Ðề
thư
1 Phaolô,
Silvanô và Timôthê,
kính
gửi Hội thánh Thessalonikê trong Thiên Chúa Cha và Chúa Yêsu Kitô.
Ân
sủng và bình an cho anh em!
I.
Liên Lạc Giữa Tông Ðồ Và Tín Hữu
Tạ
ơn và tưởng lệ
2 Chúng
tôi tạ ơn Thiên Chúa luôn luôn cho anh em hết thảy, nhớ đến anh em
trong các
kinh nguyện của chúng tôi, không hề ngớt, 3 bởi
nhớ lại sự
nghiệp của lòng tin, công lao của lòng mến, sự kiên nhẫn cậy trông của
anh em
trong Chúa chúng ta, Ðức Yêsu Kitô, trước mặt Thiên Chúa và là Cha
chúng ta.
4 Hỡi
anh em, những kẻ được Thiên Chúa yêu mến, chúng tôi nhận biết anh em là
những kẻ
được chọn, 5 bởi vì Tin Mừng chúng tôi loan báo
không chỉ
đến với anh em bằng lời nói mà thôi, nhưng một cách quyền năng, bằng
Thánh Thần
và sự dồi dào mọi thứ. Vả lại anh em biết: nơi anh em chúng tôi đã cư
xử làm
sao với anh em. 6 Và anh em đã noi gương chúng tôi
và (bắt
chước) Chúa, đã chịu lấy Lời giữa bao nỗi gian truân, trong sự hoan hỉ
của
Thánh Thần, 7 khiến anh em đã nên mẫu mực cho mọi
kẻ tin
trong vùng Makêđonia và Akhaia. 8 Vì từ nơi anh
em, Lời
Chúa đã vang dội, chẳng những trong vùng Makêđonia và Akhaia mà thôi,
nhưng khắp
mọi nơi việc anh em tin vào Thiên Chúa đã lan thấu, khiến chúng tôi
không cần
phải nói gì nữa. 9 Vì về chúng tôi, chính họ đồn
thổi: những
là làm sao chúng tôi đã vào nơi anh em; làm sao anh em đã bỏ tà thần
trở lại với
Thiên Chúa, để làm tôi Thiên Chúa hằng sống và chân thật, 10 và
trông đợi Con của Người từ trời đến, Ðấng Người ta đã làm cho sống lại
từ cõi
chết, Ðức Yêsu, Ðấng giải thoát ta khỏi cơn thịnh nộ hòng đến.
Thái
độ của vị Tông đồ
1 Vì
hỡi anh em, anh em biết là việc chúng tôi vào nơi anh em đã không thành
hư luống. 2 Trái
lại chúng tôi đã phải khốn khổ trước và bị hành hạ ở Philip, như anh em
biết;
nhưng dựa vào Thiên Chúa của chúng tôi, chúng tôi đã dạn dĩ giảng Tin
Mừng của
Thiên Chúa cho anh em trong một cuộc tranh đấu kịch liệt. 3 Vì
lời khuyên nhủ của chúng tôi không phải vì bởi lầm lạc hay vì bởi ô uế,
cũng
không dựa trên gian dối. 4 Nhưng như Thiên Chúa đã
xét
chúng tôi đáng được Người ký thác cho việc rao giảng Tin Mừng thế nào,
thì
chúng tôi cũng rao giảng thể ấy: không cần đẹp lòng người ta, nhưng là
Thiên
Chúa, Ðấng hạch xét lòng dạ chúng tôi. 5 Vì chúng
tôi đã
không hề sa thói xiểm mị, như anh em biết, hay vịn cớ mà trục lợi, có
Thiên
Chúa chứng giám; 6 không cầu vinh với người đời,
với anh
em hay với ai khác, 7 dẫu rằng vì là Tông đồ của
Ðức Kitô,
chúng tôi có thể đòi được người ta phục dịch.
Trái
lại, chúng tôi đã ở dịu hiền giữa anh em: không khác chi mẹ nuôi con
dại ấp ủ
con mình, 8 chúng tôi thật gắn bó với anh em đến
đỗi không
chỉ muốn chia sẻ Tin Mừng của Thiên Chúa với anh em, mà thí cả sinh
mạng chúng
tôi nữa, bởi chưng anh em đã nên những người thân mến của chúng
tôi. 9 Vả
lại, hỡi anh em, anh em hiện còn nhớ công lao khó nhọc của chúng tôi:
Ðêm ngày
làm lụng để khỏi nên gánh nặng cho ai trong anh em, chúng tôi đã rao
giảng Tin
Mừng của Thiên Chúa cho anh em! 10 Anh em chứng
giám cho
và cả Thiên Chúa, chúng tôi đã cư xử thánh thiện, công minh, vô phương
trách cứ
làm sao với anh em là những kẻ tin. 11 Như anh em
biết,
làm sao chúng tôi với mỗi người trong anh em, như người cha với con cái
mình, 12 chúng tôi đã răn khuyên, khích lệ, thỉnh
cầu anh
em lo đi đứng sao cho xứng với Thiên Chúa, Ðấng kêu gọi anh em vào Nước
cùng
vinh quang của Người!
Thái
độ của tín hữu
13 Và
vì thế, cả chúng tôi nữa, chúng tôi không ngớt tạ ơn Thiên Chúa, bởi
chưng anh
em đã chịu lấy Lời Thiên Chúa nghe tự chúng tôi, anh em đã đón nhận
lấy, không
phải như lời của những người phàm, mà là -- và đích thực là thế -- như
Lời của
Thiên Chúa; và Lời ấy đang thi thố quyền năng nơi anh em là những kẻ
tin. 14 Vì
hỡi anh em, anh em đã noi gương các hội thánh của Thiên Chúa trong Ðức
Kitô ở
Yuđê, bởi vì cả anh em nữa, anh em đã phải chịu khổ sở, vì cớ những
người đồng
hương, cũng một thể như họ đã phải chịu vì cớ những người Do Thái, 15 những
kẻ đã giết Chúa Yêsu và các tiên tri. Họ đã bắt bớ chúng tôi; họ không
làm đẹp
lòng Thiên Chúa, và đối địch với mọi người. 16 Họ
ngăn cản
không để chúng tôi rao giảng cho dân ngoại, hầu dân ngoại được cứu
thoát, khiến
họ chồng chất tội họ đầy mãi thêm. Nhưng cơn nghĩa nộ đã giáng xuống
trên họ
cho đến cùng!
Phaolô
lo lắng về cộng đoàn
17 Còn
chúng tôi, hỡi anh em, chốc phải rời bỏ anh em ít lâu, xa mặt chứ không
xa
lòng, chúng tôi đã ráo riết nỗ lực để được giáp mặt anh em lại, mong
mỏi hết sức, 18 vì
chưng đã lần này lần khác chúng tôi muốn đến với anh em -- chính tôi,
Phaolô --
nhưng Satan đã ngăn trở chúng tôi! 19 Vì ai là hy
vọng, là
niềm hoan hỉ, là triều thiên vinh dự của chúng tôi? Lại không phải là
chính anh
em sao? Trước mặt Chúa chúng ta, Ðức Yêsu, trong ngày Quang lâm của
Ngài? 20 Phải,
anh em là mối vinh dự, là niềm hoan hỉ của chúng tôi!
Việc
phái Timôthê đi Thessalonikê
1 Bởi
đó cầm mình không được nữa, chúng tôi đã đành lòng bị bỏ bơ vơ ở Athêna
một
mình, 2 mà phái đi anh Timôthê của chúng tôi,
người cộng sự
của Thiên Chúa trong việc giảng Tin Mừng của Ðức Kitô, để anh củng cố
anh em và
khích lệ lòng tin của anh em, 3 khiến đừng có ai
bị nao
núng vì các nỗi gian truân ấy. Vì chính anh em cũng biết: phận chúng ta
là thế! 4 Vả
lại khi chúng tôi còn ở với anh em, chúng tôi đã bảo trước anh em rằng,
chúng
ta sẽ gặp gian truân, và sự đã xảy ra như thế, anh em biết. 5 Vì
vậy, không cầm mình được nữa, tôi đã sai đi lấy tin tức về lòng tin của
anh em!
Miễn sao quỉ cám dỗ đừng cám dỗ được anh em và công lao của chúng tôi
thành ra
hư luống!
Timôthê
trở về: vui mừng và cầu nguyện
6 Nay
Timôthê từ nơi anh em đã về với chúng tôi, và loan báo cho chúng tôi
tin mừng về
đức tin và đức mến của anh em; cùng việc anh em vẫn giữ ký ức sâu đậm
về chúng
tôi, mong mỏi được gặp chúng tôi lại, cũng như chúng tôi muốn được thấy
anh
em. 7 Vì lẽ đó, hỡi anh em, tôi được an ủi vì anh
em, vì đức
tin của anh em, giữa mọi nỗi quẫn bách và gian truân chúng tôi phải
chịu. 8 Phải,
bây giờ, chúng tôi sống, bởi anh em đứng vững trong Chúa! 9 Làm
sao chúng tôi có thể tạ ơn Thiên Chúa cho cân xứng được vì anh em,
trước mặt
Thiên Chúa chúng ta. 10 Ðêm ngày, chúng tôi càng
da diết
khẩn xin, để được gặp mặt anh em lại, bồi bổ cho những gì còn thiết sót
nơi đức
tin của anh em.
11 Xin
chính Thiên Chúa và là Cha chúng ta cùng Chúa chúng ta, Ðức Yêsu, san
bằng đường
lối cho chúng tôi tới cùng anh em. 12 Xin Chúa gia
tăng và
làm chan chứa nơi anh em lòng mến thương nhau và mọi người, như chúng
tôi đối với
anh em, 13 khiến cho lòng anh em được vững vàng,
vô phương
trách cứ trong sự thánh thiện, trước mặt Thiên Chúa và là Cha chúng ta,
vào thời
quang lâm của Chúa chúng ta, Ðức Yêsu, làm một cùng hết thảy các thánh
của
Ngài!
II.
Những Lời Khuyên
Khuyên
về thanh khiết và thương yêu nhau
1 Kỳ
dư, hỡi anh em, chúng tôi xin anh em, trong Chúa Yêsu chúng tôi khuyên:
là như
anh em đã học với chúng tôi phải sống thế nào mà làm đẹp lòng Thiên
Chúa -- và
kỳ thực anh em vẫn sống như vậy -- xin anh em cứ tiến thêm hơn! 2 Anh
em biết chúng tôi đã ra cho anh em những chỉ thị nào nhân danh Chúa
Yêsu.
3 Vì
đây là thánh ý Thiên Chúa, (đây là) sự thánh hóa của anh em: anh em
phải
ky hẳn tà dâm! 4 Mỗi
người trong anh em phải biết làm chủ bản thân mình, trong sự thánh
thiện và trọng
kính. 5Ðừng buông theo dục tình đam mê, như dân ngoại
không biết
Thiên Chúa. 6 Về điều ấy, đừng ai gia hại, hay
lường gạt
anh em mình. Vì chưng Chúa trừng phạt hết thảy các sự ấy, nhưng chúng
tôi đã bảo
trước kia, và đã chứng thực với anh em. 7 Vì Thiên
Chúa đã
không kêu gọi chúng ta vào đàng ô uế, mà là để nên thánh! 8 Vậy
cho nên, kẻ khinh miệt, ắt không khinh miệt một người, mà là chính
Thiên Chúa,
Ðấng ban Thánh Thần của Người xuống trong anh em.
9 Còn
về tình huynh đệ anh em không cần phải để ai viết cho anh em, vì chính
anh em
là môn sinh của Thiên Chúa, để biết yêu mến nhau. 10 Vả
lại
đó là điều anh em làm cho hết thảy các anh em trong toàn hạt Makêđonia.
Nhưng,
hỡi anh em, chúng tôi khuyên anh em cứ tiến thêm hơn! 11 Và
tự hào được là sống yên thấm, cần cù việc mình, ra tay làm lụng, như
chúng tôi
đã truyền cho anh em, 12ngõ hầu anh em sống đoan chính,
có người
ngoài chứng kiến, và không cần nhờ vả ai!
Về
những người chết trước thời Quang lâm
13 Hỡi
anh em, chúng tôi không muốn để anh em không hay không biết về số phận
những
người đã an nghỉ, ngõ hầu anh em khỏi phải phiền sầu như những người
khác, những
kẻ không có hy vọng. 14 Vì nếu chúng tin thật
rằng: Ðức
Yêsu đã chết và đã sống lại, thì cũng vậy: những kẻ đã an nghỉ trong
Ðức Yêsu,
Thiên Chúa sẽ đem họ đi làm một với Ngài. 15 Ðây
điều
chúng tôi dựa vào Lời của Chúa mà nói với anh em: là chúng ta, những kẻ
còn sống
sót lại vào thời Quang lâm của Chúa, chúng ta sẽ không lấn trước những
người đã
an nghỉ. 16 Bởi vì khi lịnh vang ra, theo tiếng
tổng lãnh
Thiên thần và loa của Thiên Chúa, thì tự trời chính Chúa sẽ ngự xuống,
và những
kẻ chết trong Ðức Kitô sẽ sống lại trước. 17 Rồi
chúng ta,
những kẻ còn sống sót lại, chúng ta sẽ được quyện lên các tầng mây làm
một với
họ, đi đón Chúa trên làn khí. Và như vậy, chúng ta sẽ được ở với Chúa
luôn
luôn!
18 Cho
nên anh em hãy vịn vào các lời lẽ này mà an ủi nhau!
Thời
Quang lâm
1 Còn
về thời và buổi, hỡi anh em, anh em không cần phải để ai viết cho anh
em, 2 vì
anh em biết rành lắm: Ngày của Chúa sẽ đến như kẻ trộm trong đêm
tối. 3 Khi
người ta nói: Bình an và chắc chắn! Thì bấy giờ là lúc tiêu diệt thình
lình ập
đến trên họ, ví thể nỗi quặn đau của người thai nghén, và họ sẽ không
trốn
thoát được!
4 Còn
anh em, anh em không ở trong tối tăm, làm cho Ngày như kẻ trộm bắt chộp
được anh
em, 5 vì anh em hết thảy là con cái sự sáng và con
cái của
Ngày, chúng ta không thuộc về đêm và tối tăm. 6Vậy thì
ta đừng
ngủ mê, như những kẻ khác, song ta hãy canh thức và tỉnh táo! 7 Ai
ngủ thì ngủ ban đêm, và ai say sưa thì say sưa ban đêm. 8 Còn
ta, ta thuộc về ban ngày, ta hãy tỉnh táo, mặc lấy áo giáp đức tin, đức
mến, và
mũ chiến là lòng trông cậy cứu rỗi. 9 Vì chưng
Thiên Chúa
không dành cho ta án thịnh nộ, nhưng là để ta chiếm lĩnh phúc cứu rỗi
nhờ Chúa
chúng ta, Ðức Yêsu Kitô, 10 Ðấng đã chết vì ta,
ngõ hầu dù
thức hay ngủ, ta được sống làm một với Ngài. 11 Vì
thế anh
em hãy an ủi nhau, hãy tài bồi cho nhau, như hiện anh em đương làm.
Những
lời căn dặn về sinh hoạt cộng đoàn
12 Hỡi
anh em, chúng tôi xin anh em tỏ lòng tri ngộ những người có công lao
nhọc nơi
anh em, những người chủ sự anh em trong Chúa và sửa bảo anh em. 13 Ðối
với họ hãy hết lòng kính trọng, mến yêu, vì công việc của họ. Hãy ở hòa
thuận
cùng nhau!
14 Hỡi
anh em, chúng tôi khuyên anh em: hãy sửa bảo những kẻ vô trật tự; hãy
khích lệ
những người nhát đảm; hãy làm chấn khởi những người yếu đuối; hãy ở đại
lượng với
mọi người! 15 Hãy coi chừng: đừng ai lấy oán báo
oán; trái
lại hãy luôn luôn theo đuổi sự thiện giữa anh em với nhau, và đối với
mọi người.
16 Hãy
vui mừng luôn!
17 và
đừng ngớt cầu nguyện!
18 Hãy
tạ ơn trong mọi dịp! Vì đó là thánh ý Thiên Chúa về anh em trong Ðức
Kitô Yêsu!
19 Ðừng
dập tắt Thần khí!
20 Ðừng
khinh thị các ơn tiên tri!
21 Nhưng
hãy nghiệm xét mọi sự; điều gì lành hãy giữ lấy!
22 Hãy
kị điều dữ, bất cứ dưới hình thức nào!
Lời
kết thúc
Chúc
lành
23 Xin
chính Thiên Chúa bình an thánh hóa anh em, cả con người toàn diện,
khiến cho thần
khí, linh hồn và thân xác anh em được gìn giữ vẹn toàn, vô tì tích vào
thời
Quang lâm của Ðức Yêsu Kitô. 24 Người trung tín,
Ðấng kêu
gọi anh em! Chính người cũng sẽ hoàn thành!
25 Hỡi
anh em, hãy cầu nguyện cho cả chúng tôi nữa!
26 Anh
em hết thảy hãy chào mừng nhau, áp má hôn nhau cách thánh thiện!
27
Vì Chúa, tôi khẩn khoản xin anh
em đọc thư này cho mọi người anh em nghe!