mà cũng thuộc hàng tiên tri sao?"

13 Nhập định tuyên sấm xong, ông đã đến cao đàn. 14 Chú của Saul nói với ông và người gia nhân: "Các anh đi đâu về?" Ông nói: "Ði tìm lừa, nhưng không thấy đâu cả, nên chúng tôi đã đến với Samuel". 15 Chú của Saul nói: "Thuật lại tôi hay Samuel đã nói gì với các anh". 16 Saul nói với chú: "Ông chỉ báo cho chúng tôi hay là đã tìm thấy lừa rồi". Còn việc làm vua ông đã không thuật lại cho chú.

Saul được chỉ làm vua

17 Samuel triệu tập dân lại bên Yavê ở Mispa. 18 Ông nói với con cái Israel: "Yavê Thiên Chúa của Israel phán thế này: Ta đã đem Israel lên từ Aicập và Ta đã giải thoát các ngươi khỏi tay Aicập cũng như khỏi tay hết mọi nước áp bức các ngươi. 19 Nhưng ngày nay các ngươi từ rẫy Thiên Chúa của các ngươi, chính Ðấng đã cứu các ngươi khỏi mọi tai ương quẫn bách; các ngươi nói: "Không, ông phải đặt vua cai trị chúng tôi!" Vậy bây giờ các ngươi hãy ra trước nhan Yavê, theo chi tộc và thị tộc".

20 Và Samuel đã cho các chi tộc Israel tiến lại và đã bắt thăm trúng chi tộc Benyamin. 21 Ðoạn ông cho chi tộc Benyamin tiến lại theo các thị tộc và đã bắt thăm trúng thị tộc Matri. Rồi ông cho thị tộc Matri tiến lại từng người một và đã bắt thăm trúng Saul con của ông Qish. Người ta kiếm ông, nhưng không tìm ra.

22 Người ta còn thỉnh vấn Yavê: "Còn có người nào đến đây nữa không?" Và Yavê phán: "Này, nó ẩn mình giữa đồ hành lý!" 23 Người ta chạy đi kéo ông ra khỏi đó và ông ra mắt giữa dân. Ông cao hơn toàn dân từ vai trở lên. 24 Samuel mới nói với toàn dân: "Các ngươi đã tìm thấy người Yavê chọn chưa? Thực không có ai trong toàn dân sánh được với người!" Và toàn dân hoan hô và nói: "Ðức Vua vạn tuế!".

25 Ðoạn Samuel tuyên bố cho dân quyền của nhà vua và viết vào cuốn sách ông đem đặt trước nhan Yavê. Rồi Samuel giải tán toàn dân cho ai về nhà nấy. 26 Cả Saul cũng lui về nhà ở Gibơah. Ði theo ông có những nghĩa dũng Thiên Chúa đã cảm hoá được lòng. 27 Nhưng lũ vô loài nói: "Làm sao hắn cứu được chúng ta?" Và chúng đã khinh ông mà không dâng cúng biếu.

Chương 11

Toàn thắng dân Ammon

Chừng một tháng sau, 1 Nakhash, người Ammon, lên đóng trại đánh Yabesh xứ Galaađ. Tất cả mọi người Yabesh đành nói với Nakhash: "Xin kết giao ước với chúng tôi và chúng tôi sẽ làm tôi ông". 2 Nhưng Nakhash người Ammon bảo họ: "Này là điều kiện ta sẽ kết ước với chúng bay: Ấy là móc mắt phải chúng bay đi hết thảy, để ta bêu nhục cho cả tụi Israel". 3 Các kỳ mục Yabesh mới nói với hắn: "Xin hẹn ông bảy ngày, để chúng tôi sai sứ đi khắp bờ cõi Israel. Nhược bằng không có ai tiếp cứu chúng tôi, chúng tôi sẽ ra hầu ông". 4 Các sứ giả đến Gibơah-Saul và nói lại các lời ấy vào tai dân. Toàn dân đều cất tiếng khóc.

5 Và này Saul từ ngoài đồng về theo sau đàn bò. Saul nói: "Có gì mà dân chúng khóc vậy?" Và người ta thuật lại cho ông các lời của người Yabesh. 6 Thần khí của Thiên Chúa ứng giáng trên Saul, khi ông vừa nghe các lời ấy và nộ khí ông bừng bừng bốc lên. 7 Ông lấy ngay cặp bò và xẻ thịt ra, và gửi khắp bờ cõi Israel nhờ tay các sứ giả, mà rằng: "Ai không theo Saul - và Samuel - mà xuất trận, thì bò kẻ ấy sẽ bị như thế này!" Khủng khiếp của Yavê giáng xuống trên dân, họ đã xuất trận, mọi người như một. 8 Ông đã duyệt binh ở Bêzek. Con cái Israel được ba trăm ngàn; và người Yuđa là ba mươi ngàn. 9 Ông nói với những sứ giả đã đến: "Các anh sẽ nói thế này với người Yabesh xứ Galaađ: Ngày mai, lúc mặt trời nóng nhất, các người sẽ được tiếp cứu". Các sứ giả về đến nơi và tin lại cho người Yabesh và họ đã mừng rỡ. 10 Và người Yabesh nói (với Nakhash): "Ngày mai, chúng tôi sẽ ra hầu các ông; và các ông cứ xử với chúng tôi sao như các ông thấy là phải".

11 Ngày hôm sau, Saul chia quân làm ba cánh, và họ đã xâm nhập vào tận giữa trại lúc canh sáng, và đánh Ammôn mãi cho đến lúc mặt trời nóng nhất ban ngày; những kẻ sống sót thì phân tán: không còn có đến hai người cùng ở với nhau.

Saul được tôn vương

12 Dân nói với Samuel: "Kẻ nào đã nói: Saul sẽ làm vua trên chúng tôi sao? Nộp những người ấy đây, cho chúng tôi giết ngay đi! " 13 Nhưng Saul nói: "Không ai sẽ phải chết trong ngày này, vì hôm nay, Yavê đã ra tay cứu độ trong Israel". 14 Samuel nói với dân: "Nào! ta đi Gilgal và ở đó ta sẽ khai mạc quyền vua!".

15 Toàn dân đã trẩy đi Gilgal; và ở đó họ đã tôn Saul làm vua trước nhan Yavê, ở Gilgal. Và họ đã tế lễ ở đó lễ tế kỳ an trước nhan Yavê; và ở đó Saul và mọi người Israel được vui mừng quá đỗi.

Chương 12

Samuel cáo lui

1 Samuel nói với toàn thể Israel: "Này ta đã nghe tiếng các ngươi trong mọi điều các ngươi đã nói với ta và ta đã phong vương cho một vua trên các ngươi. 2 Và bây giờ, này có vua đi trước các ngươi.

Còn ta, ta đã già nua, bạc đầu; và các con ta, có cả đó giữa các ngươi. Phần ta, ta đã đi trước các ngươi từ lúc thiếu thời cho đến ngày nay. 3 Này ta đây! Hãy tố giác ta trước Yavê, và trước vị được xức dầu của Người: Ta đã lấy bò của ai? Ta đã lấy lừa của ai? Ta đã làm thiệt hại ai? Ta đã hành hạ ai? Ta đã được tay ai đút lót để nhắm mắt là ngơ cho nó? Ta sẽ hoàn lại hết cho các ngươi". 4 Họ nói: "Không, ngài đã không hề làm thiệt hại hay hành hạ chúng tôi; ngài đã không hề lấy gì tự tay ai". 5 Ông nói với họ: "Xin Yavê làm chứng cáo tội các ngươi, và xin vị xức dầu của Người làm chứng hôm nay: là các ngươi đã không tìm ra được điều gì nơi tay ta". Và họ nói: "Xin người chứng giám".

6 Bấy giờ Samuel nói với dân: "Xin Người chứng giám, Yavê, Ðấng đã cho Môsê và Aharôn chỗi dậy, Ðấng đã đem tổ tiên các ngươi lên từ đất Aicập. 7 Và bây giờ các ngươi hãy ra toà để ta tranh tụng với các ngươi trước nhan Yavê và kể lại cho các ngươi tất cả những ân nghĩa Yavê đã làm cho các ngươi và tổ tiên các ngươi. 8 Khi Yacob vào Aicập và người Aicập áp bức họ, tổ tiên các ngươi đã kêu lên với Yavê, và Yavê đã sai Môsê và Aharôn đến đem tổ tiên các ngươi ra khỏi Aicập và cho họ lập cư chốn này. 9 Nhưng họ đã quên Yavê Thiên Chúa của chúng, và Người đã bán họ trong tay Sisơra, tướng binh của Khaxor ; trong tay quân Philitin và trong tay vua Moab; các bọn ấy đã giao chiến với họ. 10 Họ đã kêu lên với Yavê và nói: "Chúng tôi có tội vì đã bỏ Yavê mà phụng sự các Baal và Astartê. Nhưng bây giờ, xin giải thoát chúng tôi khỏi tay địch thù và chúng tôi sẽ phụng sự Người". 11 Yavê mới sai Yơrubbaal, Baraq, Yeptê, Samuel đến; Người đã giải thoát các ngươi khỏi tay địch thù xung quanh và cho các ngươi an cư lạc nghiệp.

"12 Rồi các ngươi thấy Nakhash, vua con cái Ammôn đến đánh các ngươi, và các ngươi đã nói với ta: Không! Phải có vua cai trị trên chúng tôi, trong khi chính Yavê Thiên Chúa các ngươi là vua của các ngươi! 13 Và bây giờ này vua các ngươi đã chọn, người các ngươi đã xin! Và này Yavê đã đặt vua trên các ngươi. 14 Nêu các ngươi kính sợ Yavê và làm tôi Người cùng nghe tiếng Người mà không cưỡng lịnh Yavê, nếu chính các ngươi và cả vua, kẻ cai trị trên các ngươi, đi theo Yavê Thiên Chúa của các ngươi... 15 Nhưng nếu các ngươi không nghe tiếng của Yavê và cưỡng lại lịnh của Yavê, thì tay Yavê sẽ chống lại các ngươi ( cũng như) đã chống lại tổ tiên các ngươi.

"16 Bấy giờ hãy đứng lại đó mà xem điều vĩ đại Yavê sắp làm đây trước mắt các ngươi. 17 Hôm nay không phải là mùa gặt lúa miến sao? Ta sẽ kêu khấn Yavê và Người sẽ cho sấm chớp mưa rào. Các ngươi hãy hiểu, hãy nhận biết là lớn biết bao sự dữ các ngươi đã làm trước mắt Yavê khi đòi cho được có vua". 18 Samuel kêu khấn Yavê và Yavê đã cho sấm sét mưa rào trong ngày ấy. Và toàn dân khiếp sợ quá đỗi trước Yavê và Samuel. 19 Toàn dân mới nói với Samuel: "Xin ông khẩn cầu Yavê Thiên Chúa của ông cho chúng tôi, kẻo chúng tôi chết mất, vì cùng với mọi tội chúng tôi đã phạm, chúng tôi lại chất thêm sự dữ này nữa là đòi cho được có vua".

Yavê sẽ không bỏ dân

20 Samuel bảo dân: "Ðừng sợ! các ngươi đã làm tất cả sự dữ này; nhưng ít ra các ngươi đừng lảng xa tách khỏi Yavê, và các ngươi sẽ hết lòng phụng sự Yavê. 21 Các ngươi đừng lảng xa dõi theo cái hư không: chúng chẳng ích gì và vô phương cứu thoát vì chúng chỉ là hư không. 22 Quả thực, Yavê sẽ không từ bỏ dân Người, nhân vì Danh cao cả của Người, bởi Yavê đã quyết ý làm cho các ngươi thành dân của Người. 23 Và cả ta nữa, quả là điều gở nếu ta phạm tội nghịch Yavê là thôi việc khẩn cầu cho các ngươi ! ta sẽ dạy cho các ngươi đường lẽ chính. 24 Chỉ một điều thôi: hãy kính sợ Yavê và phụng sự Người trung kiên, hết lòng các ngươi, vì coi thử vĩ đại dường nào điều Người đã làm giữa các ngươi. 25 Nhưng nếu các ngươi một mực làm sự dữ, thì các ngươi, dân với vua, đều sẽ diệt vong".

Chương 13

2 - Buổi Ðầu Triều Ðại Saul

Chống lại quân Philitin

1 Saul, được... tuổi khi ông lên làm vua trên Israel, và ông đã trị vì Israel được... hai năm. 2 Saul chọn lấy ba ngàn người trong Israel. Hai ngàn đóng với Saul ở Mikmas và trên miền núi Bêthel; một ngàn đóng với Yônatan ở Gibơah thuộc Benyamin; dân còn lại, thì ông giải tán cho ai về lều nấy.

3 Yônatan giết trấn thủ của quân Philitin ở Gibơah và quân Philitin nghe biết được. Saul mới cho thổi tù và khắp xứ mà nói: "Các người Hipri hãy nghe!" 4 Và toàn thể Israel nghe được thì nói (với nhau): "Saul đã giết viên trấn thủ Philitin: nên Israel đã ra khả ố đối với người Philitin". Và dân đã tập hợp lại theo Saul đến Gilgal. 5 Quân Philitin thâu họp lại để giao chiến với Israel: ba ngàn xe trận, sáu ngàn kỵ mã, và quân đông như cát bãi biển. Họ lên đóng trại ở Mikmas, phía đông Bet-Aven. 6 Người Israel thấy mình bị lâm thế bĩ, vì bị chèn hết ngõ, thì dân đi ẩn mình trong các hang, hốc, tảng đá, hầm, hố. 7 Có những người Hipri sang sông Yorđan qua xứ Gađ và Galaađ.

Saul và Samuel

Saul vẫn còn ở Gilgal và toàn dân sau ông đều run sợ. 8 Ông đợi bảy ngày theo hẹn Samuel đã ra! Nhưng Samuel đã không đến Gilgal, còn dân chúng thì đã bỏ ông mà phân tán. 9 Saul mới nói: "Ðem hy sinh lễ thượng hiến và kỳ an lại đây cho ta". Và ông đã thượng tiến lễ thượng hiến. 10 Nhưng ông vừa thượng tiến lễ thượng hiến xong, thì này: Samuel đến; và Saul ra chào ông. 11 Samuel nói: "Ông đã làm gì vậy?" và Saul đáp: "Bởi tôi thấy dân bỏ tôi mà phân tán, còn ngài, ngài lại không đến như đã hẹn, và quân Philitin thì đã tập trung ở Mikmas, 12 tôi mới tự nhủ: Bây giờ quân Philitin xuống ngay Gilgal đánh tôi mà tôi lại đã không xoa dịu nhan Yavê! Nên tôi đã ép mình mà thượng tiến lễ thượng hiến". 13 Samuel nói với Saul: "Ông thật điên dại! Giả như ông đã giữ lệnh truyền Yavê Thiên Chúa của ông đã truyền dạy ông, thì hẳn Người đã thiết lập vương quyền của ông trên Israel cho đến vạn đại. 14 Nhưng bây giờ vương quyền của ông sẽ không bền: Yavê đã tìm lấy một kẻ vừa lòng Người và Yavê đã đặt kẻ ấy làm thủ lĩnh trên dân của Người, bởi vì ông đã không giữ điều Yavê đã truyền dạy ông". 15a Ðoạn Samuel đứng dậy và bỏ Gilgal mà lên đi theo đường của ông.

15b Dân còn lại lên theo Saul đón các chiến sĩ và đi từ Gilgal đến Ghêba thuộc Benyamin. Saul duyệt quân binh sẵn có bên ông, chừng sáu trăm người.

Chuẩn bị nghênh chiến

16 Saul và Yônatan, con ông, và quân binh sẵn có bên họ, đóng ở Ghêba thuộc Benyamin; còn quân Philitin đạt trại ở Mikmas. 17 Ðội tuần tiễu ra khỏi trại Philitin, chia làm ba cánh, một cánh quay theo đường Ophrah, ở xứ Shaul, 18 Một cánh quay theo đường Bet-Khôrôn, và một cánh quay theo đường ranh giới gie ra trên thung lũng Sài lang, hướng ra sa mạc.

19 Trong toàn cõi Israel không tìm thấy được một người thợ rèn, vì quân Philitin nói với nhau: "Ðừng để cho người Hipri làm gươm làm giáo". 20 Nên trong Israel ai ai cũng phải xuống nơi người Philitin để rèn, người thì lưỡi cày, người khác lưỡi dao, cái rìu, hay cái liềm.

21 Người ta phải trả bảy tiền để chuốt lưỡi cày, lưỡi dao, ba tiền để mài lại cái rìu, liếc lại cái gậy giong bò. 22 Vào chính ngày giao chiến, không tìm ra được một cái gươm, cái giáo nào nơi tay tất cả dân đi với Saul và Yônatan. Có tìm ra được thì chỉ có nơi Saul và Yônatan con ông mà thôi.

23 Một đồn Philitin đóng ở ải Mikmas.

Chương 14

Yônatan tấn công đồn

1 Một ngày kia, Yônatan, con của Saul, nói với tên hầu mang khí giới của chàng: "Nào! Ta qua đồn quân Philitin ở bên kia!" nhưng chàng không báo cho cha hay. 2 Saul đóng ở bên rìa Ghêba, dưới cây Lựu ở Migrôn. Có chừng sáu trăm binh lính ở với ông. 3 Akhiya, con của Akhitub, anh của Israel-Kabôđ, con của Pinơkhas, con của Êli, vị tư tế của Yavê ở Silô, là người mang Ephođ. Dân không được biết là Yônatan đã trẩy đi.

4 Giữa các ải quan, Yônatan tìm cách đi qua để tới đồn Philitin, bên này có một nanh đá, và bên kia một nanh đá: một có tên là Bôses, và một có tên là Sennê. 5 Một nanh dựng đứng như cột ở phía Bắc, trước mặt Mikmas, còn nanh kia trước mặt Ghêba. 6 Yônatan nói với tên hầu mang khí giới: "Nào, ta qua đồn quân không - cắt-bì kia! Có lẽ Yavê sẽ hành động cho ta, vì không có gì ngăn trở Yavê cứu vớt, dù người ta nhiều hay ít!" 7 Tên mang khí giới nói với chàng: "Trong lòng nghĩ sao cậu cứ làm vậy! Xông tới đi! Tôi đây ở với cậu theo lòng cậu muốn!" 8 Yônatan mới nói: "Này, ta qua bên các người ấy và ta sẽ để lộ cho họ thấy mình. 9 Nếu họ nói với ta: Ðứng yên, chờ chúng tao đến chỗ chúng mày! chúng ta sẽ dừng lại, chứ không lên chỗ họ. 10 Nhưng nếu họ nói: Lên đây với chúng tao! chúng ta sẽ lên, vì Yavê đã nộp họ trong tay chúng ta; đó là dấu cho ta!".

11 Vậy cả hai, họ đã để lộ cho đồn Philitin thấy họ. Quân Philitin nói: "Kìa, mấy tên Hipri vừa chui ra khỏi lỗ chúng ẩn trốn!" 12 Rồi người trong đồn vói gọi Yônatan và tên mang khí giới của chàng mà nói: "Lên đây với chúng tao, để chúng tao dạy cho một trận". Yônatan mới bảo tên mang khí giới: "Lên theo tôi, vì Yavê đã nộp chúng trong tay Israel!" 13 Yônatan lên, bằng tay bằng chân, có tên mantg khí giới theo sau. Và chúng đã bổ nhào trước mặt Yônatan; còn tên mang khí giới sau chàng thì đã kết thúc đời chúng. 14 Trận mở đầu này, Yônatan và tên mang khí giới đã chém giết chừng hai mươi người, trên không đầy nửa luống cày của một sào ruộng.

Trận chiến lan tràn

15 Và khủng khiếp xâm nhập từ trại đến ngoài đồng, vào tất cả mọi người dân: Lính đồn và quân tuần tiễu, cả họ nữa, đều khiếp vía; đất động và thế là đã trở thành một sự khủng khiếp của Thiên Chúa. 16 Quân canh của Saul ở Ghêba thuộc Benyamin thấy có đám đông toán loạn, qua đó qua đây. 17 Saul mới nói với dân chúng ở với ông: "Ðiểm quân xem ai đã bỏ đây đi ra". Người ta điểm quân thì này không có Yônatan và tên mang khí giới.

18 Saul nói với Akhiya: "Ðem Ephođ của Thiên Chúa lại đây", vì thuở ấy chính ông mang Ephođ trước mặt Israel. 19 Trong khi Saul còn đang nói với tư tế, thì tiếng ồn ào trong trại Philitin cứ tăng thêm mãi. Saul mới nói với tư tế: "Rút tay ra!" 20 Saul và toàn dân ở với ông nhất tề xông vào chiến trường: Thì này giữa quân Philitin gươm kẻ này xán trên người kia: cơn khiếp hoảng quá lớn. 21 Còn những người Hipri hôm qua hôm kia đã hùa theo Philitin và đã lên trại với chúng, cả họ nữa, cũng đã quay lại mà về phe Israel, những người đi với Saul và Yônatan. 22 Và tất cả những người Israel ẩn trốn nơi miền núi Ephraim nghe tin quân Philitin đào tẩu, thì cả họ nữa, cũng đã nhập trận mà truy nã chúng ráo riết. 23 Trong ngày ấy Yavê đã cứu Israel - Trận chiến đã lan quá Bet-Khôrôn.

Yônatan lỗi lịnh của Saul

24 Ngày ấy Người Israel bị đẩy lui, Saul mới nguyền rủa trên dân rằng: "Ðồ chúc dữ, người nào (từ lúc này) cho đến chiều dám dùng đến lương thực, trước khi ta trả thù xong trên kẻ địch của ta!". Và toàn dân đã không ai nếm đến miếng bánh.

25 Và tất cả (người trong) xứ đã giữ chay. Và nơi mặt đất lại có mật ong. 26 Dân vào rừng và này có dòng mật ong chảy, nhưng không ai đụng tay đưa lên miệng (mút), vì dân sợ lời thề. 27 Yônatan, không nghe cha bắt dân thề như vậy, thì đã chìa đầu gậy cầm nơi tay, nhúng vào tầng mật ong, đoạn đem tay lên miệng và mắt chàng sáng ra.

28 Một người trong dân cất tiếng nói: "Cha cậu đã căn dặn bắt dân thề rằng: "Ðồ chúc dữ, người nào dùng đến lương thực hôm nay! khiến dân phải kiệt quệ". 29 Yônatan mới nói: "Cha tôi giá hoạ cho cả xứ! Các anh coi này: mắt tôi sáng ngay ra khi tôi vừa nếm chút mật này! 30 Phải chi dân đã được lấy chiến phẩm họ tìm thấy của địch mà ăn, thì không phải là quân Philitin đã bị thảm bại hơn nhiều ư?".

Lỗi về nghi tiết

31 Ngày ấy, họ đã đánh giết quân Philitin từ Mikmas đến Ayyalôn, nhưng dân thì cũng kiệt quệ. 32 Nên dân đã nhào vào chiến phẩm, bắt chiên dê, bò bê mà hạ sát ngay trên đất, và dân đã ăn với cả huyết. 33 Người ta báo tin cho Saul rằng: "Kìa dân đang làm điều có tội với Yavê, là ăn với huyết!" Ông nói: "Các anh thật vô đạo! Vần ngay đây cho tôi một tảng đá lớn!" 34 Ðoạn Saul nói: "Các anh hãy chia nhau đi trong dân mà bảo họ: Hãy đem lại cho tôi, người thì con bò, kẻ khác con cừu của mình, mà tế sát tại đây rồi mới ăn; nhưng các anh đừng làm điều có tội đối với Yavê là ăn với cả huyết". Và toàn dân có gì sẵn nơi tay thì đã đem lại trong đêm ấy và người ta đã tế sát ở đó. 35 Như vậy Saul đã xây dựng một tế đàn kính Yavê : đó là tế đàn ông xây đầu hết kính Yavê.

Yônatan được dân cứu

36 (sau đó) Saul nói: "Ta xuống đuổi theo quân Philitin đêm nay, mà hôi của cho đến tảng sáng và đừng để đứa nào trong chúng sống sót". Họ đáp: "Ðiều gì hạp ý ông, xin cứ làm". Nhưng tư tế nói: "Ta hãy lại gần đây bên Thiên Chúa". 37 Saul thỉnh vấn Thiên Chúa: "Tôi sẽ xuống đuổi theo quân Philitin chăng? Người sẽ nộp chúng trong tay Israel chăng". Nhưng Người đã không trả lời trong ngày ấy. 38 Saul mới nói: "Lại đây tất cả những vị đại hán trong dân: Hãy nhận rõ xem duyên do bởi đâu có tội này, hôm nay? 39 Vì nhân Danh Yavê hằng sống, Ðấng đã cứu Israel, (tôi thề là) dẫu nhằm chính Yônatan con tôi, nó cũng sẽ phải chết!" Nhưng không ai trong cả dân đã đáp lại. 40 Rồi ông nói với tất cả Israel: "Các người sẽ về một bên, tôi và Yônatan, con tôi, chúng tôi sẽ về một bên". Dân nói với Saul: "Ðiều gì đẹp mắt ông, xin cứ làm". 41 Và Saul nói: "Lạy Yavê, Thiên Chúa của Israel, làm sao Người lại không trả lời cho tôi tớ Người hôm nay? Nếu tội ấy có ở phía tôi hay Yônatan con tôi, thì lạy Yavê, Thiên Chúa của Israel, xin ban Urim; còn tội ấy có ở phía dân của Người (là) Israel thì xin ban Tummim" . Và đã bắt thăm trúng Yônatan và Saul, còn dân thì đã thoát. 42 Saul lại nói: "Hãy gieo thăm giữa tôi và Yônatan, con tôi: Yavê để ai trúng thăm, thì người ấy phải chết". Nhưng dân nói với Saul: "Ðiều ấy không được!" Nhưng Saul đã thắng thế trên dân; và người ta đã gieo thăm giữa Saul và Yônatan, con ông, và đã bắt thăm trúng Yônatan .

43 Saul mới nói với Yônatan: "Thuật lại cha hay, con đã làm gì?" Yônatan thuật lại cho ông và nói: "Quả con đã nếm một chút mật ong nơi đầu cây gậy con có nơi tay. Này con đây, con xin chết!" 44 Saul nói: "Xin Thiên Chúa xử với tôi như thế và còn khốn hơn thế...! Thế nào con cũng phải chết, Yônatan!" 45 Nhưng dân nói với Saul: "Yônatan sẽ chết sao? Khi cậu đã làm cho cuộc đại thắng này trong Israel? Thật là điều gở! Nhân Danh Yavê hằng sống! Sẽ không một sợi tóc nào trên đầu cậu rơi xuống đất, vì chính với Thiên Chúa, mà cậu mới làm được như thế hôm nay". Nhờ vậy mà dân đã chuộc được Yônatan, và chàng đã khỏi phải chết.

46 Và Saul đi lên, không đuổi theo quân Philitin nữa; còn quân Philitin thì lại về quê họ.

Tóm lược triều đại Saul

47 Saul đã nắm chắc vương quyền trên Israel: ông đã giao chiến với tất cả địch thù xung quanh: Moab, con cái Ammon, Êđom, các vua Xôbah, và Philitin. Ông quay phía nào, ông cũng thắng. 48 Ông đã lập nhiều chiến công và đã đánh Amalek mà giải thoát Israel khỏi tay những kẻ cướp phá.

49 Các con Saul là Yônatan, Yishvi, và Malki-Shua. Tên hai người con gái của ông là: Mêrab, tên cô lớn là Mikal, tên cô bé. 50 Tên vợ của Saul là Akhinoam, con của Akhimaas. Tên vệ tướng cai đạo binh của ông là Abner, con của Ner, chú của Saul. 51 Qish, cha của Saul và Ner, cha của Abner, là con của Abiel.

52 Chiến tranh chống đánh Philitin (đã diễn ra) ác liệt suốt đời Saul; hễ Saul thấy người nào anh tài dũng cảm, thì ông liền thâu nạp.

Chương 15

Thánh chiến chống Amalek

1 Samuel nói với Saul: "Tôi đã được Yavê sai đến để xức dầu ông làm vua trên đất Israel dân của Người, vậy bây giờ ông hãy nghe các lời Yavê. 2 Yavê các cơ binh phán thế này: "Ta đã định hạch tội Amalek vì các điều nó làm cho Israel, tức là đã cản đường khi Israel từ Aicập đi lên. 3 Bây giờ ngươi hãy đi đánh Amalek và các ngươi sẽ thần tru mọi sự của nó: ngươi sẽ không thương, nhưng sẽ giết sạch đàn ông, đàn bà, trẻ con, trẻ sơ sinh, bò, chiên, dê, lạc đà và lừa".

4 Saul hiệu triệu dân chúng và duyệt binh ở Têlam: hai trăm ngàn bộ binh và mười hai ngàn người Yuđa. 5 Saul tới một thành của Amalek và cho quân mai phục trong lòng khe. 6 Saul nói với người Qêni: "Ði đi! rời khỏi đây, xuống khỏi giữa quân Amalek, kẻo nhỡ ra tôi vơ quàng cả anh, quả anh đã xử nhân nghĩa với toàn thể con cái Israel thời họ từ Aicập đi lên". Và người Qêni đã rời xa quân Amalek.

7 Saul đã đánh Amalek từ Havila đến hướng đi Sur ở về phía Ðông Aicập. 8 Ông đã bắt sống được Agag, vua Amalek, và đã thi hành án thần tru là tuốt gươm làm cỏ tất cả các dân ấy. 9 Nhưng Saul và dân đã tha cho Agag, làm một với những gì tốt nhất về chiên, dê, bò vật, những thú béo mập và cừu non; trên tất cả những gì tốt thì họ đã không muốn thi hành án thần tru, còn trên tất cả những đồ mạt hạng, gầy xọm, họ mới thi hành án thần tru.

Yavê từ Saul

10 Xảy đến lời Yavê cho Samuel rằng: "11 Ta hối tiếc là đã đặt Saul làm vua, vì nó đã quay lưng cho Ta, không thi hành các lịnh Ta ra". Samuel đã phẫn uất lên và kêu khẩn Yavê suốt cả đêm.

12 Sáng ngày, Samuel dậy sớm đi gặp Saul. Người ta tin cho Samuel rằng: "Saul đã đến Karmel và này, sau khi đã dựng bia, ông đã qua mà xuống Gilgal". 13 Samuel đến với Saul, và Saul nói với ông:

"Xin Yavê chúc lành cho ông! Tôi đã thi hành lịnh của Yavê". 14 Samuel nói: "Thế thì tiếng chiên dê kia là gì vậy nơi tai tôi, và tiếng bò rống tôi nghe được?" 15 Saul nói: "Họ đã đưa về từ vùng quân Amalek, ấy vì dân đã dành lại những gì tốt đẹp nhất về chiên dê, bò vật, để tế hiến Yavê Thiên Chúa của ông; còn lại chúng tôi đã thi hành án thần tru cả".

16 Samuel mơi nói với Saul: "Thôi! để tôi tin lại cho ông điều Yavê đã phán với tôi, đêm nay". (Saul) nói với ông: "Xin cứ dạy!" 17 Samuel nói: "Dẫu ông chỉ là nhỏ bé trước mắt ông, nhưng ông lại đã không nên người cầm đầu các chi tộc Israel, được Yavê xức dầu làm vua trên Israel sao? 18 Yavê đã sai ông lên đường và bảo: Ði đi! Ngươi sẽ thi hành án thần tru trên lũ tội lỗi Amalek ấy, ngươi sẽ giao chiến với chúng cho đến khi chúng tận tuyệt. 19 Tại sao ông đã không nghe tiếng Yavê? Tại sao ông đã nhào vào chiến phẩm mà làm sự dữ trước mắt Yavê?" 20 Saul nói với Samuel: "Tôi đã nghe tiếng Yavê và tôi đã đi theo con đường Yavê sai tôi đi: tôi đã dẫn về Agag, vua Amalek và tôi đã thi hành án thần tru trên Amalek. 21 Nhưng dân đã trích một phần chiến lợi phẩm: chiên, dê, bò vật, những thứ tốt nhất của vật bị thần tru để tế hiến cho Yavê Thiên Chúa của ông, ở Gilgal". 22 Samuel mới nói với Saul:

"Phải chăng Yavê vui nơi thượng hiến và lễ tế!

bằng vâng nghe tiếng của Yavê?

Này vâng nghe tốt lành hơn lễ tế,

và tuân lệnh quí hơn mỡ béo của dê.

23 Vì cưỡng lịnh khác gì tội bói toán,

và bất phục cũng bằng tội Têraphim.

Vì ông đã phế bỏ lời Yavê, Yavê đã phế bỏ ông, ông hết làm vua".

Saul xin thứ tha nhưng uổng công

24 Saul nói với Samuel: "Tôi có tội, tôi đã lỗi lịnh Yavê và lời của ông. Là vì tôi sợ dân chúng mà nghe theo tiếng họ. 25 Và bây giờ xin ngài xá tội tôi, mà trở lại với tôi, để tôi thờ lạy Yavê". 26 Samuel nói với Saul: "Tôi sẽ không trở lại với ông, vì ông đã phế bỏ lời Yavê, và Yavê đã phế bỏ ông khiến ông hết được làm vua trên Israel". 27 Và khi Samuel quay mặt ra đi, thì Saul níu lấy vạt áo choàng của ông, làm rách áo. 28 Samuel mới nói với Saul: "Yavê đã xé nát nước Israel của ông hôm nay mà ban cho đối thủ đồng loại của ông tốt hơn ông". - 29 Dẫu vậy Vinh dự của Israel không lật lọng, không hối tiếc, vì Người không phải phàm nhân để mà hối tiếc. - 30 Saul nói: "Tôi có tội, nhưng dù sao xin người cũng giữ thế giá cho tôi trước mặt kỳ mục dân tôi và trước mặt Israel. Xin ngài trở lại với tôi, để tôi thờ lạy Yavê Thiên Chúa của Người". 31 Samuel đã trở lại theo Saul và Saul đã thờ lạy Yavê.

32 Ðoạn Samuel nói: "Ðem lại đây Agag, vua Amalek!" và Agag thất thểu đến với ông. Agag nói: "Quả thực nỗi cay đắng phải chết đã xa!" 33 Samuel nói :

Như gươm ngươi đã làm bao người mẹ mất con thế nào,

thì trong giới đàn bà, mẹ mày cũng mồ côi con thế ấy".

Và Samuel đã phân thây Agag trước nhan Yavê ở Gilgal.

34 Samuel đã lui về Ramah, con Saul thì lên nhà ông ở Gibơah thuộc Saul. 35 Samuel đã không hề gặp lại Saul cho đến ngày ông chết; quả thực Samuel khóc thương Saul, bởi vì Yavê đã hối tiếc việc đặt Saul làm vua trên Israel.

Chương 16

III. Saul Và Ðavit

1 - Ðavit Tại Triều Ðình

Xức dầu Ðavit

1 Yavê phán với Samuel: "Ðến bao giờ nữa ngươi còn than khóc Saul, trong khi Ta đã phế bỏ nó, khiến nó hết được làm vua trên Israel? Hãy đổ đầy sừng dầu của ngươi mà đi. Ta muốn sai ngươi đến với Ysai, người Bêlem, vì Ta đã kén lấy một người con của nó làm vua". 2 Samuel thưa: "Ði thế nào? Saul nghe biết được, nó giết tôi mất!" Nhưng Yavê nói: "Ngươi sẽ dắt nơi tay một con bê cái và nói: Tôi đến để tế lễ kính Yavê. 3 Ngươi sẽ mời Ysai dự lễ tế, còn Ta, Ta sẽ cho ngươi biết ngươi phải làm gì, ngươi sẽ xức dầu cho Ta kẻ Ta sẽ nói cho ngươi hay".

4 Samuel đã thi hành điều Yavê phán dạy, ông đến Bêlem, và các kỳ mục trong thành đã run sợ mà ra đón ông. Họ nói: "Ngài đến, phải chăng là bình an?" 5 Ông nói: "Bình an! Tôi đến để tế lễ cho Yavê, các ngươi hãy thánh tẩy mình đi và các ngươi sẽ đến dự lễ với tôi". Ông đã thánh tẩy Ysai và con cái; ông đã mời họ dự lễ tế.

6 Khi họ vào, (Samuel) thấy Êliab, ông nói: "Hẳn vị được xức dầu của Yavê đã ở trước mặt Người!" 7 Nhưng Yavê phán với Samuel: "Ðừng nhìn đến giáng vẻ của nó, hay tầm vóc cao lớn của nó, vì Ta không màng đến nó; không phải người phàm nhìn sao, Thiên Chúa cũng nhìn thế, bởi người phàm chỉ trông thấy (điều lộ trước) mắt, còn Yavê trông thấy (điều ẩn đáy) lòng". 8 Ysai mới gọi Abinađab và dẫn qua trước mặt Samuel. Nhưng ông nói: "Cả cậu này nữa sẽ không được Yavê chọn!" 9 Rồi Ysai dẫn Shammah qua. Và Samuel nói: "Cả cậu này nữa cũng không được Yavê chọn!" 10 Ysai đã dẫn qua trước mặt Samuel bảy người con của ông, nhưng Samuel nói với Ysai: "Yavê không chọn ai trong các người này". 11 Rồi Samuel nói với Ysai: "Các cậu này tất cả là con trai của ông sao?" Ông đáp: "Còn đứa nhỏ nhất nữa; này nó đang phải chăn cừu!" Samuel mới bảo Ysai: "Sai người đi đem nó về, vì chúng ta sẽ không hành lễ trước khi nó đến đây". 12 Ông đã sai người đi đưa cậu về. Cậu người tóc hoe hoe, lại thêm đôi mắt xinh xắn, dáng vẽ khôi ngô. Và Yavê phán: "Ðứng dậy xức dầu cho nó, vì chính nó đó!" 13 Samuel cầm lấy sừng dầu mà xức dầu cho cậu giữa các anh, và thần khí Yavê đã đáp xuống Ðavit từ ngày ấy về sau. Ðoạn Samuel đã lên đường về lại Ramah.

Ðavit vào triều Saul

14 Thần khí Yavê đã rời khỏi Saul và một thần khí hung ác được Yavê cho phép đã thường khuấy khuất ông. 15 Các tôi tớ của Saul thưa ông: "Này có thần khí hung ác của Thiên Chúa khuấy khuất ngài! 16 Vậy xin chúa công hãy truyền! Các bầy tôi của ngài sẵn trước mặt ngài, họ sẽ kiếm một người biết gảy đàn, và khi thần khí hung ác của của Thiên Chúa đến trên ngài, hắn sẽ đưa tay gảy đàn và ngài sẽ khá lại". 17 Saul bảo tôi tớ: "Vậy các ngươi liệu tìm cho ta một người có tài gảy đàn mà đưa về cho ta". 18 Một người trong các tráng niên đáp lại và nói: "Này tôi thấy con của Ysai người Bêlem biết gảy đàn: một người tài cán và là một chiến sĩ, có tài ăn nói, dung mạo khôi ngô, và có Yavê ở với cậu". 19 Saul sai sứ đến Ysai và nói: "Gửi cho ta, Ðavit con ông, kẻ đang chăn cừu". 20 Ysai chất lên lừa, bánh, một bì rượu, một con dê con, và nhờ tay Ðavit con của ông chuyển tới cho Saul. 21 Vậy Ðavit đã đến với Saul và đứng trước mặt ông; ông yêu quí Ðavit, và Ðavit đã thành người mang khí giới của ông. 22 Saul sai người nói với Ysai: "Hãy để Ðavit đứng trước mặt ta, vì nó đã được nghĩa trước mắt ta!" 23 Và mỗi khi thần khí của Thiên Chúa đến trên Saul, thì Ðavit lấy đàn, đưa tay gảy. Khi thấy Saul được khuây khỏa và khá lại: thần khí hung ác lại rời khỏi ông.

Chương 17

Gôlyat khiêu khích

1 Quân Philitin tụ họp quân binh của họ để giao chiến, và họ đã tụ tập lại ở Sôko thuộc Yuđa; đoạn họ đến đóng trại vào khoảng giữa Sôko và Azêqa, ở Êphes-Ðammim. 2 Saul và người Israel cũng tụ tập lại đóng trại trong thung lũng cây sến; rồi họ dàn trận đối diện với quân Philitin. 3 Quân Philitin đóng trên núi bên này, và Israel đóng trên núi bên kia, có thung lũng ở giữa họ.

4 Có một đấu thủ từ hàng ngũ Philitin đi ra, tên là Gôlyat. Y quê ở Gat. Vóc cao sáu xích một gang. 5 Ðầu y có mũ chiến đồng, mình mặc áo giáp dát vảy. Áo giáp ấy cân nặng năm ngàn seqel đồng: 6 Y có xà cạp đồng che chân, và giữa hai vai có cái lao đồng. 7 Cán giáo của y to bằng một cái trục khung cửi của thợ dệt và ngọn giáo nặng sáu trăm seqel sắt. Một tên vác mộc đi đằng trước y.

8 Y đứng gọi hàng ngũ Israel mà báo họ: "Chúng mày ra đây dàn trận làm gì? Tao không phải là Philitin, và chúng mày là lũ nô lệ của Saul sao? Chúng mày hãy chỉ định một người và cho nó xuống đây đấu với tao! 9 Nếu hắn giao chiến với tao, mà đánh bại được tao, thì chúng tao sẽ làm nô lệ cho chúng mày, nhưng nếu tao thắng nó, và đánh bại nó, thì chúng mày sẽ làm nô lệ cho chúng tao và phục dịch chúng tao". 10 Tên Philitin còn nói: "Hôm nay tao, thách thức cả hàng ngũ Israel đó! Cho ta một người nào, để chúng ta đấu với nhau!" 11 Saul và toàn thể Israel nghe các lời lẽ của tên Philitin, thì khiếp đảm, sợ quá đỗi.

Ðavit tới trại

12 Ðavit là con của một người Ephrata tại Bêlem: tên là Ysai, (Ysai) có tám người con. Vào thời Saul, người ấy đã vào bậc già nua tuổi tác giữa các người đồng thời. 13 Ba người con lớn đã trẩy đi, chúng đi theo Saul ra trận. Tên ba người con đã đi trận là Êliah, con cả; thứ đến Abinađab; người thứ ba là Shammah. 14 Ðavit là đứa nhỏ nhất; ba đứa lớn đi theo Saul. 15 Ðavid đi đi, lại lại, từ bên Saul đến đàn cừu của cha ở Bêlem. 16 Tên Philitin sáng chiều tiến lại, ra đứng như vậy đã bốn mươi ngày. 17 Ysai bảo Ðavit, con ông: "Con lấy đem cho các anh con, cái giạ cốm dẹp và mười cái bánh này; chạy đem tới trại cho các anh con, 18 và mười tấm phô mát cho viên cai ngàn quân, con hỏi han sức khỏe anh con và nhận lấy bảo chứng. 19 Saul, cũng như (các người này) và tất cả mọi người Israel đều ở trong thung lũng cây Sến đang giao chiến với quân Philitin".

20 Sáng ngày, Ðavit dậy sớm, ký thác dê cừu cho một người giữ, rồi cậu mang hành lý lên đường như Ysai đã dạy. Cậu đến hành dinh, lúc binh đội ra mặt trận và reo tiếng hò la xung trận. 21 Israel và quân Philitin dàn trận, mặt đối mặt. 22 Ðavit gửi hành lý cậu mang theo cho người giữ hành lý và cậu chạy ra mặt trận. Ðến nơi, cậu vấn an các anh.

23 Cậu còn đang nói với họ, thì này từ hàng ngũ Philitin, tên đầu thủ đi lên - tên y là Gôlyat, một người Philitin thành Gat - và y lặp lại lời lẽ y như trên kia. Ðavit lắng nghe. 24 Vừa thấy y, mọi người Israel đều bỏ trốn khỏi mặt y và sợ quá đỗi. 25 Có người Israel nói: "Các anh thấy người đi lên kia chứ? Nó lên để thách thức Israel đó! Người nào đánh được nó, vua sẽ ban cho của cải vô số để làm giàu, sẽ gả con gái cho và cho cả gia tộc được miễn đinh trong Israel".

26 Ðavit nói với những người đứng bên cậu rằng: "Người ta sẽ làm gì cho người đánh được tên Philitin ấy và cất ô nhục khỏi Israel? Quả tên Philitin, đồ không cắt bì ấy, là ai mà dám thách thức cả hàng ngũ của Thiên Chúa hằng sống?" 27 Dân chúng mới nói lại với cậu, các lời trên kia, mà rằng: "Người ta sẽ làm thế đó cho người đánh được nó". 28 Êliab, anh cả cậu, nghe cậu nói với người ta; Êliab đã cáu tiết lên với Ðavit mà nói: "Mày xuống đây làm gì? Mày đã giao cho ai vài con cừu trong sa mạc? Tao biết tính kiêu ngạo và lòng dạ tai quái của mày: chính vì (tò mò) coi đánh giặc mà mày đã xuống đây!" 29 Và Ðavit nói: "Tôi đã làm gì nào? người ta nói cũng không được sao?" 30 Rồi cậu bỏ anh, quay sang phía người khác và nói lại những lời trên. Dân chúng đã đáp lại với cậu cũng một lời như trước. 31 Người ta đã nghe lời lẽ của Ðavit, và đem thuật lại cho Saul; và Saul đã cho dẫn cậu lại.

Ðavit xin ra đọ sức

32 Ðavit nói với Saul: "Ðừng ai ngã lòng vì tên ấy! Tôi tớ của ngài sẽ đi đấu với tên Philitin ấy". 33 Saul nói với Ðavit: "Con không thể đi gặp tên Philitin ấy mà giao chiến với nó; con còn trẻ, còn nó đã quen nghề binh đao từ hồi còn bé".

34 Ðavit thưa với Saul: "Tôi tớ ngài thường chăn cừu dê cho cha con; mỗi khi có sư tử hay gấu tới tha đi con nào khỏi đàn, 35 con liền theo sau mà đánh, và giựt lại (mồi) khỏi mõm nó. Nó mà chồm lên con, con liền nắm râu hàm nó mà đập cho chết thôi. 36 Tôi tớ ngài đã từng đánh với sư tử, với gấu! Tên Philitin, không cắt bì kia, cũng ví được một trong các thú ấy, vì nó đã cả dám thách thức với hàng ngũ Thiên Chúa hằng sống". 37 Ðavit nói thêm: "Yavê, Ðấng đã cứu con khỏi móng sư tử và móng gấu, chính Người sẽ giải thoát con khỏi tay tên Philitin ấy". Saul mới nói với Ðavit: "Con cứ đi, xin Yavê ở với con!".

38 Bấy giờ Saul lấy chính y phục của mình mặc cho Ðavit và đội mũ chiến đồng lên đầu cậu và mặc áo giáp cho cậu. 39 Ðavít thắt gươm lên y phục, nhưng không tài nào bước đi được, vì cậu chưa hề thử đến. Ðavit mới thưa với Saul: "Con không thể bước đi được với những thứ này, vì con chưa hề thử đến". Ðoạn Ðavit cởi bỏ hết.

Cuộc chiến tay đôi

40 Cậu cầm gậy nơi tay và xuống khe lựa năm hòn đá thật nhẵn nhụi, cậu bỏ vào tay nải mục đồng của câu và trong túi đạn. Với cái ná bắn đá cầm nơi tay, cậu tiến ra đánh tên Philitin. 41 Tên Philitin cứ bước tới mãi gần Ðavit. Và đằng trước y có người vác mộc. 42 Tên Philitin thấy Ðavit, thì khinh cậu, vì cậu còn trẻ, tóc hoe hoe, lại thêm dáng vẻ xinh xắn. 43 Tên Philitin nói với Ðavit: "Ta là chó sao, mà mày cầm gậy đến đánh ta? Và y lấy các thần thánh của y mà nguyền rủa Ðavit. 44 Rồi tên Philitin bảo Ðavit: "Lại đánh ta! để ta (phanh) xác mày cho chim trời và dã thú (ăn thịt)". 45 Ðavit nói với tên Philitin: "Mày đến đánh ta với gươm, với giáo, và lao phóng; phần ta, ta đến đánh mày với Danh Yavê các cơ binh, Thiên Chúa của hàng ngũ Israel mày đã thách thức. 46 Chính hôm này, Yavê sẽ nộp mày trong tay ta và ta sẽ hạ mày xuống và tách đầu mày khỏi mình mày và (phanh) thây mày và thây binh tướng Philitin hôm nay cho chim trời và mãnh thú dưới đất (ăn thịt) để tất cả thiên hạ biết rằng Israel có một Thiên Chúa, 47 và toàn thể đại hội này là không phải bằng gươm giáo mà Yavê đáp cứu; vì chiến đấu là việc của Yavê và Người sẽ phó nộp các ngươi trong tay ta".

48 Tên Philitin vươn dậy, bước lại đón đường Ðavit, và Ðavit vội vàng, chạy ra mặt trận đón đường tên Philitin. 49 Ðavit thọc tay vào tay nải lấy ra một hòn đá, túng ná lên mà đánh nhằm tên Philitin nơi trán nó; hòn đá cắm vào trán y và y ngã sấp mặt xuống đất. 50 Thế là Ðavit đã thắng được tên Philitin, bằng cái ná và hòn đá, cậu đã hạ được tên Philitin và đã giết y; nhưng không có gươm sẵn nơi tay Ðavit. 51 Ðavit mới chạy lại và đứng trên mình tên Philitin; cậu lấy gươm nó, rút ra khỏi vỏ và giết chết nó và dùng gươm chặt đầu nó.

Quân Philitin thấy anh hùng của họ đã chết thì tẩu thoát. 52 Người Israel và Yuđa vùng dậy, hô xung phong và đuổi quân Philitin mãi cho đến đường vào Gat, đến cửa thành Êqrôn. Quân Philitin ngã gục dọc đường từ Shaarayim cho đến Gat và Êqrôn. 53 Con cái Israel lui về, sau khi đã ráo riết đuổi theo quân Philitin, và họ hôi của trong các trại của chúng. 54 Ðavit đã lấy thủ cấp của tên Philitin và đem về Yêrusalem, còn các khí giới của nó, cậu đặt trong lều của cậu.

Ðavit toàn thắng ra mắt Saul

55 Khi Saul thấy Ðavit ra nghinh chiến với tên Philitin, ông nói với Abner, tướng đạo binh của ông: "Trẻ ấy là con ai vậy, Abner?" Abner nói: "Tâu đức vua, xin thề trên mạng sống ngài là thần không được biết!" 56 Vua mới bảo: "Ngươi hãy hỏi xem tráng niên ấy là con ai!"

57 Khi Ðavit đã hạ được tên Philitin mà về, thì Abner lĩnh lấy cậu mà dẫn về đến trước mặt Saul: cậu cầm nơi tay thủ cấp của tên Philitin. 58 Và Saul nói với cậu: "Thiếu niên kia, cậu con ai?" Và Ðavit thưa: "Con là con của Ysai tôi tớ ngài, người Bêlem".

Chương 18

1 Và xảy ra là khi Ðavit vừa nói với Saul xong thì hồn Yônatan đã gắn bó keo sơn với hồn Ðavit; và Yônatan đã yêu mến cậu như chính mình. 2 Ngay ngày hôm ấy, Saul đã cầm giữ Ðavit lại không cho về nhà cha cậu nữa. 3 Yônatan đã kết ước với Ðavit, vì chàng yêu cậu như chính mình. 4 Và Yônatan đã cởi áo choàng mặc trên mình mà trao cho Ðavit, cùng với y phục và cả thanh gươm, cả chiếc cung, cả đai lưng của chàng. 5 Và Ðavit cứ mỗi lần xuất trận, mọi nơi Saul phái cậu đi, là cậu đều thành công, nên Saul đã đặt cậu cai quân binh, và việc ấy đã đẹp mắt toàn dân và cả các đình thần của Saul.

Saul nổi ghen

6 Khi họ trở về - hồi Ðavit đã hạ được tên Philitin mà trở về - đàn bà con gái từ các thành Israel kéo nhau ra ca hát múa nhảy mà nghinh đón vua Saul, với trống, với tiếng reo vui, và não bạt. 7 Ðàn bà con gái đua vui xướng hát và nói

"Saul hạ được hàng ngàn,

Và Ðavit được hàng vạn ".

8 Saul tức tối quá đỗi, ông lấy lời ấy làm chướng tai và nói: "Ðavit được chúng cho hàng vạn, còn ta chỉ được chúng cho hàng ngàn. Thế thì hắn chỉ còn thiếu ngôi vua nữa thôi!" 9 Từ ngày ấy mà đi Saul những lườm với nguýt (khi gặp) Ðavit.

10 Và hôm sau, xảy có thần khí hung ác của Thiên Chúa đáp xuống trên Saul, và ông nói sảng trong nhà, Ðavit thì đang đưa tay gảy đàn như thường ngày; và cây giáo thì sẵn nơi tay Saul. 11 Saul mới vung cây giáo lên và nói: "Ta phải đâm Ðavit, cắm vào tường mới được!" Nhưng Ðavit đã tránh được hai lần.

12 Và Saul sợ Ðavit, vì Yavê ở với Ðavit và đã rời khỏi Saul. 13 Saul mới tách Ðavit rời xa ông và đặt Ðavit làm trưởng cơ cho mình; ông ra vào đằng trước dân. 14 Và Ðavit đã thành công mỗi khi xuất chinh, vì có Yavê ở với ông. 15 Saul thấy ông được thành công quá thì đâm sợ ông. 16 Còn toàn thể Israel và Yuđa thì lại quí mến Ðavit vì ông hằng ra vào trước mặt họ.

Hôn nhân của Ðavit

17 Saul nói với Ðavit: "Này Mêrab, trưởng nữ của ta, ta sẽ gả nó cho con: chỉ có một điều là con hãy nên một chiến sĩ dũng cảm cho ta và chiến đấu trong những cuộc chiến của Yavê". - Saul tự nhủ: "Ðừng để tay ta hại nó, nhưng hãy để tay quân Philitin hại nó!" 18 Ðavit thưa với Saul: "Con là ai? Và tông tộc con - thị tộc cha con - là gì trong Israel, để con đáng làm phò mã của Ðức Vua?" 19 Nhưng đến lúc đáng lẽ phải gả Mêrab con gái của Saul cho Ðavit, thì người ta gả nàng cho Adriel, người Mơkhôlah.

20 Mikal, con gái của Saul, yêu Ðavit; và người ta tin cho Saul hay, và điều ấy lại vừa mắt ông. 21 Và Saul nói: "Ta sẽ gả con ta cho nó và con ta sẽ là một cái bẫy cho nó: tay quân Philitin sẽ hại nó!" Vậy Saul đã nói hai lần với Ðavit: "con sẽ là con rể của ta hôm nay!". 22 Và Saul ra lịnh cho các tôi tớ: "Hãy bí mật nói với Ðavit rằng: Này nhà vua có thịnh tình với anh và đình thần ai cũng quí mến anh. Vậy bây giờ anh hãy xin làm phò mã của vua đi!" 23 Các tôi tớ của Saul nói vào tai Ðavit các lời ấy, và Ðavit nói: "Dễ chừng các ông coi việc làm phò mã của vua là chuyện nhỏ nhoi sao? Tôi là người phận nghèo nàn và ti tiện!" 24 Các tôi tớ của Saul thuật lại cho ông rằng: "Ðavit đã có lời lẽ như thế". 25 Saul mới nói: "Các ngươi hãy nói với Ðavit thế này: Vua không muốn nhận sính lễ nào khác ngoài một trăm qui đầu của quân Philitin, để trả thù các địch thủ của vua". Saul tính là vì đó mà Ðavit sẽ rơi vào tay quân Philitin.

26 Các tôi tớ của ông tin lại cho Ðavit các lời ấy và việc này cũng vừa mắt Ðavit, là được làm phò mã của vua. Chưa hết kỳ hạn, 27 Ðavit đã chỗi dậy trẩy đi cùng với bộ hạ và đã giết của quân Philitin hai trăm người. Ðavit đã lấy qui đầu của chúng mang về và người ta nộp đầy đủ cho nhà vua, để Ðavit được làm phò mã của vua. Bấy giờ Saul đã gả con là Mikal cho ông.

28 Saul sợ Ðavit, ông biết là Yavê ở với Ðavit; nhưng Mikal, con của Saul lại yêu Ðavit. 29 Saul càng ngày càng thêm sợ Ðavit, và Saul đã nên kẻ thù của Ðavit mọi ngày. 30 Các tướng Philitin xuất chinh; nhưng cứ mỗi lần họ giao chiến, thì Ðavit thành công hơn các tôi tớ của Saul hết thảy và tên ông rất được quí chuộng.

Chương 19

Yônatan bàu chữa cho Ðavit

1 Saul nói với con là Yônatan và các tôi tớ của ông là phải ám sát Ðavit. Nhưng Yônatan, con của Saul, lại quá trìu mến Ðavit. 2 Và Yônatan cho Ðavit hay rằng: "Saul, cha tôi, đang tìm cách ám sát anh: vậy xin anh từ sáng ngày mai hãy giữ mình: anh phải ở một nơi nào kín và ẩn mình đi. 3 Còn tôi, tôi sẽ ra vào đứng bên cạnh cha tôi ngoài đồng, nơi anh sẽ tới, tôi sẽ nói về anh với cha tôi, tôi sẽ xem cơ sự ra sao và tôi sẽ tin lại cho anh".

4 Yônatan nói hay nói tốt về Ðavit với Saul cha chàng; chàng nói: "Xin Ðức Vua chớ nhỡ mang tội với Ðavit tôi tớ của người, vì anh không có tội gì đối với người, và các việc anh làm rất lợi ích cho người. 5 Anh đã liều mạng sống để hạ tên Philitin và Yavê đã dùng anh để mưu đại thắng cho toàn thể Israel; và người đã mừng. Vậy tại sao người phải mang lấy vạ đổ máu vô tội, đi ám sát Ðavit một cách vô cớ?" 6 Và Saul đã nghe tiếng Yônatan và Saul đã thề: "Yavê, hằng sống! Nó sẽ không phải chết!" 7 Yônatan mới gọi Ðavit và Yônatan đã thuật lại tự sự cho Ðavit. Yônatan đã dẫn Ðavit lại với Saul và (Ðavit) lại ở trước mặt ông như hôm qua hôm kia.

2 - Ðavit Chạy Trốn

Saul mưu sát Ðavit

8 Chiến tranh lại tái diễn. Ðavit đã xuất chinh giao chiến với quân Philitin và đánh chúng đại bại, làm chúng phải tẩu thoát trước mặt ông. 9 Một thần khí hung ác của Yavê nhập vào Saul, trong khi ông đang ngồi trong nhà. Ông sẵn chiễc giáo nơi tay, còn Ðavit thì đang đưa tay gảy đàn. 10 Saul mới tìm cách lấy giáo đâm Ðavit cắm vào tường; nhưng Ðavit né một bên đằng trước Saul, và ông đã đâm giáo cắm vào tường; Ðavit chạy mất và trốn thoát.

Ðavit được Mikal cứu

Ngay đêm hôm ấy, 11 Saul sai sứ đến nhà Ðavit để canh giữ ông và ám sát ông khi sáng đến. Nhưng Mikal, vợ ông, tiết lộ cho Ðavit hay: "Nếu đêm nay, anh không chịu trốn thoát thì anh sẽ phải chết". 12 Ðoạn Mikal giúp Ðavit xuống qua cửa sổ; và ông đã đi, đã chạy và trốn thoát được. 13 Rồi Mikal lấy Têraphim mà đặt nằm trên giường và nàng để một nạm lông dê nơi phía gối đầu và lấy áo phủ lên trên. 14 Vậy Saul sai sứ đến bắt Ðavit; nhưng nàng nói: "Anh ấy ốm!" 15 Saul lại sai sứ đến xem Ðavit ra sao và dặn: "Các ngươi khiêng cả giường nó lên cho ta, để ta giết nó đi". 16 Sứ giả vào và này: có một tên Têraphim trên giường và một nạm lông nơi gối đầu. 17 Saul mơi nói với Mikal: "Tại sao mày phải phỉnh lừa tao thế ấy? Mày đã để kẻ thù tao trốn mất rồi!" Và Mikal thưa với Saul: "Chính anh đã bảo con: Buông anh đi! bằng không anh phải giết em".

Saul và Ðavit tại nhà Samuel

18 Ðavit đã chạy miết và trốn thoát được mà đến với Samuel, ở Ramah. Ông thuật lại cho Samuel tất cả mọi sự Saul đã làm cho mình. Rồi ông và Samuel đến ngụ ở Nayôt. 19 Có tin đến cho Saul hay rằng: "Này Ðavit đang ở Nayôt tại Ramah". 20 Saul liền sai sứ đi bắt Ðavit. Họ thấy hội tiên tri đang nhập định, và Samuel đứng đó làm vị chủ sự giữa họ, và Thần khí của Thiên Chúa nhập vào họ và cả họ nữa cũng nhập định. 21 Người ta tin lại cho Saul, và ông đã sai những sứ giả khác đến, nhưng cả họ nữa cũng ngất trí tuyên sấm; Saul lại sai thêm sứ giả, và những người này cũng ngất trí tuyên sấm.

22 Bấy giờ, ông thân hành đến Ramah, và đến nơi bể cạn lớn ở tại Sêku. Ông hỏi rằng: "Samuel và Ðavit ở đâu?" Người ta thưa: "Này họ đang ở Nayôt tại Ramah". 23 Ông bỏ đó mà đi Nayốt tại Ramah, và Thần khí của Thiên Chúa đã nhập vào chính mình ông nữa và ông vừa đi vừa ngất trí tuyên sấm cho đến khi tới Nayốt tại Ramah. 24 Cả ông nữa, ông cũng lột áo xống đi; cả ông nữa cũng ngất trí tuyên sấm, trước mặt Samuel, đoạn ngã lăn xuống, trần truồng, cả ngày và cả đêm hôm ấy. Vì thế cho nên người ta nói: "Saul mà cũng thuộc hàng tiên tri sao?".

Chương 20

Yônatan giúp Ðavit trốn

1 Ðavit trốn khỏi Nayôt tại Ramah, và vừa về đến nơi, ông nói ngay trước mặt Yônatan: "Nào tôi đã làm gì? Tội tôi là tội gì? Lỗi tôi là lỗi gì trước mặt thân sinh anh để người mưu hại tính mạng tôi?" 2 (Yônatan) mới nói với ông: "Anh nói gở! Anh sẽ không chết đâu: này cha tôi không làm gì dù việc lớn hay việc nhỏ mà lại không tỏ cho tôi biết. Vậy tại sao cha tôi lại giấu tôi điều ấy? Không có thế đâu!" 3 Nhưng Ðavit đã thề và nói: "Thân sinh anh cũng biết thừa là tôi đắc sủng nơi mắt anh, người sẽ nói: Ðừng để Yônatan biết việc này kẻo nó buồn giận! Nhưng dù sao, Yavê hằng sống! (tôi thề) trên mạng sống anh là giữa tôi và cái chết chỉ có một bước mà thôi".

4 Yônatan nói với Ðavit: "Anh muốn tôi làm gì cho anh?" 5 Và Ðavit nói với Yônatan: "Này, mai là ngày sóc, và thế nào tôi cũng ngồi vào dùng bữa với Ðức Vua; xin anh để cho tôi đi ẩn mình ngoài đồng cho đến chiều mốt. 6 Khi thân sinh anh thấy tôi vắng mặt, anh sẽ nói là: Ðavit đã khẩn khoản xin con cho anh chạy về Bêlem, thành quê của anh, vì có lễ tế thường niên ở đó cho cả thị tộc. 7 Nếu người nói thế này: Tốt! thì phúc cho tôi tớ của anh. Nhược bằng người đùng đùng nổi giận, thì anh hãy biết rằng: thế là xong, họa tai, người đã quyết rồi. 8 Anh sẽ xử theo nhân nghĩa với người tôi tớ của anh vì chính bằng Giao ước có Yavê (chứng kiến) mà anh đã kết nạp người tôi tớ của anh. Nếu có tội gì nơi tôi, anh hãy để tôi chết bởi tay anh, hà cớ lại bắt tôi đến tận nơi thân sinh anh". 9 Yônatan nói: "Anh đừng nói gở! Quả nếu như tôi biết rõ: thế là xong, họa tai cha tôi đã quyết giáng xuống trên anh, thì lẽ nào tôi lại không tin cho anh biết?" 10 Ðavit nói với Yônatan: "Ai sẽ tin cho tôi biết được, giả như thân sinh anh gắt gỏng trả lời cho anh?"

11 Yônatan nói với Ðavit: "Nào, chúng ta ra đồng đi!" và cả hai đã ra đồng. 12 Yônatan nói với Ðavit: "Nhân danh Yavê, Thiên Chúa của Israel! Ngay ngày mai, và mốt nữa, tôi sẽ dò ý cha tôi. Nếu mọi sự may mắn cho Ðavit, mà nếu bây giờ tôi lại không sai người đến với anh, nếu tôi không tỏ cho anh biết, 13 thì xin Yavê xử với Yônatan như thế và còn khốn hơn thế! Nhược bằng cha tôi lấy làm đắc chí mà giá họa cho anh, thì tôi cũng sẽ tỏ cho anh biết và đành tiễn anh đi bình an: xin Yavê ở với anh, như người đã ở với cha tôi. 14 Ước gì, vào buổi sinh thời của tôi, anh xử với tôi theo lòng nhân nghĩa của Yavê, đừng để tôi phải tận tuyệt! 15 Và anh sẽ không dứt tình nhân nghĩa với gia đình tôi bao giờ, cả vào thời Yavê sẽ tiễu trừ các địch thù Ðavit mỗi người khỏi mặt đất, 16 khi mà Yavê hỏi tội các địch thù của Ðavit". Và Yônatan đã kết ước với nhà Ðavit. 17 Yônatan lại xin Ðavit thề nhân danh tình yêu mến của chàng đối với Ðavit, vì chàng yêu mến Ðavit như chính mình.

18 Yônatan nói với ông: "Ngày mai là ngày sóc, người ta sẽ để ý là anh vắng mặt, vì người ta thấy chỗ của anh trống. 19 Anh đợi đến ngày mốt, và xuống mau, đến chỗ anh đã ẩn ngày xảy ra vụ ấy, mà ngồi bên tảng đá mốc đường, 20 còn tôi, tôi sẽ bắn ba mũi tên ở bên phía này, như thể (tập) bắn vào một cái bia. 21 Sau đó, tôi sai tên hầu: "Ði, tìm các mũi tên". Nếu tôi bảo tên hầu: "Kìa, các mũi tên ở đằng sau mày về phía này! Nhặt lấy!", bấy giờ, anh cứ lại, anh được an toàn. Yavê hằng sống, chẳng có chuyện gì đâu! 22 Nhưng nếu tôi nói với tên tráng niên thế này: "Kìa, các mũi tên đàng trước mày, tới nữa đi!" bấy giờ, anh hãy trẩy đi, vì chính Yavê muốn cho anh ra đi. 23 Còn về lời tôi và anh, chúng ta đã nói, có Yavê ở giữa tôi và anh, cho đến muôn đời!"

24 Vậy Ðavit đã ẩn trốn ngoài đồng. Ngày sóc đến, nhà vua ngồi bàn dùng bữa. 25 Nhà vua ngồi vào chỗ mình như thường lệ, ở phía vách; Yônatan (ngồi) đối diện, Abner ngồi bên Saul; còn chỗ của Ðavit bỏ trống. 26 Hôm ấy Saul không nói gì, vì ông nghĩ: "Tình cờ đó thôi: hắn không được trong sạch, quả hắn không được trong sạch". 27 Nhưng hôm sau ngày sóc, tức là mồng hai, chỗ của Ðavit vẫn trống. Saul mới nói với Yônatan, con ông: "Làm sao mà con của Ysai lại đã không đến dùng bữa, cả hôm qua, cả hôm nay?" 28 Yônatan đáp lại Saul: "Ðavit đã khẩn khoản xin phép con đi Bêlem. 29 Anh nói: "Xin cho tôi đi, vì chúng tôi có tế lễ cho cả thị tộc ở thành, và anh tôi đã ra lịnh cho tôi (về). Bây giờ nếu tôi đắc sủng trước mắt anh, xin cho phép tôi tạm lui thăm anh em tôi!" Vì thế mà anh đã không đến dự tiệc với Ðức Vua".

30 Saul cáu tiết với Yônatan. Ông nói với chàng: "Con của đồ đĩ hư thân! Tao lại không biết là mày cặp kè với thằng con của Ysai ư, để nhục cho mày và nhục cho cả thân đĩ mẹ mày. 31 Vì bao lâu con của Ysai còn sống trên đất, ắt cả mày, cả ngôi vua của tao sẽ không vững được đâu! Bây giờ mày sai ngay (người) đi bắt nó về đây cho tao, vì nó đáng bị xử tử rồi". 32 Yônatan đáp lại Saul, cha chàng, và nói: "Tại sao anh ấy lại phải chết? Anh ấy đã làm gì?" 33 Saul mới vung giáo về phía chàng để đánh chàng. Và Yônatan biết là sự việc đã được quyết định, thế là xong, cha chàng đã nhất quyết giết Ðavit. 34 Yônatan liền đứng dậy khỏi bàn ăn, bừng bừng tức tối. Chàng đã không ăn uống gì ngày thứ hai ngày sóc vì chàng buồn phiền cho Ðavit, và cũng vì chàng bị cha thóa mạ.

35 Sáng hôm sau, Yônatan ra đồng như đã hẹn với Ðavit; chàng đưa một tên hầu đi với chàng. 36 Chàng bảo tên hầu: "Chạy tìm các mũi tên ta sắp bắn!" Tên hầu chạy đi, và chàng bắn mũi tên sao cho vượt quá (tên hầu). 37 Khi tên hầu tới chỗ có mũi tên Yônatan đã bắn, thì Yônatan gọi đằng sau tên hầu và nói: "Mũi tên lại không phải là đằng trước mày đó ư? tới nữa đi!" 38 Yônatan lại gọi sau tên hầu: "Mau! Vội lên! Ðừng dừng lại!" 39 Tên hầu không hiểu gì hết; chỉ có Yônatan và Ðavit là đã biết chuyện.

40 Yônatan trao khí giới chàng cho tên hầu đi với chàng và bảo nó: "Ði, đem những cái này về thành!" 41 Khi tên hầu đi rồi, thì Ðavit chỗi dậy từ một bên gò, ông sấp mặt xuống đất mà bái ba lần. Ðoạn họ ôm hôn nhau mà khóc trên nhau, cho đến khi trời đã khá muộn đối với Ðavit. 42 Yônatan nói với Ðavit: "Anh đi bình an, bởi chúng ta đã thề với nhau nhân Danh Yavê, mà rằng: Yavê sẽ ở giữa tôi và anh, giữa dòng giống tôi và dòng giống anh, cho đến vạn đại!"

Chương 21

1 (Ðavit) chỗi dậy ra đi; còn Yônatan về lại trong thành.

Dừng chân ở Nôb

2 Ðavit đến với Akhimêlek, vị tư tế, và Akhimêlek đã run sợ mà ra đón Ðavit, cùng nói với ông: "Làm sao ông lại chỉ đi có một mình, không có người nào đi với ông sao?" 3 Ðavit nói với Akhimêlek, vị tư tế: "Vua đã ra lịnh cho tôi và đã dặn tôi: Ðừng để ai biết gì về điều ta sai ngươi thi hành và đã truyền cho ngươi. Còn các tên hầu, tôi đã hẹn chỗ (với họ) nơi nọ nơi kia. 4 Và bây giờ ông có gì nơi tay? Xin trao tay tôi năm chiếc bánh hay cái gì có sẵn (cũng được)". 5 Vị tư tế đáp lại Ðavit và nói: "Tôi không có sẵn nơi tay bánh thường; mà chỉ có bánh thánh thôi, miễn là người của ông đã kiêng cữ đàn bà".

6 Ðavit đáp lại tư tế và nói: "Ðã hẳn về đàn bà, chúng tôi đã bị giới cấm rồi như hôm qua hôm kia, mỗi lần tôi đi trận; về phòng sự, trai tráng đều xứng với sự thánh, cho dẫu chỉ là một sứ vụ phàm tục. Huống chi là hôm nay, về phòng sự, mỗi người đều ở trong tình trạng xứng với sự thánh". 7 Vậy tư tế đã trao cho ông bánh thánh, vì không có bánh nào khác, ngoài oản nhan, bánh người ta cất khỏi nhan Yavê, để đặt bánh nóng mới làm, ngày người ta lấy đi.

8 Nhưng hôm ấy ở đó có một người tôi tớ Saul, bị cầm giữ lại trước nhan Yavê; tên hắn là Ðoeg, người Eđom, hắn là người có uy thế nhất trong các mục tử của Saul.

9 Ðavit nói với Akhmêlek: "Ông có sẵn nơi tay cây giáo hay thanh gươm nào không? Vì tôi không kịp lấy gươm hay khí giới nào, bởi việc của vua là việc khẩn cấp". 10 Tư tế nói: "Gươm của Gôlyat, (người) ông đã hạ trong thung lũng Cây Sến, ở kia, phủ trong chiếc bào, đằng sau Ephođ. Nếu ông muốn lấy, thì cứ lấy, vì ở đây, ngoài cái ấy không có cái nào khác nữa!" Ðavit nói: "Không có cái nào sánh được với cái ấy, xin trao cho tôi!".

Ðavit nơi người Philitin

11 Ðavit lên đường và ngày hôm ấy đã chạy trốn xa mặt Saul. Ông đến với Akish, vua (thành) Gat. 12 Tôi tớ của Akish nói với ông: "Lại không phải là Ðavit đó sao, thưa Ðức Vua xứ (này)? Ðó không phải là người được thiên hạ ca hát khi múa nhảy sao? mà rằng:

"Saul hạ được hàng ngàn

và Ðavit hàng vạn?"

13 Ðavit suy nghĩ về các lời ấy và phát sợ quá đỗi trước mặt Akish, vua (thành) Gat. 14 Ông mới giả làm như vẻ mất trí trước mặt họ và ông đã nên như điên khùng trong tay họ; ông đánh trống trên cánh cửa cổng thành và để nước dãi chảy cả xuống râu.

15 Akish bảo bầy tôi của ông: "Các người thấy chứ: nó là thằng điên; dẫn nó tới tao làm gì? 16 Người điên, tao có thiếu đâu, mà còn dẫn đứa này đến với tao, để nó dở trò điên ra với tao? Một người như vậy mà cũng sẽ vào nhà tao nữa ư?".

Chương 22

3 - Ðavit Làm Ðầu Một Ðảng Lâu La

Ðavit khơi đầu cuộc đời lang thang

1 Ðavit bỏ đó trẩy đi và trốn trong hang Ađullam. Anh em ông và tất cả gia đình ông nghe tin, thì họ đều đã xuống ở đó, với ông. 2 Bấy giờ, tất cả những người lâm cơn bĩ, những người bị chủ nợ réo, những người hồn có chuyện tân toan, đều tụ tập lại xung quanh ông, và ông làm tướng trên họ; đã có lối bốn trăm người ở với ông.

3 Rồi từ đó Ðavit đi Mispeh thuộc Moab, ông nói với vua Moab: "Xin cho phép cha mẹ tôi rút qua phía ngài, cho đến khi tôi được biết Thiên Chúa định sao về tôi!" 4 Vậy ông đã đưa song thân đến trước vua Moab. Và họ đã ở bên vua Moab, suốt thời Ðavit ở lại đồn trú.

5 Tiên tri Gađ nói với Ðavit: "Ông đừng lưu lại nơi đồn trú! Hãy đi vào trong xứ Yuđa". Và Ðavit đã trẩy đi và đến rừng Kharet.

Hạ sát các tư tế thành Nôb

6 Saul hay rằng người ta đã tìm ra được Ðavit và những người ở với ông. Khi ấy Saul đang ngồi dưới cây ngự liễu ở Gibơah trên mỏm cao, tay cầm giáo, có các đình thần đứng chầu bên ông. 7 Saul nói với đình thần đứng chầu bên ông: "Nghe đây, hỡi con cái Benyamin, dễ thường con của Ysai sẽ ban cho các ngươi hết thảy đồng ruộng, vườn nho? Dễ thường hắn sẽ đặt các ngươi hết thảy làm tướng cơ, bách quản? 8 Ðể các ngươi hết thảy đều đồng lõa chống lại ta, và không ai tiết lộ cho ta biết là con ta đã kết ước với con của Ysai, không ai đau xót với ta mà tiết lộ cho ta biết là con ta đã xúi đứa tôi tớ của ta chống lại ta, mà thi hành ám kế, như thực đã xảy ra hôm nay!"

9 Ðoeg, người Eđom, đứng bên đình thần của Saul, cất tiếng nói: "Tôi đã thấy con của Ysai đến với Nôb với Akhimêlek con của Akhitub. 10 Akhimêlek đã thỉnh ý Yavê cho y, đã cho y lương thực đi đường và đã trao cho y gươm của Gôlyat, tên Philitin". 11 Vua liền sai đi triệu Akhimêlek, con của Akhitub, vị tư tế, đến cùng tất cả gia đình cha ông, hàng tư tế ở Nôb; hết thảy họ đã đến với nhà vua.

12 Saul nói: "Nghe đây, con của Akhitub!" và ông này thưa: "Thưa chúa công, này tôi đây!" 13 Và Saul nói với ông: "Tại sao các ngươi đồng lõa chống lại ta, ngươi và con cái Ysai: là đã cho nó bánh và thanh gươm, và đã thỉnh ý Thiên Chúa cho nó để nó dấy lên chống lại ta, mà thi hành án kế, như thực đã xảy ra hôm nay?" 14 Akhimêlek đáp lời vua và nói: "Vậy nào ai trong các đình thần của ngài trung thành như Ðavit, phò mã của Ðức Vua, tướng cai cận vệ của ngài, và được trọng dụng trong đền ngài? 15 Có phải hôm nay tôi mới bắt đầu thỉnh ý Thiên Chúa cho ông ấy sao? Quả là điều gở đối với tôi! Xin Ðức Vua đừng bắt tội tôi tớ của ngài, và cả gia đình cha tôi: quả tôi tớ của ngài không được biết lớn nhỏ về việc này". 16 Nhưng nhà vua phán: "Thế nào ngươi cũng phải chết, Akhimêlek, ngươi và tất cả gia đình cha ngươi!".

17 Vua nói với các hành sai đứng chầu bên ông: "quay lại mà xử tử các tư tế của Yavê đi! Vì cả chúng nữa, chúng đã tiếp tay cho Ðavit: chúng biết nó đào tẩu mà chẳng báo cho ta hay". Nhưng các tôi tớ của vua không muốn tra tay chém hại các tư tế của Yavê. 18 Vua mới bảo Ðôeg: "Ngươi hãy quay lại chém các tư tế đi!" Ðôeg, người Eđom, đã quay lại và chém các tư tế. Ngày ấy y đã giết tám mươi lăm người, những người mang bào trúc bâu. 19 Phần Nôb, thành của hàng tư tế, thì Saul đã cho tuốt gươm làm cỏ đàn ông, đàn bà, trẻ con, trẻ sơ sinh, bò lừa chiên dê đều bị gươm chém.

20 Chỉ có một người con của Akhimêlek, con của Akhitub, trốn thoát được thôi; tên người ấy là Abiyatar. Ông này đã chạy theo Ðavit. 21 Abiyatar tin cho Ðavit biết là Saul đã giết các tư tế của Yavê, 22 và Ðavit nói với Abiyatar: "Hôm ấy tôi đã biết, có Ðôeg ở đó và thế nào nó cũng báo cho Saul: quả tôi có trách nhiệm về sinh mạng của mọi người thuộc gia đình cha ông! 23 Ông hãy lưu lại với tôi, đừng sợ, vì người tìm hại mạng ông chính là người tìm hại mạng tôi, ở bên tôi, ông sẽ được bảo vệ".

Chương 23

Ðavit tại Qơila

1 Người ta tin cho Ðavit hay rằng: "Này, quân Philitin đang đánh Qơila và chúng cướp bóc các sân lúa". 2 Ðavit thỉnh ý Yavê, rằng: "Tôi có phải đi đánh quân Philitin ấy không?" Yavê phán với Ðavit: "Ði đánh Philitin và cứu lấy Qơila!" 3 Nhưng bộ hạ của Ðavit nói với ông: "Này, ở đây, ngay trong Yuđa, chúng ta còn phải sợ, huống hồ chi chúng ta trẩy đi Qơila, nơi hàng ngũ của Philitin!" 4 Ðavit lại thỉnh ý Yavê lần nữa, và Yavê đáp lại và nói: "Ðứng lên, xuống Qơila vì ta sắp nộp quân Philitin trong tay ngươi". 5 Ðavit cùng bộ hạ đi Qơila và đã giao chiến với quân Philitin. Ông dẫn đi súc vật của chúng và đánh cho chúng một trận tơi bời. Và đã cứu được dân Qơila. 6 Vả khi Abiyatar, con của Akhimêlek chạy trốn bên Ðavit, ông đã xuống Qơila, có Ephođ nơi tay.

7 Có tin cho Saul hay là Ðavit đã vào Qơila. Saul mới nói: "Thiên Chúa đã nộp nó trong tay ta, vì nó đã tự giam mình lại, khi vào một thành có cửa có then". 8 Saul hiệu triệu toàn dân xung trận, để xuống Qơila vây Ðavit và bộ ha. 9 Ðavit biết được là Saul bày cơ mưu gian hiểm hại ông, ông mới nói với Abiyatar, vị tư tế: "Xin kiệu Ephođ đến!" 10 Ðavit nói: "Lạy Yavê Thiên Chúa của Israel, tôi tớ người nghe nói rằng Saul tìm cách vào Qơila để phá thành vì cớ tôi. 11 Saul có xuống như tôi tớ Người đã nghe, biết hay không? Lạy Yavê Thiên Chúa của Israel, xin cho tôi tớ Người được biết!" và Yavê phán: "Nó sẽ xuống!" 12 Và Ðavit nói: "Kỳ mục Qơila có nộp tôi và bộ hạ tôi vào tay Saul hay không?" Yavê phán: "Chúng sẽ nộp". 13 Ðavit và bộ hạ lối sáu trăm người liền chỗi dậy, ra khỏi Qơila mà đi lang thang vô định. Tin lại đến cho Saul là Ðavit đã trốn thoát khỏi Qơila và Saul đã thôi không xuất chinh nữa.

Ðavit vào bưng biền

14 Ðavit đã lưu lại trong sa mạc nơi các đồn trú; ông ở lại trên núi, trong sa mạc Zip. Saul tìm kiếm ông mọi ngày, nhưng Thiên Chúa đã không phó nộp ông trong tay Saul.

15 Ðavit thấy rõ là Saul xuất chinh tìm hại mạng ông. - Bấy giờ Ðavit đang ở trong sa mạc Zip, tại Khorshah. 16 Yônatan con của Saul chỗi dậy đến với Ðavit ở Khorshah, và tăng thêm phần nghị lực cho ông, dựa vào Thiên Chúa. 17 (Yônatan) nói với (Ðavit): "Ðừng sợ! Vì tay Saul, cha tôi, không tìm bắt anh được đâu. Chính anh làm vua trên Israel; còn tôi, tôi sẽ làm phó vương cho anh: cả Saul, cha tôi, cũng biết điều ấy". 18 Cả hai đã kết ước với nhau trước nhan Yavê; rồi Ðavit cứ lưu lại ở Khorshah, còn Yônatan thì đã đi về nhà.

Ðavit thoát khỏi tay Saul

19 Dân Zipa lên với Saul ở Gibơah và thưa: "Này, Ðavit lại không ẩn núp nơi chúng tôi sao? Trong những đồn trú, ở Khorshah, trên đồi Khakilah, ở phía Nam hoang địa. 20 Vậy bây giờ, tâu Ðức Vua, bất cứ lúc nào hồn ngài muốn xuống, xin ngài cứ xuống: phận sự chúng tôi là phải nộp hắn trong tay Ðức Vua". 21 Saul mới nói: "Xin Yavê chúc lành cho các ngươi, bởi các ngươi đã chạnh lòng thương ta. 22 Các ngươi hãy đi, kiểm lại cho kỹ lần nữa; hãy nhận biết và nhìn xem nơi nào nó đặt chân đến và ai đã thấy nó nơi ấy, vì người ta nói với ta là nó rất quỉ quyệt. 23 Hãy nhìn xem và nhận rõ tất cả các chỗ ẩn kín hắn có thể lẫn trốn ; rồi các ngươi trở lại đây với ta, một khi đã chắc chuyện, và ta sẽ thân hành đi với các ngươi. Nếu hắn ở trong xứ, ta sẽ lục soát tìm hắn cho ra trong tất cả các thị tộc của Yuđa".

24 Họ đã chỗi dậy trẩy đi Zip trước Saul. Còn Ðavit và bộ hạ thì ở trong sa mạc Maôn, trong Hoang giao phía Nam hoang địa. 25 Saul và quân của ông trẩy đi lùng bắt. Người ta tin cho Ðavit hay; và Ðavit xuống nơi tảng đá và đã ở lại trong sa mạc Maôn. Saul nghe biết thì đã đuổi theo sau Ðavit trong sa mạc Maôn. 26 Saul đi bên triền núi bên này, còn Ðavit và bộ hạ đi theo triền núi bên kia. Ðavit lật đật sao cho thoát mặt Saul; còn Saul và quân của ông thì xiết vòng vây quanh Ðavit và bộ hạ để bắt họ. 27 Nhưng một sứ giả đến với Saul và nói: "Xin ngài đến mau! Vì quân Philitin đã tiến đánh vào xứ!" 28 Saul phải bỏ việc lùng bắt Ðavit mà đi nghinh chiến với quân Philitin. Vì thế nên người ta đã gọi chỗ ấy là Ðá-phân-ly.

Chương 24

Ðavit tha chết cho Saul

1 Bỏ đó, Ðavit lên ngụ trong các đồn ở En-Gađi. 2 Khi Saul đánh đuổi được quân Philitin mà trở về, thì người ta báo tin cho ông hay rằng: "Này Ðavit đang ở trong Sa mạc En-Gađi". 3 Saul mới lấy ba ngàn tinh binh trong cả Israel và thân hành đi truy lùng Ðavit và bộ hạ, mãi đến phía Ðông những Tảng đá Sơn dương. 4 Ông đến bên những ràn chiên dê ở dọc đường. Ở đó có một cái hang và Saul vào đó để phủ chân. Nhưng Ðavit và bộ hạ lại ngồi trong đáy hang. 5 Bộ hạ của Ðavit nói với ông: "Này là ngày Yavê phán với ông: Này Ta nộp kẻ thù ngươi trong tay ngươi, ngươi sẽ xử nó như ngươi thấy là tốt!" Ðavit đứng lên cắt trộm vạt tấm bào của Saul. 6 Ngay sau đó, Ðavit động lòng vì đã cắt vạt tấm bào của Saul. 7 Ông nói với bộ hạ: "Xin Yavê, đừng để tôi làm điều ấy cho chúa công, cho vị được xức dầu của Yavê, là tra tay hại đến ngài, vì ngài là Ðấng xức dầu của Yavê!" 8 Và Ðavit lấy lời lẽ chận bộ hạ lại, không cho họ xông vào Saul.

Saul đứng dậy ra khỏi hang và lên đường. 9 Sau đó, Ðavit đứng dậy, ra khỏi và gọi đằng sau Saul rằng: "Thưa chúa công, tâu Ðức Vua!" Saul ngó lại đằng sau và Ðavit quì xuống mặt sát đất mà bái lạy. 10 Ðoạn Ðavit nói với Saul: "Tại sao ngài lại nghe lời những kẻ nói: Này Ðavit tìm hại ngài? 11 Này, hôm nay, chính mắt ngài đã thấy Yavê phó nộp mạng ngài cho tôi, khi ở trong hang, và người ta xúi tôi giết ngài; nhưng mắt tôi đã rướm lệ và tôi đã nói: Tôi sẽ không tra tay trên chúa công, vì ngài là Ðấng xức dầu của Yavê. 12 Xin ngài nhìn xem, lạy cha, xin ngài cứ nhìn xem cái vạt tấm bào của ngài, tôi đã không giết ngài. Xin ngài hãy nhìn nhận là nơi tay tôi không mảy may ác hiểm, hay thoán nghịch; là tôi đã vô tội đối với ngài. Còn ngài, ngài hằng rình chực để lấy mạng sống tôi. 13 Xin Yavê phân xử giữa tôi với ngài! xin Yavê oán trả trên ngài thay tôi! Chứ tay tôi sẽ không hại đến ngài. 14 Như tục ngữ ngàn xưa nói: "Dữ từ kẻ dữ xuất ra", nên tay tôi sẽ không hại đến ngài. 15 Là ai vậy mà vua Israel phải xuất chinh? Là ai vậy mà ngài chạy theo tróc nã? Một con chó chết! một con bọ chét! 16 Nhưng Yavê sẽ là trọng tài; Người sẽ phân xử giữa tôi và ngài: Xin Người nhìn xem mà bàu chữa cho vụ của tôi, xin Người xét xử (mà giựt) tôi thoát khỏi tay ngài!"

17 Ðavit vừa nói với Saul các lời ấy xong, thì Saul nói: "Phải chăng đó là tiếng của ngươi, Ðavit, con ta hỡi?" rồi Saul cất tiếng khóc. 18 Ông nói với Ðavit: "Ngươi chính trực hơn ta, vì ngươi gia ân làm lành cho ta, còn ta, ta giá họa làm ác cho ngươi. 19 Hôm nay ngươi đã tỏ ra là ngươi đã xử nhân lành với ta: trong khi Yavê đã nộp ta trong tay ngươi, ngươi đã không giết ta. 20 Có khi nào người ta bắt được kẻ thù mà lại để cho nó may mắn lên đường? Yavê sẽ trả lại cho ngươi sự lành ngươi đã làm cho ta hôm nay. 21 Và này, hiện giờ ta biết thế nào ngươi sẽ làm vua và vương quyền trên Israel nhờ tay ngươi sẽ được vững bền. 22 Vậy bây giờ, xin ngươi lấy Yavê mà thề với ta là ngươi sẽ không tiễu trừ dòng giống của ta sau ta, sẽ không tiêu diệt tên ta khỏi gia đình cha ta". 23 Ðavit đã thề với Saul. Ðoạn Saul về nhà, còn Ðavit và bộ hạ lên đồn trú.

Chương 25

Samuel qua đời

1 Samuel đã chết. Toàn dân Israel đã tề tựu lại và làm đám tang cho ông. Ðoạn người ta đã tống táng ông nơi nhà ông ở Ramah.

Ðavit chỗi dậy và xuống Saul mạc Pharan.

2 Ở Maôn có một người có trại ở Karmel. Người ấy giàu có lớn: ông có ba ngàn con cừu và một ngàn con dê. Khi ấy, ông đang ở Karmel để xén lông cừu. 3 Tên người ấy là Nabal, và tên vợ là Abigail. Người vợ có trí khôn sắc sảo nhan sắc; còn người chồng thì vừa cứng cỏi, vừa ác đức. Ông thuộc thị tộc Caleb.

4 Ðavit ở sa mạc nghe biết Nabal đang xén lông cừu. 5 Ðavit mới sai mười tráng niên tới. Ðavit bảo các tráng niên: "Các anh lên Karmel, đến với Nabal, và thay mặt tôi vấn an ông ấy. 6 Các anh sẽ nói thế này với anh của ta: chúc ông được khang minh, chúc gia đình ông được khang minh, chúc cho quí quyến hết thảy được khang minh. 7 Và bây giờ tôi được nghe biết anh đang có người xén lông cừu. Vả có điều là các kẻ chăn cừu của anh đã từng ở với chúng tôi, và chúng tôi không hề phiền nhiễu họ, và họ cũng chằng hề mất mát gì, suốt cả thời gian họ ở Karmel. 8 Anh cứ hỏi các người tôi tớ của anh và họ sẽ thuật lại cho anh hay. Vậy ước gì các tráng niên đắc sủng trước mắt anh, vì chúng tôi đến vào một ngày lễ! Xin anh cho các tôi tớ của anh và con của anh là Ðavit, vật gì cũng được sẵn có nơi tay".

9 Các tráng niên của Ðavit đã đến và nói với Babal tất cả các lời ấy, rồi họ ngồi đợi. 10 Nabal đáp lại tôi tớ của Ðavit và nói: "Ðavit là ai? Con của Ysai là ai? Ngày nay có lắm đứa nô lệ bỏ chủ mà đào tẩu! 11 Há ta phải lấy bánh của ta, nước của ta, thịt các vật ta đã hạ cho những người xén lông cừu, mà đem biếu những người ta chẳng biết chúng tự đâu chui ra?" 12 Các tráng niên của Ðavit liền quay lưng lên đường trở về. Ðến nơi, họ trình lại cho ông tất cả những lời ấy. 13 Ðavit liền nói với bộ hạ: "Các anh mỗi người hãy đeo lấy gươm!" Và họ đã đeo lấy mỗi người thanh gươm của mình, Ðavit cũng đeo gươm của ông. Rồi họ đi lên theo sau Ðavit, lối bốn trăm người. Còn hai trăm ở lại với đồ đoàn.

14 Một người trong bọn tráng niên đã thuật lại với Abigail vợ của Nabal rằng: "Này Ðavit từ sa mạc sai sứ đến chào ông nhà ta, nhưng ông đã nhào vào họ. 15 Mà những người ấy lại đã ở rất nhã với chúng tôi: chúng tôi không hề bị phiền nhiễu, chẳng hề mất mát gì, suốt thời gian chúng tôi lai vãng nơi họ, khi chúng tôi ở ngoài đồng. 16 Họ là thành lũy che chở chúng tôi cả đêm lẫn ngày, suốt cả thời gian chúng tôi ở với họ để chăn dê cừu. 17 Vậy bây giờ xin bà biết cho và xem phải làm gì, vì thế là xong, họa đến nơi rồi cho ông nhà ta và cả gia đình. Còn ông, ông thật là kẻ vô loài, biết nói sao được với ông!".

18 Abigail liền vội vàng lấy hai trăm chiếc bánh, hai vò rượu, năm con cừu đã làm thịt, năm đấu cốm đẹp, một trăm bánh nho khô, hai trăm bánh mứt vả, mà đặt lên lừa. 19 Ðoạn nàng bảo các tráng niên rằng: "Qua trước tôi! Và tôi theo sau các anh". Nhưng nàng đã không báo cáo cho Nabal chồng nàng biết.

20 Nàng cưởi lừa, đi xuống, khuất sau dãy núi; còn Ðavit và bộ hạ thì xuống ngược lại phía nàng, nên nàng thình lình đã gặp họ. 21 Ðavit nghĩ: "Thật là uổng công ta canh phòng tất cả những gì tên ấy có trong sa mạc, không để hắn mất mát cái gì; hắn đã lấy oán đền ơn ta. 22 Xin Thiên Chúa xử với Ðavit như thế và khốn hơn thế, nếu ta còn để sót lại cho đến tảng sáng cái gì của nó, dẫu chỉ là một đứa đái vách tường!" 23 Abigail vừa thấy Ðavit, thì vội vàng xuống lừa và sấp mặt xuống trước mặt Ðavit mà phục lạy sát đất. 24 Ðoạn nàng phục mình dưới chân ông và nói: "Thưa đức ông, thiếp xin chịu tội, xin cho tớ nữ của ngài được phép nói vào tai ngài! Xin nghe tớ nữ của ngài phân trần ít lời. 25 Xin đức ông đừng quan tâm đến kẻ vô loài ấy, đến tên Nabal ấy, vì tên sao, nó vậy: tên nó là khùng và điên khùng đã liền với nó. Còn thiếp, tớ nữ của ngài, đã không trông thấy các tráng niên đức ông sai đến. 26 Và bấy giờ, thưa đức ông, Yavê hằng sống! (thiếp xin thề) trên mạng sống đức ông, bởi Yavê đã cản ngăn ngài, không để cho đi tới đổ máu, không để tự tay ngài tế độ cho mình, (thiếp xin thề rằng) các địch thủ ngài và những ai tìm hại ngài sẽ phải ra như Nabel hết. 27 Và bây giờ, của lễ tớ nữ của ngài mang đến, xin để làm quà cho các tráng niên dõi theo chân đức ông. 28 Vậy xin ngài tha thứ cho tội phạm thượng của tớ nữ ngài, bởi chưng thế nào Yavê cũng sẽ gầy cho đức ông một ngôi nhà kiên cố, vì đức ông giao tranh những cuộc chiến của Yavê và suốt cuộc đời ngài, sẽ không tìm ra sự dữ nào nơi ngài.

29 Dẫu có ai dấy lên truy nã ngài và tìm hại mạng ngài, thì tính mạng đức ông sẽ được chở che trong bọc người sống bên Yavê Thiên Chúa của ngài, còn mạng sống các địch thù ngài, thì Người dùng túi ná vung đi. 30 Có như vậy, thì khi Yavê đã hoàn thành cho đức ông tất cả những hạnh phúc Người đã báo trước về ngài và đã bổ nhiệm ngài làm thủ lĩnh trên Israel, 31 ắt ngài sẽ không phải ân hận và lương tâm ông sẽ không phải áy náy về điều này, là đã vô cớ đổ máu người và đã tự tay mình, đức ông đã tế độ cho mình; bấy giờ Yavê sẽ giáng phúc cho ngài và ngài sẽ nhớ đến tớ nữ của ngài".

32 Ðavit nói với Abigail: "Chúc tụng Yavê Thiên Chúa của Israel, Ðấng đã sai bà đi đón tôi hôm nay! 33 Và phúc cho sự khôn ngoan của bà và phúc cho bà, vì bà đã ngăn ngừa được tôi hôm nay khỏi sa vào việc đổ máu và tự tay mình tế độ cho mình. 34 Dù sao, Yavê hằng sống! Thiên Chúa của Israel, Ðấng đã ngăn cản tôi hại bà! Nếu bà đã không vội đến gặp tôi, thì chắc chắn trước tảng sáng sẽ không còn gì chừa lại cho Nabal, dẫu một đứa đái vách tường cũng không". 35 Và Ðavit đã lãnh nhận tự tay nàng điều nàng đem đến cho ông và ông nói với nàng: "Chúc bà lại nhà bình an; bà coi, tôi đã nghe tiếng bà và làm bà có thể ung dung ngẩng mặt".

36 Abigail về với Nabal và này hắn đang ăn tiệc trong nhà như tiệc vua. Lòng Nabal vui sướng. Vì hắn uống say quá độ nên nàng không thuật lại nhiều ít tí gì mãi cho đến sáng. 37 Nhưng sáng ngày, khi Nabal đã dã rượu rồi, vợ hắn đã thuật lại đầu đuôi tự sự và lòng hắn đã chết điếng trong mình hắn, hắn đờ người ra như cục đá! 38 Và chừng mười ngày sau, Yavê đã đánh phạt Nabal và hắn đã chết.

39 Ðavit nghe tin Nabal đã chết, và ông nói: "Chúc tụng Yavê, Ðấng đã phân xử cho tôi trong vụ Nabal lăng mạ sĩ nhục tôi; Người đã cầm giữ tôi tớ Người khỏi sự dữ. Yavê đã cho cái ác của Nabal giáng lại trên đầu nó".

Ðoạn Ðavit sai người đi dạm hỏi Abigail để cưới nàng làm vợ. 40 Các tôi tớ của Ðavit đến với Abigail ở Karmel và nói với nàng rằng: "Ðavit sai chúng tôi đến với bà để xin cưới bà làm vợ". 41 Nàng đã đứng dậy, phục mình, mặt sát đất và nói: "Này tớ nữ ngài nguyện là tỳ nữ để rửa chân cho các tôi tớ của đức ông". 42 Ðoạn Abigail vội chỗi dậy lên lừa, có năm tiểu hoàn theo hầu; nàng đi theo các sứ giả của Ðavit, và nàng đã là vợ của ông.

43 Ðavit đã cưới cả Akhinoam quê ở Yizrơel. Vậy cả hai đã là vợ ông. 44 Vả lại Saul đã gả Mikal, con ông, tức là vợ của Ðavit, cho Palti, con của Laish, quê ở Gallim.

Chương 26

Ðavit tha chết cho Saul

1 Dân Zip đến với Saul ở Gibơah và nói: "Ðavit lại đã không ẩn núp trên đồi Khakilah, đối diện với hoang địa đó sao?" 2 Saul mới chỗi dậy đi xuống sa mạc Zip, (đi) với ông có ba ngàn quân tinh nhuệ của Israel, để truy nã Ðavit trong sa mạc Zip. 3 Saul thiết trại trên đồi Khakilah, đối diện với hoàng địa, bên cạnh đường, còn Ðavit thì ở trong sa mạc. Thấy Saul đến đuổi mình trong sa mạc, 4 Ðavit bèn sai người đi thăm dò và biết chắc chắn thế nào Saul cũng đến. 5 Ðavit chỗi dậy và đến nơi Saul thiết trại. Ðavit nhìn xem vị trí chỗ Saul nằm, cùng với chỗ Abner, con của Ner, tướng cai đạo binh của ông. Saul nằm ở hành dinh, còn quân binh đóng trại xung quanh ông.

6 Ðavit cất tiếng nói với Akhimêlek, người Hit-tit và Abyshay, con của Xơruyah, em của Yôab rằng: "Ai cùng tôi xuống nơi Saul này trong trại?" Abyshay đáp: "Tôi, tôi sẽ xuống với ông". 7 Ðavit và Abyshay, ban đêm, đến ngay gần quân binh. Và này Saul, nằm ngủ trong hành dinh, chiếc giáo của ông cắm trên đất phía đầu; Abner và quân binh nằm vây quanh ông.

8 Abyshay nói với Ðavit: "Thiên Chúa đã phó nộp kẻ thù của của ông hôm nay trong tay ông. Thôi! Ðể tôi đâm cho nó một nhát căm xuống đất, một nhát thôi, không cần đến nhát thứ hai !" 9 Nhưng Ðavit nói với Abyshay: "Ðưng hãm hại ngài, vì ai nào đã tra tay trên Ðấng đã xức dầu của Yavê mà lại được vô sự?" 10 Rồi Ðavit nói: "Yavê hằng sống! Xin để Yavê đánh phạt ngài, hoặc là ngày của ngài đến và chết, hoặc là ngài lâm trận và vong mạng, 11 chứ quả là gở đối với tôi, có Yavê (làm chứng), nếu tôi dám tra tay trên Ðấng xức dầu của Yavê! Bây giờ, anh lấy cây giáo nơi đầu chỗ ngài nằm cùng với chóe nước, rồi chúng ta đi!" 12 Ðavit lấy cây giáo và chóe nước nơi đầu chỗ Saul nằm; rồi đi, không ai thấy, không ai biết, không ai thức dậy, vì họ đều ngủ hết, một giấc tê mê của Yavê giáng xuống trên họ.

13 Ðavit băng quan bên kia, và đứng trên đỉnh núi xa xa, giữa ông và họ có một khoảng cách lớn, 14 rồi Ðavit gọi quân binh và Abner, con của Ner rằng: "Abner, ông không đáp lại sao?" Abner liền đáp và nói: "Mi là ai, mà dám gọi đến Ðức Vua?" 15 Và Ðavit nói với Abner: "Ông là người chứ? Và trong Israel ai nào ví được với ông? Tại sao ông không canh phòng trên Ðức Vua, chúa của ông? Vì có một người dân đen đến chực hãm hại Ðức Vua, chúa của ông. 16 Quả là sự chẳng lành điều ông đã làm, Yavê hằng sống! Các người đều đáng xử tử cả vì đã chẳng canh phòng trên chúa của các ngươi, trên Ðấng xức dầu của Yavê! Bây giờ, thử coi xem cây giáo của Ðức Vua ở đâu, cùng chóe nước đặt nơi ngài gối đầu?".

17 Saul nhận ra được tiếng của Ðavit và ông nói: "Có phải tiếng ngươi đó không, hỡi Ðavit, con ta?" Và Ðavit nói: "Chính tiếng tôi đó thưa đức vua, chúa công của tôi". 18 Rồi ông nói: "Thưa chúa công, tại sao ngài lại đuổi theo tôi tớ của ngài, vì nào tôi có làm gì? Có sự gì trái nơi tay tôi? 19 Vậy bây giờ thưa Ðức Vua, chúa công của tôi, xin ngài nghe tôi tớ ngài phân trần tự sự: nếu chính Yavê đã xúi ngài chống lại tôi, thì xin Người để cho hinh hương lễ tế làm nguôi lòng Người; còn nếu là phàm nhân, thì chúng hãy là đồ chúc dữ trước nhan Yavê, vì hôm nay chúng đã đuổi tôi đi, không cho tôi thông dự vào cơ nghiệp của Yavê mà rằng: Ði thờ các thần khác đi! 20 Và bây giờ xin cho máu tôi đừng bị rơi xuống đất xa nhan Yavê, vì vua Israel thân chinh đi truy nã một con bọ chét, như thể người ta đuổi theo chim cuốc trên núi".

21 Bấy giờ Saul nói: "Ta có tội, về lại đi, hỡi Ðavit, con của ta, vì ta sẽ không làm hại ngươi nữa, vì mạng ta ngày hôm nay được ngươi coi là quí: đó! Ta đã cư xử như người điên dại, ta đã lầm lẫn cả thể!" 22 Ðavit đáp lại và nói: "Này, cây giáo của Ðức Vua! Một tráng niên nào đó qua mà lấy đi! 23 Yavê sẽ trả lại cho mỗi người theo lòng ngay chính và sự trung tín của họ; vì hôm nay Yavê đã nộp ngài trong tay tôi nhưng tôi đã không muốn tra tay trên Ðấng đã được xức dầu của Yavê. 24 Vậy này, cũng như mạng ngài là trọng trước mặt tôi hôm nay, thì cũng vậy mạng tôi cũng sẽ là trọng trước mắt Yavê, và Người sẽ sẽ giải thoát tôi khỏi mọi cơn quẫn bách".

25 Saul mới nói với Ðavit: "Phúc cho ngươi, hỡi Ðavit con ta! Ngươi tra tay làm việc lớn và ngươi sẽ kiện toàn!" Rồi Ðavit đã đi đường ông và Saul lại trở về chỗ cũ.

Chương 27

4- Ðavit Nơi Người Philitin

Ðavit ẩn mình tại Gat

1 Ðavit nghĩ trong lòng: "Một ngày nào đó tôi sẽ vong mạng bởi tay Saul. Còn gì hơn là trốn thoát qua đất Philitin cho xong; Saul sẽ ngã lòng không còn truy nã tôi nữa trong tất cả bờ cõi Israel và như thế tôi sẽ thoát được tay ông". 2 Ðavit đã chỗi dậy, ông cùng sáu trăm người đi với ông, và đi qua với Akish, con của Maôk, vua thành Gat. 3 Ðavit đã lưu lại với Akish tại Gat, ông và bộ hạ, mỗi người với gia đình của họ, Ðavit làm một với vợ ông, Akhinoam người Yizrơel, và Abigail, nguyên là vợ của Nabal, người Karmel. 4 Tin đến cho Saul hay là Ðavit đã chạy qua Gat, và ông không còn truy nã Ðavit nữa.

5 Ðavit nói với Akish: "Nếu tôi được đắc sủng trước mắt ngài, thì xin cho tôi được một xó trong thành vùng quê nào đó để ở. Vì làm sao tôi tớ ngài lại dám lưu lại mãi chốn kinh đô làm một với ngài?" 6 Và ngày ấy Akish đã cho ông Xiqlaq cho nên Xiqlaq đã thuộc về các vua Yuđa cho đến ngày nay. 7 Tổng số những ngày Ðavit lưu lại trên đất Philitin là một năm bốn tháng.

8 Ðavit cùng bộ hạ đi lên mà xung kích các dân Gêshur, Girzi, Amalek, vì đó là các dân ở từ Têlam cho tới đường đi vào Sur và đến mãi đất Aicập. 9 Ðavit đánh phá vùng (chúng ở) và không để sống một người đàn ông hay đàn bà nào, và ông đã bắt lấy chiên, dê, bò lừa, lạc đà, áo xống, đoạn ông về lại với Akish. 10 Akish hỏi: "Các ngươi xung kích ở đâu hôm nay?" Ðavit nói: "Ở Namsa của Yuđa, Namsa của Yơrakhmơel, Namsa của nhóm Qêni". 11 Ðavit đã không để sống một người đàn ông, đàn bà nào để đem về Gat, ông nghĩ: "Kẻo chúng tiết lộ hại ta, mà rằng: Ðavit đã làm thế!" Ðó là cách ông xử sự suốt thời gian ông lưu lại nơi cánh đồng Philitin. 12 Và Akish đã tin cậy Ðavit, ông nghĩ: "Hắn đã ra ô danh xấu tiếng nơi Israel dân hắn, và hắn sẽ làm tôi tớ mãi mãi".

Chương 28

Quân Philitin ra trận đánh Israel

1 Thuở ấy quân Philitin tập hợp hàng ngũ đạo binh của họ để giao chiến với Israel. Akish mới nói với Ðavit: "Hẳn ông cũng biết ông sẽ ra trận với tôi, ông và bộ hạ của ông". 2 Ðavit nói với Akish: "Vậy là ngài biết tôi tớ ngài phải làm gì". Và Akish nói với Ðavit: "Thế thì tôi đặt ông làm người hộ vệ cho tôi suốt đời".

Saul và bà đồng bóng

3 Samuel đã chết, và toàn thể Israel đã làm tang ông và đã tống táng ông ở Ramah, thành của ông. Vả Saul đã đánh bạt khỏi xứ bọn đồng bóng và bói quẻ.

4 Quân Philitin tập hợp lại và đến thiết trại ở Shunem. Saul triệu tập tất cả Israel lại và thiết trại ở Gilboa. 5 Saul nhìn thấy trại Philitin mà phát sợ và lòng ông run hãi quá đỗi. 6 Saul thỉnh vấn Yavê; nhưng Yavê không đáp lại, dù là qua mông triệu, hay qua Urim, hay qua các tiên tri. 7 Saul nói với các tôi tớ: "Tìm cho ta một bà đồng bóng, để ta đi hỏi quẻ". Tôi tớ thưa với ông: "Này, ở En-Ðor có một bà đồng bóng".

8 Saul trá hình, mặc bộ y phục khác, rồi ông đi, có hai người theo hầu. Ban đêm họ đến người đàn bà, và ông nói: "Bà gọi bóng bói cho một quẻ; và chiêu hồn người tôi sẽ nói với bà". 9 Bà ấy nói với ông: "Này, hẳn chính ông cũng rõ điều Saul đã làm, ông ấy đã đánh bạt khỏi xứ, đồng bóng với bói quẻ như thế nào. Tại sao ông gài bẫy hại mạng tôi, để giết tôi?" 10 Saul mới lấy Yavê mà thề với bà ấy rằng: "Yavê hằng sống! Bà sẽ không mắc vạ vì chuyện này". 11 Bà ấy nói: "Tôi sẽ chiêu hồn ai cho ông?" Ông đáp: "Kêu Samuel lên cho tôi".

12 Bà ấy thấy Samuel và kêu lớn tiếng. Và bà ấy nói với Saul rằng: "Tại sao ngài phỉnh gạt tôi? Chính ngài là Saul!" 13 Nhưng vua nói với bà: "Ðừng sợ! Bà đã thấy gì?" Bà ấy nói với Saul: "Tôi thấy có thần linh từ đất đi lên". 14 Ông nói: "Dáng vẻ ngài thế nào?" Bà ấy thưa: "Một cụ già đi lên, ngài có phủ một chiếc áo choàng". Saul nhận biết đó là Samuel. Và ông đã sấp mặt xuống mà bái lạy.

15 Samuel nói với Saul: "Ông quấy nhiễu tôi, ông xin tôi lên làm gì?" Saul nói: "Tôi lâm phải thế ngặt nghèo, quân Philitin giao chiến đánh tôi, mà Thiên Chúa thì đã rời bỏ tôi; Người đã không đoái đáp lại tôi bằng một dấu nào cả, dù là bằng tiên tri hay mộng triệu. Nên tôi đã kêu đến ngài, xin ngài cho tôi biết phải làm gì?" 16 Samuel nói: "Thỉnh ý ta làm gì, khi mà Yavê đã rời bỏ ông và đã thành đối địch với ông? - 17 Yavê đã thi hành trên ông điều Người đã dùng tôi phán bảo: Yavê đã giựt vương quyền ra khỏi tay ngươi mà ban cho người đồng loại của ngươi là Ðavit. 18 Bởi ngươi đã chẳng nghe tiếng Yavê mà thi hành án lôi đình thịnh nộ của Người trên Amalek, cho nên hôm nay Yavê đã xử với ngươi thế này. 19 Yavê sẽ phó nộp ngươi với cả Israel nữa trong tay quân Philitin - Ngày mai, ngươi và con cái ngươi sẽ tới ở với ta, và Yavê cũng sẽ phó nộp cả doanh trại Israel trong tay quân Philitin".

20 Tức khắc Saul ngã lăn sóng sượt trên đất: Lời lẽ của Samuel làm ông kinh khiếp quá đỗi; sức lực cũng không còn vì ông không ăn uống suốt ngày suốt đêm ấy. 21 Bà kia tới với Saul và thấy ông rụng rời kinh hoảng thì nói với ông: "Này tỳ nữ của ngài đã nghe tiếng ngài và đã liều mạng mà nghe các lời ngài đã nói với tôi. 22 Thì bây giờ xin ngài cũng nghe tiếng tỳ nữ của ngài: Cho phép tôi dọn miếng bánh trước mặt ngài, để ngài ăn cho lại sức mà lên đường". 23 Nhưng ông đã từ chối và nói: "Ta không muốn ăn!" Các tôi tớ ông và cả bà kia cũng nài ép ông; ông đã nghe tiếng họ và đã chỗi dậy khỏi mặt đất và ngồi lên giường. 24 Bà ấy có con bê mộng trong nhà; bà vội vàng làm thịt. Ðoạn bà lấy bột mà nhồi làm bánh không men và nướng chín. 25 Ðoạn bà đem lên hầu Saul và các tôi tớ của ông. Họ đã ăn và đã chỗi dậy lên đường ngay đêm ấy.

Chương 29

Ðavit được mời lui

1 Quân Philitin tập hợp tất cả binh ngũ của họ ở Aphek, còn Israel thiết trại bên suối ở tại Yizrơel. 2 Các vương công Philitin diễn hành trước các đội trăm quân, ngàn quân (của họ); Ðavit và bộ diễn hành sau hết làm một với Akish. 3 Các tướng lĩnh Philitin nói: "Bọn Hipri kia là gì vậy?" Akish nói với các tướng lĩnh Philitin: "Không phải chính là Ðavit đó sao, tôi tớ của Saul, vua Israel? Ông ấy đã ở với tôi từ một năm nay; và bấy lâu nay, từ ngày ông ấy đầu hàng, tôi không trách cứ (ông) được điều gì". 4 Nhưng các tướng lĩnh Philitin nổi nóng với Akish; và các tướng lĩnh Philitin nói với ông: "Cho tên ấy về; về ngay lãnh thổ ông đã chỉ định cho hắn; hắn không được xuống giao chiến làm một với chúng tôi, để trở thành địch thủ của chúng tôi trong lúc giao chiến! Làm sao hắn mua được lòng chúa công của hắn, nếu không phải là bằng thủ cấp của bọn người này! 5 Ðó không phải là Ðavit sao, người được thiên hạ ca hát múa nhảy mà rằng:

Saul hạ được hàng ngàn,

Và Ðavit hàng vạn!"

6 Akish mới gọi Ðavit lại và nói với ông: "Yavê hằng sống, ông (là người) trung nghĩa: tôi hài lòng có ông ra vào với tôi trong doanh trại, vì tôi không thấy được điều gì ngang trái nơi ông, từ ngày ông đến với tôi cho đến hôm nay; nhưng ông không được đẹp mắt các vương công. 7 Bây giờ ông hãy tạm lui và đi bình an; ông đừng làm gì phật lòng các vương công Philitin".

8 Ðavit nói với Akish: "Nào tôi đã làm gì?" Và ngài đã thấy gì nơi bề tôi của ngài, từ ngày tôi được ở trước mặt ngài cho đến hôm nay, khiến tôi không thể tham chiến đánh với địch thù Ðức Vua, chúa công tôi?" 9 Akish đáp lại và nói với Ðavit: "Tôi biết, ông rất đẹp mắt tôi, như một Thiên sứ của Thiên Chúa; nhưng các tướng lĩnh Philitin đã nói: Ông ấy không được lên giao chiến làm một với chúng tôi. - 10 Vậy này: Sáng mai, ông cùng các tôi tớ tôn chủ của ông đã đến với ông, các ông sẽ chỗi dậy mà trẩy đi về lĩnh thổ tôi đã chỉ định cho ông; đừng để nơi lòng ý nghĩ nào càn dở, vì ông là tay hảo hán trước mặt tôi. Sáng mai các ông sẽ dậy sớm, và khi trời vừa sáng thì các ông sẽ lên đường!"

11 Và Ðavit đã dậy sớm để cùng với bộ hạ lên đường mà về lại xứ Philitin; còn quân Philitin thì đi lên Yizrơel.

Chương 30

Chống lại quân Amalek

1 Ngày thứ ba, khi Ðavit và bộ hạ tới Xiqlaq, thì quân Amalek đã xung kích vùng Namsa và Xiqlaq, chúng đã đánh phá và phóng hỏa Xiqlaq. 2 Chúng đã bắt làm tù binh đàn bà và tất cả những ai có trong thành, từ bé chí lớn, nhưng chúng không giết người nào, chúng chỉ dẫn đi theo đường của chúng. 3 Ðavit và bộ hạ về đến thành, thì này thành của họ bị lửa thiêu, đàn bà và con trai con gái của họ bị bắt tù. 4 Ðavit và dân chúng đi với ông cất tiếng khóc cho đến khi kiệt sức không thể khóc được nữa. 5 Hai người vợ của Ðavit cũng đều bắt tù, Akhinoam người Yizrơel và Abigail nguyên là vợ của Nabal, người Karmel.

6 Ðavit lâm thế ngặt nghèo vì dân chúng tính ném đá ông. Quả thực, mọi người ai cũng cay đắng tràn hồn vì các con trai con gái của họ; nhưng Ðavit đã phấn chấn trông vào Yavê, Thiên Chúa của ông. 7 Ðavit nói với tư tế Abiyatar, con của Akhimêlek: "Xin đưa Ephođ cho tôi" và Abiyatar đã đưa Ephođ cho Ðavit. 8 Ðavit mới thỉnh ý Yavê rằng: "Tôi sẽ đuổi theo bọn lâu la không? Tôi có theo kịp chúng không?" Và Người phán: "Cứ đuổi theo đi! Vì thế nào ngươi cũng theo kịp, và ngươi sẽ ra tay giải thoát!" 9 Ðavit liền đi, ông và sáu trăm người ở với ông. Và họ đến khe Bơxor-còn những người khác thì cứ ở tại chỗ - 10 Ðavit đã đuổi theo cùng với bốn trăm người, có hai trăm người vì kiệt quệ đã không băng qua khe Bơxor được.

11 Họ gặp một tên Aicập trong cánh đồng và dẫn nó đến cho Ðavit. Họ cho hắn ăn bánh và nước uống. 12 Họ còn cho hắn một miếng mứt vả và hai bánh nho khô. Hắn ăn và đã hoàn hồn tỉnh lại, vì lương thực nó đã không ăn, nước nó chẳng uống đã ba ngày ba đêm. 13 Rồi Ðavit hỏi hắn: "Anh thuộc về ai, và từ đâu đến?" Hắn nói: "Tôi là một người thanh niên của Aicập, làm nô lệ cho một người Amalek: chủ tôi đã bỏ tôi lại vì tôi ngã bệnh nay đã ba ngày. 14 Chúng tôi đã xung kích vào vùng Namsa của dân tộc Kơrêti, vùng Namsa của Yuđa, vùng Namsa của Caleb. Chúng tôi đã phóng hỏa Xiqlaq". 15 Ðavit nói với nó: "Anh có thể dẫn chúng tôi đến chỗ bọn lâu la đó không?" Hắn nói: "Ông hãy lấy Thiên Chúa mà thề ông sẽ không giết tôi, cũng không nộp tôi lại vào tay chủ tôi, tôi mới dẫn ông xuống chỗ bọn lâu la ấy!"

16 Vậy nó đã dẫn ông xuống và này chúng đang phân ra rải rác khắp mặt đất, ăn uống và mừng lễ chiến phẩm lớn lao chúng đã bắt được nơi đất Philitin và Yuđa. 17 Và Ðavit đã đánh chúng từ tảng sáng cho đến chiều hôm sau. Không ai trong bọn đã trốn thoát được, trừ ra bốn trăm trai tráng đã cỡi lạc đà mà tẩu thoát. 18 Ðavit đã giải thoát tất cả những gì Amalek đã bắt giữ và Ðavit đã giải thoát cả hai người vợ của ông. 19 Họ không mất mát một chút gì, từ điều vặt vãnh cho đến điều lớn hơn, con trai con gái và cả đến chiến phẩm chúng đã bắt được đem đi: mọi sự thay thảy, Ðavit đều dẫn về. 20 Ðavit đã lấy tất cả chiên bò vật; người ta đã đuổi cả đàn súc vật đi trước ông và nói: "Ðây là phần chiến phẩm của Ðavit".

21 Ðoạn Ðavit đến nơi có hai trăm người vì kiệt quệ không thể đi theo Ðavit nên ông đã cho lưu lại nơi khe Bơxor. Họ ra đón Ðavit và dân chúng đi với ông; Ðavit tiến lại với dân chúng và vấn an họ. 22 Nhưng trong đám bộ hạ đi với Ðavit, có những đứa ác ôn vô loài nói: "Vì lẽ chúng không đi với chúng ta, chúng ta sẽ không cho chúng gì thuộc chiến phẩm chúng ta đã giải thoát được, ngoại trừ mỗi người chúng hãy dẫn lấy vợ con mà xéo đi!" 23 Nhưng Ðavit nói: "Không được làm thế, hỡi anh em, với điều Yavê đã ban cho chúng ta, người đã gìn giữ chúng ta và đã phó nộp trong tay chúng ta bọn lâu la đã đến đánh chúng ta. 24 Và ai lại sẽ thèm nghe các anh trong chuyện này! Thế thì:

Phần ngươi lâm trận sao,

Phần kẻ ở bên hành lý cũng vậy.

Họ sẽ chia phần chung với nhau". 25 Từ ngày ấy mà đi, ông đã lấy điều ấy làm điều luật, làm thể lệ cho Israel cho đến ngày nay.

26 Ðavit tới Xiqlaq và ông lấy chiến phẩm gửi tặng các kỳ mục Yuđa, cho mỗi người thân bằng của ông mà rằng: "Này chút quà tặng lấy trên chiến phẩm bắt được của địch thù Yavê!":

27 Cho những người ở Bơtuel,

cho những người ở Ramah vùng Namsa,

cho những người ở Yattir.

28 Cho những người ở Aroer,

cho những người ở Sipmôt

cho những người ở Estomôa.

29 Cho những người ở Karmel,

cho những người ở trong các thành của Yơrakhmơel,

cho những người ở trong các thành của người Qêni.

30 Cho những người ở Khorma,

cho những người ở Bor-Ashan,

cho những người ở Êter.

31 Và cho những người ở Hêbrôn,

cùng hết các nơi chốn Ðavit đã đi lại, ông và bộ hạ của ông.

Chương 31

Chiến trận Gilboa

1 Quân Philitin giao chiến với Israel, và người Israel đã bỏ chạy trước mặt quân Philitin, và lăn nhào tử trận trên núi Gilboa. 2 Quân Philitin siết lại bên Saul và các con ông; và quân Philitin hạ được Yônatan, Abinađab và Malki-Shua, các con của Saul. 3 Trận chiến nặng dần về phía Saul, và quân xạ thủ cũng nhận ra được ông và ông run lên vì khiếp quân xạ thủ quá đỗi! 4 Saul nói với người hiệp sĩ của ông: "Ngươi hãy tuốt gươm đâm ta chết đi, đừng để quân không cắt bì ấy đến đâm ta và rồi ngạo mạn với ta!" Nhưng người hiệp sĩ sợ quá không dám, Saul mới lấy gươm và bổ nhào trên gươm. 5 Hiệp sĩ thấy Saul đã chết, thì cả y nữa cũng bổ nhào trên gươm mà chết với ông. 6 Thế là Saul đã chết cùng với ba người con, người hiệp sĩ - và tất cả bộ hạ của ông - tất cả với nhau trong ngày ấy. 7 Những người Israel ở bên kia cánh đồng, và bên kia (sông) Yorđan, thấy người Israel bỏ chạy và Saul cùng các con ông đều chết, thì họ cũng bỏ các thành mà chạy trốn. Nên quân Philitin đã đến và lập cư trong các thành ấy.

8 Hôm sau, khi quân Philitin đến bóc lột các tử thi, thì họ đã gặp thấy Saul và con ông nằm chết trên núi Gilboa. 9 Họ đã chặt lấy đầu ông và tước lấy khí giới của ông, đoạn họ sai rao tin mừng khắp xứ Philitin, trong các đền thờ thần tượng của họ, cũng như trong dân chúng. 10 Họ đặt khí giới của ông trong đền thờ Astartê, và thi thể ông, họ đóng đinh trên tường thành Bet-Shan.

11 Dân cư Yabesh vừa nghe biết điều quân Philitin đã làm cho Saul, 12 thì hết thảy những người can đảm đã chỗi dậy ra đi suốt cả đêm, họ đã lấy được thi thể Saul và thi thể các con ông, nơi tường thành Bet-Shan, và đem về Yabesh và đã hỏa táng ở đó. 13 Ðoạn họ lấy hài cốt đem chôn cất dưới cây ngự liễu ở Yabesh. Và họ đã làm chay bảy ngày.

©2019-
Developed by Augustine Francis